Hai Thế Giới

Chương 32


Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 32
Chương 32: Cục diện. (Author: Kagi)
Ù ... ù ... ù ....
Tiếng hào xung trận nổi lên, đội ngũ kị binh hai ngàn người cũng đã xếp hàng đầy đủ. Ai nấy đều áo giáp, vũ khí sáng loang, ánh mắt băng lãnh, khí thế cực kì áp đảo. Phía sau một đội bộ binh khoảng năm ngàn người cũng chuẩn bị hàng ngũ.
Viên chỉ huy đứng đầu hàng, giơ cao kỵ thương thét:
-Vì đế quốc.
-Vì đế quốc. Những người còn lại cũng hét.
Sau đó cả đoàn kị binh bắt đầu di chuyển, khoảng cách giữa hai bên khoảng hơn một kilomet. Lúc bắt đầu cả đội còn di chuyển chậm, nhưng được hai trăm mét đã bắt đầu tăng tốc. Dần dần tốc độ càng lúc càng nhanh, tiếng vó ngựa mơ hồ làm mặt đất rung chuyển vài cái. Giữa đường thỉnh thoảng còn có vài phát pháo cỡ nhỏ bắn vào gây thiệt hại tương đối, tuy nhiên cả đội vẫn bảo trì hàng ngũ tiếng lên.
Ở phía bên kia, đội lính đánh thuê cũng đã phân công vị trí yểm trợ lẫn nhau. Do địa hình khá bằng phẳng, bên họ lại có một dốc nhỏ, đâm ra chủ yếu cũng chỉ là phân công hỗ trợ nhau mà thôi, còn lại thì dàn đội hình ngắm bắn sao cho sát thương được tăng lên cao nhất, đồng thời đặt vài lá chắn nhân tạo như đụn cát, lưới kẽm, v.v...

Tới khoảng cách bảy trăm mét, đã có lác đác vài tiếng súng, viên chỉ huy hô:
-Đấu khí bảo vệ.
Sau đó chỉ thấy hắn và hàng người ở đầu đấu khí bùng lên sáng rực, che chắn cho người phía sau khỏi những viên đạn chết người. Từng tiếng đạn va chạm với màn chắn vang lên tóe lửa. Đấu khí bảo vệ là một biện pháp nhằm bảo tồn sinh lực cho kị binh trước ưu thế về hỏa lực của quân đội địa cầu, theo tính toán một võ sĩ trung cấp dùng đấu khí có thể đỡ được vài băng đạn súng máy hạng trung, dù vậy kĩ năng này không phải ai cũng có thể học, thông thường cả một đội ngũ như vậy cũng chỉ có thể có nhóm người đứng đầu là học được thôi.
Sáu trăm mét, lúc này thì toàn bộ đội lính đánh thuê đều khai hỏa, đạn bay đầy trời. Tiểu liên, đại liên, đột kích, v.v... đủ loại súng đạn cùng bắn, nhất thời cả một khoảng đất sáng rực lên ánh lửa. Vòng đấu khí bảo vệ của hàng kị binh ở đầu cũng sáng lên liên tục, bắt đầu đã có người chịu không nổi mà ngã xuống, rất nhanh có một người khác chạy lên thế chỗ, như không thấy những viên đạn chết người trước mặt, tất cả ai nấy cũng hùng hổ xông lên. nguồn (.)
Ba trăm mét, đội ngũ kị binh bị tổn thất khá nhiều, loạt đạn cũng hơi yếu đi một chút do có người hết đạn, tuy vậy nhóm phía sau vẫn yểm trợ kịp thời, dần dần đội lính đánh thuê hơi dãn khoảng cách ra nhằm giảm bớt lực sát thương do kị binh trùng kích, vẫn bảo trì đội hình vòng cung bao vây nhóm kị binh kia.
