Em không muốn. Như đinh chém sắt, không hề có đường sống quay về.
Trong nháy mắt ánh mắt của Tiểu Dã tối tăm, anh chậm rãi buông tay, ngồi ở trên giường: "Anh biết ngay, người em thích vẫn là anh ta."
"Không phải. " Tảo Tảo vô tình chối bỏ, cô cũng đi tới bên giường, ngồi song song với Tiểu Dã: "Tiểu Dã, em muốn nói thẳng, trước kia em thích Tiêu Dương, anh ấy không thích em, khi đó em rất khổ sở, nhưng anh vẫn bên cạnh em, khuyên bảo em, hiện tại em đã nghĩ thông suốt, em cảm thấy được dù là Tiêu Dương hay là anh, chúng ta vẫn nên lấy thân phận là bạn bè ở chung một chỗ cho thật vui vẻ, em không biết tại sao anh lại thích em, cũng không biết chừng nào thì anh sẽ chán em, thay vì đến lúc đó cãi nhau rồi không làm bạn bè được, không bằng chúng ta vẫn ở chung với nhau như vậy, cũng không phải rất tốt sao?"
"Đã chậm mất rồi, anh đã thích em, không còn cách nào khiến mình trở về như lúc trước" Tiểu Dã ngẩng đầu lên: "Nếu khi đó em không thích Tiểu Dương, tại sao không thử với anh một chút, em chán ghét anh vậy sao?
Ánh mắt Tiểu Dã sáng lóng lánh, chăm chú nhìn cô, thời khắc này Tảo Tảo không thể tiếp tục cứng rắn từ chối như vừa rồi "Em.....em cũng không phải ghét anh."
"Vậy là vì sao?" Trong mắt Tiểu Dã lại dấy lên hi vọng.
Vì sao? Sao anh lại không biết. Nụ cười của Tảo Tảo có chút khổ sở: "Không vì sao, Tiểu Dã, anh còn nhớ không, em đã từng nói với anh, người bạn trai em thích có thể sẽ rất bình thường, nhưng anh ấy nhất định sẽ là duy nhất, sẽ không lưu tình khắp nơi."
"Anh không có." Tiểu Dã kích động nắm lấy tay Tảo Tảo: "Kể từ anh hiểu rõ anh thích em, anh không tìm phụ nữ nào khác, trong lòng anh vẫn chỉ có mình em."
"Vô dụng thôi, Tiểu Dã " Tảo Tảo đẩy tay Tiểu Dã ra: "Anh không tìm các cô ấy, họ cũng sẽ tìm anh, buổi sáng Xảo Xảo kia không phải tới tìm anh sao, em không muốn tìm người bạn trai mà còn lo lắng đề phòng."
"Tảo Tảo, em là đang trách anh buổi sáng chưa nói rõ ràng với Xảo Xảo sao, ngay bây giờ anh sẽ đi nói cho cô ấy biết, để về sau cô ấy đừng đến tìm anh nữa." Tiểu Dã ì ạch đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài.
"Tiểu Dã." Tảo Tảo tức giận, "Em nói nhiều như vậy, làm sao anh cũng không hiểu chứ, đây không phải vấn đề là một Xảo Xảo, không có Xảo Xảo cũng sẽ có những người phụ nữ khác, anh có hiểu hay không, chúng ta không thích hợp."
"Tại sao?" Tiểu Dã đấm một quyền đánh vào trên tường, "Tại sao không thích hợp, em không thích anh nói chuyện với phụ nữ, anh sẽ không nói, những bạn gái trước kia, anh đều không để ý tới, bắt đầu từ hôm nay, anh chỉ ở với em, anh sẽ đối xử tốt với em, như vậy có được hay không, Tảo Tảo."
"Tiểu Dã, em nói lại một lần nữa, em không muốn anh vì em mà thay đổi cái gì, chúng ta cứ làm bạn tốt như vậy, không được sao, sao anh cứ nhất định phải tiến thêm một bước."
"Không được, anh đã tiến lên một bước, quay đầu lại cũng không kịp." Tiểu Dã đi đến trước mặt Tảo Tảo, đứng ở trước giường, nắm tay của cô, nhìn cô nói: "Tảo Tảo, em nói đi, rốt cuộc em muốn anh phải như thế nào em mới bằng lòng tin tưởng anh, chỉ cần em nói ra anh đều sẽ cố gắng đi làm, em cũng thử nhìn một chút, từng bước tiến thêm một bước với anh có được hay không."
