Tin thắng trận Tây An Bình liên tiếp báo về cũng khiến cho tâm trạng Lưu Sấm có chút tốt hơn lên, áp lực cũng giảm dần.
Ngụy Diên sau khi vào chiếm giữ Cao Cú Ly, huyện lệnh Hậu thành cũng rất nhanh chóng đưa ra quyết định, dẫn quân đầu hàng. Tiếp theo đó, ba huyện Liêu Dương, Tứ Cái Mã và Vọng Bình cũng lần lượt đầu hàng. Năm huyện của quận Huyền Thố chỉ còn lại có mình Cao Hiển. Huyện Cao Hiển này cũng chính là Thiết Lĩnh của tỉnh Liêu Ninh sau này, nằm ở phía nam Phu Dư quốc, cũng là thành trì xa xôi nhất của hoàng thất nhà Hán, cũng là đấu mối then chốt kết nối nhà Hán với Phu Dư.Diêm Nhu mang theo Hiểu Phong, đã đang trên đường đi sứ sang Phu Dư rồi. Để tránh không gây áp lực quá lớn cho Phu Dư, Lưu Sấm quyết định, tạm thời không xuất binh đánh Cao Hiển.
Phải biết rằng, thế cục Liêu Đông biến đổi liên tục, cũng vẫn gây cho Phu Dư áp lực vô cùng lớn như vậy. Lúc này còn xuất binh đánh Cao Hiển nữa thì, làm không khéo lại kích động người dân Phu Dư quốc. Phu Dư đối với Hán thất xưa nay vẫn bằng thái độ hữu hảo. Cho dù là lúc Liêu Đông rung chuyển, Phu Dư đối với chuyện tập kích quấy rối ở Liêu Đông cũng ít hơn Cao Cú Ly rất nhiều. Với tình hình trước mắt, Lưu Sấm cho rằng không cần thiết phải khiêu khích tinh thần Phu dư quá đáng.
Ngụy Diên vào làm chủ huyện Cao Cú Ly, tiếp ngay sau đó là sự đầu hàng của ba huyện quận Huyền Thố, đã đủ để khiến cho Phu Dư quốc kinh sợ. Bởi vì tình hình này đã đủ để cho thấy đại cục của Liêu Đông đã được định đoạt, Lưu Sấm tiếp quảnLiêu Đông lại càng là chuyện không thể tránh khỏi.
Tin rằng, quốc chủ Phu Dư có thể đưa ra được quyết định thông minh nhất. Càng không phải nói là sau khi Lưu Sấm cướp được Liêu Đông, các huyện của Liêu Đông quận cũng theo Liêu Đông lũ lượt đầu hàng, đến cả bốn huyện của quận Huyền Thố cũng đến quy thuận, khiến cho thế lực của Lưu Sấm cũng nhanh chóng mở rộng. Hắn hi vọng giải quyết Công Tôn Khang ở Tây An Bình một cách nhanh nhất, rồi sau đó là tiêu diệt ba quận của Liêu Đông.
Trong tình hình này, Lưu Sấm cũng không thể dùng binh trên quy mô lớn được. Đã là tháng mười một rồi, là lúc tiến hành điều chỉnh chuẩn bị cho năm sau rồi. Chiến sự đã kéo dài gần ba tháng rồi, cần phải nhanh chóng kết thúc. Lưu Sấm với hơn một vạn binh mã đã nuốt trọn ba quận Liêu Đông, Nhạc Lãng và Huyền Thố với gần sáu mươi vạn nhân khẩu, gần mười vạn binh mã, vốn đã đến cực điểm rồi. Nếu còn tiếptục khếch trương thì, làm không khéo lại phản tác dụng, khiến cho thế cục càng thêm hỗn loạn.
Cho nên Lưu Sấm rất nhanh chóng phái Tuân Khuông tới Huyện Cao Cú Ly, bái kiến Huyền Thố Thái thú trước. Hắn từ sau khi nhậm chứ thái thú Liêu Đông....tuy rằng trước đây cả Tào Tháo và Viên Thiệu đều đã phong hắn làm thái thú Liêu Đông, song mãi cho tới bây giờ, mới có thể coi là có tiếng có miếng.
Tiếp theo, hắn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết. Đàm phàn với Tô Thị Trung Sơn quốc, lại phải khởi động lại lần nữa; đồng thời còn phải phái đặc phái viên về Hứa Đô tâu báo với triều đình, báo cáo sự tình lên thiên tử. Mà nhân khẩu chính sự trong quận Liêu Đông cũng phải tiến hành sắp xếp lại.
Công Tôn Độ vừa mới chết, toàn bộ quan viên Liêu Đông cũng phải tiến hànhđiều chỉnh lại.
