Khi Tiêu Bố Y nhìn thấv cổ Nhuận Phủ xuất hiện, không chút nào ngoài ý muốn.
Trên thực tế. hắn tới nơi này. chính là chờ cồ Nhuận Phủ. cồ Nhuận Phủ nhìn như không quan trọng, nhưng trong chuyện Ngòa Cương tan rà lại có một sức nặng không nhẹ.
"Trương tướng quân có các ngươi, ờ trên trời cũng không có gì nuôi tiếc" Tiêu Bố Y nhẹ giọng nói: "Nhuận Phủ. hiện tại phía Lý Mặt tình, huống như thế nào?"
Cổ Nhuận Phủ cung kính nói: "Hiện tại Ngõa Cương lòng người hoang mang, chuyện Lý Mật muốn giết Địch Nhượng. Ngõa Cương đều nghe thấv. Mọi người mặc dù khiếp sợ uy nghiêm của Lý Mật không dám nghị luận, nhưng hiển nhiên mồi người đều có sự lo lắng, chi sợ đối tượng bị giết kế tiếp là chính mình".
Tiêu Bố Y gật đầu mim cười nói: "Nhuận Phủ. mấv ngày nay. khổ cực cho ngươi rồi".
Cổ Nhuận Phủ cảm thán nói: "Những cái này có là gì, thật ra ta phải đa tạ Tiêu tướng quân mới đúng. Nếu không phải có Tiêu tướng quân bày mưu nghĩ kế. chút kỹ lường ấy của ta sao có thể dấu diếm qua được Lý Mặt? Gia phụ từ khi được Trương tướng quán cứu ra. vẫn buồn bực không vui. trước khi chết vẫn hận không thể báo thù cho Trương tướng quân. Di nguyện cùa gia phụ, tại hạ chua bao giờ quên, chi hận hữu tâm vô lực. sau khi Dương đại nhân bị Thánh thượng triệu hòi Giang Đô. tại hạ cơ hồ đã tuyệt ý niệm báo thù trong đầu. nếu không có Tiêu tướng quân nắm giữ Đỏng Đô. ta chi sợ kiếp nẩv vỏ vọng báo thù. Nhuận Phủ ờ đâv. thay gia phụ đa tạ Tiêu tưỡng quán".
Hắn nói xong liền thi lễ. Tiêu Bố Y lấv tay đỡ lên nói: "Đối với Trương tưỡng quân, thật ra ta cũng ngưỡng mộ đã lâu. nếu có thể vì người làm chút chuyệiỊ cũng là bổn phận".
"Buồn cười Vương Bá Đương tự xưng là thông minh, cho ta xếp đặt hãm hại Địch Hoẳng. thật không ngờ lại sớm rơi vào trong kế hoạch của của Tiêu tướng quân!" Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Tiêu Bố Y mim cười nói: "Ta bâv giờ mới phát hiện lúc đầu không giết Vương Bá Đương cũng là thông minh. ít nhắt không có Vương Bá Đương, kế sách của chúng ta cũng không thể thành công như thế".
Hai người nhìn nhau cười, mặc dù ờ trong bóng đêm lạnh lèo, trong lòng vẫn thấv ấm áp. Cồ Nhuận Phủ lập tức đem tất cả những phát sinh ờ Ngõa Cương kể lại rò chi tiết một lần.
Tiêu Bố Y vên lặng lắng nghe, trong lòng đối với Trương Tu đã đã qua đời kia trân đầv khâm phục. Trương Tu đã này vô luận sống hay chết, cũng vẫn có ảnh hưởng hết sức quan trọng đối với Đại Tùy. cũng có ảnh hường hết sức sâu sắc đối với người bén cạnh.
Ba tướng dưới trướng của Trương Tu đã tạm không nói đến. chi nói một cổ Nhuận Phủ này. ai có thể nghĩ đến lẩn này trong kế ly gián lại phát huy tác dụng rất lớn.
