Gian Khách

Quyển 4 - Chương 386: Về phía trước! Về phía trước! Về phía trước!

Thương Thu có chút kinh ngạc nhìn theo đầu Robot đang phóng chạy như điên về phía xa, đưa tay khẽ nhấc lên mấy sợi tóc rối trên trán chính mình, trong lòng nhớ lại cảm giác được hôn lúc trước, nhún nhún vai nghĩ đến, ở trong thời khắc khẩn trương như thế này lại còn không có quên hôn mình một cái, xem ra cái gã nam nhân này sau khi rời đi mấy năm trời, thật sự tính tình cũng đã cải biến rất nhiều a.

Thời điểm khi mà cô nàng suy nghĩ như thế, quả thật cũng không biết rằng cách đây không lâu, trong một cái quán rượu nhỏ nào đó tại Đặc khu Thủ Đô, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ sau khi bị hắn chất vấn một trận, đã từng nhìn thẳng vào mặt Hứa Nhạc, ngữ khí cảm khái đầy cõi lòng mà nói:

- Cậu mấy năm nay tựa hồ như không có bất cứ biến hóa gì cả!

Cả hai loại cách nhìn không giống nhau như thế này, chính là đang thuyết minh rằng, thời gian mặc dù vô cùng cường đại, nhưng mà đối với một số người nào đó mà nói, nó cũng chỉ có thể thay đổi được một phần nhỏ bộ phận nào đó mà thôi. Có một vài bộ phận thủy chung cũng không thể nào thay đổi được. Cái này đại khái cũng chính là nguyên nhân vì cái gì mà Hứa Nhạc vào lúc này lại xuất hiện ở Liên Bang, vì cái gì lại xuất hiện tại Cảng Đô, lại làm ra những hành động điên cuồng ngay tiếp theo sau đó vậy.

Trong ánh sáng hoàng hôn đỏ rực, đầu Robot MXT hướng về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm to lớn vô cùng ở phương xa đằng kia mà dùng tốc độ nhanh nhất có thể phóng tới. Những luồng gió thổi rít gào không ngừng phất lên trên thân thể đầu Robot, đem lớp tro bụi nhiều năm bám trên nó nhanh chóng càn quét sạch sẽ đi hết, lộ ra lớp quang mang kim loại màu trắng sáng bóng bên dưới, sau đó lại giống như một mảng bóng râm nhanh chóng phóng xẹt qua.

Chiếc Chiến đấu cơ Liên Bang do Lưu Giảo cầm lái, vẫn chưa hoàn toàn dừng lại hẳn sau lần cất cánh trước đây, lúc này lại một lần nữa tiến hành cất cánh. Cùng với đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa kia gào thét phóng xẹt qua trên bầu trời, chiếc Chiến đấu cơ Liên Bang dẫn đầu hướng về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ ở phương xa kia mà phóng thẳng đi. Hệ thống pháo kích uy lực cự đại của chiếc Chiến đấu cơ cùng với hệ thống hỏa tiễn không đối không vang lên thanh âm khởi động xuy xuy dày đặc.

Hệ thống hỏa lực phòng không của hệ thống sân bay quân dụng Khu cảnh vệ Cảng Đô đã trong thời gian nhanh chóng làm ra phản ứng chính xác nhất. Các Chiến đấu cơ hộ vệ bốn phía những Phi thuyền Chiến hạm gần đó trong khoảng thời gian nhanh nhất dùng tốc độ cao phóng vọt đến, đem chiếc Chiến đấu cơ do Lưu Giảo cầm lái hỗ trợ đẩy nhanh tốc độ lao ra khỏi phiến Không vực này, lại thành công kéo dài thêm thời gian cất cánh rời đi của chiếc Phi thuyền Chiến hạm mục tiêu kia, cho dù cũng chỉ có thể trì hoãn thời gian thêm có mấy giây đồng hồ mà thôi. Đồng thời nó cũng vì đầu Robot Tiểu Bạch Hoa kia có thể tranh thủ thêm thời gian tiếp cận chiếc Phi thuyền Chiến hạm mục tiêu khổng lồ kia càng nhanh càng tốt.

