Giang Sơn Mỹ Sắc

Chương 873: Phá toái thời không (4)

Ba nữ không khòi mim cười. Lý Tình nói: "Đệ không hiểu lịch sử, nhưng đệ lại thành hoàng để. ngươi hiểu lịch sử, nói không chừng đệ cùng giống như Trương Giác".

Tiêu Bố Y không cười, ngược lại làm vào trầm tư, thật làu mới nói: "Đây chính là chồ ta nghi hoặc. Ài... nói như thế nào đày. ta sau khi tại Tuyệt Tinh động xem qua lịch sử chứa đựng trong Thiên thư. cùng với trong trí nhớ của ta đã rất có khác biệt. Mà lịch sử của Trương Giác, thi lại là trống rỗng".

"Có ghi lại đệ không?" Lý Tình nhíu mày hòi.

Tiêu Bố Y lắc đầu, '"Không có ghi lại con người của ta. Cho nên khi tập kích tại Lạc Thủy nói Bổ Y xưng hùng, cùng với những lời tiên đoán mà ta chứng kiến trong mẻ cung dưới lòng đất kia, hắn là lời của Thái Bình đạo đầu độc nhân tàm. Nhưng mà hậu nhân Thái Bình đạo vô luận nhưthế nào đều khôngthể tái hiện ảo diệu của bình phong gương đồng của Trương Lăng, bời vì căn bản không thể nào giải thích, chứ đừng nói chi là bắt chước. Cho nên mê cung dưới mặt đắt gương đồng tuy nhiều, chữ viết trên màn nước mặc dù xảo diệu, nhưng chi là lợi dụng nguyên lý ánh sáng, những gương đồng kia so với bình phong gương đồng của Trương Lăng, có thể nói là một trời một vực! Nhưng mà... bọn họ có thể bắt chước đến loại trinh độ đó. cũng coi như là rất thông minh"'.

Lý Tĩnh cũng lộ ra vẻ hoang mang, "Nói như vậy, Thiên thư là giả sao? Ngươi cùng Trương Lăng nểu như đều là từ ngàn năm sau tới đâv. vì sao trí nhớ lại có sai biệt?"

Tiêu Bố Y thờ dài nói: "Mấu chốt cũng là ỡ chồ này, bời vì ta vốn đã cho rẳng ta cũng không phải hoàng đế. cho nén sau khi xưng đế. cũng rất là hoảng hốt".

Tam nữ đều khó hiểu đồng thòi cũng làm vào nghi hoặc trong thòi không sai khác.

"'Hoang đế trong trí nhớ của đệ là người nào?" Lý Tĩnh tinh táo hòi.

"Là Lý Uyên" Tiêu Bố Y cười khổ nói.

Lý Tĩnh thật làu mới nói: "Nếu không có ngươi mà nói. thống nhất thiên hạ này rắt có khả năng là Lý Uyên. Hắn thật có thực lực này, nhưng mà ngươi càng mạnh hơn mà thôi".

Tiêu Bố Y nói: "Cho nén cái này xuất hiện vấn đề! Trương Giác tuy có Thiên thưghi lại sự tinh nhưng lại không có chính minh, nhưng những chuyện khác trong Thiên thư đểu là nói có đạo lý rõ ràng, đa phẩn cực kỳ ăn khóp. Trương Giác chính là mang theo loại hoang mang này bắt đầu tranh bá thiên hạ. Khi mới đầu bẳng vào năng lực cộng thêm nhìn xa hiểu rộng, còn có rất nhièu phương pháp tinh xảo muốn thống nhất thiên hạ, nhưng bởi vì tin lịch sử, sỡ dĩ lúc khởi nghĩa xảy ra sai biệt nên mới trợ tay không kịp, phái vội vàng khởi nghĩa, về sau tinh thế càng rối tinh rối mù, Trương Giác cuối cùng bệnh chết, hắn cho dù trước khi chết cũng không thể nghĩ ra là chuyện gì xảy ra. Nhưng phương pháp khởi nghĩa của Trương Giác về sau được người thôi diễn biến thành tam thư một lệnh. Thái Bình đạo càng bời vi Thiên thư của Trương Giác, mà muốn phát triển đại đạo tranh bá thiên hạ, nhưng cuối cùng cùng không thành. Nhưng đạo chủ trong bọn họ lại biết một việc, chính là cằm trong tay Thái Bình. lệnh, có thể lợi dụng bình phong gương đồng cùng hai nửa khối ngọc tìm Ngũ Đấu Mễ giáo để xem Thiên thư. Bởi vì lệnh bài này vốn chính là Trương Lăng cho con minh, hi vọng một ngày kia, Thái Binh đạo rốt cuộc quay về Ngũ Đấu Mẻ giáo, nhưng kết quả là Trương Giác cuối cùng không có trở về, mà thế đạo bị Thái Bình đạo làm cho khốn hoặc khuấy đảo không chịu nồi".