Một trăm mét, đội ngũ kị binh chỉ còn hơn ngàn. Nhìn địch nhân không bị chút hao tổn nào đã ngay trước mắt, nhìn rõ đội hình họ đang dùng, viên chỉ huy kị binh cười lạnh, hắn hơi đưa tay lên phẩy vài kí hiệu đặc thù, đội ngũ kị binh phân ra làm ba hướng, trừ hướng của viên chỉ huy vẫn thẳng tiến, hai hướng còn lại hơi xéo qua một chút. Rồi viên chỉ huy cuối người xuống một tí, nâng kị thương lên một chút. Ánh mắt hắn trầm tĩnh lại rất nhiều, quát:
-Xung phong, giết.
-Giết. Tất cả kị binh cùng quát.
Sau đó
Ầm.
Tiếng va chạm giữa thít, áo giáp, vũ khí vang lên dữ dội. Đội ngũ kị binh gần như không gặp bất cứ cản trở nào thẳng tiến một đường, chỉ có giữa đường vẫn bị các loạt đạn làm tổn hại ít nhiều. Tuy nhiên đội linh đánh thuê thiệt hại cũng không quá lớn, họ tản ra kịp lúc nên chỉ có vài trăm người xấu số bị kị binh trùng kích mà bỏ mạng. Xác người hòa lẫn với máu thịt vương vãi khắp nơi.
Lúc này chỉ thấy ba nhóm kị binh lại một lần nữa chia ra thành nhiều nhóm nhỏ, mỗi nhóm tầm vài chục người xen lẫn xuyên thấu vào đội hình của lính đánh thuê, bọn họ như những lưỡi phi dao nhỏ bé mà sắc bén không ngừng đâm xuyên qua lại. Từ trên cao có thể nhìn thấy trong một rừng người có rất nhiều nhóm kị binh mỗi nhóm hơn mười người len lỏi tới lui không ngừng chia cắt đội hình của nhóm lính đánh thuê.
Đội lính đánh thuê cũng không kinh hoảng nhiều lắm, chiến thuật kị binh này là một trong những chiến thuật hữu hiệu nhất để đối phó với ưu thế về hỏa lực của họ, tuy nhiên đội lính đánh thuê này cũng biết cách phá giải. Từng người di chuyển lại gần nhau thành nhiều tiểu đội, sau đó vừa di chuyển vừa bắn, bằng cách này có thể giảm phần nào thương vong, đồng thời giữa các tiểu đội còn hỗ trợ lẫn nhau. Đội lính đánh thuê không dám dùng lựu đạn hoặc súng phóng lựu, đơn giản vì kị binh di chuyển qua nhanh, xác suất trúng quá thấp mà chỉ tổ làm tổn hại quân mình. Tuy vậy, họ không dùng không có nghĩa là người khác không dùng.
Viên chỉ huy kị binh rút một quả lựu đạn ra, trong ánh mắt kinh ngạc lẫn khiếp sợ của đám lính đánh thuê xung quanh, hắn quăng thẳng vào một chỗ đông người, sau đó rất nhanh điều khiển nhóm của mình rời đi.
Ầm. Một vụ nổ xảy ra, trong sự bàng hoàng của đám lính thuê, liên tục có những vụ nổ xảy ra.
Ầm ầm ầm.
Từng nhóm kị binh nhỏ đều có người móc lựu đạn từ bên hông ra cắn chốt quăng vào giữa những tiểu đội lính đánh thuê. Với ưu thế tốc độ, những kị binh này không hề cố kị gì mà thoải mái rải lựu đạn khắp nơi, cho tới khi không còn trái nào bên hông thì thôi. Tiếng nổ vang lên khắp nơi, cả khoảng đất đều bùng cháy lên, lính đánh thuê bị thiệt hại quá nhiều, họ không có biện pháp gì hứu hiệu để chống lại chiến thuật "lựu đạn đầy đường" này của kị binh sư đoàn bảy mươi ba.
Trong rừng, cô gái bắn tỉa kia quan sát tình hình chiến trường qua ống ngắm của súng bắn tỉa. Cô nàng rất kinh ngạc, nàng không ngờ đám đế quốc quân như vậy mà lại nghĩ ra cả trò này, quả thật là một chiến thuật lợi hại dùng để phá hủy đội hình của "đội quân súng ống", dù hy sinh có phần hơi lớn. Cô suy nghĩ một chút, nói vào điện đàm:
-Từng tiểu đội lui về đi, tản ra xa một chút, nếu cảm thấy được có thể dùng vũ khí hạng nặng. Cho "nhện con" lên đi.
