Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 5 - Chương 193: Bạn nhảy thần bí

Vũ hội Giáng Sinh là một phần truyền thống của trận đấu Triwizard, cũng là cơ hội giao lưu với khách khứa bên ngoài. Vũ hội năm nay dành cho năm thứ ba trở lên, bắt đầu vào tám giờ tối ngày lễ Giáng Sinh, kết thúc ở nửa đêm, tổ chức tại lễ đường. Vũ hội sẽ do bốn vị dũng sĩ mở màn. Thế nên, học sinh năm thứ ba trở lên đều không về nhà vào lễ Giáng Sinh năm nay, mà học sinh năm dưới trái lại về không ít, nhưng cũng có lưu lại, vì nhưng người được tham gia vũ hội có thể mời một học sinh năm dưới làm bạn nhảy, đương nhiên, cũng có người ở lại là vì chờ anh chị em.

Mãi đến lễ Giáng Sinh, không có bất cứ học sinh nào nhận được lời mời của Harry, nhưng từ khi cô Weasley và cô Greendograss bị Harry đả kích trước mặt mọi người, đã không ai dám làm ra hành vi vô lễ như vậy với y. Mà có người kể, hai vị này ở tiết độc dược dành cho năm thứ ba sáng cùng ngày đã bị nọc độc của giáo sư Prince đả kích đến suýt nữa tìm cái lỗ chui vào. Đặc biệt là lời cảnh cáo cuối cùng của giáo sư, càng khiến hai cô bé hãi hùng: “… Nếu như, hai vị còn dùng món đồ trang sức đựng đầy cỏ lác trên cổ nghĩ ra chủ ý khiến người buồn nôn gì với bạn lữ của ta, vậy, ta có rất nhiều cách hai vị không nguyện ý thử, hai vị biết đấy…”

Đáng tiếc, Gryffindor chính là Gryffindor, chiều cùng ngày đã có một lời đồn truyền khắp Hogwarts. Thế là ngày thứ hai Severus bị gọi riêng tới phòng làm việc hiệu trưởng tâm sự với cha mẹ nuôi và cha đỡ đầu của Harry——

“Ôi, Severus, hiện tại ở Hogwarts có một lời đồn về con và tiểu quỷ đầu, con có nghe không?” Severus vừa ngồi xuống đã nghe Peclers hỏi.

“Chậc, Severus đáng thương, chúng ta đương nhiên biết con và tiểu quỷ đầu yêu nhau cỡ nào, mấy lời đồn vớ vẩn ấy không thể dao động các con, các con cũng không quan tâm đến nó. Nhưng, Severus, đứa bé trong bụng tiểu quỷ đầu sau này khẳng định sẽ tới Hogwarts, nó sẽ hỏi người khác câu chuyện của các con. Ôi, Severus, con cũng không thể để nó biết hai người cha cảm tình rất tốt trong mắt nó dĩ nhiên không dám xuất hiện ở vũ hội công khai đi?” Helga nói.

“Khụ, Severus thân ái. Ta nghe tiểu quỷ đầu nói, nó định mời trưởng bối nữ tính làm bạn nhảy, vì nó cảm thấy, con không biết thích rùng beng xuất hiện ở trường hợp như vậy.” Godric bị Rowena trừng một cái mới tằng hắng cổ họng nói.

Nghe được lời này, đáy lòng Severus không khỏi trật nửa nhịp, phải, anh của quá khứ xác thực không thích vũ hội, cho dù khả năng nhảy của anh không tồi. Nhưng, anh xác thực đã làm tốt chuẩn bị nhảy mở màn với Harry. Anh chắc chắc y vì anh cự tuyệt nhiều thiếu nam thiếu nữ như vậy, là để có thể nắm tay anh bước lên sân nhảy. Vũ hội Giáng Sinh là cơ hội để anh tuyên bố với mọi người Harry thuộc về anh, anh cũng vì thế mong chờ tròn năm ngày, nhưng hiện tại anh dĩ nhiên nghe được tin tức này. Thật không biết là nên vui hay nên buồn…

