Nhìn chung lịch sử, mỗi trận chiến tranh không phải một hai người có thể quyết định. Đạo lý này, Harry hiểu. Cái gọi là anh hùng, là đại biểu tinh thần mọi người tán thành trong chiến tranh, mà khi lợi ích của anh hùng không phù hợp với đại chúng, bất kể anh hùng cống hiến lớn cỡ nào, đều sẽ bị lãng quên, bị vứt bỏ, thậm chí bị cô lập, bị tiêu diệt.
Harry đã trải qua, thế nên hiểu được, năm đó nếu không có cơ duyên xảo hợp, không có nhiều người hi sinh, có lẽ y sẽ bại bởi kẻ điên kia. Vì thế, y không thể có nửa phần trách cứ với Dumbledore. Thế nhưng, chỉ có hai việc, khiến Harry thủy chung khúc mắc với cụ——
Một là, án oan của Sirius một là, Severus dĩ nhiên không thể chứng minh thân phận gián điệp.
…
Harry ngồi ở vị trí thủ tịch năm thứ hai, ưu nhã mà an tĩnh, khai giảng 3 ngày, vụ án về Peter • Pettigrew và Sirius • Black nháo đến nhân tâm Hogwarts di động. Harry lần thứ hai cảm ơn mình lựa chọn Slytherin, ở Slytherin dù là thân mật như Draco và Blaise cũng rất ít hỏi y cái gì. Mà các Gryffindor mỗi khi tan học đều nhỏ giọng nghị luận, chỉ trỏ thủ tịch năm thứ hai của Slytherin. Hufflepuff và Ravenclaw thì thôi, tuy bọn họ sẽ bán rao đủ mọi đồn đãi, thế nhưng không đụng chạm thế nào, huống chi quan hệ của bọn họ và Slytherin không xấu như Gryffindor.
“Harry, hôm nay chúng ta có tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, buổi chiều là độc dược học.” Draco nói, “Hy vọng giáo sư năm nay không giống Quirrel, Merlin, chúng ta rốt cục có thể thoát khỏi mùi tỏi.”
“Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám sao?” Harry trầm ngâm một chút, đúng vậy, là thoát khỏi mùi tỏi, thế nhưng nghênh đón tiết sắm vai, Harry cảm thấy bi ai cho tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của mình, “Ừ, các Slytherin năm thứ hai, hẳn đều biết Levitation Charm phải không?”
Blaise lập tức nhắn nhủ ý thủ tịch, một năm qua Harry làm thủ tịch rất đắc nhân tâm, thế nên các Slytherin năm thứ hai đều cực tiếp nhận thủ tịch an bài.
Bữa sáng sắp kết thúc, Harry nhận được thư nhà Salazar gửi, Rowena không biết từ đâu cố ý đào ra một quyển triết học Muggle, Helga là một ít điểm tâm mỹ vị và Godric là lượng độc dược một ngày.
Mọi người từ khi học kỳ này khai giảng đã phát hiện mỗi ngày Harry đều nhận được một túi đồ tới từ trang viên Potter, là một phong thư và một bao ba bốn bình thuốc, hôm nay lại hơn một quyển sách và một bao điểm tâm. Y mở thư bắt đầu đọc, Sala luôn rất săn sóc kể y nghe vài chuyện lặt vặt hôm qua ở trang viên Potter. Đồng thời trả lời vấn đề Harry viết về, tuy y có để lại thông tin bút ký cho bốn đầu sỏ, nhưng hiển nhiên, bốn đầu sỏ càng thói quen dùng cách này biểu đạt sự quan tâm. Trên thực tế, Harry cũng đoán được Salazar là muốn để mọi người thấy bọn họ quan tâm mình, vì tương lai tạo thế.
Bốn đầu sỏ không thể vĩnh viễn ở lại trang viên Potter, bọn họ chung quy sẽ trở về, trở về ngôi trường này. Mà Harry làm con nuôi của bọn họ, lúc đó sẽ bị chú mục không ít, nếu lúc đó mới biểu hiện quan hệ, khó tránh khỏi khiến người không tiếp nhận. Thế nên, Salazar hy vọng dùng cách này, để mọi người trước cảm thấy Harry và người giám hộ của mình quan hệ cực kỳ tốt.”A, Harry, tôi ghen với cậu đấy, mỗi ngày đều có thể nhận được thư nhà, người giám hộ của cậu rất coi trọng cậu.” Blaise nói, nhớ tới mẹ mình —— ai, hiện tại hẳn ở chỗ ông chồng thứ sáu hay thứ bảy gì đi? Sao có thời gian viết thư nhà cho cậu chứ?