Bằng! Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!

Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa dùng tốc độ cực cao gào thét phóng vọt tới. Cánh tay trái máy móc giơ cao lên, hướng thẳng về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ đang chìm đắm trong ánh sáng hoàng hôn đỏ rực xa xa. Khi mà khoảng cách giữa hai bên còn lại chỉ khoảng chừng hai km, khẩu súng trên cánh tay trái máy móc liền bắt đầu mãnh liệt nổ súng. Thanh âm những viên đạn ngắm bắn đuôi hợp kim cứng rắn phụt ra khỏi họng súng đen ngòm vang lên cực kỳ nặng nề, giống hệt như là đang gióng lên một hồi trống trận cổ nặng nề vậy!

Chiếc Phi thuyền Chiến hạm đang trong ánh hoàng hôn bay xa kia là một chiếc Chiến hạm Khinh vũ cấp Liên Bang tên gọi Liệt Dương Hào, đây chính là một chiếc Chủ Chiến hạm nhẹ nhất cũng là có tốc độ nhanh nhất trong danh sách Hạm đội Liên Bang, đồng thời cũng là chiếc Phi thuyền Chiến hạm có thời gian cất cánh trực tiếp khỏi mặt đất nhanh nhất của toàn bộ Chiến hạm Liên Bang. Đổi lại, không gian chứa đựng bên trong chiếc Chiến hạm cũng chỉ có tổng cộng bảy tầng mà thôi. Nhưng mà so sánh với một đầu Robot MXT mà nói, nó vẫn như cũ là một tồn tại to lớn khổng lồ.

Những tiếng súng va chạm nặng nề giống hệt như tiếng trống trận cỗ vũ vang lên. Dưới sự oanh kích khủng bố của khẩu ACW, trên lớp vỏ ngoài bảo hộ tại mạn thuyền bên phải phía dưới của chiếc Chiến hạm Liệt Dương Hào đã xuất hiện một mảnh những lỗ nhỏ kim loại chằng chằng chịt chịt vô cùng, nhìn qua phi thường khủng bố. Nhưng mà so sánh với toàn bộ Chiến hạm to lớn khổng lồ mà nói, những cái lỗ nhỏ kim loại này thật sự là quá nhỏ, cơ hồ không thể nào nhìn thấy nổi.

Chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào căn bản không hề bị bất cứ ảnh hưởng nào cả. Nó giống hệt như một đầu trâu rừng khổng lồ bị một con muỗi nhỏ bé chích vài phát trên lớp da dày chắc của mình, hồn nhiên không thèm nhìn đến những luồng đạn khủng bố bên dưới, không thèm nhìn xuống đầu Robot màu trắng tươi đang điên cuồng phóng vọt tới. Hệ thống động cơ tinh thái bên dưới thân của chiếc Chiến hạm phun ra hai luồng lửa xanh khủng bố. Dưới sự thôi động mạnh mẽ của động lực khổng lồ khủng bố cùng với tâm huyết mạnh mẽ, chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ trong sự run rẩy mạnh mẽ của toàn bộ mặt đất bên dưới cứ như vậy mà chậm rãi bay thẳng lên không trung.

Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa giống như là một đạo phong lôi thiểm điện, mạnh mẽ cuồng bạo xông thẳng đến bên dưới chiếc Phi thuyền Chiến hạm, nhanh chóng hoàn thành một cái động tác ngồi chồm hổm xuống cực nhanh với tốc độ cao căn bản không thể nào tin nổi. Bên trong hai cái chân máy móc tráng kiện của đầu Robot, rất nhiều hệ thống dịch áp bó buộc tổng hợp phát ra thanh âm rít rít nhàn nhạt. Toàn bộ thân thể nặng nề của đầu Robot áp chặt xuống, bám sát vào thân của chiếc Phi thuyền Chiến hạm đang chậm rãi bay lên không trung kia.

