Kiến Đức trầm giọng nói: "Chi cằn đám người Tô Định Phương có thể chống đờ Tiêu Bố
Y tiến cõng. Chúng ta toàn lực đánh hạ La Nghệ, lấy được u châu. Còn có thể trong khe hẹp giữa Quan Trung và Đòng Đô sinh tồn. vẫn có thể xem là thượng sách. Cho nên... còn khôngbiết Dương Tướng quàn có thượng sách phá địch không?"
Kiến Đức kỳ vọng nhìn Dương Thiện Hội. im lặng chỡ trả lời.
Dương Thiện Hội một mực trầm mặc không nói gì. nghe được hòi tới liền đáp: "Thật ra muốn phá La Nghệ cùng không phải là việc khó. Nhưng muốn chận đường lui của hắn, tranh một trận chiến lấy thành, cũng không phải là chuyện dễ".
Lưu Hắc Thát liếc nhìn Dương Thiện Hội, "Chẳng lè tướng quán còn muốn giết chết La Nghệ sao?" Tuy biết Dương Thiện Hội dũng mãnh, nhưng cùng La Nghệ giao thủ nhiều lẩn. biết chắc Yến Triệu ky binh của La Nghệ dũng mãnh. Lưu Hắc Thát vẫn có cảm giác Dương Thiện Hội nói quá sự thật.
Dương Thiện Hội mim cười nói: "Nếu không thể giết hắn, thì làm thế nào lắv được u châu?" Lẩn này ngay cả Bùi Củ cũng thay đổi sắc mặt. nhịn không được nói: "Trước mắt thời gian đã gấp rút. kính xin Dương Tướng quân nhanh chóng nói ra. Dương Tướng quân nếu có kỳ mưu có thể giết La Nghệ. Đương nhiên vì Trường Nhạc vương lặp đại công đệ nhắt".
Kiến Đức phấn chấn nói: "Ta rửa tai lắng nghe cao kiến của Dương Tướng quàn"'.
Dương Thiện Hội mim cười nói: "Thật ra nếu xét theo mặt bẳng thật sụ. mạt tướng chưa chắc đã có thể thắng được La Nghệ. Nghe nói Yến Triệu thiết kỵ của La Nghệ, huyền giáp thiên binh của Lý Đường, thiết giáp kỵ binh của Đông Đô. có thể nói là ba đạo kỵ binh khó đối phó nhất thiên hạ. Trường Nhạc vương vừa mới bại. thực lực tổn thất thảm trọng. Trước mắt cũng không thể đối kháng binh lực của Yến Triệu thiết ky".
Kiến Đức thẩn sắc ảm đạm. "Dương Tướng quán nói không sai. vậy chúng ta phải phá như thế nào?"
Dương Thiện Hội nói: "Nếu muốn phá La Nghệ, chi có bốn chữ.Hơi chút dừng lại, Dương Thiện Hội từng chữ nói ra: "Kiêu binh tất bại!"
Kiến Đức. Lưu Hắc Thát nhải mày. trong lúc nhất thời hiển nhiên không rõ ý tứ của Dương Thiện Hội.
Dương Thiện Hội mở bản đồ bên ngưỡi ra, cắt lỡi giải thích: "Thật ra La Nghệ cùng Tiết Thế Hùng năm đó, cũng có chồ giống nhau. La Nghệ là thủ hạ của Tiết Thế Hùng, xưa nay cũng xem như là thường thắng tướng quân, cộng thêm cùng chúng ta tác chiến một mực chiểm ưu thể. Lúc này đâv trong lòng đã có ý khinh địch".
Lưu Hắc Thát hơi chút đỏ mặt. nghĩ đến quán Hà Bắc cùng La Nghệ giao thủ. thật là thắng ít bại nhiều. Có đôi khi chính là có cảm giác chi là hơi thiếu một chút mới bị thua. Nhưng một lần hai lần còn có thể nói chiến trường ngẫu nhiên bị bại, chứ như vậy đã có thể nói là chi huy cao thấp có vấn đề.
"Dương Tướng quân. Ngươi là muốn cho chúng ta lợi dụng tâm lý khinh địch của hắn?" Đậu Kiến Đức trầm ngâm hòi.