“Harry tốt như vậy, tự nhiên có người thương, bất quá, hôm nay sao nhiều một quyển sách và một túi điểm tâm?” Draco cũng ghen tị. Phải biết cha và mẹ cậu một tuần mới có thể gửi một phong thư.
“Sách và điểm tâm là hai mẹ nuôi của tôi gửi, nếu các cậu cũng muốn trong vòng một tuần viết một bài cảm tưởng 35 tấc Anh, đồng thời làm ra một phần điểm tâm mỹ vị hơn gửi về, a, hoan nghênh gia nhập cùng tôi.” Y giả cười nói, đồng thời mở nắp bình thuốc của mình.
Blaise và Draco nhìn nhau, xem ra, người giám hộ của Harry không chỉ biết dạy, còn rất có thể nuôi Harry.
“Đây là sách gì?” Draco tiện tay cầm lấy, “《The Prince》? Không phải đâu? Harry?” Draco cười trộm, đọc cái tên này, Draco còn nghĩ là gia phổ nhà Prince, cho nên rất mập mờ chớp mắt.
“Chúng ta nên lên lớp.” Sắc mặt Harry không đổi đoạt lại, không giải thích gì thêm. Phải biết, quyển sách này cũng không phải gia phổ Prince, nó do một chính trị gia Muggle Italy tên là Niccolo • Machiavelli viết hơn 400 năm trước, luận thuật quân chủ hẳn nên thống trị và duy trì thế nào, cho rằng quân đội là cơ sở chủ yếu của tất cả quốc gia, quân chủ cần có quân đội riêng, rồi dựa vào tàn bạo và đe dọa thủ thắng. Cho rằng quân vương ở khi thống trị cần lấy nguyên tắc thực lực, không từ thủ đoạn đạt được mục đích, có giảo hoạt của loài rắn, dũng mãnh của sư tử. Quyển sách này đã từng ở một thời gian rất dài bị các Muggle xưng là Thánh Kinh tà ác, nhưng không thể phủ nhận nó cũng là quyển sách đầu giường hoặc trên người phải mang của rất nhiều quân chủ Muggle.
Rowena gửi quyển sách này cho y, có lẽ đại biểu mong chờ của bọn họ —— giảo hoạt của Slytherin, dũng mãnh của Gryffindor, tham lam của Ravenclaw, chân thành của Hufflepuff, đây mới là học sinh tốt nghiệp chân chính có thể xưng là ưu tú của Hogwarts. Harry kiếp trước từng đọc nó, là ở tuổi 45, quyển sách này đưa thống trị của y đối với Hội Áo Xám bay lên phạm trù nghệ thuật. Viết một bài cảm tưởng 35 tấc Anh về nó, đối với Harry mà nói không khó cũng không dễ.
Khi y nuốt xong giọt thuốc cuối cùng vào miệng, lại uống một ngụm nước lọc, mới dẫn Slytherin năm thứ hai rời khỏi lễ đường. Vừa đi vừa nói: “Cuối tuần này là thủ tịch chiến, đúng không?”
“Ách, tôi còn tưởng cậu quên. Harry lúc này tôi sẽ không đơn giản bại cho cậu…” Draco nhớ tới kỳ nghỉ hè đặc huấn khổ cực của mình không khỏi ngẩng cao đầu, lúc này nhất định có thể khiến Harry ra tay, như tình huống lần trước quả thực là khiêu khích giáo dục mầm non của nhà Malfoy, tuy rằng… bại cho nhà Potter là có thể nhận.
Các Slytherin tới phòng học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, đây là tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám đầu tiên của trong Slytherin ở học kỳ này, cũng là tiết đầu tiên của Lockhart. Khi Harry vào phát hiện đã có rất nhiều nữ sinh Gryffindor tới, Hermione nằm trong số đó, xem ra, Lockhart vẫn bằng vào bề ngoài bắt được rất nhiều người sùng bái. Các cô gái của Slytherin cũng chen tới trước.”A, Merlin! Các cô gái này bị sao vậy?” Blaise tỏ vẻ không hiểu.