“Severus, ta rất hiếu kỳ, con dĩ nhiên không trực tiếp nói với tiểu Harry về chuyện bạn nhảy, liệu có phải vì con cảm thấy, tiểu Harry không tốt?” Cain dùng đôi mắt màu vàng lục quan sát bạn lữ của con trai đỡ đầu.”Không, không phải, con chỉ là…” Chỉ là cảm thấy em ấy nhất định sẽ chọn con, không cần phải nói. Anh chưa dứt lời đã bị Salazar đánh gãy ——

“Severus, có muốn cho Harry một kinh hỉ không? Để nó biết, con có thể ‘thay đổi’ vì nó?” Salazar dùng giọng giật dây nói.

Severus có chút động lòng, nhưng nhiều ít cũng lo lắng…

“Con biết đấy, Severus, vì thái độ bất cần của con với đứa bé, tiểu quỷ đầu sợ rằng rất khó thông suốt. Cho dù đó là vì con thương nó, con lo lắng cho nó, nó có thể hiểu, cũng có thể tha thứ. Nhưng hiểu và tha thứ không đại biểu là nó vui.” Rowena nhẹ nhàng nói, nhưng ngôn từ rơi vào tai Severus lại như sấm sét.

“Em ấy… không vui?” Severus có chút không biết làm sao.

“Con nghĩ thế nào? Dưới tình huống các con từng mất đi một đứa bé, Harry lại có một bé con thuộc về các con, nhưng con làm gì? Dĩ nhiên không hề giãy dụa đã đưa ra yêu cầu kết thúc thai kỳ, thậm chí không hề thương lượng. Nó thậm chí suýt chút nữa không biết nó từng có một đứa con… Ôi, Severus, đừng nói với ta con không có dự định che giấu.” Ánh mắt Helga sắc bén.

“Con…”

“Ta biết nó đòi con một bình thuốc chúc phúc, nhưng, Severus, đó là con vốn phải làm, đúng không nào? Làm một người cha lẽ nào con không tính tặng cho con mình những gì tốt nhất? Severus, cứ việc đây là yêu cầu của Harry, nhưng cũng là điều con phải làm cho đứa bé.” Godric bị Rowena giấu Severus nhéo một cái, lập tức tiếp lời.

Phải, mấy vị các hạ nói đúng, tiểu cự quái của anh có đủ lý do không vui, đúng không? Nhưng, Harry lại lặng lẽ ém tất cả bất mãn ấy đi, anh hiểu rõ một nửa khác của mình —— đối với Harry, anh biết mình không thể thả em ấy ra, mà em ấy cũng chưa từng nghĩ tới việc rời xa anh, em ấy biết anh cũng sợ hãi, cũng hổ thẹn, cho nên, em ấy ém bất mãn vào đáy lòng, nguyện ý khiến nó hòa tan cùng thời gian. Severus thừa nhận, tiểu cự quái của anh lại một lần khiến anh cảm động đến tột đỉnh.

“Vậy, con có nguyện ý cho thằng bé một kinh hỉ không?” Nhìn Severus bị “lừa” được rồi, Salazar mê hoặc nói thế với hậu đại của Atula.