Nói đến đâv. Tiêu Bố Y cười khổ nói: "Thật ra ta cũng cùng Trương Giác cũng hoang mang như nhau, ta vốn cho rằng trong Thiên thư sè có tên của mình, không ngờ lại không có, mà trong Thiên thư xác thực ghi lại là Lv Đường cướp lấv thiên hạ!"

Mọi người kinh ngạc, thật làu không nói gi.

Lý Tĩnh cau chặt chân mày, suy nghĩ thật làu. đột nhiên nói: "Ta nhớ được đệ ban đẩu nhắt có nói qua. đệ cho rằng minh là từ ngàn năm trước trải qua thòi gian đảo ngược đến nơi này, nhưng lại cảm thấv không đúng, cho nên... đệ chắc hẳn trong lòng có cách suy nghĩ khác".

Tiêu Bố Y khảm phục nói: ""Nhị ca quả nhiên tâm tư tinh tế, ta một đường quay lại. vẫn suy nghĩ về vấn để này. Ta chi muốn nói. nếu như ta thật cải biến lịch sử. đời sau khắng định không tồn tại Tiêu Bố Y ta? Nhưng đời sau nếu như không có Tiêu Bố Y ta. ta đãv làm sao còn có thể xuyên việt đền ngàn năm sau này?"

Tam nữ nghe Tiêu Bổ Y nói mà tràn đầy hoang mang, Lý Tình suy nghĩ hồi làu mới nói: "Theo lý thuyết sẽ không có đệ. Nói ví dụ, đệ từ nơi này đột nhiên đến trăm năm trước, giết gia gia của đệ. vậy sẽ không có phụ thân của đệ. tất nhiên sẽ không có đệ. Bố Y, ta đãv ví dụ không quá cung kính..."

"Nhung rắt trực tiếp!" Tiêu Bố Y nói: "Ta chính là có loại hoang mang này, ta đã không tồn tại, vậy trước mắt lại tính là chuyện gì xảy ra?"

"Cho nên nói. giả thiết ngươi thòi không xuyên việt căn bản là không chính xác!" Lý Tĩnh lặp tức nói.

"Thời không đảo ngược là không chính xác..Tiêu Bổ Y nói: "Ta cảm thấy được, ta là rơi vào một không gian khác".

"Một không gian khác?" Mọi người lại khó hiểu.

Tiêu Bố Y chậm rãi nói: "Vốn ta còn không dám khẳng định, trong đẩu chi có một khái niệm mơ hồ, nhưng thời gian gằn đâv trong binh phong gương đồng, đã có thêm rất nhiều giãi thích mới. ta cuối cùng cảm thắv có người còn có thể thêm cái gì đó vào trong binh phong gương đồng. Nhị ca. lúc trước ta và huynh ờ trước thang trời, huynh còn nhớ được Đại tế tự không nói lời nào. chi dùng tảng đá gõ không?"

"Ta đương nhiên nhớ rõ, ta một mực nghĩ mài mà không rõ. Vân Thủy tại sao lại rò ràng ý tứ của Đại tế tự".

"Loại phương pháp này vào thời đại của tạ là một loại mã đưa tin, thông qua phương thức tồ hợp khác nhau, hinh thành ý tư khác nhau, có thể nói là một loại phương thức truyền tin khá tiên tiến".

"Cái loại phương thức ước định này chi có thể ngưỡi một nhà sử dụng, là vì phòng ngừa người khác đánh cắp tin tức?" Lý Tình lại có thể rất nhanh hiểu ra.