Đầu dây bên kia ngập ngừng một chút rồi đáp:
-Được.

Sau đó đội lính đánh thuê dần dần tản ra và lui lại, kị binh vẫn đuổi theo không ngừng. Nhưng tình thế rất nhanh thay đổi. chỉ thấy từ sau ngọn dốc một bóng đen to lớn bước lên, mặt trời rọi vào nó những tia sáng cực kị chói mắt. Khi vật đó bước lên dốc, mọi người nhìn thấy đều hít một hơi lạnh, sắc mặt Raizel càng sa sầm hơn, hắn thì thào:
-Robot dạng nhện sáu người lái, SS-07 sao. Một đám lính đánh thuê sao lại có cả thứ này.
Trên dốc là một cỗ máy cực kì to lớn, to hơn bằng cả mấy con voi, toàn thân sơn màu đen. Cỗ máy có hình dạng tương tự một con nhện với bốn chân hơi banh ra, trên khớp nối giữa bốn chân với thân mình có bốn khẩu đại liên. Trên thân mình có thêm hai khẩu đại liên nữa, ngoài ra còn mang theo một bệ phóng tên lửa mười hai trái sáu đối không sáu đối đất cùng với một súng chủ, có vẻ là loại pháo tầm trung bảy lăm ly. Đây là loại robot dạng nhện của Nga chế tạo năm thiên lịch mười hai, tới nay đã qua nhiều đợt cải tiến. Nó cần sáu người lái, bốn người cho bốn khẩu đại liên, một điều khiển hệ thống di chuyển và một điều khiển hệ thống tên lửa và súng chủ. Loại robot này là một vũ khí giết người cực kì đáng sợ, là cơn ác mộng trên chiến trường. Nếu không phải còn vài bất tiện thì thứ này đã chính thức thay thế xe tăng từ rất lâu rồi.
Kịch kịch. Con robot nhấc chân lên di chuyển, mặt đất hơi rung một cái. Giữa khung cảnh cháy nổ và đầy xác người, SS-07 quả thật giống như một ác ma từ địa ngục chui lên.
Tiếng động cơ rú lên ầm ầm, robot lao thẳng vào giữa đội hình kị binh, sáu khẩu đại liên xoáy lên tạo những tiếng rít dữ dội, sau đó đồng loạt khai hỏa, họng súng chủ cũng bắn về đội hình bộ binh đang theo sau, nhất thời quân đế quốc hơi hoảng loạn, thương vong tăng lên rất nhiều.
Tạch tạch tạch.
Tiếng súng máy vang lên liên hồi cướp đi không biết bao nhiêu sinh mạng, những kị binh đứng gần bị bắn thành tổ ong, xác người này chồng lên người kia tạo một tràng cảnh như tu la địa ngục. Đội lính đánh thuê dưới sự yểm hộ của SS-07 bắt đầu di chuyển tới gần thành Rel, có ý đồ hội họp với quân thủ thành. Nhóm lính đánh thuê sau khi thoát khỏi uy hiếp của kị binh thì cũng chỉ còn hơn nữa, tranh thủ bắn hỗ trợ cho SS-07 nhằm tiêu diệt thêm quân địch.
Raizel nhìn tình thế thay đổi đột ngột, ánh mắt cực kì thâm trầm, hôm nay sư đoàn của hắn thiệt hại đã rất nhiều, đội phái đi công thành cũng dần bị tiêu diệt, đội bộ binh thì đội hình còn đang tán loạn, ma pháp sư bị tiêu diệt gần hết, đội kị binh càng không cần phải nói. Hắn biết hôm nay bản thân đã không còn cách nào chiếm được tòa thành này nữa, nhưng hắn phải gây cho đội lính đánh thuê kia thiệt hại tối đa, bọn họ quá nguy hiểm, nhất là cỗ máy kia. Hắn ra lệnh vào bộ đàm lệnh cho quân đội đang giao tranh kéo giãn khoảng cách với kẻ địch, đồng thời hắn nói với viên sĩ quan phía sau:
-Đem mười cỗ xe pháo kia ra đi, kêu họ tập trung hỏa lực vào đội ngũ đánh thuê và con robot kia.