Harry và Draco nhún vai lắc đầu, Harry càng là lấy ra quyển sách vừa nhận bắt đầu xem, tuy đã từng nghiên cứu, thế nhưng dù là 《The Prince》 Muggle viết đối với Harry mà nói cũng tốt hơn tiểu thuyết của Lockhart.
Y vừa lật được hai trang, Lockhart đã mặc trường bào màu tím cực kỳ tao bao bước vào, thấy gã lộ ra nụ cười tiêu chuẩn tám cái răng, Harry không khỏi nhớ tới một chuyện xảy ra trước tiết thảo dược hôm qua.
………
……
…
Thảo dược học xưa nay là trước độc dược học một ngày, các Slytherin và Gryffindor hôm qua vốn dĩ học ở nhà ấm thứ nhất, thế nhưng, khi giáo sư Sprout dẫn bọn họ tới cửa, một Lockhart lòe lòe chiếu sáng khiến bà đen mặt, kế đó biến sắc. Thế nhưng, Lockhart vẫn gọi y và Neville lại. Vì vậy, có một số thảo luận về “danh nhân”, cuối cùng Harry trực tiếp dùng cách nói chuyện kiểu Slytherin cắt đứt thao thao bất tuyệt của Lockhart, thuận tiện dẫn Neville đi.
Dẫn đến, y và Neville có đôi lời——
“Ách, Potter, tôi là nói, cảm ơn cậu.” Neville nói.
“Longbottom, nghe giáo sư Snape nói, cậu bị thương, giờ đã khỏe chưa?” Harry cũng tỏ vẻ quan tâm, y tự nhiên biết nên giao lưu với sư tử thế nào.
“A, a, đúng vậy, đã khỏe rồi. Tuy mùi vị khá tệ, bất quá hiệu quả rất tốt. Giáo sư Snape thật là một bậc thầy độc dược cao minh… Ai, nếu có loại thuốc có thể trị liệu cho người vì Cruciatus Curse mà điên thì tốt rồi, bất quá, dù là thuốc xoa dịu tốt nhất cũng không cách nào khiến người điên khôi phục… A, tôi nói cái này với cậu làm gì? Được rồi, Potter, tuy Ron nói cậu là một Slytherin tà ác, nhưng tôi cảm thấy cậu không xấu.” Neville nói, ban đầu có chút không biết làm sao, nhưng thấy Harry không phiền chán, vì vậy cậu có dũng khí nói hết, “A, nhà Weasley thấy hổ thẹn với cậu, cậu biết đấy, Peter, chính là Peter • Pettigrew, dĩ nhiên ở nhà Weasley làm sủng vật 12 năm… Ách, bọn họ nghĩ, là bọn họ không nhận ra mới hại cậu chịu tội nhiều năm ở chỗ Muggle.”
“A, không có gì, đều đã qua, không ai cần hổ thẹn cả, tôi nghe nói Weasley rất bảo bối con chuột của cậu ta, ách, những người giám hộ của tôi đề nghị, để tôi tặng một sủng vật cho Weasley, ách, cậu nghĩ cậu ta thích gì?” Harry xác thực không hy vọng nợ bất kỳ nhân tình nào của nhà Weasley.
“Có lẽ, một con cú mèo?” Neville không xác định nói.
…
……
………
“Thầy,” Giọng của Gilderoy • Lockhart khiến Harry kết thúc hồi ức ngắn ngủi, nâng mắt nhìn về phía gã, chỉ thấy Lockhart chỉ vào ảnh chụp phóng to của mình trong phòng học, cùng Lockhart trong đó đồng bộ nháy đôi mắt lam nói, “Gilderoy • Lockhart, huân chương bậc ba Merlin tước sĩ đoàn, hội viên vinh dự liên minh phản Nghệ Thuật Hắc Ám, năm lần vinh quang lấy được khen thưởng nụ cười mê người nhất của 《Tuần san phù thủy》 —— nhưng thầy không thường treo nó ngoài miệng, thầy không dựa vào nụ cười để xua đuổi vạn luân nữ quỷ!”Gã chờ mọi người cười, có mấy kẻ nhàn nhạt mỉm lại. Harry thầm cười nhạt, nhìn về phía Draco và Blaise bên cạnh, cả hai đều rất không quý tộc liếc trắng.
