Trên đời này tất cả vấn đề, đến cuối cùng vẫn sẽ tìm được đáp án.
Tô Vãn hiểu biết năng lực của Tô Duệ, nếu Tô Duệ là thật, hắn khẳng định có thể liếc mắt một cái nhìn ra Đinh Giai Giai là thật hay giả, bởi vì tướng mạo một người có thể thay đổi, ký ức có thể phục chế, nhưng hơi thở linh hồn của họ thì không thể.
Cho nên, nếu Tô Duệ là thật, Đinh Giai Giai nhất định là thật.
Nếu Tô Duệ là giả, như vậy Đinh Giai Giai cũng sẽ được bài trừ hiềm nghi.
Cho nên, Tô Vãn biết, trước mắt ở thế giới này, mình chỉ có thể tin tưởng Đinh Giai Giai.
Cho nên ngày đó, thời điểm nói chuyện phiếm với Đinh Giai Giai, Tô Vãn thật ra đã ra ám hiệu cho Đinh Giai Giai.
Tiếng lóng độc đáo riêng thuộc về bộ môn của các cô, người khác không thể nào phân rõ.
Đinh Giai Giai từ tiếng lóng có thể phân biệt ra thân phận Tô Vãn, cô đã biết Tô Vãn đối với Franks và Tô Duệ có hoài nghi, tự nhiên muốn dùng phương pháp đi thăm dò gia hỏa Franks kia.
Một lần thử thăm dò này, lập tức thử ra vấn đề ——
Đờ mờ, bổn bảo bảo vốn dĩ coi trọng chính là loại hình nam thần cao lãnh yêu nghiệt được chứ?
Ngươi đùng một cái đưa tới một trạch nam chưa từng thấy qua phụ nữ tới lừa gạt bảo bảo thật sự ổn chứ?
Cái gì tiểu yêu tinh, cái gì tiểu bảo bối, đờ mờ, ngươi xem phim tổng tài nhiều rồi đúng không!
Đinh Giai Giai dùng thời gian cả đêm, thử ra kết quả là —— Franks là tên hàng giả! Một tên nghèo kiết hủ lậu! Kỹ thuật kém, cố tình lại kế thừa được thể năng tốt của nguyên chủ, tóm lại hai chữ, hố cha!
Khi Đinh Giai Giai trộm đem kết quả thử của mình nói cho Tô Vãn, trong lòng Tô Vãn đã có tính toán. Hiện tại quá rõ ràng, tất cả đáp án đã trồi lên mặt nước ——
Vì sao chấp pháp giả không đuổi theo giết Franks? Bởi vì hắn cho rằng Franks đã bị chính mình giết chết.
Không, xác thực mà nói Franks đích xác đã từng bị chấp pháp giả giết chết, mà hiện tại Franks này là hàng giả xuyên việt tới ——
Không sai, anh chàng nghèo từ sự nghiệp đến tình yêu đều không như ý, một sớm xuyên qua biến thành nam thần soái khí, cả ngày vọng tưởng có một đám mỹ nữ nhào vào trong ngực, phi quân không gả.
Đây mới là tiêu chuẩn của nam chủ mẫu!
Còn chấp pháp giả vì sao vẫn luôn che giấu tung tích không động thủ? Ha hả, đó là bởi vì chính hắn cũng bị Tô tướng quân làm trọng thương, hắn đã không còn năng lực chính diện giao phong với đám người Tô Vãn và Đinh Giai Giai, cho nên hắn mới muốn che giấu tung tích nhầm che mắt mọi người.
Sau khi có bước đầu phán đoán, Tô Vãn liền bắt đầu cố ý ở trước mặt “Tô Duệ” thử Franks, sau đó làm ra bộ dáng phải đối phó với Franks, lừa gạt tín nhiệm của hắn, Tô Vãn phải lấy lại xanh thẳm chi tinh, đồng dạng cô cũng chuẩn bị tốt tất cả tài liệu của cấm ma pháp trận……
Khi thân ảnh chấp pháp giả hoàn toàn biến mất, Franks còn đứng tại chỗ, trợn to mắt nhìn Đinh Giai Giai và Tô Vãn, cái biến này đến quá nhanh, làm hắn phản ứng không kịp.
