Hãn Thích

Quyển 1 - Chương 380-2: Đại thắng Bình Cương (2)

Sau khi trở về bản bộ, A Lang Nê lại càng thấy bực tức…

Y lập tức tìm bạn tốt đến: - Nghĩ lại những vị đại nhân của bộ lạc chúng ta từ xưa đến nay, chưa bao giờ phải nhận mỗi nỗi nhục như vậy. Phù Ha Hàn bị giết thì có can hệ gì đến ta, từ đầu ta đã không đồng ý chuyện xuất binh đánh lén. Bộ Độ Căn ngu ngốc lại đi tin vào lời của Phù La Hàn. Kết quả là hao binh tổn tướng, tội vạ lại đổ lên đầu ta. Hạng người ngu ngốc như thế, sao có thể làm được Tiên Ti vương?

Bạn bè của A Lang Nê liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

- A Lang Nê ca ca, nên làm thế nào bây giờ?

Người lên tiếng tên Kiển Mạn, cũng là một vị Đại nhân bộ lạc. Chỉ có điều xuất thân của Kiển Mạn này không bình thường, y là con trai của Đại Tiên Ti Vương, cháu của Đàn Thạch Hòe. Nhớ ngày đó, sau khi Đàn Thạch Hòe chết, Hòa Liên lên kế vị, nhưng tên Hòa Liên này lại không có tài càn gì, thua xa Đàn Thạch Hòe, y tham tài háo sắc, thế trong nên trong khoảng thời gian mấy năm ngắn ngủi, liền bị bằng hữu xa lánh, bị các bộ tộc liên kết đuổi đi, cuối cùng vào cuối thời Hán Linh Đến, y tụ tập quân đội, khi tấn công Tịnh Châu đã bị giết chết.

Hòa Liên có hai đứa con trai, một tên là Khôi Đầu, tên còn lại là Kiển Mạn.

Chỉ có điều hai huynh đệ mâu thuẫn quá lớn, đặc biệt là khi Tiên Ti chia tách, Sau khi Bộ Độ Căn quật khởi, Khôi Đầu và Kiển Mạn cũng vì thế mà xảy ra xung đột. Khôi Đầu không muốn đứng dưới kẻ khác, càng không muốn thừa nhận địa vị của Bộ Độ Căn. Còn Kiển Mạn lại cho rằng, quang vinh của con cháu Đàn Thạch Hòe đã không còn, một khi đã như vậy nên chấp nhận sự thật. Vì thế, hai huynh đệ tranh cãi quyết liệt, Khôi Đầu quyết chiến với Bộ Độ Căn, bị Bộ Độ Căn truy đuổi, chạy đến Mạn Bắc, đóng quân Hà Vân, đến giờ đã bị Kha Bỉ Năng tiêu diệt; mà Kiểu Mạn lại ủng hộ Bộ Độ Căn, nên giữ lại được bộ hạ của Đàn Thạc Hòe, cũng do y có địa vị cao quý, nên dù thế nào cũng vẫn giữ thái độ cung kính.

Kiển Mạn và A Lang Nê quan hệ rất thân thiết, lần này A Lang Nê tìm ý đến, y cũng đã mơ hồ đoán được tâm tư của đối phương…

A Lang Nê ngồi xuống, kéo lấy tay Kiển Mạn: - Kiển Mạn huynh đệ, người là con cháu Đàn Thạch Hòe, nhớ năm đó Đàn Thạch Hòe đại vương mang theo chúng ta hùng bá Bắc Cương, cho dù là Hán triều Hoàng Đế cũng không dám xem thường. Nhưng hiện tại, tiên Ti phân chia, Bộ Độ Căn cơ bản không thể đem đến cho chúng ta vinh quang như Đàn Thạch Hòe năm đó…ngươi thân là con cháu của Đàn Thạch Hòe đại vương, không lẽ cam tâm cúi đầu trước Bộ Độ Căn?

Quyết Cơ lập tức ngẩng đầu nhìn về phía A Lang Nê. Đới Hồ A Lang Nê thì lại không hề để ý đến Quyết Cơ, vẫn thao thao bất tuyệt nói về vinh quang năm đó của Đàn Thạch Hòe…

Sắc mặt Kiển Mạn trở nên phức tạp, sau một lúc cười khổ nói: - Sao ta lại không nhớ đến vinh quang năm đó của ông nội ta được. Hơn nữa Tiên Ti sao có thể so sánh với ông nội ta, nhớ năm đó chỉ cần người ra lệnh một tiếng, toàn bộ Tiên Ti ai dám không tuân theo? Nhưng hiện giờ… những thứ khác không nói đến, nhưng hiện giờ toàn bộ Long Thành, Lang Cư Tư sơn, Mộc Thành đều thuộc sở hữu của y, dù ta có mưu đồ thì cũng không phải là đối thủ của y?

