Hắc Bang Lão Đại, Nhĩ Toán Mao!

Chương 2: Chuyện lý thú vườn trường . .

Khai giảng xong gần một tháng , tất cả đều đã đi vào quỹ đạo , Ngụy Tỉnh thú vị phát hiện ra, học sinh lớp này đều rất có cá tính, đúng là hắn đã có những niềm vui với lớp. Mỗi ngày nhìn này đám thiếu nam, thiếu nữ hứng thú vui đùa, tuy rằng rất có ý tứ, nhưng có đôi khi cũng làm cho hắn phiền não. Tỷ như hôm nay, tập thể nam sinh lớp hắn mặt dày mày dạn (hỗn láo) . Tự dưng một người trơ tráo, nếu là những người khác khinh bỉ hành vi trơ tráo của học sinh kia còn có thể cứu vãn, nhưng là tất cả mọi học sinh đều bắt đầu trơ tráo, vậy thì thật không xong .

Vị trí của lớp năm đúng là vị trí tốt, bên cạnh chính là lâu đáy, vừa lúc góc lâu đáy là WC, nói cách khác, toàn bộ bốn tầng lầu nếu muốn đi WC đều phải trải qua hành lang lớp mười. Đó là nơi mà bất kì ai cũng thèm muốn, chương trình học năm hai cũng không tính là nặng nề, hơn nữa nguyên bản là lớp bình thường, chỉ cần không đi trêu chọc lớp chuyên ở lầu trên, trường học cũng sẽ không quản các ngươi, thế cho nên, nam sinh cả lớp nhàm chán dẫn đến lấy việc chọc ghẹo nữ sinh làm thú vui tao nhã.

Hết tiết một, các nam sinh đồng loạt đứng ở hành lang, hai bên trái phải, từ cửa trước xếp đến cửa sau, cùng xếp thành hàng thẳng hoan nghênh. Thấy một nữ sinh đang đến, căn bản khí thế náo nhiệt là không khí nhất thời yên tĩnh không một tiếng động, đột nhiên bầu không khí trở nên tươi sáng hơn, chỉ cần thần kinh của người bình thường đều cảm thấy không được thích hợp. Tập thể các nam sinh còn cố tình muốn nhìn chằm chằm con nhà người ta, chỉ thấy nữ sinh thẹn thùng cúi đầu, tay phải xoắn lại với ngón tay trái, quay lưng đi chạy chầm chậm, ứng chừng còn có thể nghe thấy tiếng bàn tán ở phía sau.

“Đại!”

“Tiểu!”

“Bỏ phiếu.”

Nữ sinh nghi hoặc, chỉ vài phút sau trở đi, tình huống đồng dạng tiếp diễn, mắt thấy ngay lập tức muốn thoát khỏi lũ nam sinh quỷ dị này, nhưng không ngờ phía sau bỗng phát ra thanh âm khá lớn của một nam sinh : “Tao đã nói là nhỏ mà lại!”

” Ha!” Nam sinh đoán sai vô sỉ  làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.

Nữ sinh sắc mặt ửng đỏ chạy như điên trở về phòng học, phía sau là một trận cuồng tiếu của đám nam sinh lớp nọ (cười điên cuồng J)))). Đến khi Ngụy Tỉnh biết chuyện đã là sáng hôm sau, nữ lão sư chủ nhiệm lớp bên mặt đỏ hồng nói với hắn việc này, nghe nói ngày hôm qua trừ bỏ nữ sinh lớp mười, cơ hồ nữ sinh ở bốn tầng đều đã nhận được  phần nghi thức ‘nhiệt tình’ này, mà ngay cả nữ lão sư cũng không ngoại lệ, đương nhiên các nam sinh  không có gan nói cái gì lớn nhỏ, nhưng bị 40 ánh mắt nhìn chằm chằm ngươi đi vào WC, đó là một điều cực kì khó chịu cùng lúng túng. Còn về phần nữ sinh lớp chúng ta vì sao không nhận được nghi thức ‘đường hẻm hoan nghênh’, sau này mới biết, là bởi vì nữ sinh lớp mình đối với nam sinh đã sớm nhìn thấu, so với chuyện vô sỉ hơn các nàng đều biết, đều này khiến cho cái nhìn về nữ sinh không còn là trẻ con ngây thơ .

Ngụy Tỉnh là một nam nhân, đối với các nam sinh lớp mình loại hành vi này kỳ thật không có lên án mâu thuẫn, nam nhân thôi mà, trừ bỏ đồng tính luyến ái ở ngoài, người nào không thương yêu nữ sinh, huống hồ trung học là thời kì chơi đùa nữ sinh tốt nhất*, lúc còn nhỏ rồi lại cực dễ dàng thẹn thùng, đồng thời bất luận cái gì cũng có thể làm nam sinh làm ra loại sự tình này, hoàn toàn có thể lý giải, nhưng chính là bọn họ sẽ cho mình thêm phiền toái!

Hiểu là một chuyện, đối mặt nữ lão sư bất mãn oán giận, Ngụy Tỉnh vẫn là nghĩa chính nghiêm từ tỏ vẻ nhất định sẽ hảo hảo giáo huấn các nam sinh. Sau đó điều này lại hiện ra tại phiên họp sớm…

“Biết tôi nguyên lai đang làm gì không?” Ngụy Tỉnh một tay cầm một cây thước dài lớn, nhìn 60 học sinh phía dưới, vẻ mặt thật bí hiểm.

