Ta là Huyền Tĩnh! Ta là Huyền Tĩnh! Ta là Huyền Tĩnh.
Hừm! Tĩnh? Không thuận tai... Không hợp với ta.
Đau đầu! Cái tên này... Mỗi lần nghĩ đến lại nhức như búa bổ. Chậc!
Đáng ghét! Đáng ghét!
Giết! Giết! Giết!
Ta không sao! Thật đó! Đau mãi cũng thành quen. A Ha Ha. Không đau! Không hề đau
Ta đang nói chuyện với ai?
À! Ta đang nói chuyện một mình! Chẳng phải trước kia ta cũng luôn trò chuyện với bản thân sao?
Một mình! một mình ta thôi!
Giết! Giết! Giết!
Câm miệng cho ta! Giết con mẹ ngươi! Thật là ồn ào.
Linh Kiếm Tông đáng chết! Đám người ồn ào này lại càng đáng chết hơn!
Tám tên Thượng Thần, mười lăm tên Chân Tiên, còn có...
Không đếm nữa! Đám đệ tử tu vi Tiên Tâm cảnh và Thần Thông cảnh kia không đáng để ta bận tâm.
Giết! Giết! Giết!
Các ngươi câm miệng cho ta được không? Ta cần phải suy nghĩ.
Suy nghĩ! Phải suy nghĩ thật kỹ!
Mọi việc đều phải suy tính thật cẩn thận!
Mà là bọn chúng đang hò hét hay là ta?
Tập trung nào! Suy nghĩ! Suy nghĩ!
Lão già thủ hộ Linh Quang đại trận thật đáng hận! Trước lúc chết còn vùng vẫy không thôi khiến tinh thần lực của ta gần như cạn sạch.
Ma nhãn đã đóng kín. Giác quan mờ nhạt quá!
Không sao! Không sao!
Bây giờ nếu ta đầu hàng, A Ngưu và Lệ Băng hẳn sẽ không tiếc mọi giá để cứu thoát ta.
Ha Ha! Bằng hữu và thân thích là để dùng vào những lúc như thế này mà.
Ha Ha! Ngươi coi vẻ mặt của A Ngưu khi nó gọi ta là bằng hữu kìa. Thật nghiêm nghị! Hù ta sợ gần chết!
A ha ha ha! A ha ha ha! Hi hi!
Chết không tốt! Chết không vui!
Nhưng phương án đó quá nhàm chán! Vô vị!
Nhàm chán không vui! Nhàm chán không tốt!
Giết! Giết! Giết!
Rồi! Rồi! Giết thì giết! Các ngươi có thể câm miệng chỉ một lát để ta suy nghĩ hay không?
Để xem ta còn món đồ chơi nào có thể đem ra để nghịch phá!?
Huyền Không trận ẩn bên trong khôi lỗi?!
Khôi lỗi thật đẹp! Đương nhiên! Do chính tay ta thiết kế mà.
Tập trung nào!
Không không! Thần hồn của ta quá yếu ớt, làm vậy không khác gì tự sát.
Thiên Ma Giáng Thế?! Ài! Tu vi của ta còn chưa đủ mạnh mẽ!
Thời gian! Nếu có thời gian bày trận! Luyện hóa tất cả bọn chúng, cường hóa ma ngục của ta.
Giết! Giết! Giết!
Ta lạy các ngươi! Im lặng một chút nào! La hét chém giết như vậy có ích gì chứ.
Mặc kệ! Mặc kệ! Tất cả chỉ là ở trong đầu ta mà thôi! Ha Ha!
Ha Ha! Hi hi!
Không đúng! Là ta! Là ta vẫn luôn chém chém giết giết?!
Giết! Giết! Giết!
Rồi! Rồi! Ngươi muốn ta giết ai? Giết hết? Giết cả bản thân ta? He He!
Ngươi không biết rồi! Ta đã từng giết bản thân mình một lần rồi! Ha Ha Ha!
Hình như là vậy?!
...
Ta đã giết ngươi một lần rồi?! Hay chỉ là ảo giác?!
