Nauzumi,người được đầu thai vào tựa game ưa thích của cậu trong vai phụ sau khi chết hiện vẫn đang ở trong bụng mẹ. Đã hai tháng trôi qua kể từ ngày cậu trở thành thế này.
Trong thời gian đó,cậu dành hầu hết thời gian của mình để ngủ do nhu cầu củ một cơ thể nhỏ bé. Gần như 8/10 thời gian của cậu là dành cho việc này. Còn lại là cậu dành ra để tôi luyện thêm cơ thể của mình.
Dù là một đứa trẻ sơ sinh,cậu vẫn có thể rèn luyện cơ thể mình qua những động tác bình thường như cố gắng di chuyển hay đạp nhẹ. Điều này giúp cậu tăng STR,DEF và SPD của mình. Dù không nhiều nhưng cậu đã tăng nó lên 1 điểm.
Đó chỉ là bình thường. Cái thật sự phi thường là mana của cậu nhóc. Ngay sau vài ngày ở trong bụng mẹ,cậu đã học cách cảm nhận dòng chảy mana của mình để có thể nâng cao nó.
Điều này là vô cùng khó đối với một người sống ở một nơi không hề có cái gọi là ma thuật. Cậu khoing có chút thông tin nào về nó ngoài game. Vì là game nên nó cũng không hề giải thích quá rõ ràng về khái niệm này.
Kinh nghiệm không có,khái niệm thì mơ hồ,kiến thức thì phế vật. Cậu hoàn toàn phải bắt đầu lại từ con số 0. Thât buồn cười khi nghĩ đến một thằng nhíc 16 tuổi lại như một đứa bé 1 tuổi không hơn không kém về khoản ma thuật.
Theo như những gì game cung cấp cho,cảm nhận mana cũng tương tự như việc cảm nhận nhịp đập của con tim,như cảm nhận những mạch máu đang được thanh lọc với mỗi cú đập của tim. Cũng như lúc gặp nguy hiểm vậy.
Masaru mất đến 2 tuần mới na ná hiểu được nó. Vào những ngày đầu tiên,cậu hoàn toàn không cảm nhận được gì,một ít cũng không. Tất cả những gì cậu thấy là một màu đẹn thui,cảm giác nhớp nháp,nhầu nhụa khắp người. Cậu cố gắng trong tuyệt vọng đến khi thiếp đi vì cơn buồn ngủ.
Cứ như vậy,2 tuần trôi qua và cậu hoàn toàn không hiểu gì. Khi cậu định bỏ cuộc thì bỗng cậu có cảm giác gì đó ở bụng. Một cảm giác mà 2 tuần qua cậu chưa hề cảm thấy. Nó ấm áp và hơi ngột nhột,giống như ai đó tiêm chất dinh dưỡng vào bụng cậu vậy. Đó là khoảnh khắc cho ăn lạ đời nhất cậu từng trải qua.
Và từ đó,cậu có hơi hiểu về khái niệm ma pháp đó. Nó cũng như chất dinh dưỡng vậy. Cơ thể sống cần nó để có thể tồn tại. Có thể mana thay thế luôn chất dinh dưỡng. Dù gì thì cậu cũng phải thử.
Và thế là 1 tuần nữa trôi qua,cậu luôn me lúc mình được cho ăn để có thể cảm nhận ma lực nhưng cậu đều ngủ trước lúc đó. Bực tức về điều đó,cậu đã thề sẽ không để cái vơ thể nhỏ nhắn này nghỉ ngơi đến khi cảm nhận được ma thuật.
Theo như lời thề,cậu đã đợi. Đợi đến khi cái cảm giác đó truyền về một lần nữa. Trong lúc đó,cậu tranh thủ tập di chuyển các ngón tay,ngón chân để làm quen với cơ thể cũng như thăng các chỉ số vật lý.
Rồi thời khắc cậu chờ đợi cũng đã đến. Một cảm giác ngứa ngáy và ấm áp được truyền vào rốn cậu. Masaru tập trung hết trí não của mình lần theo cái cảm giác đó trước khi nó biến mất.
Sự chờ đợi đã được đền đáp,lần này cậu đã có thể cảm nhận rõ cái cảm giác đó truyền đi khắp cơ thể,hòa vào từng thớ thịt,từng mạch mái,sau đó lại tìm về tim rồi đập mạnh,lan tỏa ra lần nữa.
