Lý Huyền Bá cùng Bùi Củ đểu là có tài tuyệt đinh, đều tinh táo ý thức được. Tiêu Bố Y là trờ ngại cực lớn để bọn hắn nhắt thống thiên hạ. Tiêu Bố Y từ mới đẩu bọn họ vẫn khinh thị. cho tới bây giờ không thể bò qua, bất quá chi dùng một khoảng thòi gian ngắn. LÝ Huyền Bá ám sát là để hồn loạn ánh mắt. đem ánh mắt của Tiêu Bố Y, Bùi Minh Thúy chuyển sang trên người Bùi Củ. Lẩn ám sát vua tuy thất bại, nhưng lại kinh động Thái Bình đệ nhất cao thủ Cẩu Nhiêm Khách!
Có lẽ Tư Nam ám sát đã khiến cho cầu Nhiêm Khách nghi hoặc, hai lần ám sát càng làm cho Cầu Nhiêm Khách trong lòng cảnh giác. Tại Thước sơn, cầu Nhiêm Khách có lẽ bắt được Lý Huyền B á, nhưng Lý Huyền B á là đệ tử của Tôn Tư Mạc. hắn không thể giết.
Cầu Nhiêm Khách đổi với những cái này trong lòng biết rõ, nhưng một mực kiên trì để cho Tiêu Bố Y đi con đường của chính minh, hắn hv vọng minh có thể giải quyết Thái Binh đạo, đến lúc đó thiên hạ nhất thống, là chuyện may mắn của thế nhân, là chuyện may mắn của Thái Bình đạo đồ. cầu Nhiêm Khách dụng tâm lương khồ là rất rò ràng. Hắn hiểu 1'ẳng Thái Bình đạo tiếng xấu rõ ràng, nhưng hắn hv vọng Tiêu Bố Y có thể thay đổi cái nhìn. Hắn hiểu rẳng như vậy đối với Tiêu BÓ Y không thể là công bình, nhưng hắn không thể làm gì được. Vì trả lại công chính cho Tiêu Bố Y. hắn lúc này mới đi Ba Thục, dùng nghị lực cùng công phu vô thượng đi qua thang trời, vì Tiêu Bố Y đồi lấv chuyện hòa đàm cùng Ba Thục, nhưvậy mà nói. hắn ít nhắt thật đổi với người anh em kết nghĩa một càu trà lời.
Tiêu Bổ Y nghĩ tói đâv. trong lòng than nhẹ. suy nghĩ ngàn vạn.
Hắn một mực không nghĩ ra mấu chốt trong đó. đơn giản là không biết vì sao Lý Huyền Bá lại có thần thông này. cũng muốn không rõ thái độ của cẩu Nhiêm Khách. Nhưng cho tới hiện tại, hắn sau khi hiểu rò Côn Luân là ai. lại hiểu rõ quan hệ của Lý Huyền Bá cùng Côn Luân, tất cả đều đã rõ ràng!
Lý Huyền Bá bị cầu Nhiêm Khách khống chế, không thể mưu hại Tiêu Bố Y. lại chuyển sang vi Lý Uyên mưu đồ thiên hạ là chính.
Cho nên Lý Huyền Bábắt đẩu ám toán Tiết Cử, hại chết Thủv Tất Khả Hãn. Những cái này ỡ trong mắt người thường, đều là chuyện rất khó. nhưng hắn lại có thể.
"Hay cho mòt Côn Luân, hay cho môt Lý Huyền Bá" Tiêu Bố Y nhìn về phía bầu trời đêm phương xa, nắm chặt nắm tay, có thoải mái, cũng có ngưng trọng, có lẽ đối thủ như vậy. mới là đối thủ chân chính của hắn!
Hắn nhìn như vây vào cơn lốc tranh bá. nhưng mồi lằn nghĩ đến loại đổi thủ âm hiểm, bất động thanh sắc. vẫn không rét mà run.