“Thầy thấy các trò đều mua nguyên bộ sáng tác của thầy —— tốt. Thầy nghĩ hôm nay chúng ta nên làm một bài trắc nghiệm nhỏ trước đã. Đừng sợ —— chỉ là xem các trò đã đọc thế nào, hiểu được bao nhiêu.” Lockhart cầm một xấp bài thi, bắt đầu phát. Rất nhanh, gã phát xong, trở lại bục giảng nói: “Cho các trò 30 phút. Giờ thì —— bắt đầu!”
Harry nhìn bài thi, trên viết: 1. Gilderoy Lockhart thích nhất màu gì? 2. Tham vọng bí mật của Gilderoy Lockhart là gì? 3. Trò cho rằng thành tựu lớn nhất từ trước tới nay của Gilderoy Lockhart là gì? Cứ thế vân vân, tròn ba mặt giấy, đề cuối cùng là: 54. Sinh nhật của Gilderoy Lockhart là ngày nào? Quà sinh nhật lý tưởng của ông là gì?
Harry và các đồng bọn của mình nhìn nhau, trong mắt đều là bó tay. Năm ngoái nói lắp, chí ít có chút tài năng, năm nay, thấy thế nào cũng là ngu ngốc.
Harry biết nếu để ngu ngốc này cho điểm Gryffindor, sợ rằng bạn lữ của mình sẽ là người đầu tiên giết gã —— điều này sao có thể chứ?
Nửa giờ sau, Lockhart thu bài thi, làm trò lật xem trước mặt các học sinh.
“Chậc chậc —— hầu như không ai nhớ kỹ thầy thích nhất màu đinh hương. Thầy có nhắc tới trong 《Year With The Yeti》. Có vài đồng học nếu đọc kỹ —— thầy ở chương thứ 12 từng nói rõ quà sinh nhật lý tưởng của thầy là những người biết pháp thuật hòa bình sống chung với không biết pháp thuật —— bất quá thầy sẽ không cự tuyệt một bình Whiskey mạnh lâu năm Odgen loại lớn!”
Gã lại nghịch ngợm chớp mắt với các học sinh, đột nhiên, tay gã lật đến một bài thi thì ngừng lại.
“Thế nhưng, tiểu thư Hermione • Granger biết tham vọng bí mật của thầy là xóa bỏ tà ác trên đời, và tiêu thụ hệ liệt dưỡng tóc của mình —— good girl! Trên thực tế——” Gã lật lật bài thi của Hermione, “Một cái O! tiểu thư Hermione • Granger ở đâu” Harry thấy Hermione hàng trước giơ lên bàn tay run rẩy. “Tốt lắm!” Lockhart cười nói, “Rất tốt! Gryffindor thêm 10 điểm!”
“A, thật là ngu xuẩn…” Harry nghe Draco nhỏ giọng oán giận.
Sau đó là bài thi cuối cùng.
“A, Harry • Potter, con rắn độc bé bỏng ngọt ngào của thầy, a, a, quả thực hoàn mỹ… Không thể nghi ngờ, một cái O! Cậu Potter, không hổ là học sinh giỏi được các giáo sư ngợi khen, a, cậu Potter, thầy quá cảm động! Slytherin thêm 20 điểm, vì sự chăm chỉ hiếu học của trò!” Lockhart khoa trương nói.
“A, Harry, cậu…” Draco và Blaise đều ngoài ý muốn nhìn về phía bạn mình.
“Nếu sáng nay chúng ta không có bất kỳ thêm điểm gì, tôi dám cá buổi chiều Sev sẽ không để các cậu yên.” Harry chịu đựng cảm giác dạ dày không khỏe vì câu “con rắn độc bé bỏng ngọt ngào của thầy” Lockhart mang đến, vẫn duy trì nụ cười khiêm tốn, nhỏ giọng nói với các bạn.
“Thật là khó cậu, Harry…” Hai con rắn liếc trắng.