Viên sĩ quan bị tình thế thay đổi dọa cho hơi thất thần, bất quá hắn rất nhanh lĩnh mệnh.
Mười cỗ xe pháo được đem ra, dưới sự chỉ huy của quan pháo binh, đã chỉnh nòng sẵn sàng, chĩa thẳng vào đội lính đánh thuê.
Trong rừng, nhìn thấy mười cỗ pháo, mắt của cô nàng bắn tỉa lóe lên một cái, nói vào bộ đàm:
-Bảo "nhện con" cắt giảm hỏa lực, tập trung toàn bộ vào màn chắn, mở rộng tới mức tối đa, đồng thời bắn toàn bộ hỏa tiễn đối đất về chỗ mấy cỗ pháo kia đi, tầm bắn của nó chắc sẽ đủ tới đấy, khoảng cách không đủ xa ấy cỗ pháo kia tận dụng đâu.
Nói rồi nàng cũng thì thào:
-Bọn kia cũng nên tới đi chứ, lề mề quá, tới sớm thì có cơ hội làm cỏ đám đế quốc kia luôn.
SS-07 đã ngừng bắn, tạo cơ hội cho quân đế quốc chỉnh đốn lại hàng ngũ, chỉ thấy bên ngoài robot xuất hiện một màn chắn mơ hồ vừa đủ bao phủ toàn bộ nhóm lính đánh thuê. Loại màn chắn cỡ lớn này có bất lợi lớn nhất là quá tốn năng lượng, đâm ra sức tấn công và di chuyển của SS-07 cũng giảm xuống đáng kể.
Ầm ầm đùng đùng nguồn
Tiếng pháo va chạm với màn chắn năng lượng vang lên dữ dội. Màn chắn cũng chớp tắt nhiều lần, có vẻ cũng không đỡ được thêm vài lượt như vậy nữa. Toàn bộ tên lửa đối đất được phóng ra bay thẳng tới chỗ mười cỗ xe pháo kia, phía sau lóe lên những tia lửa dữ dội, là loại tên lửa tự tìm mục tiêu khá nổi tiếng.
Oành oành.
Không kịp né tránh, sư đoàn bảy mươi ba bị thiệt hại hết năm cỗ pháo, áp lực lên SS-07 giảm đi rất nhiều. Đội lính đánh thuê lúc này đã đến tường thành, khai hỏa giúp đỡ loạn quân dọn dẹp quân đế quốc còn sót trên thành.
Lời nhủ thầm của cô gái cũng có tác dụng, trên bầu trời hiện ra mười điểm đen, càng ngày càng tiến tới gần. Nhìn thấy thứ vừa tiến tới, sắc mặt Raizel trắng bệch.
Trực thăng, đám đánh thuê này không ngờ còn có không quân yểm hộ nữa, nhưng từ đâu mà họ lòi ra nhiều vũ khí như vậy, bảy cánh cổng được quản lí rất chặt chẽ mà? Đội ngũ năm ngàn người vũ trang đầy đủ xuất hiện đã khó tin rồi, còn các vũ khí kia từ đâu ra, không lẽ bọn quản lí đều mù rồi sao? Những câu hỏi không ngừng vang lên trong đầu Raizel, tuy nhiên tình thế lúc này không còn kịp cho hắn suy nghĩ nữa, nguy cơ bị tiêu diệt đang tới gần sư đoàn bảy mươi ba. Chỉ cần mười chiếc trực thăng kia tới gần, với ưu thế trên không, chúng rất dễ dàng càng quét ngang dọc khắp đội hình quân đế quốc lúc này đã có phần rối loạn mà cùng lắm chỉ thiệt hại vài chiếc. Kết quả chỉ cần dùng đầu gối cũng nghĩ ra.