Hiện tại Tiêu Bổ Y đã nghĩ thông suốt tuyệt đại đa sổ sự tình của Thái Binh đạo. nhưng hắn còn có mấv vẩn để nghĩ mài mà không rò. Thứ nhắt đương nhiên chính là, Tôn Tư Mạc rốt cuộc suy nghĩ như thế nào. hắn đối với Lý Huyền Bá một mực mặc kệ. vẫn không bắt lắy Lý Huyền Bá? Tiêu Bố Y đương nhiên tinh tường, Lý Huyền Bá tuyệt không phải đối thủ của Cầu Nhiêm Khách. Tôn Tư Mạc. nhưng mà hai người này hiển nhiên còn có trói buộc. Lv HuyềnBá cũng đã không từ thủ đoạn. Nghi vấn thứ hai, là đám người Vó Thượng vương, Lương Diễm Nương, có phải là kết quả của đám người Vương Viễn Tri gâv sóng gió? Mình giết đám người Lương Diễm Nương, Thanh Long. Vương Viễn Tri không biểt có cảm tường ra sao? Hắn sớm đã biết Vương Viễn Tri, cũng đã mời người này tiến đền Đông Đô, nhưng Vương Viễn Tri cũng không ỡ tại Mao Sơn, đệ tủ nói hắn đi xa chưa về, Tiêu Bố Y không rõ ràng lắm Vương Viễn Tri là tránh né hay là thật đi xa. Nghi vấn thứ ba là phụ thân Tiêu Đại Bẳng vò công cùng không kém, hắn hình, như cùng có rất nhiều bí mật. hắn và đám người Tòn Tư Mạc có quan hệ hay không? Thảo nguyên ôn dịch có phải xuất phát từ tay LÝ Huyền Bá hay không, mục đích của hắn là ỡ đâu? Thái Bình đạo. Ngũ Đấu Nễ có gút mắc hay không? Còn có một nghi vẩn quan trọng là. người lúc trước cướp đi con gái cùa Trần Tuyên Dung, cùng Cao Lệ vương có quan hệ gì? Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Nghĩ tới đày. Tiêu Bố Y rất là đau đẩu. Lúc trước ra tay là LÝ Bát Bách, người Lý gia đạo. trước mắt Lý Huyền Bá nếu như là đạo chủ Lý gia đạo. Dung phi lại ỡ tại Cao Lệ, dựa vào bản lãnh của Lý Huyền Bá. sẽ không dễ dàng buông tha chủ ý kết hợp Cao Lệ đả kích của hắn.
Nếu quả thật như vậy mà nói. Cao Lệ. Đột Quyết lại cộng thêm Quan Trung. Tiêu Bố Y đương nhiên có áp lực thật lớn.
Tiêu Bố Y nỗi lòng như nưỡc thùy triều, lại ngồi xuống dưới tàng cây tới bình minh. Đen khi cành câv trên đầu hiên lộ một màn sương mù hơi mỏng, Tiêu Bố Y lúc này mới đứng lên. duỗi hạ lưng mỏi ra.
Rất nhiều chuyện đã rõ ràng sáng tỏ. còn lại làm như thế nào. ngược lại đon giản rất nhiều.
Vô luận Lý Huyền B á tính toán như thế nào, nhưng muốn lấv thiên hạ, hiện tại nhất định phải đền lúc hai quân đối chọi.
Tiêu BỐ Y tự giễu cười cười, mới định trờ về nghi ngơi một lát. Lô lào Tam đuổi tới. Thật ra Lô lão Tam đã ỡ xa xa đợi từ làu. thấy Tiêu Bố Y trầm tư, không dám tới quấy rầy, sau khi trông thấy hắn đứng dặv, lúc này mới chạy đến gặp.
"Tây Lương vương, thần dựa theo ngưỡi phán phó. đã đưa Từ lào đẩu đi. Ngưỡi theo dõi Quý Thu đã đã trờ lại. không biết hắn nói với Đỗ Phục Uy cái gì đó. lại khiến cho Đỗ Phục Uy đổi với hắn có chút tín nhiệm, lại dẫn hắn đền Đỗ phủ uống rượu".
Tiêu Bổ Y nhíu mày. Đỗ Phục Uy sự tinh đã định, hắn khôngmuốn phúc tạp thêm.
"Quý Thu hiện tại ờ nơi nào?"
"Hắn ra khòi Đỗ phủ. thẩn đãsaingưỡi đem hắn bắt tới đây" Lô lào Tam nói.
Lô lào Tam cử động lằn này lại hợp với tâm ý của Tiêu Bố Y, Tiêu Bố Y gặt đầu nói: "Hỏi ra hắn vì sao phải tìm Đồ Phục Uy không?" Lão Tam lắc đầu nói: "Chúng thần còn chưa có ép hòi".