“Giờ thì, trở lại vấn đề” Gã khom lưng xách ra một cái ***g sắt đậy kín phía sau bục giảng, đặt trên bàn, “Giờ thì —— phải cẩn thận! Nhiệm vụ của thầy là dạy các trò chống đỡ những thứ tà ác nhất Thế Giới Phù Thủy! Các trò sẽ gặp những sự vật kinh khủng trong phòng học này. Thế nhưng nhớ kỹ, chỉ cần thầy ở đây, các trò sẽ không bị thương tổn gì. Thầy chỉ yêu cầu các trò giữ được trấn tĩnh.”Đũa phép của Harry đã rơi vào tay, y nhìn ***g sắt. Lockhart một tay đặt lên chụp, các Gryffindor ngừng cười, Neville • Longbottom ở hàng đầu tiên thậm chí rụt lui lại.
“Thầy phải yêu cầu các trò đừng thét chói tai,” Lockhart hạ giọng nói, “Nó sẽ khiến chúng tức giận!”
Các học sinh ngừng thở, Lockhart xốc lên cái chụp.
“Không sai,” Gã diễn kịch tự nói, “Yêu Cornish vừa bắt được.”
Vài Gryffindor nhịn không được phát ra tiếng cười nhạo, cả Lockhart cũng không thể cho nó là thét chói tai kinh khủng. Các Slytherin năm thứ hai lại không biểu tình, lát nữa nhìn thủ tịch làm thế nào thì làm theo.
“Sao nào?” —— Gã mỉm cười hỏi Seamus.
“Ừ, chúng không —— chúng không phải rất —— nguy hiểm, đúng không?” Gryffindor Seamus cười đến tắt thở.
“Đừng khẳng định vậy!” Lockhart hiển nhiên có chút căm tức lắc lắc mấy đầu ngón tay với Seamus, “Chúng có thể là những kẻ phá phách nhỏ bé giảo hoạt như ma quỷ!”
Yêu Cornish màu xanh xám, cao chừng 8 tấc Anh, mặt nhọn, giọng the thé chói tai, như rất nhiều con vẹt đang khắc khẩu. Cái chụp vừa mở, chúng bắt đầu líu ríu, nhảy lên nhảy xuống, loạng choạng hàng rào, làm đủ mọi mặt quỷ cổ quái với đám người bên cạnh.
“Được rồi,” Lockhart cao giọng nói, “Xem các trò đối phó chúng thế nào!” Gã mở cửa ***g.
Này nhưng rối loạn. Các con yêu như tên lửa bay loạn xung quanh. Trong đó có hai cái nhéo lỗ tai Neville nhấc lên. Còn có mấy cái trực tiếp lao ra cửa sổ, khiến sàn phòng học toàn là mảnh thủy tinh vỡ. Còn lại trắng trợn phá phách, lợi hại hơn cả một con bò tót nổi điên. Chúng quăng các bình mực nước, xé rách sách và giấy, giật xuống bức tranh trên tường, xốc ngược thùng rác, càng ném túi sách và sách giáo khoa ra ngoài cửa sổ. Vài phút sau, phân nửa Gryffindor trốn dưới bàn, Slytherin cẩn thận né tránh, tới cạnh Harry, Neville đu đưa trên nhánh đèn treo. “Tới đây tới đây, bắt lấy chúng, bắt lấy chúng, chúng bất quá là một lũ yêu!” Lockhart hô. Gã xắn ống tay áo, quơ đũa phép quát: “Peskipiksi Pesternomi!”
Hoàn toàn vô hiệu —— đương nhiên, tần suất pháp thuật của Lockhart rất kỳ quái, chỉ có Confundus Charm có thể sinh ra cộng minh với gã. Một con yêu giật đũa phép của Lockhart, ném ra cửa sổ. Lockhart hít ngược một hơi, chui dưới bục giảng, suýt nữa bị Neville đụng vào, vì hầu như cùng một giây đồng hồ, nhánh đèn treo không thể chịu được rớt xuống.
Lúc này, Harry ra tay!
“γργορακρατονται!” Một làn sóng gợn lăn tăn lấy y làm trung tâm khuếch tán, Harry tay cầm đũa phép chỉ dùng một lời nguyền đã khiến các con yêu quấy rối trong nháy mắt dừng lại.
“Các Slytherin, nhốt lũ yêu vào ***g!” Harry vừa thu hồi đũa phép vừa nói.