Đới Hồ A Lang Nê cười, nói: - Kiển Mạn huynh đệ, người nói vậy là sai rồi. Mặc dù Đàn Thạch Hòe đại vương đã mất, nhưng uy danh của người còn đó. Bộ tộc của Kiển Mạn huynh đệ có hơn bảy vạn người, ta nghe nói những bộ lạc của Khôi Đầu huynh đệ năm xưa đã đi theo Khôi Đầu đại ca đi tới Mạc Bắc, sau khi huynh ấy chết, mọi người đều lưu lạc tứ xứ. Nếu Kiển Mạn huynh đệ đồng ý, chỉ cần triệu tập một tiếng, những người đó nhất định sẽ đến đầu quân. Đến lúc đó Kiến Mạn huynh sẽ có bãi cỏ chăn nuôi dài ngàn dặm ở sông An Hầu, thủ hạ có trên mười vạn chúng, Bộ Độ Căn sao có thể làm gì được? Ta và Quyết Cơ huynh đệ nguyện giúp ngươi, chỉ xem người có gan làm chuyện này hay không thôi.

Kiển Mạn lập tức dao động, tuy nhiên, y vẫn rất bình tĩnh, cười khổ nói: - Cho dù là như thế, Bộ Độ Căn…

- Bộ Độ Căn, chỉ là một kẻ thích nghe nịnh hót!

A Lang Nê ra hiệu Quyết Cơ ra bên ngoài xem xét, xác đinh xung quanh không có người thì mới mở miệng nói: - Tuy rằng Bộ Độ Căn xin Kha Bỉ Năng đưa viện quân đến, nhưng theo ta thì chuyện này rất khó. Ngươi có thấy không, bên Hán quân đã có cao nhân đến, chỉ ra vài kế nhỏ đã khiến chúng ta hao binh tổn tướng. Thống soái của bọn họ, vũ dũng hơn người…Mà vũ khí của quân Hán rõ ràng là khác xa so với những cái chúng ta đã gặp trước đây, quan trọng hơn, vũ khí của bọn họ rất hoàn hảo, kỹ thuật cưỡi tinh anh, hiển nhiên là một đội quân rất mạnh.

Ta nghe người xưa nói, năm đó Hao Hổ xưng hùng ở Tịnh Châu, nay đã ở Cương Bình. Tin rằng không bao lâu nữa, Hao Hổ kia sẽ tây tiến, đến lúc đó ta và ngươi…Kiển Mạn huynh đệ nếu có ý làm đại sự, ta cũng quyết vì huynh phất cờ hò reo. Bộ Độ Căn không đáng để lo nghĩ, huynh hãy nghĩ xem, chúng ta lén mở cửa thành rời khỏi, liệu Thành Thụ Hàng có thể chống đỡ được bao lâu? Đến lúc đó, để Bộ Độ Căn chống đỡ quân Hán, chúng ta nhận cơ hội trở về Long thành, thâu tóm bộ hạ của y.

Đến lúc đó, Kiển Mạn huynh đệ sẽ thành Đại Tiên Ti vương. A Lang Nê không phải là không muốn làm Tiên Ti vương, nhưng y biết thực lực và uy vọng của bản thân không đủ. Nhưng tình hình của Kiển Mạn không như vậy, y là cháu của Đàn Thạch Hòe, xuất thân cao quý. Trước kia Bộ Độ Căn thực lực cường mạnh, hiện giờ thì…Chỉ cần Kiển Mạn đứng ra kêu gọi, tin tưởng sẽ có rất nhiều bộ tộc đứng ra ủng hộ.

Kiển Man cũng dao động. Y do dự một lúc, một lát sau cắn răng một cái: - Vậy theo lời A Lang Nê đại ca.

Lập tức, ba người thương thảo quyết định, rút lui khỏi Thành Thụ Hàng.

Tuy nhiên, sau khi Kiển Man trở về quân trướng của mình, lại cười lạnh lùng.

“A Lang Nê, ngươi nghĩ ta là kẻ ngu xuẩn sao? Đúng vậy, ta muốn làm Đại Tiên Ti vương, nhưng không có nghĩa là ta sẽ nghe theo kế hoạch của ngươi. Thời của tổ phụ ta đã không giống hiện giờ nữa rồi. Nay ta muốn trở thành Đại Tiên Ti vương, nếu không có chỗ dựa vững chắc, e rằng khó mà thành sự.”

Kiển Mạn trầm ngâm một lát, tập tức mời bộ lạc đại nhân Tiên Ti nhỏ Tố Lợi đến.

Tố Lợi này vốn là bộ hạ của Khôi Đầu, sau khi Khôi Đầu chết, Tố Lợi mang theo bản bộ đầu quân cho Kiển Mạn, trở thành cánh tay trái đắc lực của y.

- Tố Lợi, ta có hai chuyện này muốn giao phó cho ngươi.

- Xin đại nhân chỉ bảo.