Một ánh đao quang sáng ngời cực kỳ xinh đẹp lóe lên. Thanh đao hợp kim sáng loáng chắc chắn giống như đâm xuyên một mảnh đậu hủ, nhanh chóng hung hăng đâm thật sâu vào bên trong thân thể của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, thế nhưng lại vẫn như cũ không thể nào tạo thành bất cứ thương tổn nghiêm trọng gì, lại càng không thể nào ngăn cản nổi chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia thong thả cất cánh lên không trung, ở dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, chậm rãi hướng về phía vũ trụ bên trên mà bay đi!

o0o

Bên trong đại sảnh lớn của Cục Hiến Chương, Thai Lão Cục trưởng mang theo biểu tình lạnh lùng giương mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào đang chậm rãi bay lên không trung trên màn hình lớn trước mặt, thanh âm lạnh như băng chất vấn đám nhân viên công tác:

- Vì cái gì Phi thuyền chuyển vận không gian vẫn chưa có cất cánh đuổi theo nó?

Một gã quan viên công tác bên cạnh đưa tay lau đi mớ mồ hôi lạnh trên trán mình, run giọng hồi đáp:

- Bởi vì Hứa Nhạc không có lên Phi thuyền chuyển vận!

Lâm Bán Sơn khẽ nhíu mày lại, hỏi:

- Như vậy hiện tại hắn đang ở nơi nào?

Gã quan viên công tàkia nâng lên cánh tay sớm đã run rẩy vô cùng của chính mình, chỉ vào một cái góc nhỏ nào đó không chút bắt mắt trên màn hình lớn, run giọng nói:

- Tựa hồ như là, lúc này hắn đang ở trên chiếc Chiến hạm Liệt Dương Hào rồi!

Dựa vào những hình ảnh quay chụp nhiều góc độ của hệ thống camera theo dõi của khu vực sân bay Đội cảnh vệ Cảng Đô cùng với hình ảnh vệ tinh truyền về, dưới sự tổ hợp phức tạp của các nhân viên công tác bên trong đại sảnh Cục Hiến Chương, một bản mô hình phác họa hiện trường cực kỳ rõ ràng rất nhanh chóng đã được vẽ ra. Theo sự truy tìm tọa độ cụ thể của các nhân viên công tác, hình ảnh rất nhanh đã được thay đổi, nhắm về phía một góc phải bên dưới nào đó trên thân thể khổng lồ của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào. Ở nơi đó mơ hồ có một điểm màu trắng nhỏ bé nổi rõ trên thân thể màu xanh đen của chiếc Chiến hạm.

Màn hình lớn trước mặt rất nhanh tiến hành phóng đại hình ảnh. Hình ảnh được phóng đại lên cả mấy trăm lần, cuối cùng tất cả mọi người trong đại sảnh Cục Hiến Chương rốt cuộc cũng đã nhìn thấy rõ ràng được cái điểm màu trắng cực nhỏ kia đúng là một đầu Robot màu trắng nhỏ bé!

Phần lưỡi đao hợp kim sắc bén ngay phía trước cánh tay phải máy móc của đầu Robot màu trắng kia đang đâm thật sâu vào bên trong thân thể của chiếc Phi thuyền Chiến hạm to lớn. Cũng chỉ nương dựa vào lực lượng của một chút bám víu nhỏ bé này, phần thân thể nặng nề của đầu Robot đã giắt chặt vào một nơi nào đó trên phần thân bên phải phía dưới của chiếc Chiến hạm Liệt Dương Hào. Theo những lần chấn động kịch liệt khi chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ này cất cánh, thân thể đầu Robot màu trắng kia không ngừng va đập mạnh mẽ vào phần thân thể cứng rắn của đầu Chiến hạm.

Mặc dù trên màn hình không có nghe được bất cứ thanh âm nào cả, nhưng mà tất cả mọi người giống như phảng phất nghe được những tiếng nổ chát chút mỗi một lần đầu Robot màu trắng kia va đập với chiếc Chiến hạm khổng lồ.