Không quan trọng! Ta nghĩ là thật thì nó là thật!
Ta nghĩ ta tồn tại! Ta sẽ tồn tại!
Giết! Giết! Giết!
Đúng vậy!
A ha ha! Ta nghĩ ra rồi! Sinh cơ của cơ thể chứng tỏ ta tồn tại hử? Không! Không! Chỉ có đám kiến cỏ thiển cận kia mới suy nghĩ như vậy thôi! Ta khác bọn chúng!
Sự sống là pháp! Vô cấu thể không cần sự sống. Phải loại bỏ! Loại bỏ nó sẽ thành đạo.
Thế nhưng cái chết là pháp! không cần cái chết! Phải sống! Phải sống hử?!
Đúng vậy! Sống vui hơn chết! Phải sống thật vui vẻ!
Giết! Giết! Giết
Đủ rồi! Câm miệng chó của các ngươi lại!
Ta không cần gì cả? Ta không còn gì cả?
Huyền Không! Ngươi có nghe ta không?! A ha ha ha! HA! HA! Khặc khặc!
Ta vừa hỏi Huyền Không có nghe thấy ta không! Thế nào?!
Ha Ha! Cười chết ta mất! Ta thật có năng khiếu kể chuyện tiếu hài.
------
Cứ vậy mà làm đi! Dùng ma khí để diệt sinh cơ của mình nào!
Ma khí của ta thật ngọt! Đúng là mật ngọt chết ruồi! Thứ càng độc càng ngon ngọt.
Ôi! Làn da mịn màn của ta! Gương mặt thanh tú của ta chắc giờ rất khó nhìn.
Có khi nào ta sẽ không tìm được đạo lữ không?
------
"Bằng Hữu! Sao ngươi lại phải làm vậy!"
Hô hô! A Ngưu! Lúc nhỏ ngươi cười rất đáng yêu! Bây giờ, ngươi khóc lại càng đáng yêu hơn!
Các ngươi xem kìa! Người của chính đạo cũng khóc vì ta! Khặc khặc!
"Chạy mau! Mọi người mau rời khỏi nơi này!"
Hửm?! Các ngươi người đông thế mạnh sao lại đòi chạy?
Tên này là ai? À! Ta từng thấy chân dung kẻ này! Quán quân Tiên Tâm luận đạo lần vừa rồi! Hình như tên là Lăng Vân Sơn đi!
Không tệ! Linh cảm không tệ! Khặc Khặc!
A! Ta nhớ rồi! Lúc trước ở Quỷ Diên lâm, trước khi ta ra tay tàn sát đám tu sĩ thì kẻ này đã giết đồng bọn, đoạt vũ khí rồi chạy mất. Xem ra lần đó hắn thoát chết không phải chỉ là nhờ vận khí!
Linh cảm quả nhiên không tệ!
Này! Đừng như vậy chứ! Các ngươi đừng chạy nào! Ở lại chơi với ta nào!
Các ngươi không thấy ta đang tự diệt sinh cơ sao?
"Ha Ha! Tên ma đầu này vì quá sợ hãi cực hình của Linh Kiếm tông ta nên quyết định tự sát đây mà!"
Đúng vậy đó! Ta rất sợ! Rất sợ! Bởi vậy nên mới tự sát!
Các ngươi đừng sợ một người đang tự sát nào! Đừng chạy nào! Ở lại đoạt chiến lợi phẩm nào!
Trên người ta có rất nhiều linh thạch, rất nhiều đan dược quý hiếm.
Cả những cỗ khôi lỗi này nữa! Tất cả bọn chúng đều là tinh phẩm đó!
Đáng ghét! Cơ thể của ta đã khô khốc cả, không thể nói chuyện, không thể vận dụng ma âm được!
------
Ồ! Linh lực thật tinh khiết! So với nó! Những thứ trước đây ta từng thổ nạp qua đều là nước cống.
Vô Cấu thể chính là vậy! Chỉ có một chữ "Linh"!