Kiển Mạn hít sâu một hơi, hạ giọng nói: - Vừa rồi ta đi thăm A Lang Nê, y có ý mưu phản, lại còn dụ dỗ ta tham gia. Từ sau khi A Đa bị đuổi đi, ta vẫn phải nén cơn giận. Mà nay thời cơ đã tới, ta không muốn tiếp tục nghênh phụng Bộ Độ Căn. Chỉ có điều, ta càng không muốn bị A Lang Nê khống chế. Cho nên ta chuẩn bị hợp tác với nhà Hán, ngươi khá là hiểu người nhà Hán, lại tinh thông ngôn ngữ Hán. Ta nghĩ để ngươi thay ta liên lạc với tướng lĩnh quân Hán, đến giờ Sửu ngày mai, ta và A Lang Nê sẽ cùng nhau rút khỏi Thành Thụ Hàng.

Tố Lợi vừa nghe lập tức mừng rỡ.

Y hạ giọng nói: - Đại nhân yên tâm, tôi sẽ đi thông báo cho quân Hán.

- Ngoài ta, ta muốn ngươi đi Hà Vân một chuyến, thay ta thống báo cho bộ hạ của huynh trưởng. Nói cho họ biết, ta muốn khôi phục vinh quang của Đàn Thạch Hòe, ta cần có sự trợ giúp từ họ, mời bọn họ đến sông An Hầu gặp ta.

Sau khi Tố Lợi nghe xong, liên tục gật đầu.

- Đại nhân yên tâm, Tố Lợi sẽ làm tốt sứ mệnh này.

*************

Tháng năm năm Kiến An thứ sáu, chiến sự giữa Tào Tháo và Viên Thiệu đang lúc dữ dội.

Mà ở Thành Thụ Hàng lại xảy ra một trận quyết chiến…Quân Hán vào rạng sáng ngày mười bảy, đột nhiên phát động tấn công tới Thành Thụ Hàng. Vốn đóng ở cửa bắc Thành Thụ Hàng là Đới Hồ Tiên Ti, trong lúc đó lại không thấy bóng dáng đâu. Không chỉ có y mất tích, mà còn cả tên phụ trách thủ vệ trong thành Quyết Cơ cũng không thấy đâu. Quân Hán gần như là không tốn chút công sức nào đã có thể vào được Thành Thụ Hàng. Bộ Độ Căn đang ngủ bỗng bừng tỉnh, hốt hoảng chạy ra. Mấy vạn người Tiên Ti trong thành trong một đêm đã trở thành tù binh quân Hán. Bất ngờ xảy ra biến hóa, khiến Hô Trù Tuyền vừa mới chỉnh hợi xong Nam Hung Nô vô cùng chấn động. Gã vội vàng phái binh suất kích, nhưng đã chậm trễ.

Sau khi quân Hán chiếm được Thành Thụ Hàng, tất nhiên là không muốn lui lại để nhường rồi.

Tuy rằng Hô Trù Tuyền vô cùng tức giận, nhưng sự đã rồi, vì thế chỉ có thể hạ lệnh truy kích Bộ Độ Căn. Dưới sự truy kích của Hô Trù Tuyền, Bộ Độ Căn phải chạy bán sống bán chết…may mắn quân viện binh của Kha Bỉ Năng đến đúng lúc, mới có thể giúp Bộ Độ Căn may mắn thoát khỏi.

Nhưng, y còn chưa kịp ổn định trận tuyến, thì đã nhận được tin Kiển Mạn dẫn quân giết nhập Long thành, liên thủ với A Lang Nê và Quyết Cơ, giáp công bộ tộc của Bộ Độ Căn sống ở Lang Cư Tư Sơn. Tập kích lần này quá bất ngờ, thêm vào đó Bộ Độ Căn đã ở xa Thành Thụ Hàng, thế nên không hề đề phòng chuyện ở Lang Cư Tư Sơn, bị quân của Kiển Mạn đánh cho đại bại, người chết kẻ trốn, còn lại bộ hạ thì bị Kiển Mạn thôn tính.

Bộ Độ Căn sợ hãi, nhưng trong tay lại không còn nhiều binh mã.

Kiển Mạn dựa vào danh nghĩa con cháu Thạch Đàn Hòe triệu tập các bộ Tiên Ti, lấy lại vinh quan năm đó của Đại Tiên Ti. Uy vọng của Đàn Thạch Hòe quả thực quá lớn…kể cả đã chết hơn hai mươi năm, nhưng vẫn có sức ảnh hưởng vô cùng lớn đến các bộ tộc. Năm đó Hòa Liên bị đuổi đi, do chính y tìm con đường chết. Nhưng Kiển Mạn lại không thế, cho nên có rất nhiều người nguyện ý đi theo.

Bộ Độ Căn hoảng hốt, rơi vào đường cùng, nên xin sự giúp đỡ của Kha Bỉ Năng.

Kha Bỉ Năng cũng cũng là Tiểu Tiên Ti, nói đến thì cũng cùng dòng họ với Bộ Độ Căn…Mắt thấy Kiển Mạn thanh thế kinh người, y cũng thấy lo lắng, sợ rằng sau này Kiển Mạn sẽ ngày càng phát triển và uy hiếp đến mình. Vì thế, Kha Bỉ Năng đã liên thù cùng Bộ Độ Căn, ý đồ muốn đánh bại Kiển Mạn.

Tây bộ Tiểu Tiên Ti và Trung Bộ Tiên Ti lập tức xảy ra xung đột.