""Luyện chế Hồng Mông linh bảo, sau khi thối hỏa (tôi luyện: tôi vào nước để tăng độ rắn chắc), sử dụng Hồng Mông linh khí để dung hợp vào bản thân vũ khí, cuối cùng tự chủ vận dụng khởi tạo linh hồn..."" Hồng Quân cẩn thận suy nghĩ tìm hiểu: "Tức là không có Hồng Mông linh khí, bản thân vũ khí cũng có thể dùng trận pháp khải linh (làm cho vũ khí có linh hồn), chẳng lẽ suy đoán của ta hoàn toàn sai lầm rồi? Linh hồn hoàn toàn không cách nào dung nhập vào vũ khí, căn bản không thể thay thế tác dụng phối hợp của trận pháp?"
"Trong khí phôi này thử thêm vào một ít năng lượng màu xám, cho dù không thể dùng linh hồn để luyện chế, hẳn là cũng có thể tăng lên đẳng cấp của vũ khí. Chẳng qua không biết phi vân thạch này có thể tiếp nhận năng lượng màu xám hay không?" Hồng Quân trong lòng chợt nghĩ tới, phất tay một cái, một khối năng lượng màu xám rất tinh thuần xuất hiện tại trước mắt: "Thử xem ngươi rốt cuộc có thể tiếp nhận bao nhiêu năng lượng."
"Vù!" Khối năng lượng màu xám kia trong nháy mắt vây quanh kiện khí phôi vừa rồi, màu xám năng lượng tinh thuần từng chút một dung nhập vào khí phôi.
"Bồng!" Một tiếng vang giòn tan, khối năng lượng màu xám vừa mới dung nhập vào không được một phần trăm, khí phôi kia bất thình lình nổ tung ra.
"Năng lượng ít như vậy, căn bản không tạo ra được hiệu quả gì." Hồng Quân nhíu mày, cũng không có vì hao phí một kiện khí phôi khá tốt mà chán chường mất lòng tin.
"Đây đúng là nguyên liệu phi vân thạch tốt nhất sao?" Hồng Quân nhớ lại quá trình luyện chế khí phôi cùng với tôi luyện, có thể nói, bất luận là quá trình từ chiết xuất nguyên liệu, phối hợp, hay là tôi luyện, cũng đều được thực hiện một cách tốt đẹp. Bất luận độ dẽo dai, độ cứng rắn cũng đều đã đạt tới cực hạn, tưởng muốn nâng cao thêm nữa cũng rất khó khăn.
"Được, lại tiếp tục thí nghiệm lần nữa." Hồng Quân vừa chép miệng vừa đưa tay cầm lấy một kiện khí phôi, trong tay đồng thời xuất hiện một khối nhỏ năng lượng màu xám tinh thuần. "Đây không sai biệt lắm đã là giới hạn mức chịu đựng của phi vân thạch. Tốt, còn gì nữa đây."
Năng lượng màu xám bao chung quanh khí phôi, không ngừng dung nhập vào, thần thức của Hồng Quân vẫn liên tục quan sát, khi khí phôi hòa hợp với năng lượng màu xám trở nên càng lúc càng cứng rắn hơn, hồi lâu sau, năng lượng màu xám tất cả đã hoàn toàn kết hợp với khí phôi.
"Trận pháp bát nguyên, khải linh..." Hai tay của Hồng Quân không ngừng khắc họa, đem cái trận pháp vô cùng phức tạp khắc vào trong kiện khí phôi này.
"Thành công rồi!" Hồng Quân hết sức mừng rỡ, mặc dù chưa biết đẳng cấp vũ khí ra sao, nhưng dù sao cũng là tâm sức nỗ lực của mình.
"Ồ!? Đã đạt tới đẳng cấp Trung phẩm Thiên Thần khí. lại còn có hiệu quả đặc thù." Hồng Quân tự cười giễu một tiếng nói: "Vậy mà vũ khí hạng trung này có thể dẫn đến hiệu quả đặc thù kém cõi nhất."
"Tiểu Sương, mau ra đây, tìm được thứ tốt rồi." Đột nhiên, thanh âm của Lôi Vệ vang lên trong đầu Hồng Quân.
"Vù!" Thuấn di chuyển đi, thân ảnh Hồng Quân thoáng cái đã xuất hiện ở bên cạnh Lôi Vệ.