“Giai Giai, đây là chuyện gì? Tô Duệ là chấp pháp giả? Các người đánh bại hắn? Mau thả ta ra đi!”
Franks nỗ lực muốn giãy giụa, nhưng cố tình giãy giụa không ra được cấm ma pháp trận của Tô Vãn.
Này, này không khoa học!
Hắn chính là nam chủ xuyên qua mà! Bản thân xuyên qua tới ngay lập tức không thể hiểu được bị một con Địa Ngục Thi Vương lấy máu nhận chủ, sau đó lại cho không một vực sâu yêu nữ dáng người ma quỷ, đờ mờ, đây tuyệt đối là hình thức đi lên con đường nhân sinh của người thắng cuộc.!
Ngay cả ở thành Baker, Asno được chấp pháp giả thông báo tin sớm đã có chuẩn bị tốt đối phó với trận pháp của vong linh pháp sư, nhưng mình không phải cũng lông tóc vô thương trốn thoát sao?
Nhìn Franks vẻ mặt không tin bộ dáng mờ mịt, Đinh Giai Giai thở dài một hơi: “Thiếu niên, cậu thật là ngây thơ mà! Cậu cho rằng thân là kẻ phá hư như chúng tôi sẽ trơ mắt nhìn một tên vai chính ở dưới mí mắt chúng tôi đi lên đỉnh cao nhân sinh sao?”
Đây tuyệt đối là đang chọc cười đúng không? Tất cả nguy hiểm, tất cả vai chính, đều phải đem bọn họ bóp chết ở trong nôi, ừm ừm.
Đinh Giai Giai mỉm cười khom lưng nhặt lên chủy thủ trên mặt đất, thổi gió ở trước mặt Franks: “Cậu nói xem, lần này sau khi chết, có thể tiếp tục xuyên qua hay không? Hửm? Thân ái?”
“Giai Giai, Giai Giai, cô đừng xằng bậy, nhất nhật phu thê bách nhật ân, tôi và cô…… Ngao!”
Franks không nói lời nào còn tốt, vừa lên tiếng, Đinh Giai Giai liền cảm thấy đáy lòng khó chịu ——
Bổn bảo bảo là người nào? Đi nhiều thời không như vậy, nam thần không có chất lượng tốt không thượng!
Đờ mờ, một đời anh danh liền bị hủy ở trên người tên nghèo kiết hủ lậu hàng giả này, quả thực là giết cũng không thể bù đắp mà.
Sau khi Franks chết đi, Địa Ngục Thi Vương bên ngoài sân vốn dĩ đang mờ mịt đứng ở nơi đó, mất đi chủ nhân của mình cũng lập tức biến thành một đống bạch cốt.
“Thu phục.”
Đinh Giai Giai lấy lại tinh thần, lại nhìn thấy ánh mắt Tô Vãn lập loè nhìn mình.
“Làm sao vậy?” Đinh Giai Giai kinh ngạc hỏi một câu.
“Không có gì.” Tô Vãn cười cười: “Tôi còn tưởng rằng cô sẽ giữ hắn lại đối phó Asno!”
“Ừm, Tô Tiểu Vãn cô không tin thực lực của tôi đúng không? Nói cho cô biết, Asno cái loại Ma Vương tự cho là đúng này, còn có Lily cái loại tiểu tiện nhân không cần bích liên này, bổn bảo bảo một giây liền thu phục bọn họ, đàn ông trên thiên hạ này đều đen như nhau, không có người nào bổn bảo bảo trị không được, ừm, đương nhiên, chuyện này có ngoại lệ, người có cá biệt, Tô Duệ nhà cô vẫn là không tồi.”
Tuy rằng chỉ tiếp xúc qua với Tô tướng quân giả, nhưng đối với bản chất cao lãnh của Tô tướng quân, Đinh Giai Giai đã có bước đầu phán đoán ——
Đờ mờ, hàng nhái còn cao quý lãnh diễm như vậy, vậy thì chính bản lại có bao nhiêu khó tiếp xúc chứ?