Tiêu Bố Y gật đẩu nói: "Nhị ca nói rất chính xác. nhưng mà cái này cũng có thể xem như là một loại phương thức đưa vào. Bởi vì ta hỏm nay nhìn thấy Thiên thư. khắng định cùng Trương Giác chứng kiến có sai biệt, cái này nói rõ có người còn có thể ghi thêm vào trong Thiên thư. Trương Giác sau khi chết, sau này Thái Binh đạo mồi lằn tới xem Thiên Thư. ta nghi ngỡ Ngũ Đấu Mễ giáo cùng có giãi thích mới đưa vào. Mà ta căn cứ theo ghi lại mới nhắt của Thiên thư là dự đoán Trương Lăng cùng ta đều lọt vào một thòi không khác. Thiên hạ huyền diệu, tuyệt không phải chi có Trang Nguyên, hải ngoại cũng có lục địa, hơn nữa rất nhiều người cùng sống giống như chúng ta vậy".

Lý Tĩnh chậm rãi gật đầu. "Ngưỡi Ba Tư thường xuyên nói như vậy, ta có thể lý giải". truyện được lấy tại Trà Truyện

"Nhưng ngoại trừ người cùa không gian này ra, thật ra còn rất nhiều phá toái không gian" Tiêu Bố Y chậm rãi vươn tay ra cắt vào giữa không trung, "theo mọi người thắv. trước mắt ta đương nhiên cái gì cũng đều không có. Nhưng dựa theo rất nhiều lý luận vào thòi đại ta. ỡ trong đó, còn có rất nhiều người đang tồn tại".

Ba nữ hai mặt nhìn nhau, căn bản không cách nào giải thích. Lý Tĩnh cũng nhíu mày nhìn về phía trước. "Thật sao?" Hắn đương nhiên cũng khôngtin. nhưng cũngbiết Tiêu Bố Y tuyệt sẽ không nói tào lao. Tiêu Bổ Y cười khồ nói: "Căn cứ theo những mâu thuẫn mà ta nói vừa rồi, cho nên sẽ không thể sử dụng thòi gian nghịch chuyển để hình dung, chi có thể nói ta đến từ không gian mà ta nói kia. mà không gian kia cùng thể giới này là cùng loại người..."

"Khó nóỊ chàng cùng chúng ta không phải là ngưỡi cùng một không gian sao?" Viên Xảo Hề đột nhiên xen vào một câu. cười nói: "Tiêu đại ca. thế giới kia của chàng, cũng có thiếp sao?"

"Lý thuyết là như thế này. nhưng mà... Đừng nói là vào thòi đại của ta, thòi đại kia của Trương Lăng cũng không cách nào giải thích cùng nghiệm chứng loại tình huống huyền diệu này" Tiêu Bố Y bất đắc dì nói: "Nhưng nếu không có như thế. thì không thể giải thích hiện tượng quái dị của ta. Nhưng trong không gian cũng có giới hạn, cũng cằn một loại năng lượng để đột phá. Con người vẫn không thề nắm giữ loại năng lượng này. chi là trong lúc vô tinh phát sinh tác dụng, kết quả chính là. ta cùng Trương Lăng đều bị loại lực lượng này tác dụng, đi tới ngàn năm sau. nhưng lại là vào không gian này. ở đày người cùng tương đồng, cùng có khả năng có được những sự việc tương đồng, nhưng khác biệt khẳng định là có, thời gian cũng vô pháp nghịch chuyển. cho nên lịch sử ờ đâv. cùng đầv những nhân tố không xác định, căn bản không cách nào biết trước".

Ba nữ đều nghe đến ngẩn ra tại chỗ. Lý Tĩnh lại vẫn có thể hòi: "Cho nên điều này có thể giải thích vì sao Thiên thư không có đệ cùng Trương Lăng. Trương Giác, bời vì các người vốn sẽ không thuộc về không gian này, hơn nữa đệ cùng Trương Lăng có khả năng xuất phát từ một không gian" Thấy Tiêu Bố Y gặt đầu, Lý Tình lại hòi. "Nhưng ngươi hiển nhiên biết Trương Giác, có đúng hay không? Ngươi làm thế nào biết được? Vì sao Trương Lăng không biết?"