"Sư tổ, thứ gì tốt?"
"Ha Ha! Tiểu Sương, không uổng công chúng ta nhiều năm đi vòng quanh như vậy, qua dò xét của ta, phía trước cách đây không xa, có một ngọn núi, trong núi có một khối quặng mỏ đặc thù cao hàng trượng, cụ thể là cái gì ta cũng chưa nhìn thấy qua, chẳng qua phẩm chất của nguyên liệu dứt khoát so với lưu vân kim và huyền thiên thạch phải tốt hơn." Lôi Vệ vừa cười lớn vừa nói.
Mấy năm nay trình độ luyện khí của Hồng Quân một mực tăng lên, mặc dù đến bây giờ làm ra loại tốt nhất cũng chỉ là Hạ phẩm Thiên Thần khí, nhưng trong lòng Lôi Vệ biết rõ... nguyên nhân này rất lớn là do phẩm chất của nguyên liệu phi vân thạch thực sự quá kém.
"Thật sự?" Hồng Quân đôi mắt sáng ngời. "Thật tốt quá! Sư tổ, chúng ta mau mau đi tới đó đi." Thần thức của Hồng Quân trong nháy mắt xuyên qua Lĩnh vực Tinh thần, theo hướng Lôi Vệ đã nói dò xét qua.
"Ồ! Phạm vi này lại còn có lưu vân kim và huyền thiên thạch? Trời ạ, đây không phải là một cái kho báu ư?" Lôi Vệ lại lần nữa liếc nhìn qua, phát hiện ngoại trừ cái khoáng thạch không biết tên kia, sơn mạch này còn có một lượng lớn lưu vân kim và huyền thiên thạch.
Thần thức của Thần Vương mặc dù không cách nào bao trùm cả tầng Không Gian thứ chín, nhưng Thiên Tôn thì hoàn toàn có khả năng, cái loại địa phương như vậy hẳn là sẽ không chừa lại mới đúng.
"Không đúng, có điều kỳ lạ." Lôi Vệ khống chế Lĩnh vực Tinh thần trong nháy mắt ngừng lại, thần thức tiếp tục mở rộng ra khắp bốn phía.
Thần thức của Hồng Quân vẫn một mực ghim vào mỏ khoáng thạch ấy tính toán, thiếu điều chảy nước miếng:
"Sư tổ, chúng ta còn chờ gì. Mau đi lấy các khoáng thạch kia mang về." Hồng Quân cũng phát hiện Lĩnh vực Tinh thần đã ngưng chuyển động.
"Tiểu Sương, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Một cái kho báu nhiều vô số như vậy, rành rành bỏ tại đây mà không có ai phát hiện ra?" Lôi Vệ cười nói.
"Ồ! Đúng vậy!" Hồng Quân được Lôi Vệ nhắc nhở, cũng trong nháy mắt tỉnh ngộ lại: "Chẳng lẽ là có người cố ý bày ra bẩy rập?" Hồng Quân nói.
"Vậy cũng không phải." Lôi Vệ nói tiếp: "Chúng ta chỉ sợ cũng không chiếm được món kho báu này."
"Tại sao?" Hồng Quân cũng không có suy nghĩ nhiều, chủ yếu là sức thu hút của số bảo tàng này đối với hắn quá lớn.
"Mở rộng thần thức của ngươi quan sát một chút sẽ biết. Cái chỗ này có một món bảo tàng cũng không có gì lạ." Lôi Vệ vừa cười vừa nói.
"A!? Ta xem thử xem." Lôi Vệ nói xong, Hồng Quân mới bắt đầu mở rộng thần thức của mình, lúc nảy cũng vì quá mức chú ý khoáng thạch không quan sát kỹ.
"Chuyện gì xảy ra? Cái vòng xoáy thật lớn trên bầu trời kia là cái gì? Chẳng lẽ đây chính là Lục Đạo Luân Hồi?" Hồng Quân kinh ngạc phát hiện ra, trên bầu trời cách ngọn núi kia khoảng hơn hai vạn dặm, nổi lơ lửng một cái vòng xoáy quỷ dị thật lớn. Cùng ở trung tâm vòng xoáy có sáu tầng không gian đan xen nhau, cả vòng xoáy đều đang không ngừng quay tròn, cái hình thể này cùng với cái Lục Đạo Luân Hồi trước đây đại ca hắn nói qua tựa hộ một dạng như nhau. Chẳng qua... Lục Đạo Luân Hồi không phải là không thể dùng thần thức dò xét được sao?