Ta là Linh lực! Linh lực chính là ta. Ta dung vạn pháp nhưng không trú trong bất kì pháp nào.
Chán thật! Đám người A Ngưu nhanh chân chạy mất rồi!
Khặc Khặc! Ta cũng nên tận tình tiếp đón những người đã ở lại với ta
Giết! Giết! Giết!
Rồi! Rồi! Rồi! Giết nào! Khặc Khặc!
------
Kiếm tâm xoay!
Ma tâm xoay!
Xoay thật đều nào! Ép lại nào!
Nhỏ hơn nữa! Thật nhỏ! Thật nhỏ!
Nhỏ như một hạt cát!
Đạo trong hạt cát, thánh nhân nơi nơi! Ha ha!
Ta là hạt cát nhỏ! Hạt cát nhỏ xuyên thấu tiên tâm của các ngươi.
------
Hộ thuẫn không đủ cứng!
Một người!
Thần thông chưa đủ thành đạo!
Hai người!
Ồ! Ha! lại đem có thể không chần chừ đem đồng môn ra làm bia đỡ. Rất có tố chất! Khặc khặc
Ba người!
Đáng tiếc ta lúc này không mấy tỉnh táo, nếu không có lẽ ta đã thu ngươi làm tùy tùng.
Bốn người!
Thân pháp chưa đủ nhanh!
Năm người!
Bọn chúng bắt đầu tháo chạy rồi! Phải nhanh hơn nữa! Nhanh hơn nữa!
Sáu, bảy, tám, chín, mười.
Ta xuyên qua bao nhiêu khỏa tiên tâm rồi nhỉ?
Không đếm nữa! Đếm không kịp!
Tên kia vừa bay vừa đang kêu gào cái gì nhỉ. Hình như là "đừng mà?!"
Với tốc độ này! Cứ phóng theo hình xoắn ốc là sẽ tìm được hết bọn chúng.
Ha Ha! Nhìn hắn kìa! Vừa lạy vừa đại tiện trong quần! Ôi! Thần thông cảnh mà cũng ham vui đi đến nơi này.
Kiếp sau, đạo hữu nhớ sống cẩn thận!
Như ta này! Sống rất cẩn thận! A ha ha!
Ồ! Có kẻ vừa truyền tống!
Phá toái hư không! Chấn lôi hoán hình!
"Ngươi dám!"
Có gì không dám!
Khặc khặc! Nhìn hắn thở phào nhẹ nhõm kìa! Chết rồi mà vẫn không biết mình đã chết!
"Tốt! Tốt! Rất tốt! Ngươi dám giết hậu bối của lão phu..."
"Ồn ào! Không cần phải truy tìm ta đâu! Không lâu nữa ta sẽ đến Đông hoang thăm hỏi Vu tộc."
"Cuồng vọng vô tri!"
Ma ngục!
Giết! Giết! Giết!
Ôi! Nghe các ngươi hò hét giết chóc vẫn thoải mái hơn nghe lão đầu đó nói nhảm.
...
Hửm! Sinh cơ cạn sạch rồi?! Ta đã giết bao nhiêu người nhỉ?! Không quan trọng!
Đừng trách ta! Vì sống còn của bản thân, ta phải giết các ngươi?!
Không đúng! Ngươi vốn có thể rời đi!
Vậy là để thị uy ư?!
Cũng không đúng! Ngươi vốn đã thành công thị uy khi cả đám người tháo chạy rồi, vốn không cần truy cùng đuổi tận.
Khặc Khặc! Được rồi! Ta thừa nhận! Là do ta thích!
Cái cảm giác khi chính xác xuyên thấu tiên tâm bọn họ và đoạt đi sinh mạng thật thú vị. Nhất là, khi ta đã rời đi mà bọn họ còn chưa biết mình đã chết.
Hi hi! Ha aA ha!
Ôi! Ta phải bỏ cái thói quen nói chuyện một mình này! Sẽ điên mất!
Ta?!... Điên?!... A ha ha! Ta đúng là có khiếu nói chuyện tiếu hài! Ha ha ha! Khụ Khụ!