[Đủ điều kiện:mở khóa {cảm nhận ma lực}(1/10)]. Một giọng nói máy móc,không chút cảm xúc vang lên trong đầu cậu. Cậu nhận ra giọng nói này. Đó là vủa người dẫn truyện trong suốt game. Là Tokuda.
Cậu nhanh chóng nhìn vào chiêu mình vừa mới học được,một cái bảng khác nhỏ hơn hình chữ nhật hiện ra.
-cảm nhận ma lực(1/10):cho phép người dùng cảm nhận được ma lực từ cơ thể mình. Level càng cao,càng cảm nhận được sâu hơn. Từ đó,có thể điều khiển mana dễ hơn khi biết cách dùng. Cảm nhận hiện tại:10%.
"Yeahhhhhh!!!!!!"cậu hét lên trong đầu. Cái cậu có giờ đã ở đây. Cậu đã có thể cảm nhận ma lực của mình. Cậu sẽ luyện tập việc này thường xuyên để có thể lên cấp cho nó. Nhưng trước hết,cậu phải ngủ đã. Không trách được,cậu đã đòi hỏi cái cơ thể nhỏ bé quá nhiều. Cậu đã thức 3 giờ liên tục nên là lẽ thường,cậu phải ngủ thôi.
Những ngày còn lại trong hai tháng đó,cậu liên tục cảm nhận mana trong lúc cố gắng cử động cơ thể. Điều này đã vô tình cho cậu {suy nghĩ song song}. Là điều vô cùng thuận lợi cho cậu vì có lúc cậu quá mải tập trung cho việc cảm nhận ma thuật mà quên không cử động.
-suy nghĩ song song(1/10):cho phép chủ nhân nghĩ hai việc cùng lúc. Không tốn mana để duy trì. Có thể suy nghĩ tối đa 3 việc. Lúc đó,mất 1MP mỗi giây.
Và đó là những tiến triển của cậu trong 2 tháng vừa qua. Hầu hết là ngủ nhưng cậu vẫn có những tiến triển đáng kể. Đây là bảng trạng thái của cậu.
______________________________________
Status:
-tên:Masaru Masamune
-chủng tộc:highelf
-trạng thái:chưa sinh
-tuổi:6/9
-level:0
-HP:10/10
-MP:60/60
-STR:2
-DEF:4
-AGI:2
-MAT:1
-MAD:1
-INT:210
-SPD:2
-LUK:30
#########
Skills:
-học tập thần tốc(10/10)
-thông thạo võ thuật(3/10)
-cảm nhận ma thuật(3/10
-suy nghĩ song song(1/10)
Danh hiệu:
______________________________________
Hầu hết là như cũ nhưng đối với cậu thì đây là tiên triển cực kỳ khủng khiếp. Bảng trạng thái của cậu đã bằng mấy main phế khi bị triệu hồi đến dị giới. Và cậu còn có nhiều thời gian phát triển hơn nữa vì tuổi thọ của elf bình thường là 1000 năm. Hơn nữa,cậu là cá thể đặc biệt nên có thể sống tới 10000 năm.
Tuy người elf thường sống vô cùng chậm chạp vì họ sống rất lâu nên họ không cần vội vã. 1 năm quý giác của con người bằng 10 năm của họ. Vì thế,họ luôn có khái niệm "chỉ là 100 năm thôi". Vẫn có những loài sống lâu hơn elf như nhân vật chính của câu truyện,sống được hơn 6000 năm. Nhưng vẫn tuổi lol với main.
Đây là một lợi thế vô cùng to lớn về phía cậu vì cậu có một tâm hồn luôn luôn vội vã,luôn luôn phải có tiến triển của một con người. Cộng với cơ thể 10000 năm này thì sự phát triển của cậu là vô hạn. Nghĩ đến thôi là cậu đã phấn khích rồi.
Mà cậu đã tìm ra giải pháp rất tài để khắc phục việc ngủ của cậu. Cậu đã thử dùng {suy nghĩ song song} để vừa ngủ vừa luyện tập {cảm nhận ma lực}. Điều không thể tin nổi đã xảy ra. Khi cậu tỉnh dậy, cậu kiểm tra bảng trạng thái thì...nó đã lên lv 6!! Còn suy nghĩ thàn tốc là lv 5. "Thật là thông minh" cậu tự nhủ mình thế.
Kèm theo đó là việc cậu có thể cảm nhận 60% ma lực của mình và suy nghĩ 6 việc cùng một lúc. Cậu giờ chả khác gì một cái máy cày cấp đúng nghĩa. Và thế là cậu chia ra cho những công việc như cảm nhận ma thuật, cử động chân tay và ngủ.
