Khi Tư Mã Ý bày bố Liêu Đông, Phong Huống liền rất nhanh quy thuận thủ hạ của Tư Mã Ý, trở thành mật thám của Tư Mã Ý ở Đạp Thị.
Sau khi gặp phải Lưu Sấm phục kích trên biển, Quản Thừa liền trốn trở về Đạp Thị.
Không ngờ Đạp Thị đã bị Chu Thương và người của Phong gia bắt tay nhau cướp mất. Mấy trăm hải tặc và một ít thuyền liền trở thành tù binh của quân Hán.
Lưu Sấm không khỏi đánh giá Phong Huống một chút. Người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi này mang theo đặc trưng của ngư dân, nhìn qua cũng hơi già nua.- Phong tiên sinh, lần này quân Hán ta có thể thu phục Đạp Thị, toàn bộ nhờ vào Phong tiên sinh hiệp trợ.
Nay Đạp Thị trở về với nhà Hán, Phong tiên sinh được công đầu. Ta sẽ mau chóng bẩm báo Thiên tử, mời bệ hạ ban thưởng và khen ngợi. Tuy nhiên, hiện giờ ta mới đến, cũng không hiểu biết mấy đối với Đạp Thị. Sau này ta sẽ tổ chức lại thủy quân ở Đạp Thị, còn cần Phong tiên sinh ủng hộ nhiều hơn.
Một chút nói chuyện đã khiến Phong Huống kích động không thôi.
Y đương nhiên biết rất rõ, người thanh niên thoạt nhìn hùng tráng như sư tử này sắp trở thành người đứng đầu Liêu Đông.
Đây cũng là cơ hội tốt để Phong gia quật khởi.... Trước kia, Phong gia dựa vàonhân khẩu đông mới có thể xưng vương xưng bá. Nhưng sau khi trải qua chuyện Quản Thừa, Phong Huống liền biết, chỉ dựa vào sức một nhà thì không thể phát triển tốt được. Nếu muốn phát đạt thì còn phải có chỗ dựa vững chắc.
Các điều kiện như xuất thân, học thức... Hiện nay Phong gia không thể làm được.
Nhưng nếu có thể nắm chắc thời cơ, kết hợp với nhân khẩu của Phong gia, rất có thể sẽ thực sự trở thành gia tộc cường hào.
Y vội vàng nói: - Phong Huống là người Hán, ra sức vì Hoàng thúc, chính là ra sức vì Đại Hán.
Nay Hoàng thúc thu phục Đạp Thị, thực sự là may mắn của nhà Hán ta. Phong Huống không cầu quan to lộc hậu, chỉ hy vọng có thể đi theo Hoàng thúc, đóng gópchút công sức nhỏ bé.
Lưu Sấm đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mỉm cười.
- Phong tiên sinh có thể có tâm tư như vậy, thực sự là may mắn của nhà Hán ta.
Nói tới đây, hắn tạm dừng lại một chút, sau đó nhìn Chu Thương: - Nguyên Phúc là Phó đô đốc hải quân của ta, nếu Phong tiên sinh không chê, không bằng tạm thời làm việc dưới trướng của Nguyên Phúc. Chờ sau khi chủ lực hải quân đến Đạp Thị thì lại phong thưởng và phân công. Sau này ta muốn khiến Đạp Thị trở thành nơi trọng yếu của ta ở Liêu Đông, càng cần nhân tài như Phong tiên sinh giúp đỡ nhiều hơn. Hy vọng đến lúc đó Phong tiên sinh sẽ hết sức giúp đỡ.
Phong Huống liên tục gật đầu, trong lòng vui sướng khó nói nên lời.Y cũng không rõ lắm Phó đô đốc là chức quan gì, nhưng nghe có vẻ cực kỳ lợi hại.
Y lén nhìn, đánh giá Chu Thương một chút, tuy rằng đã quen biết Chu Thương nhưng Phong Huống lại cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hẳn là cần tăng mạnh quan hệ thêm một bước nữa.
Không biết Chu đô đốc đã cưới vợ chưa nhỉ?!
Tuy rằng bộ dạng hơi đen chút, hơi xấu xí chút, nhưng nhìn thái độ của Lưu hoàng thúc đối với gã, hiển nhiên là rất được Lưu hoàng thúc yêu thích...