Thì ra cổ Nhuận Phủ này vốn là thù hạ cùa Thái Phó Kharib. Dương Nghĩa Thần, nhưng phụ thán hắn cổ Vụ vốn là một Thiên Tướng thủ hạ cùa Trương Tu Đà. Lúc trước Trương Tu đã trước khi chết đã đưa ra một nhóm đệ từ Tề quận, cổ Vụ vốn ờ trong đó. Mà lúc đó Cổ Vụ vốn bị thương khá nặng. Sau khi biết được Trương Tu đã tại Đại hải tự bò mạng, cũng uất ức mà chết, cổ Nhuận Phù biết tám tư cùa phụ thân, vẫn tìm cách báo thù- nhưng Dương Nghĩa Thần bị Dương Quãng triệu hòi, không lâu sau cũng uất ức mà chết, hắn chỉ có thể đi theo Bùi Nhân Cơ. càng cảm thấv vỏ vọng báo thù. Bùi Nhân Cơ sau khi đầu hàng Ngòa Cương, cồ Nhuận Phủ vẫn nịnh hót Vương Bá Đương, âm thầm tìm kiếm cơ hội.
Ngõa Cương nội loạn. Lý Mật tuy kiệt lực áp chế. nhưng quân Ngõa Cương hôm nay mục đích không rõ. căn cơ không ổn. Người mới cùa Ngòa Cương cùng với thế lực cũ cùa trại Ngòa Cương xảv ra xung đột. Vương Bá Đương cùng Địch Hoẳng hai người bất hòa. Nhìn như là mâu thuẫn cùa hai người, nhưng lại là kết quả của chinh thể mâu thuẫn Ngòa Cương bộc phát. Tiêu Bố Y đương nhiên rò ràng điểm ấy. lúc này hắn lên kế sách chính là cho năm huynh đệ Biển Bức giết Địch Hoẳng. hãm hại Lý Mặt. kích thích mâu thuần Ngòa Cương. Địch Hoẳng nếu chết, Địch Nhượng vô luận là chết hay rời đi, Ngòa Cương vẫn lòng người hoảng sợ.
Nhưng lúc này cổ Nhuận Phủ tìm tới Tiêu Bố Y; nói rõ bản ý, nguyện trợ giúp Tiêu Bố
Y một tay để phán hóa Ngõa Cương. Mà lúc này. Địch Hoẳng kiêu ngạo ngang ngược. Vương Bá Đương đối với hắn đă nồi lên sát tâm. Tiêu Bố Y nghe tình huống cùa Ngõa Cương, lập tức điều chinh kế sách, tạm thời không giết Địch Hoẳng. mà là xếp đặt hãm hại Vương Bá Đương, cổ Nhuận Phủ giã ý nghe theo Vương Bá Đương phân phó mà đi đẩu nhập vào Địch Hoẳng. bức Địch Hoẳngtạo phản, trên thựctế là dựa theo ý đò cùa Tiêu Bố Y mà làm việc.
Vương Bá Đương tự cho là thông minh, nhưng thật không ngờ lại rơi vào trong kế hoạch của Tiêu Bố Y, hỏm nay Ngòa Cương nội loạn, Địch Hoẳng, Địch Ma Hầu đă chết. Vương Nho Tín cụt tay. Địch Nhượng rời đi đều là chuyện trong dự liệu cùa Vương Bá Đương, nhưng cũng khôngbiết cũng là kết quả mà Tiêu Bố Y muốn thấv.
Tiêu Bố Y cùng Tôn Thiếu Phương tại Thước Sơn đàm luận đại thếNgõa Cương, đối với Ngõa Cương rõ như trong lòngbàn tay. chính là bời vì có cổ Nhuận Phù này.
Mấu chốt trong đó trừ cổ Nhuận Phũ- đương nhiên còn có một Đan Hùng Tín. bất quá Đan Hùng Tín đối với tắt cả mưu kế này cũng không biết, hắn kịp thời chạv tới là bời vì một phong thơ của Từ Thế Tích.
