Cái gì? Vị hôn thê! Hứa Mễ Nặc nhất thời nghe đến nỗi tim chợt ngừng buông tha cho hai chữ cấp cứu, trước mắt tối sầm lại!
Viên Diệp Đình tự mình đưa ly nước tới trước mặt Hứa Mễ Nặc vẫn chưa hoàn hồn hai mắt lại vô thần, vẻ mặt khổ sở “Anh đang chơi tôi đấy hả“.
Anh hỏi: “Muốn nghe một câu chuyện hay không?”
Hứa Mễ Nặc rất trịnh trọng lắc đầu!
Viên Diệp Đình tiếp tục nói: “Thân thể của Viên Cận Vinh, cũng là cha tôi luôn yếu ớt, năm tôi mười tuổi ông ấy bệnh qua đời, từ đó về sau thân thể của ông nội bắt đầu không tốt, mặc dù mấy năm gần đây ông nội không cần quan tâm đến công việc của tập đoàn, nhưng thân thể vẫn càng ngày càng yếu, ông ấy vẫn luôn hy vọng tôi có thể sớm ngày kết hôn, thật sự tiếp quản Viên thị.”
Hứa Mễ Nặc vẫn giữ biểu tình đờ đẫn “Tôi quản chuyện đó làm cái lông gì!”
Viên Diệp Đình nói tiếp: “Nhưng tôi không có bao nhiêu hứng thú với mấy thiên kim tiểu thư rập theo khuôn mẫu, chuyện quan trọng nhất của tôi vẫn là muốn chờ Nhược Phồn tỉnh lại, nhưng hai ngày trước ông nội tôi lại nhận được một tập ảnh.”
Viên Diệp Đình tiếp tục ném một túi văn kiện ra, Hứa Mễ Nặc mở cái túi văn kiện kia ra một cách thô bạo. Mấy bức ảnh vừa rơi ra bên trong khiến Hứa Mễ Nặc nhất thời thống khổ che ngực.
Cô gái trong ảnh đang phóng túng lôi quần lót của Viên Diệp Đình!
Vẻ mặt ham học hỏi nghiên cứu nhìn vào bên trong quần lót của đàn ông!
Cô gái đang xấu hổ nhìn thẳng vào chiếc quần màu đen của Viên Diệp Đình trên chiếc giường kingsize lớn!
Còn có vẻ mặt của người đàn ông “Muốn tìm xui xẻo” lôi kéo cô gái đang kinh hoảng thất thố trong ảnh!
Góc độ khác nhau, mức độ mập mờ giống nhau!
Tại sao lại có những bức ảnh này?!
Hứa Mễ Nặc thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Nhìn mấy bức ảnh này, rõ ràng là tâm tình của Viên Diệp Đình cũng có xu hướng đen hóa: “Là do cái cô minh tinh nhỏ kia, cô ta hối lộ bạn tôi Vincent Clovis, muốn thông qua tôi xào được cái scandal, nhưng lại bị mấy paparazzi tới trễ kia chụp được những bức ảnh này.”
“Uất Trì đã ngăn chặn tin tức này trước, nhưng nó vẫn truyền đến tay của lão gia tử, vì vậy kết cục tốt nhất chính là chúng ta kết hôn, chờ bệnh tình của lão gia tử ổn định hoặc là Nhược Phồn tỉnh lại, chúng ta sẽ giải trừ quan hệ hôn nhân.”
“Thông qua mấy ngày quan sát, cô rất phù hợp với vị trí cháu dâu này. Gia thế đơn giản phản ứng nhanh trí, Viên gia không thể so với nhà của người bình thường. Cho dù làm dâu Viên gia, cũng có thể gặp phải một số tình huống cực đoan, tốt nhất là người phụ nữ của Diệp Đình tôi biết đừng gây phiền toái cho tôi, vào lúc mấu chốt thì có thể tự bảo vệ mình.”
Viên Diệp Đình châm cho mình điếu xì gà, khói thuốc xi gà cao cấp Cu Ba bay lượn trong không khí, Viên Diệp Đình hơi nheo mắt lại: “Mặc dù nhân cách không tốt lắm, nhưng quan trọng nhất chính là, cô rất sạch sẽ.”
Viên Diệp Đình không nhích đến gần, nhưng lại khiến Hứa Mễ Nặc có cảm giác như đang bị xâm lược mãnh liệt, cô co mình lại càng nhỏ hơn theo bản năng.
Mẹ nó, tự nhiên nói mấy lời kỳ quái, nói gì mà sạch sẽ với không sạch sẽ, Anh đang chọn cải trắng sao? Còn phải chê người ta mang hay không mang theo bùn?!
“Mặc kệ kết quả như thế nào, sau khi giải trừ quan hệ hôn nhân, Viên thị cũng sẽ trả cho cô một khoản chi phí coi như là phí bồi thường.”