Vì vậy, các Slytherin bắt đầu hành động, dùng Levitation Charm nhốt từng con yêu về ***g sắt.
Trải qua lần này, các Slytherin đều thấy rõ bộ mặt của Lockhart, vì vậy, khi tiếng chuông tan học reo lên, lập tức dừng tay, cả đám ngẩng đầu ưỡn ngực theo sát Harry, thậm chí lười cáo biệt giáo sư.Ra phòng học, Harry giải tán các Slytherin năm thứ hai, sau đó một mình tới thư viện.
Phu nhân Pince thấy Harry, rất hòa thuận gật đầu với y, Harry ngồi xuống góc, đây là “ghế riêng” năm trước của y. Chiếm xong chỗ ngồi, y vào khu sách, một hơi mượn hai mươi quyển, dùng hết danh ngạch mượn sách của mình, sau đó chồng lên nhau, bắt đầu an tĩnh viết luận văn thảo dược học và thần chú học.
Làm xong bài tập, y bắt đầu viết bản thảo đã hẹn của 《Tuần san độc dược》. Từ khi chân chính lĩnh hội mị lực của độc dược, y đã không tính buông tha độc dược học, tuy không định trở thành “bậc thầy độc dược tuổi trẻ nhất”, nhưng bất kể thế nào, làm một “chuẩn Prince”, có lẽ nói người cầm quyền đã từng của gia tộc Prince, y chung quy sẽ có một ngày xuất hiện trong thế giới độc dược học.
Sau buổi nói chuyện nho nhỏ cạnh nhà ấm ngày đó của y và Neville, y cảm thấy có tất yếu tiếp tục nghiên cứu thuốc thần trí đã được phân nửa của mình trong quá khứ.
Sau khi chiến tranh kết thúc, rất nhiều phù thủy bị Tử Thần Thực Tử dằn vặt thành điên, cho dù đã tứ phân ngũ liệt, nhưng vẫn còn một bộ phận tử trung. Bọn chúng tàn bạo, hung mãnh, kiên trì Voldemort không chết, chỉ là tiếp tục ẩn núp. Thế nên, bọn chúng tràn ngập thù hận với cả Thế Giới Phù Thủy, chỉ cần bắt được một phù thủy sẽ thoả thích dằn vặt. Sau khi chiến tranh chấm dứt, lũ Tử Thần Thực Tử này trong thời gian dài quấy đến Hội Phượng Hoàng và Bộ Phép Thuật không được an bình. Đây là một lũ bạo đồ vì thi bạo mà thi bạo, căn bản không có bất kỳ lý trí gì đáng nói. —— Đây là Tử Thần Thực Tử sau thời kì Voldemort. Bọn chúng thù hận đồng bạn vì Voldemort đã chết mà ngã về phía trung lập thù hận Bộ Phép Thuật truyền bá tin tức Voldemort đã chết thù hận Hội Phượng Hoàng khiến vinh quang của Tử Thần Thực Tử không còn thậm chí phá thành mảnh nhỏ. Đương nhiên, thù hận nhất, là Cứu Thế Chủ, Harry • Potter.
Cho dù phần tử cực đoan của Hội Phượng Hoàng thậm chí tuyên bố Harry là Trường Sinh Linh Giá của Voldemort, bắt đầu hành động truy sát lũ Tử Thần Thực Tử này cũng chưa từng buông tha, thậm chí ngày càng táo tợn song song truy sát y cùng Hội Phượng Hoàng. Đoạn ngày đó là ngày Harry khó yên nhất, hầu như mỗi thời mỗi khắc đều phải khoác áo tàng hình. Khi đó, y không đủ mạnh, cũng không đủ ác, y sở trường nhất bất quá chỉ có Disarming Spell mà thôi.
Nói đến cùng, đoạn ngày hắc ám đó, nếu không phải cơ duyên xảo hợp để y lẫn vào Hogwarts thậm chí vào mật thất then chốt, có lẽ sẽ không có lĩnh tụ ưu nhã mà hùng mạnh về sau áp chế Hội Phượng Hoàng và Tử Thần Thực Tử, thành lập Hội Áo Xám, dẫn dắt Thế Giới Phù Thủy đi ra bóng tối.
