Ngẫu nhiên gặp được Tô Vãn, nhiều năm sau Ngạn Vũ nhớ lại, đó là kì tích lớn nhất trong đời hắn.
Ngạn Vũ từ nhỏ đã bị người trong nhà quá mức bảo hộ, vẫn luôn là đứa trẻ vừa nghe lời lại nhát gan, ở thời điểm mạt thế tiến đến, hắn trơ mắt nhìn người nhà của mình chết đi, mà chính hắn dưới sự bảo vệ của họ lại còn sống.
Khi đó hắn sống trong tuyệt vọng, rồi lại vô cùng sợ hãi cái chết.
Ở thành phố S, hắn chỉ dám ra ngoài vào ban đêm, mà ở một đêm nọ, hắn gặp một nữ tang thi kì quái, nữ tang thi kia không chỉ có thể cùng hắn giao tiếp, thậm chí còn đem tinh hạch tang thi giao cho hắn, làm hắn trước mở ra dị năng hệ tinh thần của mình.
Từ ngày đó về sau, Ngạn Vũ tâm tình cực kì hưng phấn lại thấp thỏm, vào ban đêm ở cùng một địa phương chờ đợi nữ tang thi kia, trong lúc này hắn đã thuận lợi dùng dị năng giết chết vài con tang thi cấp thấp hơn nữa tìm ra tinh thần nguyên thạch của bọn nó, cũng chính là tinh hạch trong mắt người khác.
Cứ như vậy một tuần qua đi, Ngạn Vũ cuối cùng cũng chờ được nữ tang thi biến dị kia, so sánh cùng mấy ngày trước, cô thoạt nhìn thuận mắt hơn một ít, tốc độ cùng động tác so với lần trước cô rời đi nhanh hơn rất nhiều.
~~~~~
Bóng đêm mênh mang, Tô Vãn cùng Ngạn Vũ yên lặng nhìn nhau trong chốc lát, bỗng nghe được cách đó không xa đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, Tô Vãn lập tức xoay người tránh ở bóng tối trong góc tường.
Mà Ngạn Vũ do dự cũng đi nhanh vài bước, theo sau Tô Vãn núp vào, thực hiển nhiên hiện tại trong mắt cậu bé, con “Nữ tang thi” trước mắt này cùng với những người không biết là ai đó so sánh thì an toàn hơn một ít.
Tiếng bước chân chậm rãi đến gần, vài bóng người lẳng lặng ngừng ở địa phương Ngạn Vũ vừa mới ẩn thân...
“Lão đại, không có nhìn thấy đứa bé kia, chẳng lẽ hôm nay nó không có tới?”
Nói chuyện chính là nam nhân vóc dáng cao lớn, thoạt nhìn bộ dáng chỉ có hai mươi tuổi, mà người một bên bị hắn gọi là lão đại một thân cường tráng cùng sát khí, Tô Vãn nhận biết người này, hắn kêu Viên Huy, kiếp trước là phụ tá đắc lực của Sở Phi Dương, mà kiếp này người này lại là thủ hạ của Dương Tử Hi..
“Ở phụ cận cẩn thận tìm xem, nếu vẫn tìm không thấy, chúng ta sẽ mỗi ngày ở chỗ này ngồi canh chừng, nhất định phải tìm được đứa bé kia.”
Tuy rằng Viên Huy không có nói rõ, nhưng trong lòng Tô Vãn rõ ràng, đứa bé bọn họ muốn tìm chính là Ngạn Vũ..
Thực rõ ràng, có thể “Đoán trước” tương lai, Dương Tử Hi cũng biết lúc này Ngạn Vũ ẩn thân ở thành phố S, cô phái người lại đây tìm kiếm Ngạn Vũ, mục đích nhất định là muốn đem cậu bé kéo vào dưới trướng của mình, nói cho cùng ở mạt thế có được dị năng hệ tinh thần vốn là số ít, mà giống như Ngạn Vũ vậy, có được trời sinh dị năng hệ tinh thần biến dị lại có thể chỉ huy muôn vàn tang thi quả thực chính là vạn dặm không tìm nổi một người!
Mắt thấy mấy người kia bắt đầu ở bốn phía tìm kiếm, thân ảnh càng ngày càng gần, thân thể Ngạn Vũ không tự chủ được bắt đầu run rẩy.