Cứ như vậy,2 tuần trôi qua. 2 tuần này là 2 tuần nhàn nhã nhất đời cậu. Cậu chả phải làm gì ngoài thức dậy rồi ngủ. Chỉ việc đó,cậu đã được nhận thêm 1 chiêu nữa là {cắm auto}.
-cắm auto(1/10):cho phép cơ thể làm những việc phức tạp hơn là việc chỉ định. Có thể dùng mục tiêu để cắm auto. Vd: tìm phương thuốc chữa ung thư là nó sẽ cắm trong lúc ngủ. Khi dậy,đống kiến thức sẽ mò vào trong não bộ và in sâu vào não bộ.
Không chỉ thế,vì cậu đã cày max {cảm nhận ma lực} nó tự động chuyển hóa thành {giải phóng ma lực}. Trong game có giải thích đôi chút về chiêu này. Nó giúp tiến tới trình độ tiếp theo của việc dùng phép thuật là giải phóng nó ra. Nếu giải phóng ít thì mana không tăng và không tăng cấp được. Càng giải phóng nhiều,càng tăng lv nhanh nhưng nếu hết MP đồng nghĩ với việc chết.
Masaru đã dùng nó cẩn thận. Mấy công việc khác,cậu vẫn dùng {suy nghĩ song song} để thực hiện. Còn {giải phóng ma lực},cậu dùng {cắm auto} để thực hiện. Và cậu cứ để nó thế và ngủ.
Điều cậu không ngờ đến là cậu đã không thiết lập cắm auto dừng ở đâu. Vì thế nên nó tiếp tục rút mana của cậu để giải phóng ra ngoài. Việc này làm tăng đáng kể bể chứa mana trong người cậu nhưng lượng mana còn lại thật quá tỉ lệ nghịch với cái bể chứa. Rồi việc gì đến cũng đã đến,mana của cậu đã về 0 và cậu ngừng thở....
Nhưng một phép màu nào đó,tim cậu đã đập lại. Mana liên tục lấp đầy rồi rút cạn sạch. Cứ lặp lại quá trình đó đến khi Masaru tỉnh dậy. Cậu đã cảm thấy cảm giác ớn lạnh đó từ trong lúc ngủ. Rồi một đống cái bảng hiện ra trước mặt Masaru. Nó ghi[là nhân vật có cống hiến trong truyện,không thể chết] là những gì nó ghi.
Tò mò,cậu mở bảng trạng thái ra xem đúng lúc đó,MP của cậu lại về 0 một lần nữa....nhưng cậu không chết. Nhìn xuống dưới, cậu nhận thấy mình đã có thêm vài kỹ năng nữa.
-tái sinh(-/-):giúp người chủ sống dậy sau khi chết với đầy HP và MP.
-cận chiến mode(-/-):cho phép giải phóng toàn bộ mana ra khỏi cơ thể mà không chết tăng mạnh tấn công vật lý. Đạt được khi MP dưới 2 quá 10 lần.
Hơn nữa,vì liên tục dùng nó nên {giải phóng ma lực} đã biến thành {cảm nhận xung quanh} cho phép cậu cảm nhận ma lực của người khác. Và giờ cậu có thể tập ma pháp nữa. Những chỉ số của cậu không đổi nhiều trừ MP. MP hiện tại của cậu là 200. Một con số lớn ngay cả với elf. Một elf mới sinh chỉ khoảng 70 MP nếu xuất sắc thì 150 MP.
Cậu tiếp tục luyện cách dùng ma pháp bằng cách cho auto giải quyết việc này. Cậu thì đi ngủ. Cứ thế thời giai trôi qua và cậu đã đến thời điểm phải lên bàn mổ. Cậu ngay lập tức nhận ra diều đó khi cơ thể mình bị tột khỏi nơi cậu đã gắn bó cùng bao lâu. Cậu không thể níu giữ nó và bị tuột ra ngoài.
Hụt hẫng và ánh sáng đầu tiên đập vào mắt cậu trong 5 tháng qua làm cậu chói mắt. Tất cả điều đó cộng lại làm tổn thương tinh thần cậu và cậu bắt đầu khóc. Đây là lần đầu tiên cậu khóc trong cả quảng thời gian qua. Những tiếng nức nở như lời an ủi với mẹ của cậu,người đang mồ hôi đầm đìa và nhìn vào cậu trong hành phúc.
-chào mừng con đến thế giới này....Masaru.-