"Vậy bảo hắn đến đây" Tiêu Bố Y duỗi lưng mòi nói: "Ta tới hòi một chút".
Quy Thu nin rẩy đi vào vương phủ. khi nhìn thấv Tiêu Bố Y, cuống quít quy xuống nói: "Tiểu nhân tham kiến Tây Lương vương".
Tiêu Bổ Y cả giận nói: "Lô lào Tam, loại người này thay đổi thất thường, dẫn tới làm cái gì? Đẩv đi ra chém!"
Lô lào Tam cùng hắn phối họp ngược lại nhịp nhàng ăn khóp, sợ hài nói: "Thuộc hạ đáng chết, kính xin Tây Lương vương trách phạt. Người đâu..Lô lào Tam phán phó một tiếng, sớm có binh sĩ chạv tới. muốn xách Quy Thu đi ra ngoài.
Quý Thu bị dọa hồn phi phách tán, hét lỡn: "Tây Lương vương tha mạng, ta... có một bí mặt kinh thiên muốn bẩm báo!"
Tiêu Bố Y khi nghe được bí mật kinh thiên, đột nhiên có chút muốn cười, khoát khoát tay, vệ binh tạm thời lùi sang một bên. Tiêu Bố Y lạnh lùng nói: "Nói đi. nếu không thể kinh thiên mà nói, ngươi cứ đợi bị ta chém thành mười đoạn tám khúc' Đâv là thủ pháp ép hòi mà hắn quen dùng, đối với bí mặt mà Quy Thu nói, hắn cũng không có ỏm hv vọng quá lớn.
Quý Thu vẻ mặt đau khổ. cất lời giải thích: "Khởi bẩm Tâv Lương vương, lúc trước tuyệt không phải ta muốn phản bội người. Ai mà biết được Chu Phụng Tổ uống thuốc gì, lại nhìn ra giầv mà lúc trước Tây Lương vương cho không đúng..
"Nói như vậy. là ngươi oán hận ta?" Tiêu Bố Y âm trẳm nói.
Quý Thu cuống quít lắc đẩu. "Không phải, không phải, mà chuyện khi đó quá khẩn cấp. tiều nhân chỉ có thể linh cơ chợt động, thay đổi sách lược. Muốn bọn họ rời cốc đi công kích..." Trông thấy Tiêu Bổ Y sắc mặt như băng, không cách nào tiếp tục nói nữa.
Tiêu Bố Y lạnh lùng nói: "Quý Thu. bồn vương khoan hồng độ lượng, chuyện ngươi làm. thật cũng không có tổn thương đền ích lợi của ta. Nhưng mà ngươi đã không có thành công, đương nhiên sẽ không có chức quan Ngàn thanh quang lộc đại phu".
Hắn đi tới Đông Đô, cũng là bị bất đắc dĩ, bỡi vi hắn hiện tại đã mất chỗ dung thân, không cam lòng cứ nhưvậy mà sống bình thường, còn muốn làm đại phu, lúc này mới đi vào Đông Đô. Bí mặt trước mắt. thật sự là chiêu cuối cùng để hắn giành vinh hoa phú quy, nhưng rốt cuộc có hữu hiệu hay không, trong lòng của hắn cùng không chắc.
"Khời bẳm Tâv Lương vương, lúc trước ta rời đi..
"Nói chính đề" Tiêu Bố Y ngáp một cái. "Ngươi trong ba càu nói không đến bí mật kinh thiên, thi ngươi không cằn nói nữa".
Quy Thu sắc mặt tái nhợt. "Tây Lương vương..
"Vương Thế Sung có một bình phong gương đồng".
"Hai câu".
Quý Thu trên trán mồ hôi lăn xuống, một hơi nói ra: ""Đều nói bình phong gương đồng này có thể chiếu ra chán mệnh thiên tử!"
Lô lào Tam nhìn Quý Thu như nhìn người chết, cảm thấy người này không chết cũng uổng, hắn lại muốn dùng loại lời nói vô căn cứ này đi lừa gạt làm quan sao? Chi tiếc, mệnh cùng sợ không còn.
Không ngờ Tiêu Bố Y trong mắt lóe lẻn vẻ kỳ dị. trầm giọng hòi. "Cái bình phong này, có phải là Vương Thế Sung từ trong tay Vò Thượng vương lấy được không?"