GIANG TỔNG LẠC MẤT VỢ!

Chương 4: Đáp Ứng Giang Dụ

Đến chiều, giờ tan làm.

Lạc Linh Lung cùng Giang Dụ về nhà. Anh vẫn còn mệt mỏi, gần đây đã nhiều chuyện lại còn mất ngủ thế này, dĩ nhiên Giang Dụ khó mà trụ vững rồi.

Lạc Linh Lung vừa lái xe vừa ngó qua Giang Dụ. Cô suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng:" Tối nay anh muốn ăn gì?".

" Tôi nấu " Cô bảo.

Vì cả hai sống một mình, không có giúp việc. Việc nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa đều chia ra, hôm nay đến lượt Giang Dụ. Nhưng nhìn anh thế này, cô cũng không nỡ làm anh kiệt sức đâu.

" Không phải hôm nay...".

" Hôm nay ngoại lệ " Cô nói.

Giang Dụ nghe vậy bật cười. Lạc Linh Lung đang lo lắng cho anh đấy sao?

Trông cô thật đáng yêu đó.

" Ăn cái gì đó thanh đạm một chút " Anh nói.

Lạc Linh Lung tiếp nhận, cô quay xe hướng đến siêu thị.

...

Cả hai cùng nhau đi siêu thị, Giang Dụ phụ trách đẩy xe. Cả hai trông rất giống đôi vợ chồng mặn nồng tình cảm.

Nhìn vậy chứ một chút lại cãi nhau như chó mèo.

Lạc Linh Lung mua được một số đồ. Cô và anh đều cầm ra xe, với số lượng cô mua thì Giang Dụ không thể cầm hết được đâu.

" Về nhà thôi " Lạc Linh Lung thắt dây an toàn lại, cô nhìn anh.

" Ừm " Giang Dụ gật đầu.

...

Giang gia.

Giang Dụ về đến nhà đã đi tắm cho thoải mái. Còn Lạc Linh Lung thì loay hoay trong bếp, khả năng nấu nướng cô cũng không tệ nha.

Hợp khẩu vị của Giang Dụ lắm đó.

Loay hoay một lúc, cuối cùng cô cũng nấu xong bữa tối cho cả hai.

Giang Dụ ngồi ở ghế, nhìn Lạc Linh Lung ngồi ở đối diện.

" Cảm ơn, hai ngày kế tiếp để tôi " Anh nói.

" Không cần đâu, dù sao Giang thị gần đây có nhiều chuyện cần anh giải quyết. Còn mất ngủ như vậy, anh sẽ kiệt sức đó " Lạc Linh Lung nói.

Chỉ khi ở cạnh anh, cô mới như thế này.

Giang Dụ bật cười.

Hôm nay sao cô dịu dàng đến bất bình thường thế? Mọi hôm là như con nhím xù lông với anh cơ mà.

" Ăn đi " Cô gắp miếng sườn bỏ vào chén anh rồi mỉm cười bảo.

" Ừm ".

...

Đến giờ đi ngủ. Giang Dụ ngã người xuống giường,  anh cảm thấy trằn trọc không dám nhắm mắt lại.

" Linh Lung...đêm nay..." Anh lên tiếng.

Lạc Linh Lung nghe anh gọi hiểu chuyện, cô ngồi dậy tiến đến giường.

" Muốn sao?" Cô hỏi.

Cả hai là vợ chồng, dĩ nhiên nên làm chuyện vợ chồng. Sau đêm tân hôn, anh và cô cũng liên tục làm chuyện quan trọng, nhưng về sau thì Giang Dụ không muốn nữa, cô cũng không mở lời.

Đêm nay lại...

Giang Dụ đưa tay vòng qua cổ cô, kéo cô xuống rồi đặt lên môi Lạc Linh Lung.

Cô cũng phản ứng kịp thời, đáp trả anh.

Dù sao Lạc Linh Lung cô là người có suy nghĩ thoáng, mặc dù cả hai không có tình yêu trong hôn nhân này nhưng mà chuyện nhu cầu bản thân của đối phương...

Vẫn nên đáp ứng!

" Linh Lung...".

...

Cả hai không ngừng " vận động " đến ba giờ sáng. Lạc Linh Lung sau khi tắm rửa sạch sẽ thì đi ngủ lại, vừa định nằm xuống thì Giang Dụ lại ôm cô lên giường.

" Ngủ với tôi đi " Anh dịu dàng nói.

Lạc Linh Lung nhìn anh, cô chớp mắt liên tục:" Anh chắc chắn chứ?".

Giang Dụ gật đầu, ôm cô vào lòng mình.

Lạc Linh Lung cũng đã mệt. Mắt sắp mở không lên rồi, cô vùi đầu vào lồng ngực Giang Dụ.

Nó vẫn vậy, vẫn ấm áp và mang cảm giác an toàn cho cô.

Giang Dụ cũng nhắm mắt lại ngủ, hy vọng...

Anh sẽ không mơ thấy ác mộng nữa.

...

Sáng hôm sau.

Lạc Linh Lung mở mắt ngồi lên, nhìn thấy Giang Dụ còn ngủ. Đêm qua anh không bất thình lình bật dậy nữa, có vẻ như không mơ thấy ác mộng nữa rồi.

Cô xuống giường, kéo mền lên đắp cho Giang Dụ đàng hoàng lại rồi ôm đồ vào phòng tắm. Tắm rửa thay đồ rồi xuống nhà chuẩn bị bữa sáng.

Loay hoay một lúc, cô lên phòng định gọi Giang Dụ dậy thì anh đã thức lúc nào cô không hay.

Giang Dụ đứng trước gương, anh đang thắt cà vạt cho mình.

" Linh Lung " Anh quay đầu nhìn cô đứng ở cửa.

" Tôi đây ".

" Giúp tôi thắt cà vạt đi " Giang Dụ bảo.

Lạc Linh Lung sẵn sàng, cô tiến đến. Do chiều cao cả hai khá chênh lệch, Lạc Linh Lung phải nhón chân lên mới thắt cà vạt cho anh được.

" Xong rồi " Cô bảo, nhìn Giang Dụ.

Anh thì đang mãi ngắm cô.

Giang Dụ đưa tay vòng qua ôm eo Lạc Linh Lung. Lạc Linh Lung hơi bất ngờ, cô lùi ra phía sau.

Anh cúi xuống, cắn vào vành tai của Lạc Linh Lung. Nơi đó chính là điểm yếu của cô.

" Ưm..." Cô đưa tay muốn đẩy anh, nhưng bị cắn trúng điểm nhạy cảm liền rùng mình lên, cơ thể bắt đầu...

" Linh Lung..." Giang Dụ gọi tên cô, giọng nói hết sức ma mị.

Khiến Lạc Linh Lung rùng mình lần nữa.

" V...vâng?".

" Linh Lung...".

" Vâng?" Linh Lung hơi đỏ mặt, cô nhìn anh.

Giang Dụ gục đầu xuống vai cô, ở bên cạnh cô gái này anh mới thế này. Cảm giác có thể hoàn toàn bỏ hết mọi gánh nặng trên vai xuống, từ từ hưởng thụ ấm áp và hạnh phúc.

" Giang Dụ? ".

" Linh Lung...tôi muốn "

Lạc Linh Lung:"...".

Làm ơn đi, bây giờ mới sáng sớm thôi đó?

Từ khi nào nhu cầu của Giang Dụ lại cao trào như vậy chứ?