Hạ Hòa

Chương 5: Hoàn

20.

Buổi tối hôm đó, tôi xem được nhóm nhạc mình yêu thích diễn bài: Tái kiến thanh xuân.

Ngày hôm sau khi ngủ dậy lại thấy mình đang treo trên hot search.

#Hạ Hòa ngoại tình# bạo đỏ Weibo

Hình ảnh được Blog đăng là ảnh tôi đang giơ bảng, đứng cạnh Chu Hàm.

Tô Manh ngay lập tức mờ ám đăng Weibo đâm chọc: "Thật bẩn". Đăng kèm là tấm ảnh cây cải trắng bị thối, trên hình ảnh còn viết: "Phụ nữ không có tự trọng giống như cây cải trắng thối nát"

Ngay sau đó Tống Diên Lễ liền đăng mấy video là về buổi biểu diễn ngày hôm qua, anh ta đứng cách chỗ tôi không xa quay được sườn mặt của tôi. Mỗi hình ảnh đều là lúc tôi cười đặc biệt vui vẻ tự do.

Anh ta viết: "Chỉ là hiểu lầm, hôm qua tôi cũng ở đó. Lần đầu đi xem nhạc hội cùng vợ, cô ấy vô cùng vui vẻ giống như trẻ nhỏ được ăn kẹo dâu, dạt dào sức sống, rất đáng yêu. Bây giờ tôi mới biết cô ấy rất thích những nơi náo nhiệt, thích ca hát, cũng thích cùng mọi người cất tiếng cười to"

"Sau này chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau đi xem nhạc hội, có được không? Vợ, sau này tới lượt anh tới yêu những điều em yêu"

Tôi không biết, hóa ra đêm qua Tống Diên Lễ vẫn luôn đứng sau lưng tôi.

Hắn tag tôi muốn một đáp án khẳng định, nhưng tôi không đáp lại.

Hướng gió nháy mắt chuyển hướng, cư dân mạng vọt vào Weibo của Tô Manh mắng: "Đại Thanh đã qua, cô nên đem vải bố bó chân của mình cởi xuống để đi giặt sạch rồi đấy"*

*: Đây nói tới tục bó chân của phụ nữ thời nhà Thanh. Đại ý ở đây có thể đang nói Tô Manh có phải đang sống ở thời nhà Thanh hay không.

"Bạn bè bình thường cùng nhau đi xem nhạc hội, tựa cái bả vai liền biến thành cải trắng thối nát? Thế trong hậu trường quay phim, cô mỗi ngày đều chạy tới chỗ Tống Diên Lễ tựa tựa làm nũng, động tay động chân, Đát tỷ**, vậy có phải là cô rất xứng với danh quấy rối tình d*c hay không?"

2

**: Mình không tìm được nghĩa Tiếng Việt nào hợp lí cả nên mình giữ nguyên theo cv, bạn nào biết nói cho mình biết với nhé.

"Đát tỷ này, cô cướp giải Ảnh Hậu của Hạ Hòa cũng thôi đi, rõ ràng lúc ra mắt cô lấy danh tiểu Hạ Hòa để pr, sau này lên bài lại nói chính mình tuổi trẻ mỹ mạo ám chỉ Hạ Họa đã nhiều tuổi, trà xanh hết sức"

"Fans Hạ Hòa có phải có tất xấu hay không? Đã quên trước kia Hạ Hòa nhà mấy người đánh Manh Manh nhà chúng tôi như thế nào rồi? Mắng cô ta một câu cải trắng thối nát thì làm sao? Nếu là tôi cô ta đã sớm bị tạt axit rồi"

21.

Đợi đến giữa trưa, tôi đăng một bài viết.

Kỹ càng tỉ mỉ giải thích một chút về quan hệ của tôi và Chu Hàm. Từ khi chúng tôi còn là cô nhi anh ấy bảo vệ tôi như thế nào, viết mẹ tôi vứt bỏ tôi như thế nào, viết mẹ tôi vì Tô Manh hết lần này tới lần khác đẩy tôi ra, viết tôi vì sao lại mất khống chết tới mức đánh Tô Manh. Đi kèm đó là một tấm ảnh đã ố vàng, trong đó là hình ảnh mẹ tôi đang ôm tôi nhưng cả hai chúng tôi không một ai cười.

Tô Manh từng cùng mẹ tôi tham gia một chương trình, náo nhiệt của cư ân mạng qua đi liền phát hiện mẹ của cô ta cũng là mẹ của tôi.

Trong lúc nhất thời trên mạng nổ tung rồi, tất cả vào tới Weibo Tô Manh mắng to mẹ cô ta vi phạm pháp luật.