Nhân viên công tác ở Hogwarts, muốn cho các vị khách tới từ Beauxbatons và Dumstrang lưu lại ấn tượng khắc sâu, sớm đã quyết định sẽ bày ra những mặt tốt nhất của tòa thành này vào lễ Giáng Sinh. Khi việc trang trí tòa thành chân chính hoàn thành, các học sinh mới phát hiện đây là một lần khiến người ca ngợi nhất bọn họ từng được thấy ở trường. Cột băng bị cố định trên lan can cầu thang, mười hai cây thông Nô-en vẫn bày ở đại sảnh lễ đường như thường ngày, trang sức gì cũng có, quả mọng rỗng ruột phát sáng, cú mèo màu vàng lớn tiếng gọi, thậm chí còn biết hát những bài ca tụng nữa chứ. Nghe mấy bộ giáp chỉ hiểu được phân nửa ca từ hát “Ôi, tới đây đi, chân thành của tôi”, cảm giác ấy thật đặc biệt. Có mấy lần, Filch không thể không kéo Peeves thích trốn trong khôi giáp ra, vì vị u linh ham chơi này từng điên lên hát ra mấy bài hát trữ tình tự phổ ra từ thơ do mình sáng tác, mà còn ca từ thô tục đến chết người. Cuối cùng vẫn là Godric tự mình ra trận mắng Peeves một tăng, cưỡng chế không cho phép Peeves viết mấy bài hát khó nghe ấy nữa.Tòa thành và mặt đất đều bị phủ lên một lớp tuyết dày, xe ngựa màu lam nhạt của Beauxbatons thoạt nhìn như quả bí đỏ to đùng, rét lạnh, kết băng đỗ cạnh nhà Hagrid bị băng tuyết phủ kín nhìn như một cái bánh quy gừng mà cửa sổ mạn tàu của chiếc “Hải Hoàng” Dumstrang bên Hồ Đen đã bị băng bao phủ, nó tự khoác cho mình một lớp băng dày cả tấc. Bọn gia tình thì đang giành lấy giành để cái mớ soup hầm phong phú, ấm áp và pudding ngon miệng trong nhà bếp.

Harry ở chỗ của Severus thay một bộ đồ hoa lệ do Rowena tặng, đây là một bộ trường bào lễ phục kiểu nam lấy màu xanh sẫm làm chủ, cũng là thiết kế ôm eo, phần eo có một chút hoa văn lưu vân màu bạc, trừ nó ra không có trang sức gì khác, cực kỳ ngắn gọn. Màu sắc chỉnh thể sấn với màu mắt Harry càng thêm nổi bật. Mái tóc dài bị y cột gọn phía sau, Harry đeo vài món trang sức mình tương đối thích và có tính tượng trưng lên. Từ khi tỉnh dậy sau giấc nghỉ trưa, Harry đã không thấy bạn lữ đâu cả. Y sợ cha mẹ nuôi khó mà thuyết phục Severus làm ra chuyện ấy, nên đã chuẩn bị hai tay, nếu Severus không xuất hiện, vậy bạn nhảy mở màn y mời sẽ là mẹ nuôi của y —— Helga. Thế nên, hiện tại, y có chút thấp thỏm tới cửa lễ đường, chờ bạn nhảy của mình.

Con đường thông tới lễ đường được rất nhiều ngọn đèn tiên nữ xinh xắn làm đẹp, vô số tiểu tiên nữ sống động ngồi giữa khóm hoa hồng, chúng được tạo thành từ pháp thuật, còn có một pho tượng St. Claus và tuần lộc bập bềnh phía trên nữa.

“Harry, bạn nhảy của cậu đâu?” Draco nắm tay Pansy đi tới, hôm nay bọn họ mặc màu tím.

“Chưa tới.” Harry bất đắc dĩ nhún vai.

Draco nhìn Harry, do dự hỏi: “Chẳng lẽ cậu không mời được bạn nhảy? Nếu không, tôi cho cậu mượn Pan.”

“Cho tôi xin đi. Các cậu tối nay cứ chơi vui vẻ.” Harry cười nói.

“Được rồi.” Nhìn Harry không hề sốt ruột, Draco cũng cười, “Vậy bọn này vào trước.”

Các dũng sĩ vì phải chuẩn bị mở màn nên cần chờ khi vũ hội chính thức bắt đầu mới nắm tay bạn nhảy của mình vào hội trường được, những người khác thì có thể vào trước. Thế nên Draco và Pansy vào hội trường, bọn họ ngồi xuống một cái bàn cho sáu người.

“Cậu nói thử xem, bạn nhảy của Harry sẽ là ai?” Pansy hỏi.

“Không dễ nói, nếu không phải cha đỡ đầu hẳn là một trong hai mẹ nuôi của cậu ấy.” Draco đối chiếu danh sách lựa chọn của Harry cho ra một đáp án đại khái.

“Nếu là viện trưởng, vậy không biết sẽ thế nào đây? Tôi chưa từng thấy viện trưởng khiêu vũ.”