Phía dưới các tiểu quỷ tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, cũng không biết, sau đó bắt đầu đoán mò.

“Ấu sư?” (Cái này là giáo viên nhưng chữ ấu nên ta nghĩ là giáo viên cấp 1 ấy!!)

Xả đản! (Đập trứng)

“Luật sư?”

Không giống.

“Tên côn đồ?”

Vớ vẩn!

“Ngưu lang.” Một tên to gan lớn mật nhỏ giọng nói nói, Ngụy Tỉnh mặt hoàn toàn biến đen, hắn sống 28 năm, còn không ai dám nói hắn như vậy, bốc lên một viên phấn viết trong đầu đang định hảo hảo giáo huấn nam sinh kia, chỉ thấy đối phương thức thời cố gắng biện giải nói: “Vân vân! Lão sư, em đây là thật tâm ca ngợi, bởi vì thầy thật sự rất tuấn tú! Nếu thầy cứng rắn muốn nói em có tội, như vậy tội em nhiều lắm là dùng từ không đúng!”

“Hahahaha ——” phía dưới một trận cười nghiêng ngả.

Ngụy Tỉnh vui vẻ, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Tông Hoa, “Lớn từng này tuổi rồi còn dùng từ không đúng, là Ngữ văn lão sư tôi không đúng, xem ra tôi phải hảo hảo tự kiểm điểm.”

“Ách…” Nghĩ đến đầu sỏ nháo sự Tông Hoa không lên tiếng . Chỉ nghe Ngụy Tỉnh tiếp tục nói: “Nhưng là, tôi không nhớ rõ tôi có đã dạy các cô các cậu từ ‘ngưu lang’, các bạn có ai biết này từ ý gì không, giải thích cho tôi một chút.”

“Chúng em không —— biết —— rõ —— ”

Ngụy Tỉnh cực tao nhã mỉm cười, “Như vậy, học sinh Tông Hoa, làm phiền bạn giải thích cho cả lớp.”

“Cái này… .” Tông Hoa trợn tròn mắt, oán hận nhìn trừng trừng một vòng  xuống nhóm bạn bè xem náo nhiệt, vậy mà những nam sinh này không cứu hắn ngược lại ồn ào nói: “Giải thích cái gì a, trực tiếp biểu diễn đi! !”

Các cô gái nhất thời che miệng, cười rộ lên, thời điểm hết tiết, nhóm nam sinh có đôi khi đùa giỡn, lại có một nam sinh ngồi trên đùi một nam sinh khác, mô phỏng theo AV rên rỉ ( đây là sự thật, nam sinh lớp ta đây từng vô sỉ như thế, các tiết học hết sớm sẽ như vậy, chỉ tiếc lúc ấy tế bào đam mỹ của ta còn không có xuất hiện, đáng tiếc a đáng tiếc a! ), lúc đầu các nữ sinh còn có thể mặt đỏ thẹn thùng, sau nhiều lần, cảm giác gì đều không có. Ai! Nữ sinh thuần khiết lớp này chính là như thế bắt đầu rèn luyện ra thần kinh thép kiên định.

Tông Hoa xấu hổ không thôi, Ngụy Tỉnh ray ray cái trán, đám nhóc này lúc hắn không để ý tới rốt cuộc đang làm cái gì?”Quên đi, cậu ngồi xuống đi.”

“Dẫn dắt đám nhóc các cô cậu từng tuổi này, kỳ thật là việc thực vất vả, tôi cũng không trông cậy vào các cô cậu giống lớp chuyên tầng trên nghiêm túc (dốc sức) như nhau, nhưng tốt xấu cũng không được làm chuyện không biết xấu hổ như vậy. Một đám nam sinh khi dễ nữ sinh người ta, về sau ai còn dám đi WC?” Phía dưới nén cười, Ngụy Tỉnh liếc một cái, “Thời gian giải lao tôi coi như là thông khí, cho phép các cậu đứng trên hành lang, nhưng nếu các cậu còn tiếp tục làm chuyện nhàm chán như vậy, về sau thời gian nghỉ ngơi các cậu cũng chỉ có thể ngồi ngốc ở trong phòng học, ai cũng không cho phép đi ra ngoài!”

“Haiz ——” phía dưới  tập thể nam sinh than lớn, hữu khí vô lực, Ngụy Tỉnh nhíu nhíu mày, bắt đầu học . Ngụy Tỉnh cho rằng chuyện này như vậy đã xong, nào biết chuyện này chỉ là bước mở đầu, còn có phần sau, nam sinh thời kì học trung học, tự sẽ tìm được giải trí, đương nhiên đây là nói sau này , tạm thời giờ không đề cập.

Trở lại nhà trọ, hai phòng ngủ một phòng khách thực bình thường, trang trí nội thất cũng rất bình thường, chẳng qua cách sắp xếp thực ngăn nắp sạch sẽ, bên ngoài cửa sổ trồng một chậu lan khiến bên trong căn phòng tràn ngập hương hoa thơm ngát. Ngụy Tỉnh tắm rửa một cái, thay quần áo tương đối chỉnh tề hợp mốt, liền đi ra ngoài. Buổi trưa, bạn tốt gọi điện, hẹn hắn cùng nhau đi club, nghĩ đến khai giảng một tháng nay khiến mình luôn vội vàng, chất lượng sinh hoạt có chút giảm xuống, cho nên xuất môn tìm nữ nhân, nam nhân, nhẫn lâu không tốt a.