Ừ, trở về phải thương lượng một chút, xem nhà ai còn con gái chưa xuất giá để tính.Nếu có thể gả cho Chu đô đốc, suy nghĩ địa vị của Phong gia ở Đạp Thị nhất định càng được củng cố hơn.
Còn Chu Thương ở bên kia thì bỗng nhiên giật mình lạnh toát.
Gã trợn tròn mắt, vẻ nghi hoặc: Chẳng lẽ mình bị nhiễm phong hàn, sao lại đột nhiên giật mình rét run thế nhỉ?
Sau khi bị bắt, Quản Thừa thực ra có vẻ rất kiên cường.Khi nhìn thấy Lưu Sấm, y càng chửi ầm lên.
Lưu Sấm cũng không tức giận, thậm chí không thèm để ý tới y, liền giao y cho Tiết Văn xử lý.
Thù giết cha, Tiết Văn đương nhiên tự mình ra tay. Sau khi giao Quản Thừa cho Tiết Văn, Lưu Sấm liền không hỏi đến việc này nữa.
Chỉ có điều hắn không ngờ rằng đến ban đêm, Tiết Văn và Tư Mã Ý lại dắt tay nhau cùng đến.
- Còn tưởng rằng Quản Thừa là kẻ kiên cường, mới bị Nguyên Đại cắt mấy đao thì y đã khai hết mọi việc, kể cả việc mẹ y vụng trộm với ai...Tư Mã Ý cười trêu đùa, mà Tiết Văn thì vẻ mặt thoải mái như thể trút được gánh nặng.
Thù đã báo xong, có lẽ thù hận trong lòng y cũng theo đó mà được hóa giải rất nhiều.
- Trọng Đạt, sáng sớm mai ta phải đi tới Tương Bình, không hề có chút hứng thú gì đối với việc mẹ của Quản Thừa vụng trộm với ai.
Lưu Sấm nói chuyện có vẻ rất thoải mái. Tư Mã Ý cũng không để ý, lấy ra một tấm bản đồ, đưa cho Lưu Sấm.
- Biểu huynh có biết, vì sao Quản Thừa phải chiếm Đạp Thị không?- Sao?
- Chân thị (họ Chân) muốn mở đồng muối ở Liêu Đông, chưng nước biển làm muối.
Quản Thừa này là nhận được lệnh của Viên Hi, sau khi chiếm Đạp Thị thì cbh xây dựng đồng muối ở đảo Quảng Lộc. Chỉ chờ sau khi đồng muối hoàn thành thì toàn bộ do Chân thị tiếp nhận. Đến lúc đó, Chân thị có thể thông qua con đường Viên Hi, khống chế toàn bộ việc buôn muối của Đông Tiên Ti và nước Phu Dư.
Chà, Viên Hi này thật đúng là to gan.
Nếu để y khống chế được việc buôn muối của Đông Tiên Ti và nước Phu Dư, của cải chắc chắn cuồn cuộn mà đến, thậm chí có thể tác động tới thế cục phươngbắc.
Ở thời đại này, muối ăn chắc chắn là một loại vật tư cực kỳ trọng yếu.
Muối ăn của người Hồ ở phương bắc gần như hoàn toàn dựa vào Trung Nguyên cung cấp mà không hề có năng lực sản xuất.
Chỉ có điều cho đến nay, muối ăn cho phương Bắc vẫn bị triều đình khống chế nghiêm khắc. Nếu đi không đúng đường thì cơ bản là không thể tiến hành buôn bán.
Ví dụ như Mi gia, chính là dựa vào buôn lậu muối mà lập nghiệp.
Nhưng họ buôn lậu muối cũng chỉ giới hạn ở Lưỡng Hoài, thậm chí còn không ra khỏi Từ Châu.Viên Hi này thật tham vọng, không ngờ muốn khống chế ngành muối của Đông Tiên Ti và toàn bộ nước Phu Dư...
- Đến nay đồng muối đã làm xong chưa?
- Đại bộ phận đã xong rồi, làm xong sáu hồ muối, có lẽ đầu xuân là có thể tiến hành sản xuất.