"Chẳng những muốn lợi dụng, mà còn muốn lợi dụng vô cùng tinh tế" Dương Thiện Hội khẳng định nói: "La Nghệ đối với quán Hà Bắc xưa nay sổ lần rất chiến thắng cao. Lần này tuy biết Trường Nhạc vương đến. nhưng vẫn không lùi lại. Hiền nhiên đã xem như Trường Nhạc vương đối với hắn đã khôn còn lực. Này đây mới tùy ý làm bậv. Nhưng La Nghệ làm người giảo hoạt. Yến Triệu thiết kỵ càng tiến thối như gió. muốn vây khốn rất không dễ dàng. Yến Triệu thiết ky một mực đều là căn cơ của La Nghệ, cũng là do La Nghệ đích thân suất lình. Chi cần công kích. La Nghệ khẳng định đang ờ trong đó. Chúng ta chi cằn đêm thiết kỵ bọn họ kéo đến cụ lv đủ xa. Sau đó bố trí nhiều đạo phục binh. Chi cằn La Nghệ nhập vây, không tin giết không được La Nghệ".
"Cụ thể là làm như thế nào?" Bùi Củ hòi.
Dương Thiện Hội chi lên bản đồ nói: "Cái này phải xem kỹ xảo dụ địch của chúng ta. Hôm nay chúng ta dùng Dịch Thùv để ngăn cách, cùng quán Yến Triệu đối kháng. Trước mắt là thả ra tiếng gió, nói cho La Nghệ biết chúng ta nóng lòng cùng bọn họ chiến một trận. La Nghệ xưa nay khinh thị chúng ta. trước mắt cũng tinh binh đã ra hết. đương nhiên cầu giải quyết dứt điểm một lẩn cho xong. La Nghệ nhiều mưu. chúng ta chiền một trận cũng là toàn lực. Hắn thấv chúng ta thế tới hung mãnh, nhắt định sẽ không liều mạng, mà chọn dùng dụ địch xâm nhập. Sau đó dùng Yến Triệu thiết ky xung phong công kích quán ta... Quán ta quá nửa sau khi chống cự không nổi. sẽ bại lui..
"Yến Triệu thiết ky hung hãn tàn nhẫn, quán Hà Bắc qua Dịch Thủy không phải đi chịu chết sao?" Lưu Hắc Thát lạnh lùng nói.
Dương Thiện Hội thờ dài nói: ""Binh dà quy đạo dà. La Nghệ đa mưu túc trí. Muốn dẫn hắn nhập vây cũng không dễ dàng. Nếu không có thực sự bại. Làm sao có thể lừa gạt hắn truy kích? Đội ngũ này có thể nói là cửu tử nhất sinh. Nếu là người bên ngoài không muốn, ta xin đi trước".
thân là chủ tướng trận chiến này. trù tính chung đại cuộc, không thể tự mình đi trước. Ngươi trước nói qua sách lược sau đó. Ta xem có được hay không"'.
Dương Thiện Hội nói: "Thực sự bại hay giả bại trận đều có sự khác nhau. La Nghệ thân kinh bách chiến, quá nửa sẽ biết được. Cho nên người phái ra dụ địch không thể biết được kế hoạch của chúng ta. Kể từ đó. La Nghệ mới có thể thùa thắng truy kích. Phía tâv nam Dịch Thủy ba mươi dặm. có Lang Sơn. Trường Nhạc vương ở tại Lang Sơn mười dặm bố trí mai phục..
Lưu Hắc Thát cau mày nói: "Như vậy có thể đárib. bại La Nghệ sao? Vi sao không tại miệng Lang Sơn cốc bổ trí mai phục?".
Dương Thiện Hội cười khổ nói: "Nếu là toàn lực chiến một trận, có thể bại La Nghệ. Nhưng muốn giết hắn. Nói đễ vậy sao? Trường Nhạc vương chiền trận này, vẫn cằn bại!"
Lần này ngay cả Đậu Kiến Đức cũng nhải mày. "Ta cũng phải bại sao?"
Bùi Củ bắt mãn nói: "Dương Tướng quân. Chúng ta cùng ngươi liên thủ. Là mong ngươi thắng. Nếu chi đánh bại. thì người nào cũng biết" Hắn giọng điệu có chút nặng nề. Kiến Đức khoát khoát tay nói: ""Dương Tướng quân. Ta nghĩ ngươi quá nửa còn có bố trí nữa!"
Dương Thiện Hội lộ ra vẻ khám phục nói: "Dùng người thi không nghi ngờ người. Nghi người thì không dùng người. Trường Nhạc vương có tâm như vậy, mạt tướng bội phục. Không sai. Ta nói Trường Nhạc vương bại lui, là muốn dùng cờ xí của Trường Nhạc vương dụ La Nghệ nhập cốc. Nghĩ tới Trường Nhạc vương phục binh vừa ra, lại bị La Nghệ đánh tan. Lòng kiêu ngạo của hắn chi sợ sẽ tăng vọt chưa từng có. Hắn cũng không biết quán doanh của ta. thắv Trường Nhạc vương phục binh lại bại. quá nửa đã cho rẳng chúng ta sè không còn thủ đoạn gì nữa. Vì cầu bắt được người, tất sẽ dẫn thiết ky công kích. Trường Nhạc vương lúc này lấv tốc độ nhanh nhắt thối lui vào trong Lang sơn cốc. Từ đường nhò rát lui lên trên núi".