Mà một bộ phận phù thủy còn lại, là bị phái cực đoan của Hội Phượng Hoàng dằn vặt thành điên. Những kẻ cực đoan này nói thật đáng sợ, bọn họ đưa ra một quan điểm: phàm là trong chiến tranh không vì chính nghĩa xuất lực đều có tội.
Nói chung, cuối cùng, xuất hiện rất nhiều người vì Cruciatus Curse mà mất đi lý trí. Harry nghiên cứu chế tác ra thuốc thần trí đời thứ nhất, loại thuốc này có thể khiến người mất đi lý trí sau 3 ngày ngủ say có một ngày lý trí. Kế y lục tục đẩy dời thuốc thần trí đời thứ hai, đời thứ ba. Thuốc thần trí đời thứ ba hiệu quả có thể khiến người ngủ say nửa năm khôi phục lý trí một năm. Harry được Neville nhắc nhở, cảm thấy đây là cách tốt nhất để lôi kéo nhân tâm —— chí ít, có thể khiến rất nhiều đứa bé như Neville hưởng thụ gia đình ấm áp, cho dù cần ỷ lại thuốc, nhưng xác thực là một chuyện rất tốt đẹp.Y thủy chung duy trì một trái tim trung thành, đây là lý do quan trọng nhất bốn đầu sỏ nguyện ý bảo vệ y.
Y biết không thể từ lần đầu đã đưa ra thuốc đời thứ ba, cho nên, y hồi ức lại nguyên lý của thuốc thần trí đời thứ nhất đồng thời bắt đầu như điên mà viết luận văn nguyên lý độc dược. Thẳng đến câu cuối cùng chấm dứt, mới nhớ tới nên đi ăn trưa.
“Ôi! Không!” Harry nhìn đồng hồ quả quýt, phát ra một tiếng kêu rên đủ để phu nhân Pince rít gào, bất quá, khi bà thấy là Harry đã biết xảy ra chuyện gì——
Thằng bé hiếu học này, không chỉ bỏ lỡ bữa trưa, còn đến muộn lớp học buổi chiều chí ít 10 phút.
Pince rất thích đứa bé yêu sách lại an tĩnh này, thế nên tới trước mặt Harry.
“Xin lỗi, phu nhân…” Tuy hoảng hốt, nhưng thấy phu nhân Pince tới, y vẫn rất trấn định nhỏ giọng nói xin lỗi, “Xin đừng trừ điểm học viện con, cuối tuần con sẽ tới giúp ngài quét dọn, sửa sách, được chứ?”
“Được rồi, cậu Potter, thu dọn thứ trò cần, mau đi đi, còn lại ta sẽ giúp trò.” Phu nhân Pince trên thực tế rất dễ nói.
Harry nhanh chóng thu dọn tấm da dê cùng sách vở và bản thảo, tiềm thức chỉ còn lại chữ nhanh. Thế nên, cả mình dĩ nhiên dùng thần chú vô trượng vô thanh gom lại bài tập cũng không phát hiện, đương nhiên, y càng không thấy ánh mắt ý vị thâm trường của phu nhân Pince.
“A, cậu Potter, thứ ta hỏi một câu, trò buổi chiều lên tiết của vị giáo sư nào?” Phu nhân Pince hỏi, bà nghĩ, nếu là McGonnagal bà có thể nói giúp?
“Là tiết độc dược của giáo sư Snape.” Harry lưu lại những lời này, người đã dùng thần chú bay đi rời khỏi.
“A, cậu Potter đáng thương, hy vọng Severus khoan dung với học đồ của mình tí.” Phu nhân Pince vừa lẩm bẩm cười vừa giúp Harry thu dọn sách y lưu lại về giá.
Bất quá, thật là một con rắn độc thuần túy, hơn nữa cực kỳ ngọt ngào.
Mà một số học sinh có mặt thấy cảnh này càng bội phục Harry, ở thư viện lớn tiếng không bị trừ điểm, rất khó mà tin được! A, còn dám đến muộn lớp của xà vương Slytherin… Ách, ít nhất 15 phút… Merlin ơi!
Các học sinh Hogwarts có thể tổ chức một buổi đại hình bình luận——
Harry • Potter bị muộn sẽ nhận được trừng phạt thế nào từ xà vương âm trầm kinh khủng của hầm?