Cặp mắt đen nhánh kia giống như có ma lực, Tảo Tảo nhìn Tiểu Dã nhưng trong lòng lại mơ hồ, ma xui quỷ khiến lại gật đầu một cái, không đợi cô tỉnh táo lại, Tiểu Dã liền ôm lấy cô, Tảo Tảo sợ hết hồn, nhanh tay đẩy anh: "Buông em ra, mới vừa rồi em bị choáng váng đầu óc, sao anh lại thế này, mau buông em ra."
"Anh không buông, em đồng ý với anh rồi, Tảo Tảo em không thể đổi ý." Tiểu Dã ôm thật chặt cô, dùng đầu đỡ cái trán của cô, than nhẹ một tiếng: "Từ lâu anh đã muốn ôm em như vậy."
"Em không đồng ý." Tảo Tảo nóng nảy, gắng sức giãy dụa: "Tiểu Dã, anh buông tay, buông em ra."
Lồng ngực Tiểu Dã càng ngày càng nóng, ánh mắt của Tiểu Dã càng ngày càng đen, mặt của Tiểu Dã càng ngày càng khó chịu, âm thanh của Tiểu Dã cũng trở nên trầm xuống "Tảo Tảo ——"
"Không cần, Tiểu Dã, anh muốn làm cái gì?" Trong lòng Tảo Tảo lo sợ, hét to lên.
Cửa phòng có tiếng gõ thình thịch, giọng nói của bánh nướng và Tiêu Dương đồng thời vang lên: "Tảo Tảo, làm sao vậy?."
"Tiểu Dã, mau buông tay, đến lúc bọn họ đi vào sẽ thấy ." Tảo Tảo nhỏ giọng nói.
"Anh không thả, dù sao sớm muộn cũng sẽ thấy, để cho Tiêu Dương nhìn thấy sớm một chút cũng tốt, có thể để cho anh ta sớm chết tâm." Tiểu Dã thật sự rất vô lại, rất đáng đánh đòn.
Trong lòng Tảo Tảo tức giận, vẫn còn chưa xong, thật là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, cô nhanh chóng nhấc chân dùng sức đá, Tiểu Dã, đây chính là do anh ép, lúc trước học kỹ thuật phòng thân của con gái thật không nghĩ đến lần đầu tiên lại áp dụng trên người anh em tốt của mình.
"Em" Tiểu Dã đau kêu một tiếng, đôi tay buông Tảo Tảo ra, che chở vị trí quan trọng, khổ sở ngã xuống giường: "Tảo Tảo, vậy mà em lại dùng chiêu này."
Tảo Tảo nhanh nhẹn tạo dáng Hoàng Phi Hồng, lắc đầu, ngẩng cao cằm, dùng lỗ mũi hừ một tiếng, "Hừ, dám ăn đậu hũ bản cô nương, Tiểu Dã, để cho anh biết sự lợi hại của bản cô nương."
Tiểu Dã dở khóc dở cười ngã lên trên giường, Tiểu Dã muốn thổ lộ đầy thâm tình với Tảo Tảo lại đổi lấy một cú đá muốn tuyệt tử tuyệt tôn, thần kinh Tảo Tảo thật không phảu bình thường.
Cửa phòng được mở ra, Bánh nướng và Tiêu Dương trợn mắt há mồm đứng ở cửa nhìn tạo hình đầy khí thế của Tảo Tảo: "Tảo Tảo, em không sao chớ, sao tiếng động lại lớn như vậy."
"Đương nhiên cô ấy không có chuyện gì, người có chuyện là tôi." Tiểu Dã nằm trên giường ngẩng đầu lên nói.
Tảo Tảo xấu hổ ngưng tạo dáng, le lưỡi nhìn về phía Tiêu Dương một cái, "Không có việc gì, em mới học thuật phòng thân của con gái nên tìm Tiểu Dã luyện một chút."
"Thuật phòng thân của con gái?" Bánh nướng đồng tình nhìn Tiểu Dã: "Tiểu Dã, cậu nên kiềm chế."