Tuy rằng Lưu Sấm không chuẩn bị gây chiến, nhưng sự điều chỉnh trong một số vị trí quan trọng là không thể tránh khỏi.
Vì thế, Lưu Sấm sai người tới Thành Cô Trúc cầu viện Trịnh Huyền trước, hi vọng Trịnh Huyền có thể phái vài người tới, giúp đỡ hắn trị vì Liêu Đông.
Bộ Chất tiếp nhận chức Thái thú quận Nhạc Lãng là điều Lưu Sấm sớm đã sắp đặt xong. Trần Quần thay thế Bộ Chất, làm Trưởng sử Liêu Đông, Trần Kiểu làm chủ bộ, Đới Càn làm Hộ tào. Cho dù là như vậy, vẫn còn trống rất nhiều chức vị. Phải lấp đầy hết số vị trí trống này, mới coi là hoàn chỉnh.....
Trị đại quốc giống như nấu cá nhỏ vậy!Hỗn loạn ở Liêu Đông, đã bắt đầu từ thời Hoàn đế. Mà tới sau thời Hoàng Cân, toàn bộ Liêu Đông gần như bị cô lập bên ngoài, hỗn loạn vô cùng. Cao Cú Ly, Công Tôn Độ, Ô Hoàn, Phu Dư quốc, người Tiên Ti....hình như ai cũng có thể ở đây diễu võ dương oai. Chỉ duy có người Hán, trong những năm gần đây đã chịu đủ mọi ức hiếp. Cục diện này, phải nhanh chóng thay đổi. Nếu không, sao có thể xưng tụng là triều đình Đại Hán trị hạ?
Tóm lại, Lưu Sấm cảm thấy nổ cả đầu.
Cũng chính vào lúc này, Tư Mã Ý truyền tin tới, Chiêm Thành tặc Lê Đại Ẩn đã đầu hàng. Sau khi hỏi thăm tỉ mỉ về quá trình đám người Lê Đại Ẩn, Phong Trì đầu hàng, Lưu Sấm không khỏi cười khổ.
- Trọng Đạt e là đã cảm nhận được áp lực mà Khổng Minh đem đến cho hắn rồi.Tuân Khuông sắp đảm nhiệm chức thái thú quận Huyền Thố, đang ở trong phủ bàn chuyện với Lưu Sấm.
Sau khi nghe Tư Mã Ý nói tin Lê Đại Ẩn quy hàng, hắn không kìm nổi cười nói: - Nhưng nói ra thì, Trọng Đạt kiên nhẫn....So với Khổng Minh, y có thể nói là tay trắng lập nghiệp. Cho dù là có ngươi ủng hộ, cũng bước đi gian nan. Bây giờ cũng coi như hết khổ rồi, tuy nói là có chút nguy hiểm, nhưng cũng coi như không tệ. Đợi tên tiểu tử đó lớn lên, tất sẽ trở thành cánh tay đắc lực của Mạnh Ngạn, chưa chắc Khổng Minh có thể bì được.
Lưu Sấm cười, nhưng vẫn chưa nói chuyện sâu.
Hắn nghe được, Tuân Khuông đang ấm ức thay cho Tư Mã Ý.Dù sao thì Tư Mã Ý bây giờ vẫn chỉ là một kẻ làm việc phổ thông, còn Gia Cát Lượng đã có thể tự đảm đương một mình. Tư Mã Ý là vọng tộc Hà Nội, tự nhiên sẽ gần Tuân Khuông hơn một chút. Thấy Gia Cát Lượng trưởng thành lên từng bước, còn Tư Mã Ý lại không thể phát triển tài hoa, Tuân Khuông không khỏi cảm thấy ấm ức thay cho y. Nhưng, Tư Mã Ý quản lý Hoàng Các, là điều bí mật, Lưu Sấm tuyệt đối không nói cho bất cứ ai biết, cho dù là Mi Phương và Trần Cung, hai người này cũng thuộc Hoàng Các, nhưng trên thực tế cũng không rõ ràng về chức năng của Hoàng Các.
Kẻ biết rõ ý nghĩa của Hoàng Các chỉ có Lưu Sấm và Tư Mã Ý. Tuân Khuông tuy cũng là thân nhân của Lưu Sấm, nhưng cái huyền bí trong đó, cũng không hiểu rõ lắm.
- Dù sao Trọng Đạt còn trẻ, để hắn rèn dũa thêm một chút, dù sao cũng có lợi.Lần này y làm rất xuất sắc, chiêu hàng Lê Đại Ẩn, thay đổi toàn bộ vận mệnh Nhạc Lãng.....Xem ra cũng không cần quá lâu, Liêu Đông chắc chắn được dẹp yên.