“Nghe cha tôi nói, múa xã giao của cha đỡ đầu rất tốt, dù sao ông ấy là Slytherin.” Draco nói, “Cha không riêng biết nhảy điệu Waltz, Foxtrot, Rumba, Tango, Minuet, Pavan, Vltava cha cũng biết.”

“Vậy Harry thì sao, cậu biết cậu ấy biết nhảy gì không?” Pansy hiếu kỳ hỏi.

“Tôi không biết.” Draco cười cười, trên thực tế cậu biết Harry biết nhảy tất cả những điệu cha đỡ đầu biết, thậm chí còn có cha không biết. Mà còn cậu từng thấy Harry nhảy Pavan và Vltava cực kỳ hoàn mỹ ở vũ hội nội bộ Hội Áo Xám, đây là hai loại vũ đạo cung đình cực kỳ cổ xưa, là bước nhảy hoa lệ nhất trong những điệu xã giao cung đình của nền văn hoá Âu Châu thời kì phục hưng, hoàn toàn khác với múa xã giao hiện tại, hai bên sẽ không ôm lấy nhau. Cậu còn nhớ, từ khi Harry và Severus thành lập khế ước linh hồn bạn lữ, Harry đã rất ghét tiếp xúc tứ chi với người khác, nên gặp phải trường hợp cần nhảy xã giao, Harry thường sẽ chọn Vltava. Đương nhiên, không ai biết điểm ấy, mọi người đều cho rằng y khiết phích. Về phần Harry học bằng cách nào, Draco lại không biết.Đúng lúc này, Pansy và Draco thấy Blaise và Hermione xuất hiện, Blaise mặc lễ phục màu trà nhạt, Hermione thì là một bộ lễ phục dạ hội màu vàng nhạt, hiển nhiên lễ phục của Hermione là Blaise cố ý chọn, thấy Blaise dẫn theo nữ phù thủy Muggle đã đẹp lên rất nhiều, các con cháu Slytherin thế gia đều hít ngược một hơi —— gia tộc Zabini chỉ sợ sắp nghênh đón vị chủ mẫu có huyết thống Muggle đầu tiên trong suốt mấy trăm năm qua. Blaise không ngốc, cho nên, cậu ta dám dẫn Hermione xuất hiện trường hợp này, đại biểu cho nhà Zabini đã ngầm đồng ý.

Pansy và Draco vẫy tay với Blaise, Blaise vỗ nhẹ Hermione kéo cánh tay trái mình, chỉ cho cô chỗ của Pansy và Draco. Sau đó bọn họ hội họp.

“Các cậu có thấy bạn nhảy của Harry không?” Sau một hồi hàn huyên, Pansy hỏi.

“Không, cậu ấy hình như còn đang đợi.” Hermione đáp.

“Các dũng sĩ khác và bạn nhảy của bọn họ đã tới rồi à?” Draco cũng hỏi.

“Phải. Tôi thấy dũng sĩ Dumstrang, dẫn theo là một nữ sinh Dumstrang năm thứ sáu, bề ngoài không sai, hình như tên là Latina • Stanfor. Một phần tư Veela là năm thứ bảy Ravenclaw, Roger • Davis, chậc, không biết cậu Davis nghĩ thế nào. Sau đó là Neville của chúng ta, cậu ấy trái lại may mắn, dẫn một Hufflepuff năm thứ ba, ra vẻ là Elinor • Branstone.” Blaise nói.

“Nếu là vậy, Harry nếu dẫn một bạn nhảy nam lên sân khấu sẽ rất đột ngột.” Draco trầm tư.

Đúng lúc này, bên ngoài lễ đường xuất hiện một cơn rối loạn không nhỏ, sau là từng tiếng kinh hô, thỉnh thoảng xen vào mấy tiếng ca ngợi và nghi ngờ —— “Đẹp quá đi mất!”, “Ồ, đây dĩ nhiên là bạn nhảy của Potter!”, “Đây chính là bạn lữ của Potter sao?”, “Các cậu biết cô ấy không? Cô ấy là ai vậy?”, “Hogwarts của chúng ta có cô bé này à?”