Lúc này, cậu cũng nhận thấy rõ người mà những người đó muốn tìm chính là mình, mấy ngày này ban ngày cậu tránh ở một cửa hàng cũ nát, đã gặp qua rất nhiều tiết mục giết hại lẫn nhau, hiện tại ý thức được những người xa lạ đó là vì mình mà đến, cho dù bọn họ thoạt nhìn cũng không phải hung thần ác sát nhưng Ngạn Vũ vẫn cảm thấy bọn họ đối với mình tràn ngập ác ý..
Cảm giác được Ngạn Vũ run rẩy, Tô Vãn nhẹ nhàng giơ tay đè lại bả vai Ngạn Vũ, tuy rằng lúc này tay Tô Vãn là màu xanh lá, móng tay cũng sắc bén dọa người, nhưng động tác của cô lại làm Ngạn Vũ lập tức an ổn lại.
Ngạn Vũ tinh thần lực rất cao, cậu trước cảm giác được thiện ý cùng trấn an đến từ Tô Vãn.
Tô Vãn cười cười, tuy rằng cô biết hiện tại mình cười rộ lên bộ dáng nhất định đặc biệt khủng bố.
Cũng không quản Ngạn Vũ lĩnh ngộ được ý tứ của mình hay không, Tô Vãn đột nhiên nắm cánh tay Ngạn Vũ lên, hơi dùng sức liền dễ như trở bàn tay đem cậu bé khiêng ở trên vai, sau đó Tô Vãn ngưng tụ sức lực toàn thân bằng tốc độ nhanh nhất xông ra ngoài.
Ở chỗ này chờ bị tìm được, kết cục duy nhất chính là chết.
Tiểu đội bốn người này không biết sẽ đối với Ngạn Vũ thế nào, nhưng nhất định sẽ thuận tay diệt mình luôn.
Đương nhiên, này vẫn là ở tình huống Ngạn Vũ không vì mình cầu tình, nếu cậu nhóc kia nổi lên một chút tâm ý vì mình cầu tình hơn nữa nói ra mình là “Tang thi” có ý thức, như vậy Tô Vãn có thể tưởng tượng mình nhất định sẽ bị bắt đến trước mặt Dương Tử Hi, kết cục kia tuyệt đối là sống không bằng chết.
Cho nên duy nhất bây giờ có thể làm là chạy trốn, mang theo Ngạn Vũ, có thể chạy trốn ra ngoài liền chạy, bị đuổi theo, ít nhất có Ngạn Vũ trong tay, những người đó cũng sẽ ném chuột sợ vỡ đồ!
“Đội trưởng, bên kia! Là đứa bé kia! Bị một nữ tang thi bắt đi!”
Mắt sắc của một đội viên liếc mắt một cái liền thấy được Tô Vãn cùng Ngạn Vũ vụt ra.
“Đuổi theo!”
Viên Huy phất tay, bốn người lập tức nhanh chóng đuổi theo.
Đêm tối yên tĩnh, đầu đường đầy tang thi.
Khi Tô Vãn mang theo Ngạn Vũ tới mảnh đất trung tâm thành phố, nơi này đã bị một đám tang thi chiếm cứ.
Hơi thở người sống mới mẻ làm chúng nó bắt đầu xao động bất an, nhưng hình như cảm giác được đó là con mồi của Tô Vãn, chúng nó cũng không có hành động thiếu suy nghĩ gì.
Cái này làm cho Tô Vãn rất dễ dàng xuyên qua quảng trường, mà tiểu đội bốn người phía sau không may mắn như vậy, bọn họ bị một đám tang thi cấp thấp vây quanh, tuy rằng những tang thi này cũng không phải rất lợi hại, nhưng lúc này đám người Viên Huy cao nhất mới là dị năng cấp 2, thu thập một đám tang thi cũng thực sự tiêu phí vài phút thời gian.
Chờ bọn họ thu thập xong những tang thi đó, thời điểm lại đến đầu đường tìm kiếm, chỉ nhìn thấy một cái thân thể bị tàn phá, trên người mặc đồng phục cũ nát của Ngạn Vũ.
“Chậm rồi!”