Hắn lại vươn tay chi trên bản đồ nói: "ở đâv nhập cốc, bên hòng có đường nhò thòng lẻn sườn núi. Trường Nhạc vương bỏ chạy. Thiết ky La Nghệ nhất định theo đuôi mà vào. Nơi đó địa thế hẹp, thiết ky thi triển không được. Ta dẫn binh sĩ mai phục tại sườn núi, Lưu tướng quán cằn dẫn binh sĩ tại chán núi chặt đứt đường lui của La Nghệ, chặn hậu viện tiếp ứng của Yến Triệu. Trong sơn cốc thiết kế nhiều vật gây cháy nổ. sườn núi nhiều thạch hòa tiễn. Đen lúc đó chi cẩn La Nghệ đi vào. chờ vạn tiễn cùng phát, hỏa thiêu Yến Triệu thiết kỵ. Kể từ đó. có thể đem đám người La Nghệ một mè hốt gọn! Chi cần La Nghệ chết, đền lúc đó quán ta phán kích Dịch Thủy, thùa cơ bắc thượng, có thể láy được u châu".
Dương Thiện Hội chậm rãi mà nói. mọi người nhíu mày suy tư. Lưu Hắc Thát tuy nói trong lòng bất màn, nhưng thực sự cũng cảm giác mưu kế này nếu có thể thành, thì có thể xoay chuyển bại cuộc.
Kiến Đức trầm ngâm thật lâu. "Kế này nói trắng ra, chính là dụ địch xâm nhập, phục binh mà giết. Nhưng mà... người dụ địch trước đó phải hoàn toàn không biết rõ tình hình, mới có thểthặt tan tác. Nếu để cho La Nghệ nhìn ra có phục, chi sợ sẽ không mắc lừa".
Dương Thiện Hội gặt đầu nói: "Trường Nhạc Vương sáng suốt, đã nói rõ ra được điểm mấu chốt".
Mưu kế nhìn như đơn giãn. Dương Thiện Hội lúc trước ờ Ngưu Khẳu, đã nhượng cho Tần Thúc Bảo đánh trước. Hắn đối với Vương cổ Thanh thấv chết mà không cứu. mới khiến cho Tần Thúc Bảo nghĩ lầm nơi đó không còn mai phục nữa, mới hao tổn một trận.
"Vậy người nào đi dụ địch?"Lưu Hắc Thát hòi ra điểm mấu chốt. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
Kiến Đức cúi đầu không nói, nhưng thần sắc đã có ý khó xử. Hắn xua nay dùng nghĩa khí trị quân. Lần này dùng kế phái người chịu chết, vốn không hợp với bồn ý. Nhưng néu như thế thật sự rắt khó khiến cho La Nghệ mắc mưu. Hắn trong cuộc đời. khó khăn không biết có bao nhiêu. Duy chi có lúc này đây. là khiến cho hắn không cách nào quyết định.
Lưu Hắc Thát vừa hòi. Dương Thiện Hội im lặng, Bùi Củ do dự. Đậu Kiến Đức lại qua thật lâu. lúc này mới nói: "Dương Tướng quân. Bùi đại nhàn. Mọi người về trước nghi ngơi đi. Kế hôm nay ta sẽ tiếp tục suy nghĩ. Hắc Thát, ngươi lưu lại".
Dương Thiện Hội cũng không thúc giục, chậm rãi ra khòi doanh, trướng. Bùi Củ cũng đi theo ra.
Hai người nhìn như lạ lẫm. lời nói cũng ít nói.
Gió thu tinh tế, sao đẩv trời. Dương Thiện Hội nhìn về phía bầu trời đêm. đột nhiên thở
Bùi Củ ờ một bên hòi: ""Không biết Dương Tướng quán vì sao thờ dài?"
Dương Thiện Hội nói: "Ta suy nghĩ, con người cả đời này, cuối cùng cũng phải làm những chuyện mà mình không muốn làm. Khó tránh khỏi thở dài".
Bùi Củ thản nhiên nói: "Dương quán không muốn làm cái gì?"
Dương Thiện Hội nghiêng đầu sang chồ khác, hai người ánh mắt chạm vào nhau, không trung phảng phắt kích ra vô số khói lửa. Dương Thiện Hội thật làu mới nói: "Ánh trăng đêm nay, rất không tệ!"