Đáng tiếc Raizel cũng không có cách nào tốt hơn để giải quyết trường hợp này, đối đầu với một lực lượng không ngờ tới hắn chỉ có thể làm được tới đây thôi.
Tuy nhiên việc tàn sát cũng không diễn ra như suy nghĩ của mọi người, mười chiến trực thăng chỉ tập trung tiêu diệt những cỗ pháo còn sót lại, sau đó bắn thị uy vài phát rồi lui về, đáp vào trong thành Rel, hỗ trợ tiêu diệt nhóm tàn quân đế quốc còn sót trong thành. Nhóm lính đánh thuê cũng tiến vào thành, SS-07 thì cũng thông qua lỗ hổng phía bên trái tường thành mà chui vào trong. Cả chiến trường lại im lặng một cái kỵ quặc.
Tất cả còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Không lẽ hôm nay là ngày phi công ăn chay? Làm gì có chuyện mồi đã tới tay lại còn lui về? Mọi người có cả Raizel ở trong đều nghĩ thầm.
Rất nhanh đáp án đã rõ.
Khi đội lính đánh thuê vừa tiến vào thành xong, ở ngọc dốc họ tập hợp khi nãy xuất hiện một dãy binh lính đế quốc vũ trang đầy đủ, giương cờ quân đội Biscella lên cao, chính là sư đoàn năm mươi sáu. Nếu lúc nãy đội lính đánh thuê cùng trực thăng ào lên thì đã phải đối mặt với sư đoàn năm mươi sáu rồi, lúc đó mèo nào cắn mỉu nào còn chưa biết.
-Tới đúng lúc thật. Trong rừng, ánh mắt cô gái bắn tỉa lạnh đi, nói thầm một cái rồi lẩn vào rừng.
Cuộc chiến tới đây tạm gọi là kết thúc, hai bên đều có thương vong nặng nề, tình hình chiến sự lại trở nên phức tạp.
Lần đầu tiên sau hai mươi bảy năm, huyền bí cùng khoa học lại đối mặt một lần nữa, báo hiệu một cơn sóng gió.
Từng tia hoàng hôn thả xuống chiến trường. Khắp nơi đều là xác chết, máu, thịt, phương tiên chiến tranh, vũ khí vương vãi khắp nơi. Dưới ánh hoàng hôn, tất cả ánh lên một vẻ tang thương chết chóc. Đâu đó vẫn còn vài tiếng rên rỉ, vài tiếng kêu gào cứu mạng vang lên. Kẻ thì đứt tay đứt chân, người may mắn hơn cũng chịu nhiều thương tích, tuy nhiên đa số vẫn là chết không toàn thây.
Sau khi bản giao hưởng kết thúc, thứ duy nhất còn lại cũng chỉ là tử khí âm trầm.
Chiến tranh, chính là tàn khốc như thế.
Key rảo bước sau trên đường về nhà, Will và Fei thì phải ở lại phụ giúp lớp chuẩn bị, còn Graham vừa ăn xong đã bị Ashley kéo về lớp để huấn luyện đặc biệt rồi.
Vừa đi Key vừa suy nghĩ về những tin tức gần đây. Dù cho chính quyền có kiểm soát che dấu thế nào đi nữa thì vài người tinh ý đã nhận ra tình hình bất ổn hiện tại. Qua những thông tin tổng hợp được mấy ngày nay, Key càng ngày càng lo ngại cho tương lai hơn. Dự đoán của cha nuôi hắn càng lúc càng sát hiện thực:
-"Một cuộc đụng độ nữa giữa hai phía chắc chắn sẽ diễn ra, chỉ có điều là con người muốn nó to hay nhỏ mà thôi, và càng quan trọng là ai chính là kẻ khơi mào."
Lời nói đó lại hiện lên trong đầu Key. Tuy nhiên hắn cũng không suy nghĩ quá nhiều, dù sao chuyện đó cũng không liên quan gì đến thằng học sinh quèn như hắn.
Hay ít nhất, hiện tại Key cho là vậy.
...