Lôi Vệ nghe được lời của Hồng Quân tức thì ngẩn người, kinh ngạc hỏi:
"Tiểu Sương, ngươi thật sự... có thể sử dụng thần thức quan sát Lục Đạo Luân Hồi?" Lôi Vệ đã ở không gian này rất lâu. Nhưng cho tới bây giờ cũng không nghe nói qua có người nào có thể dùng thần thức dò xét Lục Đạo Luân Hồi.
"Đúng... đúng vậy. Ta cũng nghe nói quá, Lục Đạo Luân Hồi không thể dùng thần thức dò xét, ta cũng không biết đây là chuyện gì xảy ra." Hồng Quân cũng kinh ngạc há hốc mồm, dù sao ở trong lịch sử của tầng Không Gian thứ chín, không cách nào dùng thần thức dò xét Lục Đạo Luân Hồi điều này đã thành một cái định luật, cho tới bây giờ chưa có người nào phá vỡ được.
"Sư tổ... ta muốn đi coi thử." Hồng Quân đột nhiên nghiêm túc nói.
"Cái gì? Không được, ta không thể để cho ngươi đi mạo hiểm như vậy. Lực hút của Lục Đạo Luân Hồi không phải ngươi một tên Thần Vương có thể chống lại được, ngươi mà đi tới, cũng chỉ có thể bị cuốn vào luân hồi." Lôi Vệ rất là dứt khoát không chấp nhận ý muốn của Hồng Quân.
"Trước đây cũng chưa có người nào có thể dùng thần thức dò xét Lục Đạo Luân Hồi phải không?" Hồng Quân tự tin cười một tiếng nói: "Yên tâm đi sư tổ, người khác thì không thể, không có nghĩa là ta không có khả năng, ngài đừng quên, Thời Gian, Không Gian Pháp Tắc tại Vô Danh Không Gian này ta cũng có thể bất chấp không thèm để ý tới, càng huống chi, ta còn có Hóa Liên Phân Thân." Có được Hóa Liên Phân Thân, Hồng Quân hoàn toàn có thể lưu lại một phần linh hồn trong Lĩnh vực Tinh thần, một khi chính mình thật sự bị cuốn vào luân hồi, vậy một nửa linh hồn kia cũng có thể sử dụng năng lượng màu xám khôi phục bản thể của mình, chẳng qua, nếu như vậy, linh hồn của mình sẽ bị thiếu đi một nửa.
Lôi Vệ trầm mặc cẩn thận suy nghĩ một chút, Hồng Quân nói cũng không phải không có đạo lý.
"Được rồi. Tiểu Sương, bất quá, nhất định phải cẩn thận, nếu như không thể làm, ngàn vạn lần không nên gượng ép ỷ mạnh.
"Ta biết rồi. sư tổ, Lĩnh vực Tinh thần của ngài ở chỗ này là được, lấy được những khoáng thạch này, ta sẽ trở lại." Hồng Quân cười cười nói, lập tức thân ảnh chợt lóe, ra khỏi Lĩnh vực Tinh thần.
"Đã lâu rồi không có hít thở không khí của tầng Không Gian thứ chín. Lưu Quang, ngươi thật sự ép bức ta đến thảm." Ra khỏi Lĩnh vực Tinh thần, Hồng Quân thầm cảm khái lẩm bẩm.
"Một khi bước chân vào trong phạm vi ba vạn dặm của Lục Đạo Luân Hồi, ngay cả Thần Vương, cũng không có khả năng chống lại lực hút sắc bén của Lục Đạo Luân Hồi, chẳng qua là Lục Đạo Luân Hồi tựa hồ chỉ đối với sinh vật có linh hồn mới có lực hút, đáng tiếc không biết phương pháp luyện chế khôi lỗi." Hồng Quân trong lòng nghĩ tới, thân ảnh không ngừng nhoáng động, trong nháy mắt, đã tới bên ngoài phạm vi ba vạn dặm của không gian luân hồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://Trà Truyện
Dùng thần thức lần nữa quan sát cái vòng xoáy quỷ dị kia, cũng vẫn chưa phát hiện có cái gì khác lạ. "Tiến vào một bước nữa, cho dù là Thần Vương cũng không chống lại được lực hút sao?" Hồng Quân hơi do dự một chút, cũng hơi lo lắng, lỡ ra thật sự giống như truyền thuyết, chính mình bước một bước vào bên trong giới hạn ba vạn dặm, có thể sẽ bị hút vào trong Lục Đạo Luân Hồi.