Từ Thế Tích sớm đã viết thư đến. Tiêu Bố Y tìm cơ hội] phái người đua cho Đan Hùng Tín. Trong thư thứ nhất là khuyên Đan Hùng Tín về hàng, thứ hai là phân tích tình thế cùa Ngõa Cương lúc này. chi ra Địch Nhượng nếu rời đi. Lý Mật nhất định, sẽ xuống tay. Từ Thế Tích nghĩ đến tình cảm với Địch Nhượng lúc đàu. chi mong Đan Hùng Tín ra tay cứu Địch Nhượng. Thật ra không có phong thư này cùa Từ Thế Tích. Đan Hùng Tín biết Địch Nhượng gặp nạn đương nhiên cũng sẽ ra tay. bất quá Từ Thế Tích lại chi ra chi bẳng lực một mình Đan Hùng Tín chi sợ vỏ lực cứu vãn. Đan Hùng Tín được Từ Thế Tích cành giác, lúc này mới tìm Tẳn Thúc Bảo, Trinh. Giảo Kim cùng Vương Quân Khuếch ba người, kịp thời chạv tới cứu Địch Nhượng một mạng.
Tại Ngõa Cương, nếu nói người có bẳng hữu nhiều nhất không thể nghi ngờ là Đan Hùng Tín, vô luận người mới hay người cũ cùa Ngòa Cương, cùng với Đan Hùng Tín quan hệ đều vô cùng tốt, lúc này Đan Hùng Tín mới có thể mời cả ba người cùng tới.
Chuyện phi thường phúc tạp. nhưng từng bước lại đều được Tiêu Bố Y ti mi an bài. hắn liên hoàn công kích Ngõa Cương, tấn công phán hóa đều dùng đến cùng cực, đợi ngày mai sẽ bắt đầu toàn lực tiến công Ngòa Cương. Mặc dù Lý Mặt võ công cực cao. thù hạ còn có Tần Thúc Bảo. Trình Giảo Kim. Đan Hùng Tín. Vương Bá Đương cùng Vương Quân Khuếch một đám mãnh tướng, nhưng có thể thấv rõ, Ngõa Cương bốn bề thọ địch, từ thủ Hồi Lạc Thương, cách ngày sụp đổ cũng là trong tầm tay.
Nghĩ tới đày. Tiêu Bố Y trong lòng vui vẻ. nhẹ giọng nói: "Nhuận Phủ. ngươi nếu đă đi ra, thì không cằn trờ về nữa. Lý Mặt đa nghi, ta chỉ sợ hắn sớm. muộn sẽ hoài nghi đến ngươi".
Cồ Nhuận Phủ mim cười nói: "Lý Mặt nào có lòng nghi ngờ gì. hỏm nay hắn vội vàng trấn an lòng người, mới vừa trấn an các doanh trại của Địch Nhượng, lại chạv tới Hổ Lao. trấn an đạo phi ờ đó, chỉ sợ quán tám. dao động. Ta còn quên nói cho Tiêu tướng quán một việc..."
Tiêu Bố Y đột nhiên có chút cau mày. "Chuyện gi?" "Thật ra muốn trờ lại không chi mình ta" cổ Nhuận Phủ thắp giọng nói: "Lúc đầu Tiêu Hoải Tĩnh vu hãm Bùi tướng quân. Bùi tướng quân dưới sự giận dữ đă đẩu nhập vào Ngòa Cương, nhưng sau đó được ta nói đă có ý hối hận. hắn mới vừa rồi đã có mật cáo. nói nhờ ta chuyển cáo Tiêu tướng quân, thừa dịp Lý Mặt trọng thương, đi Hổ Lao trước để giết Lý Mật. dâng thánh đầu nhập vào Tiêu tưỡng quân!"
"Không ổn" Tiêu Bố Y sắc mặt đại biến, thắt thanh nói.