Sau khi học kỳ mới bắt đầu, không biết phòng trọ của Tảo Tảo các cô vướng phải số đào hoa gì, vậy mà tập thể gọi nhau tới nói chuyện yêu đương. Đầu tiên là Tảo Tảo, Tiểu Dã và Tiêu Dương dường như đã hẹn trước nên thay nhau xuất trận, mỗi ngày đều ở dưới lầu đột kích, làm cho Tảo Tảo cực kỳ phiền muộn. Ngay sau đó là Lâm Tâm, lại có một đầu bếp ở trường học là đồng hương nên về quê với nhau trong lần nghỉ đông, sau đó đối với cô nhớ mãi không quên, vừa bắt đầu học kỳ mới liền tiến hành một cuộc theo đuổi rầm rộ, mức độ nhiệt huyết cũng không thua kém gì Tiểu Dã, mặt khác hai bạn nữ Tân Cương cũng tuyên bố ở trong kỳ nghỉ đông đã tìm được bạn trai tốt, bạn trai của Guli là Tài Đại , mỗi ngày đều nấu cháo điện thoại, bạn trai của A Y Hoa là Lực Giang, một chàng trai cao lớn anh tuấn của dân tộc Duy Ngô Nhĩ, hai người như mỡ trong mật, ngày ngày dính chung một chỗ.
Ở nơi này chưa từng có chuyện yêu đương, chỉ có một mình Hồng Nhan vẫn còn độc thân, mỗi lần sóng lớn đều không sợ hãi vẫn giữ được cuộc sống thường ngày, một chút cũng không bị ảnh hưởng bởi chung quanh.
"317, Lâm Tâm, Lâm Tâm, 317." Dưới lầu truyền đến tiếng gào thét quen thuộc.
Lâm Tâm chậm rãi thử quần áo, Tảo Tảo dùng cánh tay đẩy đẩy cô: "Người đầu bếp kia tới rồi."
"Mình nghe thấy." Lâm Tâm vẫn như cũ không nhanh không chậm đổi lại quần áo "Phiền chết được, mỗi ngày đều tới."
Tảo Tảo bĩu môi: "Đừng giả bộ, ai cũng biết trong lòng cậu đang cao hứng đấy."
Lâm Tâm chợt thở dài: "Tảo Tảo, mình đối với anh ta không có loại cảm giác như ban đầu đối với Tiểu Dã, một chút cảm giác lỗi nhịp cũng không"Tiểu Dã có gì tốt? Để cho cậu nhớ mãi không quên đến nay" Tảo Tảo chút liếc cô một cái: "Mình thấy cậu ở trong phúc mà không biết hưởng, luôn ảo tưởng những chuyện không thể nào."
Tiểu đầu bếp lại ở phía dưới gào thét tên tuổi của Lâm Tâm, Tảo Tảo đẩy một cái Lâm Tâm: "Mau đi đi, mau đi đi, tiểu đầu bếp vô cùng tốt, lâu ngày sinh tình, tình cảm này, tích góp từng chút sẽ xuất hiện."
"Tiểu Dã đó cũng không phải là tình thâm với cậu sao, sao cậu chưa có lâu ngày sinh tình?" Lâm Tâm bĩu môi phản bác.
Làm sao cậu biết mình không có lâu ngày sinh tình, Tảo Tảo than thở ở trong lòng, Tiểu Dã này, thế công như vậy, bản cô nương cũng không thể phòng thủ được trận địa nữa rồi.
Lâm Tâm còn thì thầm ở trong miệng không biết nói gì đó, mở cửa đi ra ngoài.
Tương lai tiểu đầu bếp này cũng là người Hồi tộc, đối với Lâm Tâm không tệ, tất cả mọi người rất thích anh ta, ngay cả xưa nay Hồng Nhan miệng lưỡi khắc nghiệt nhưng lần này cũng cực kỳ khen ngợi anh ta có thêm. Ngày ngày tiểu đầu bếp điêu khắc một đóa củ cải cho Lâm Tâm, hiện tại trên bàn bọn người Tảo Tảo để một hàng dài nắp hộp xà phòng, từng cái nắp chứa đựng một chút nước, trong nước có hoa hồng bằng cà rốt, Hồng Mẫu Đơn, cũng có Bạch Ngọc Lan được tạo từ củ cải trắng, Bạch Liên hoa, nhiều đóa tinh hoa thuần chất, điêu khắc vô cùng tinh xảo, biểu lộ ra người điêu khắc rất chăm chỉ. Nắp hộp xà phòng Tử Đô là các nữ sinh cống hiến, phòng nữ sinh 316 đối diện cũng đều cống hiến tới.
Những bông hoa củ cải tinh tế nổi trên những hộp xà phòng đầy màu sắc, lẳng lặng ở đặt lên bàn xếp thành một hàng thật dài, có vẻ cực đẹp.