Lưu Sấm cười nói: - Không ngờ Viên Hi lại tốn nhiều tinh thần đến thế, cuối cùng lại làm lợi cho chúng ta... Trọng Đạt, đồng muối ở đảo Quảng Lộc tạm thời do ngươi quản lý. Trước hết ngươi cứ tra xét kỹ trên đảo, nếu có thể thì phái người đi Bột Hải thuyết minh tình huống với trượng nhân của ta (cha vợ của ta), liên kết mở đồng muối.Tuy Tuân Kham cũng mở đồng muối ở quận Bột Hải nhưng không vững chắc.
Dù sao nếu mở đồng muối ở quận Bột Hải thì quá lộ liễu. Mà thân phận của Tuân Kham lại cực kỳ nhạy cảm, cho nên quy mô của đồng muối không thể to lớn được. Nếu đồng muối ở đảo Quảng Lộc thích hợp thì có thể từ bỏ đồng muối Bột Hải. Dù sao, vị trí địa lý của đảo Quảng Lộ rất hẻo lánh, mặc dù sản xuất muối với quy mô lớn cũng khó có khả năng bị người biết được, có thể bớt rất nhiều phiền toái, càng không cần Tuân Kham phải lo lắng đề phòng vì nó.
Tuy nhiên, mở đồng muối, chưng nước biển làm muối, đều không phải là việc dễ dàng.
Cũng may có sẵn một người lành nghề là Mi Phương, có y thì có thể cam đoan đồng muối vận hành thuận lợi.Mà Lưu Sấm khống chế Liêu Đông càng là điều kiện tiên quyết. Đồng thời, Lưu Sấm liên minh với Tô thị (họ Tô) ở Trung Sơn Quốc cũng có thể có thêm nhiều con đường tiêu thụ.
Đây chính là thứ tốt, so với việc lọt vào tay Viên Hi thì thà rằng Lưu Sấm tự nắm lấy còn hơn.
- Mặt khác, trước khi chết, Quản Thừa còn khai ra, Chân thị có một cửa hàng ở thị trấn Lâm Du.
Trước đây, sở dĩ Quản Thừa dám đánh lén Thạch Cữu Đà cũng là nhờ cửa hàng này biết được trong tay công tử binh lực hư không... Cửa hàng đó là một tai mắt do Viên Hi thiết lập ở Liêu Tây, không mấy người biết. Chân thị này thoạt nhìn đã toàn lực ủng hộ Viên Hi rồi.Lưu Sấm nghe vậy liền nhíu mày.
Hắn bồi hồi trong phòng một lát sau mới nói với Tư Mã Ý: - Trọng Đạt, ngươi lập tức phái người truyền tin cho Công Đài tiên sinh, nói chuyện này cho ông ấy.
Cứ nói, Chân thị liên tục hai ba bận khiêu khích ta, nếu không phản kích thích đáng thì Chân thị sẽ không biết tốt xấu.
Để ông ấy toàn quyền phụ trách việc này, cần phải giáo huấn Chân thị kia một chút... Tóm lại, ta không muốn ở Liêu Tây vẫn còn tai mắt của Viên Hi.
Trần Cung trí ngắn, không giỏi ứng biến.Nhưng nếu bố cục và bày mưu từ trước thì Trần Cung chắc chắn là một người tài giỏi.
Theo sự trưởng thành của Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, tác dụng của Trần Cung trong tương lai sẽ càng ngày càng suy yếu.
Nhưng xét về bố cục thì năng lực của Trần Cung tuyệt đối là hạng nhất. Mặc dù là Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý cũng không chắc là mạnh hơn Trần Cung trong phương diện này.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến tuổi tác của Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý.
Tư Mã Ý cũng hiểu rất rõ việc này.Y biết, hiện tại Trầm Cung là người chủ quản Hoàng Các. Còn y, nếu muốn tranh đoạt quyền khống chế Hoàng Các thì càng cần nhiều thành tích hơn nữa. Đối phó với Chân thị chỉ là chuyện đơn giản. So sánh với việc tranh công với Trần Cung trong chuyện này, thà rằng nghĩ biện pháp xử lý tốt chuyện đồng muối đảo Quảng Lộc còn hơn.
- Vậy để ta phải người đi thông báo cho Công Đài tiên sinh.