"Cũng chỉ là bước tới một bước, dù sao trong Hóa Liên Phân Thân còn có một nửa linh hồn của ta, nhiều nguyên liệu hảo hạng như vậy, làm sao cũng phải liều một phen." Hồng Quân hạ quyết tâm, chân trái xoải bước, đã bước chân vào bên trong phạm vi ba vạn dặm của Lục Đạo Luân Hồi.
"Lực hút thật mạnh." Vừa mới bước vào giới hạn ba vạn dặm của Lục Đạo Luân Hồi, Hồng Quân đột nhiên cảm nhận được một cổ hấp lực thật lớn, mặc dù dùng toàn lực chống lại, nhưng vẫn bị cổ lực lượng sắc bén kia kéo đi, thân thể từng chút từng chút rời khỏi mặt đất, mặc dù tốc độ rất chậm, nhưng quả thực đang từ từ nhích dần tới vòng xoáy Lục Đạo Luân Hồi.
"Quả nhiên là lợi hại. Hấp lực này đích xác không phải Thần Vương có thể chống lại được, hơn nữa Không Gian Pháp Tắc cũng không thể sử dụng được..." Hồng Quân rõ ràng cảm giác được, không gian chung quanh đang không ngừng biến hóa, đừng nói người không thông hiểu Không Gian Pháp Tắc nào khác, cho dù là người có tư chất thiên phú, có thể trong mỗi ngày lĩnh ngộ một cái Không Gian Pháp Tắc hoàn toàn mới, đối mặt với cái không gian này mỗi giờ mỗi khắc đều đang biến hóa, cũng dứt khoát là đành chịu bó tay.
"Thế này thử xem." Hồng Quân trong lòng vừa động, thân thể trong nháy mắt biến mất, đây thật ra không phải thuấn di, mà là Hồng Quân hoàn toàn đem thân thể mình chuyển đổi thành năng lượng màu xám tản mát ra, còn linh hồn cũng an nhiên dừng lại tại chỗ.
"Lục Đạo Luân Hồi này cũng thật kỳ quái, không có thân thể, chỉ riêng linh hồn đơn độc cũng không có hút lấy, hay là do linh hồn của ta không nguyên vẹn? Hoặc giả bởi vì ta đem linh hồn chân chính lưu lại ở Hóa Liên Phân Thân?" Hồng Quân buồn bực nói.
"Mặc kệ chuyện như thế nào, dù sao xem ra ta cũng hoàn toàn có thể dừng lại tại vùng phụ cận của Lục Đạo Luân Hồi, vậy là đủ rồi.
Trong Lục Đạo Luân Hồi, một cái bộ phận linh hồn đang bồng bềnh bay khắp nơi, không lâu sau, đã tới giữa ngọn núi có vô số khoáng thạch đó.
Lưu vân kim, huyền thiên thạch, còn có... khoáng thạch không biết tên nhiều như vậy, Hồng Quân nhìn mà phát thèm.
"Ha Ha! Sau này không cần lo thiếu nguyên liệu luyện khí nữa." Hồng Quân trong lòng vừa động, một cái thân thể hoàn toàn mới tinh trong nháy mắt xuất hiện, đồng thời, hai tay không ngừng kết thủ ấn, một cái không gian thuộc về Hồng Quân rất nhanh xuất hiện, lúc này, cho dù Hồng Quân dùng toàn lực chống lại lực hút của Lục Đạo Luân Hồi, ngưng vẫn bị lực sắc bén kia kéo đi rất xa, lần nữa lại giải tán thân thể, linh hồn tới gần, ngưng kết lại thân thể, vung tay lên, cả ngọn núi được Hồng Quân lần lượt thu trọn vào cái không gian của chính mình.