Viên Huy thở dài một tiếng, sắc mặt đặc biệt khó coi.
“Đội trưởng, chúng ta cũng tận lực, đứa bé kia mệnh không tốt, cố tình lúc này xảy ra chuyện, chúng ta cũng không thể ra sức, sau khi trở về tin tưởng Dương tiểu thư cũng sẽ không trách tội chúng ta.”
Dương tiểu thư……
Nghĩ đến Dương Tử Hi, Viên Huy ánh mắt có chút phức tạp, Dương tiểu thư từng cứu mạng huynh đệ bọn họ, Viên Huy tự nguyện đi theo cô, chỉ là có đôi khi Dương tiểu thư khởi xướng làm những chuyện tàn nhẫn, sẽ làm đáy lòng Viên Huy cảm thấy hoảng sợ bất an.
Viên Huy đương nhiên không biết Dương Tử Hi mang theo hệ thống trọng sinh, càng không biết cô kiếp trước là một nữ phụ mười phần ác độc.
Có một câu gọi là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.
Có chút người để lấy cớ báo thù, lấy lí do này tới đốt giết đánh cướp, không chuyện ác nào không làm.
Như vậy bọn họ sẽ cảm thấy thật khoái ý.
Nhưng thù hận chính là dao hai lưỡi, đặc biệt là thời điểm khi sử dụng con dao này tâm vốn ác độc, sự việc thường sẽ hướng về phương hướng tồi tệ nhất mà đi……
Thẳng đến khi đám người Viên Huy rời đi một lúc lâu, Tô Vãn lúc này mới mang theo Ngạn Vũ đã thay đổi một bộ quần áo rách nát từ cửa hàng trong đống phế tích đi ra..
Bọn người Viên Huy rời đi, Tô Vãn không biết chờ đợi bọn họ sẽ là cái gì, dựa theo tính cách của Dương Tử Hi nếu một khi đối với kiếp trước có chút gì giống nhau nổi lên nghi ngờ, như vậy kết cục của bọn họ tuyệt đối sẽ không quá tốt.
Cái gọi là thà rằng ta phụ người trong thiên hạ, cũng quyết không để người trong thiên hạ phụ ta.
Dương Tử Hi chính là người như vậy, cô trọng sinh một đời, có cũng đủ tài nguyên cùng thực lực, từ đầu cô có thể bảo toàn Dương gia, nhưng lại chỉ mang theo một mình Dương Võ.
Đó là bởi vì kiếp trước Dương Võ đối với cô khăng khăng một mực, thậm chí có thể vì cô mà đi tìm chết.
Nam nhân như vậy, đời trước cô không hiểu không quý trọng, một đời này cũng chỉ bởi vì Dương Võ trung thành mà yên tâm đem theo hắn bên người mà thôi.
Dương Tử Hi là nữ nhân có dã tâm cùng kiêu ngạo, khi cô cho rằng mình có thể khống chế thế giới, cô liền sẽ tìm nam nhân có thể cùng cô sánh vai, sau đó cùng nhau nhìn xuống thiên hạ.
Tô Vãn không biết cái hệ thống kia có cái nhiệm vụ gì, nhưng có thể tưởng tượng một chút, sau khi Dương Tử Hi hoàn thành nhiệm vụ đem nguyên nam chủ cùng nguyên nữ chủ trở thành pháo hôi, nhiệm vụ mà cô tiếp nhận tiếp theo hẳn là thành công nghịch tập.
Mà muốn nghịch tập trở thành nữ chủ của một thế giới, còn cần một nam chủ xứng đôi!
Mà trong thế giới này, nếu cần một người có thể xứng đôi với Dương Tử Hi, như vậy cũng chỉ có hắn...
Tiến sĩ L.
Lăng Cảnh.
Địch nhân của toàn nhân loại, vua của tang thi!
~~~~~~
Lúc mình xưng hô Ngạn Vũ bằng "hắn" là những lúc nhớ về kiếp trước, lúc đó Ngạn Vũ 18,19 tuổi, với lúc đầu là Ngạn Vũ nhớ lại theo lời kể của cậu nên mình vẫn để "hắn" nhé. Còn hiện tại 9 tuổi thì mình xưng bằng "cậu" cho hợp tí.