1

Tô Manh lập tức đóng cửa Weibo.

Hai ngày sau, mẹ tôi ở Weibo của mình đăng một bài viết dài, nói bà ta từ trước xác thật có một người con gái bời vì ham chơi nên đi lạc mất. Sau khi con gái đi lạc, bà ta mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, vô số làn bởi vì tự trách mà muốn tự hại. Mãi sau này sau khi Tô Manh ra đời mới cho bà ta hi vọng sống tiếp, Tô Manh là thiên sứ thuần khiết nhất, là bảo bôí trân quý nhất. Về phần tôi, nếu thực sự là con gái của bà ta, bà ta càng không ngờ được sau khi trưởng thành tôi lại trở thành kẻ miệng đầy lời nói như vậy, bà ta rất tự trách không thể dạy dỗ tôi, cùng đặc biệt vì tôi mà đau lòng, là bà ta không thực hiện được trách nhiệm của người làm mẹ. Còn nếu tôi không phải con gái của bà ta, bà ta hi vọng tôi vó thể nói cho bà ta biết ảnh chụp này lây ở đâu, bà ta rất nhớ con gái của mình, bà ta muốn ôm ôm con gái, muốn nói với con gái một câu: "Thực xin lỗi, là mẹ tới muộn"

1

Tôi bình tĩnh tắt di động.

Quá dối trá, quá ghê tởm.

Kỳ thật, Việc bà ta vứt bỏ tôi này đã qua lâu lắm rồi.

Muốn dùng pháp luật để trừng phạt bà ta là không có khả năng.

Thế nhưng cũng không sao, Tống Diên Lễ vội vàng muốn lấy lòng tôi. Anh ta sẽ vì tôi mà giải quyết những người khiến tôi chán ghét.

23.

Mấy ngày tiếp theo, trên mạng luôn đột nhiên xuất hiện chuyện xấu của Tô Manh.

Trước khi cô ta ra mắt từng bồi ngủ cao tầng của công ty, sau lưng bới fans ngu xuẩn, có quan hệ với nhiều sao nam.

Còn mẹ Tô Manh bởi vì lén lút tổ chức đánh bạc bị công an bắt.

Bà ta gọi điện cho tôi, một câu một câu gọi tôi: "Tiểu Bảo, cứu mẹ, nói với chồng con cứu mẹ, Manh Manh gọi điện cho hắn hắn căn bản không nghe máy"

"Mẹ đã tìm con rất nhiều năm, rốt cuộc tìm được con, mẹ còn chưa kịp đối tốt với con"

"Tiểu Bảo, mẹ rất nhớ con, con không nhớ mẹ sao? Mày không thể thấy chết mà không cứu được, tao là mẹ mày!"

2

Tôi yên lặng nghe bà ta ở bên kia điện thoại gào khóc ong, nhẹ giọng nói: "Mẹ, Tiểu Bảo đã chết"

"Bà cũng nên đi theo cô ấy, cũng nên chết đi, đi tới địa bên cạnh Tiểu Bảo của bà"

Tôi cười ngắt điện thoại.

Tống Diên Lễ đạng dựa vào sofa, gấp quyển sách trong tay lại, hỏi tôi: "Vui vẻ như vậy?"

Anh ta cố gắng giả vờ thong dong, nhưng mặt mày lại bất an vô cùng, giống như một con chó đang chờ được khen thưởng, đã bán đứng anh ta.

Anh ta kéo tôi ngồi lại gần, mệt mỏi tựa lên vai tôi, mang theo chút cầu xin, năn nỉ tôi: "Hạ Hòa, anh sẽ đối tốt thật tốt với em, tốt đến mức khiến em yêu anh một lần lần nữa, được không? Đừng rời khởi anh, cũng đừng thích người khác"

23.

Thời gian nhoáng cái đã qua ba tháng, những lúc tôi đề cập tới chuyện ly hôn với Tống Diên Lễ, anh ta đều giả câm giả điếc"

Có một tin tốt là bệnh tình của tôi cuối cùng cũng ổn định.

Mỗi tháng trị liệu một lần, mỗi lần đều khiến đầu đau như búa bổ.

Tống Diên Lễ lái xe đưa tôi tới bệnh viện, Chu Hàm đang chờ ở cửa, anh ấy mở cửa để tôi xuống xe, chúng tôi sóng vai đi vào thang máy, Tống Diên Lễ không bỏ đuổi theo phía sau vừa khéo chen vào giưa hai chúng tôi.