"Tiêu tưỡngquân chẳng lẽ không chịu tha thứcho Bùi tưỡng quân?" cổ Nhuận Phù lo sợ
"Ngươi nói Bùi Nhân Cơ muốn hành thích Lý Mật?" Tiêu Bố Y chụp lấv cánh tay của Cồ Nhuận Phủ.
Cổ Nhuận Phủ chi cảm thấv cánh tay giống như rơi vào trong vòng kềm thép, hoảng sợ nói: "Tiêu tướng quân. Bùi tướng quán là một lòng chân thành, cũng mong Tiêu Bố Y minh giám".
Tiêu Bố Y thả cánh tay cổ Nhuận Phủ ra. lo lắng nói: "Lý Mật lúc nào đi Hổ Lao?"
"Địch Nhượng đi chua bao lâu. Lý Mật đă đi Hồ Lao" cồ Nhuận Phủ khó hiểu nói: "Cho tới bãv giờ, chỉ sợ Bùi tướng quản đã xuống tay. Lý Mặt trọng thương chưa lành, Bùi tướng quán lại sớm đã bày ra thiên la địa võng, lẩn này không lý nào không thành công!"
Nhìn thấv Tiêu Bố Y sắc mặt có chút phát lạnh, cồ Nhuận Phủ lo lắng hòi: "Tiêu tưỡng quân, có cái gì không ổn sao? Lý Mặt là đứng đầu Ngòa Cương. Lý Mật nếu chết. Ngòa Cương chẳng phải sẽ tan rã sao?."
TiêuBốY thờ dài một tiếng. "Ngươi cho rẳng LÝ Mật thật sựbị thương nặng sao?"
Cổ Nhuận Phủ sắc mặt khẽ biến. "Chẳng lẽ không phái?"
"Lý Mật này dám lấy thân phạm hiểm, khả năng rất lớn là bời vì tài cao gan lỡn. hắn nếu dám đi Hổ Lao. đã nói rõ thương thế đã không ngại. Ta chỉ sợ... hắn đã biết ngươi âm thẳm thao túng, ngươi và Bùi tướng quán là cùng nhau đầu nhập vào Ngõa Cương. Hắn khắng định, sẽ nghi ngờ đến Bùi tướng quân, lúc này đi Hổ Lao. quá nừa là muốn đối phó với Bùi tướng quân. Bùi tướng quân nếu không có ý phản thì không sao, nếu có ý phản, Lý Mật nsao có thể bò qua cho hắn? Ta chỉ sợ... Bùi tướng quân tính mạng nguy rồi!"
"Hắn hoài nghi ta. vì sao không giết ta?" cồ Nhuận Phủ nghi hoặc hòi.
Tiêu Bố Y cau mày nói: "Giết một cổ Nhuận Phủ ngươi không quan hệ đại cuộc, hắn hiện tại quan tâm nhắt chính là Hổ Lao không được rơi vào tay ta. để tránh đả thảo kinh xà. lúc này mới tạm thời bò qua cho ngươi. Hắn trước lắv cớ đi Hồ Lao. muốn đem Hổ Lao nắm trong tay trước, rồi mới trờ lại đối phó ngươi cũng không muộn. Ta vốn đă có cảm giác... ài... rốt cuộc vẫn sai một chiêu".
Tiêu Bố Y biết tình hình gấp gáp. cau mày suy tu. muốn nghĩ ra một chù V, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra điều gì. Thì ra Bùi Nhân Cơ vì Tiêu Hoài Tĩnh mà đem thành Hổ Lao đầu nhập vào Lý Mật. Lý Mặt vì biểu hiện tín nhiệm, vẫn cho Bùi Nhân Cơ tiếp tục trần thù Hổ lao. Tiêu Bố Y sau khi biết việc này. ngược lại cũng vên tâm. bời vì dù sao Bùi Hàrib. Quảng hỏm nay đang là thù hạ cùa hắn. Bùi Hàrib. Quảng mặc dù dũng mãnh. Tiêu Bố
Y vẫn không có cho hắn đến Đỏng Đô, chỉ sợ phụ tử xấu hổ khó có thể lựa chọn. Mà nếu quả đánh bại Lý Mặt. Hổ Lao sẽ biến thành một tòa cỏ thành, đến lúc đó khuyên hàng Bùi Nhân Cơ cũng không khó. Nhưng hắn nào nghĩ đến Bùi Nhân Cơ vì sốt ruột lập công, chù động muốn giết Lý Mặt, lầnnày phong ván đột biến, cũng làm rối loạn kế hoạch cùa Tiêu Bố Y.