Tiêu Bố Y nỡ nụ cười. "Trương Lăng nếu như cùng một không gian với ta, hắn khẳng định biết thế giới kia của ta thật có Trương Giác, cũng là bởi vì khởi nghĩa bệnh chết. Có lè đúng là bời vì như thế. Trương Lăng sau khi đến nơi này. cho rẳng thời gian nghịch chuyển. mới cho 1'ẳng con mình hẳn phải chết, nhưng lại không đành lòng để cho con mình biết được, cho nên ờ trong bình phong gương đồng xóa đi những gì ghi về Trương Giác. Đày chính là vi ta hiểu rò Trương Giác. Trương Lăng cũng biết, mà Trương Giác bản thân mình lại không biết! Trương Giác cho rẳng hiểu rò, nhưng đúng là vẫn còn không biết! Trương Giác đều là không rõ đạo lv này, Thái Bình đạo nối tiếp cái hồ đồ của Trương Giác, đương nhiên càng không rò được chuyện gì!"

Hắn nói cực kỳ phúc tạp cùng huyền ảo. Lý Tình thờ dài. lẳm bẩm nói: "Thi ra là thế. ta cuối cùng cũng tính là hiểu rõ một chút".

"Nhưng thiếp không rò!" Mông Trần Tuyết nói.

Bùi bội kêu lên: "Thiếp cũng không hiểu, thiếp thật không rõ. thiếp nghe Bố Y giải thích, cảm giác đầu lớn gắp đôi".

Viên Xảo Hẻ nói: "Ta chi cho là minh như thế. thi ra hai vị tỷ tỷ cũng là như vậy, ta đàu chi là đầu lớn gấp đôi. gắp mười cùng có. Trước mắt ta chẳng lè thực sự rắt nhiều người, ngẫm lại đều là chuyện muốn phát điên".

Ba nữ đều khó hiểu, nếu không phải tin tường Tiêu Bố Y là tuyệt đối tinh táo. thì hầu như cho là hắn là sau khi say mà nói loạn, hoặc là đầu óc có vấn đề.

Tiêu Bố Y nhìn ba nữ, tràn đầy buồn rầu, Lý Tình đứng lên. vỗ vỗ vai Tiêu Bố Y cười khổ nói: "Bố Y, thật ra ta cũng không hiểu!"

Tiêu Bố Y thiếu chút nữa phát khóc lẻn. "Ta đâv nói nửa ngày, không phải đàn gảv tai trâu sao?"

LÝ Tĩnh mim cười nhìn sang Tiêu Bố Y nói: ""Nhung ngưỡi sống trên đời. cẩn gì phải rõ ràng như vậy? Bổ Y, chúng ta chi cần hiểu 1'ẳng, nam nhi làm việc, đinh thiên lập địa. không thẹn với lương tám là tốt rồi. Quản ngươi tại không gian này, không gian kia. tại ngàn năm sau, hay ngàn năm trước, chi cần lòng tin này không thay đổỊ ngươi vô luận sinh tử, đểu là bẳng phẳng không lay động!'"

Lý Tình nói thành khẩn thật tình. Tiêu Bổ Y bồng nhiên ngộ ra. trong tích tắc. rốt cuộc giải khai khúc mắc. cười ha hả nói: "Nhị ca nói rất đung, trượng phu làm việc, không thẹn với thiên địa là được, đã như vậy, cằn gì cứ phải khúc mắc tại đó? Đạo Tín đại sư nếu như ỡ đây. chi sợ cũng mặc cảm Nhị ca. Đã sống qua yêu qua. buồn qua vui qua. sinh có thể tận vuỊ chết cũng không hối tiếc!" Hắn trong tiếng cười to. ôm lấy ba nữ tắt cả hòn một cái, trong lòng vui sướng vô hạn.

Ba nữ mặc dù vẫn khó hiểu, nhưng thấy được phu quán vui sướng không việc gì. không tiếp tục sầu lo. rốt cuộc vên tâm sự. cũng nở nụ cười theo Tiêu Bố Y.

Lý Tình thấy Tiêu Bổ Y giải khai tâm kết. ỡ một bên vỗ vỗ đầu. lầm bầm: "Không chi nói ba nàng đầu p hình lẻn. ta cùng như vậy" Tam nữ nghe xong, nhịn không được lại là một hồi cưỡi lớn. trong lúc nhất thòỊ trong nội cung sự ấm áp tràn ngập, vui mừng vô hạn!