Hai người đàn ông ở bên tai tôi, anh một câu tôi một câu, sợ so với người kia mình nói ít hơn một chữ. Ồn áo đến mức tôi hận không thể một bạt tai tát chết bọn họ. Tôi móc từ trong túi ra một viên kẹo nhét vào trong miệng Chu Hàm, đem lời anh ấy định nói nhét vào trong bụng.

Chu Hàm vô cùng đắc ý, cắn viên kẹo kia, nhìn Tống Diên Lễ khoe khoang.

Tống Diễn Lễ kéo kéo tôi, có chút giận dỗi mở miệng: "Còn có không? Anh cũng muốn ăn"

Thật ra còn rất nhiều. Tôi quay đầu nhìn anh ta cười cười, ngượng ngùng nói: "Đều là mang tới cho Chu Hàm, buổi chiều anh ấy còn mấy cuộc phẫu thuật, tôi sợ anh ấy tụt huyết áp"

Dáng vẻ Tống Diên Lễ hiện lên sự cô đơn, lại ngay lập tức lấy lại tinh thần cười cười, duỗi tay xoa loạn tóc của tôi. Anh ta khen tôi: Vợ của anh thật săn sóc, từ trước tới nay đều không thay đổi"

"Vợ tốt như vậy, anh còn lâu mới nhường cho kẻ khác"

"Hạ Hòa, nhất định sức khỏe của em sẽ tốt lên, tình cảm của chúng ta cũng sẽ tốt lên"

Tôi trầm mặc, trong thang máy chỉ có ba người, mấy phần trầm mặc này đặc biệt cô đơn.

Tôi vẫn luôn đợi kiên nhẫn của Tống Diên Lễ bị hao hết, cam tâm tình nguyện ly hôn với tôi"

Chỉ là không đoán được, ngày này tới vô cùng bất ngờ.

Khi cửa thang máy vừa mở ra, trong nháy mắt tôi thấy Tô Manh cầm con dao gạt trái cây vọt tới. Cô ta đầu bù tóc rối giống như người điên, hô to: "Đều đi chết đi!"

1

Thanh danh của Tô Manh hoàn toàn bị hủy, các thương hiệu thi nhau hủy hợp đồng, cô ta phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng đến táng gia bại sản.

Tô Manh cũng nên điên rồi.

Tôi tay nhanh mắt lẹ, xoay người liền kéo tay Chu Hàm né tránh.

Chỉ còn lại một mình Tống Diên Lễ, hắn duy trì tư thế phải bảo vệ tôi bị dao của Tô Manh đâm trúng ngực. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, đợi mọi người phản ứng lại, Tống Diên Lễ đã ngã xuống đất.

Ánh mắt của anh ta vân luôn dừng trên người tôi.

1

Tôi thấy ánh sáng trong mắt anh ta, ánh sáng vẫn luôn tin chắc rằng "tôi yêu anh ta", dập tắt.

24.

Tôi ly hôn với Tống Diên Lễ.

Anh ta cho tôi rất nhiều tiền, tôi đương nhiên nhận hết.

Hắn ngoại tình, đây là tôi nên được nhận.

Ở Cục dân chính nhìn thấy Tống Diên Lễ, anh ta tiều tụy đi rất nhiều.

Nghe nói một dao kia của Tô Manh đâm vào sát vị trí quan trọng, tim anh ta bị tổn thương, có thể cần cả đời để điều dưỡng.

Tôi đã không còn quan tâm tới anh ta nữa, cũng không muốn làm những việc dư thừa.

Thật ra tôi rất lo lắng anh ta nửa đường đổi ý, không muốn ly hôn nưa.

Nếu để thưa kiện thì quá phiền toái, tôi cũng không chắc chắn cỏ thể lấy được nhiều tiền như vậy.

Thế nhưng anh ta chủ trầm mặc cúi đầu lý tên, lăn dấu tay.

Đến lúc rời đi, Tống Diên Lễ như lấy hết can đảm, cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn tôi. Anh ta muốn nhìn tôi cười mọt cái nhưng nước mắt lại đột nhiên rơi xuống.

Giấy chứng nhận ly hôn bị anh ta nắm chặt trong tay, nhăn nhúm.

Vẫy tay chào, nói một câu hẹn gặp lại xong, tôi xoay người lên xe Chu Hàm.

Trong kính chiếu hậu, bóng dáng Tống Diên Lễ càng ngày càng xa.

+

Chu Hàm cười mắng tôi: "Độc nhất lòng dạ đàn bà"

Tôi cũng cười.

Tôi sẽ tràn ngập chân thành yêu thương một người, đương nhiên cũng sẽ không từ thủ đoạn để hận một người.

1

Tống Diên Lễ, em có một cái bí mật sẽ vĩnh viễn không nói cho anh biết.

Mất trí nhớ. Là do em diễn.