Cồ Nhuận Phủ nghe được Tiêu Bố Y phân tích, âm thầm giật mình, nhưng lại trong lòng vẫn hv vọng vào sự may mắn: "Cái này chi là suy đoán cùa Tiêu tướng quân, nói không chừng Lv Mật..."
Hắn lời còn chua dứt. Tiêu Bố Y đă khoát tay nói: "Bọn họ đă tới".
"Ai tới?" Cổ Nhuận Phủ mờ mịt khó hiểu, nhưng chi qua chốc lát, cổ Nhuận Phủ sắc mặt đại biến, chi nghe thấv tiếng vó ngựa cấp bách như gió lốc đang hướng về phía này mà chạv tới. những người này. chắng lẽ là tới bắt hắn?
Nếu như đâv thật là quân Ngõa Cượng, như vậy Lý Mật đi Hổ Lao, hẳn lả muốn giết Bùi Nhân cơ? Bùi Nhân Cơ hiện tại ra sao rồi?
***
La Sĩ Tín khi lẩn nữa tinh. lại. đầu đau muốn nứt rạ cho dù vết đao trên mặt vẫn mang đến đau đón nhưng cũng không bẳng sự đau đớn trong đầu. Hắn suy nghĩ một hồi lâu mới hiểu được, thì ra cẩu Nhiêm Khách chi bẳng tiếng vang cùa dâv cung mà đã chấn cho hắn hôn mê, không khòi trong lòng hoảng sợ.
Đột nhiên nhớ tới khi còn bé tập võ, lúc đầu hắn võ học rất có thành tựu. tâm cao khí ngạo, tự cho là trừ sư tôn ra. võ còng cũng xem như là số một số hai. Sư tôn lại lắc đẩu nói. trong thiên hạ thảo mãng hào kiệt vô số. cho dù là sư tôn cũng không dám nói nhưthế. huống chi là hắn! La Sì Tín không phụạ hòi có ai có thể chống lại được sư tôn. sư tôn cũng từng nói qua. cẩu Nhiêm Khách, Đạo Tín vò công đều cực cao. thiên hạ khó có địch thù. Mình còn không phụạ chỉ hòi nếu bực võ công như vậy. sao lại không thấv nổi danh, sư tôn lại chi nói một câu. võ công luyện đến mức tận cùng, tâm tính cũng cao. thì cầu danh khí để làm gì? La Sĩ Tín lúc đẩu vẫn không tin. cũng muốn tìm cầu Nhiêm Khách tỷ thí một phen- chi là kiếp sống nhung mã liên miên, khi nhìn thấv Trương Tu đã mới phát hiện thiên ngoại hữu thiên, lúc này mới không có ý niệm đi tỷ thí với cầu Nhiêm Khách trong đàu, không nghĩ tới hỏm nay nhìn thấv. mới biết được cầu Nhiêm Khách quả nhiên danh bất hư truyền.
Phù Bình Cu hắn cũng nhận ra. bời vì La Sĩ Tín vốn chính là người trong Tướng môn. Phù Bình Cư thân là người trong Thái Bình tứ đạo, đứng đầu Lâu quan, địa vị cực kv tôn sùng. La Sì Tín biết võ công thua xa hắn. nhưng khi nghe được cầu Nhiêm Khách nói muốn giết Phù Bình Cư không cẩn tới ba chiêu, thì vô cùng hoảng sợ. thấm nghĩ nam nhi nếu như Cẩu Nhiêm Khách, làm việc đinh thiên lập địa. thì không có gì phải phiền não!