Nghe Đinh Giai Giai nhắc tới Tô Duệ, sắc mặt Tô Vãn lại thay đổi: “Được rồi, chúng ta chuẩn bị một chút, ngày mai tiến vào thành Baker, nếu cô có tin tưởng như vậy, cô lấy ra bản lĩnh giữ nhà đi thu phục Asno đi.”
Sớm làm xong nhiệm vụ này là có thể sớm một chút rời đi, Tô Vãn biết Tô Duệ ở bên ngoài nhất định rất lo lắng cho mình.
Nhìn thấy thần sắc Tô Vãn, ánh mắt Đinh Giai Giai chợt lóe: “Tô Tiểu Vãn, cô biết rõ đó là hàng giả, vì sao còn luyến tiếc tự mình động thủ chứ? Nếu là tôi tuyệt đối muốn tự mình giết mới có khoái cảm.”
Tô Vãn nghe Đinh Giai Giai nói, có chút bất đắc dĩ cười: “Tuy rằng không phải hắn, nhưng, rốt cuộc thì khuôn mặt hắn, tôi…… Luyến tiếc.”
Luyến tiếc, là bộ dáng Tô tướng quân.
“Chậc chậc, thật buồn nôn, trách không được Diệp Hân cũng muốn thỉnh cầu phong ấn trí nhớ của cô, hai người các người buồn nôn quá, nếu không phong ấn ký ức các người, cô còn không làm phản sao?”
“Làm phản? Muốn làm phản cũng là hắn làm phản!”
Tô Vãn tin tưởng tràn đầy cười cười, chỉ cần cô mở miệng, Tô Duệ tuyệt đối sẽ không phản bác bất kỳ yêu cầu gì của mình.
Nhưng, nếu đã không có ký ức thì sao?
Tới lúc đó, mình và Tô Duệ chính là đối thủ và địch nhân chân chính?
Thật ra, Tô Vãn rất chờ mong được cùng Tô Duệ quyết đấu, nhưng trước khi cùng hắn quyết đấu, cô cũng phải bảo đảm mình không được chết ở trong tay người khác, rốt cuộc thì nhiệm vụ giả vẫn có rất nhiều người tài giỏi.
Lúc này, Thất Lạc Không Gian, tổng bộ vị diện chữa trị giả.
Tô Duệ đang cùng Từ Sách mặt đối mặt.
“Thương thế của cậu khôi phục như thế nào?”
Âm thanh Từ Sách trước sau như một ôn hòa như nước.
Nghe hắn nói, ánh mắt lạnh lùng của Tô Duệ chợt tắt: “Tôi đã sớm không có việc gì, tôi thỉnh cầu lại lần nữa tiến vào nhiệm vụ!”
“Tôi sẽ không để cậu đi vào, thí luyện vài ngày nữa bắt đầu rồi, không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai Tô Vãn và Đinh Giai Giai nhất định có thể từ trong thế giới nhiệm vụ trở ra, Tô Duệ, chẳng lẽ cậu không tin năng lực Tô Vãn sao?”
Không tin sao? Không phải không tin, chỉ là…… rất nhớ.
Thói quen muốn ở bên nhau của hai người, đột nhiên tách ra, luôn cảm thấy mình thiếu cái gì đó, cả người đều không được thoải mái.
Loại cảm giác này đã bị Tô Duệ khắc vào trong xương cốt, hắn tin tưởng mình cho dù mất đi ký ức, cũng tuyệt đối sẽ không ra tay với Tô Vãn.
Hắn yêu cô, thâm nhập vào cốt tủy, không phải ký ức có thể mạt sát được.
Cho dù quên hết tất cả, hắn tin tưởng mình vẫn có thể theo bản năng mà yêu cô, bảo vệ cô.
Vợ, xem ra chúng ta chỉ có thể gặp lại trong thí luyện, chỉ mong, sẽ không tương ngộ quá muộn……