Đã không có bất cứ cách nào ngăn cản chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào kia cất cánh nữa rồi. Theo thời gian trôi qua, tốc độ bay lên của chiếc Chiến hạm càng ngày càng nhanh hơn. Sự ma sát giữa thân thể Chiến hạm cùng với tầng khí quyết chợt gia tăng lên nhiều. Bên trên thân thể của đầu Robot màu trắng đang không ngừng lắc lư va đập mạnh mẽ nguy hiểm kia đã mơ hồ nhìn thấy những lớp sơn màu trắng bên ngoài bóc ra, có những dòng lửa nóng phát ra mãnh liệt!

Bên trong đại sảnh Cục Hiến Chương nhất thời vang lên một trận kinh hô tràn đầy áp lực. Chỉ có những người nào chính mắt nhìn thấy một màn hình ảnh này, mới có thể cảm nhận được, đầu Robot MXT màu trắng kia đối với chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ kia đặc biệt nhỏ bé bất lực đến mức nào, mới có thể hiểu được cái gã nam nhân đang điều khiển đầu Robot kia là loại người dũng cảm, hoặc là nói điên cuồng đến mức nào!

Lâm Bán Sơn khẽ nhíu mày lại quan sát một màn hình ảnh này, thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới tràn ngập cảm thán, nói:

- Cho dù là đang đóng phim hành động đi chăng nữa, cũng chỉ có thấy nam diễn viên chính bám trên ô tô phóng chạy, chứ ai lại dùng Robot đi bám thân Chiến hạm cơ chứ?

Đám nhân viên công tác của Cục Hiến Chương đã trong khoảng thời gian ngắn nhất tính toán ra được, tuy rằng bề ngoài của đầu Robot MXT màu trắng kia chưa được tiến hành trang bị loại vật liệu chuyên nghiệp phòng chống cháy nổ cùng với nhiệt độ cao, nhưng mà căn cứ vào thiết kế kết cấu vật liệt cường hãn mạnh mẽ của nó, sự ma xát kịch liệt với tầng khí quyển hẳn là sẽ không thể thiêu hủy hoàn toàn bản thể của đầu Robot. Hiện tại vấn đề duy nhất chính là, hệ thống duy trì sinh thái ổn định trong nội bộ đầu Robot kia cực kỳ có khả năng bị nhiệt độ cao tạo thành tổn hại. Sau khi tiến nhập vào môi trường vũ trụ, sẽ tạo thành một hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ nguy hiểm cho phi công bên trong khoang điều khiển.

- Một phen đem phương án hệ thống duy trì sinh thái ổn định tốt nhất cấp cho hắn đi!

Thai Lão Cục trưởng nhàn nhạt nói.

o0o

Lớp thân hạm bên ngoài của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào này rõ ràng đã trải qua một công trình cải tạo phi thường kỳ quái nào đó, lớp thân hạm bên ngoài cùng của nó cũng không phải là lớp hợp kim Chiến hạm cứng rắn không gì có thể tổn hại được, mà là một loại kết cấu tổng hợp pha trộn giữa lớp plastic cao phân tử cùng với hợp kim cứng rắn. Cái loại kết cấu như thế này thì cường độ chịu lực cũng không quá cao, nhưng mà sức co giãn bên trong lại phi thường mạnh mẽ.

Sau khi thanh đao hợp kim sắc bén đâm sâu vào bên trong lớn vật liệu tổng hợp này, chỉ trong khoảnh khắc đã bị loại vật liệu kỳ quái này kẹp chặt lấy đặc biệt chắc chắn. Đầu Robot Tiểu Bạch Hoa bám cheo leo bên ngoài thân chiếc Phi thuyền Chiến hạm, mặc dù cuồng phong không ngừng gào thét mạnh mẽ, nhưng cũng không hề quá mức nguy hiểm giống như là bề ngoài vậy. Ngay sau đó, khi những đầu ngón tay hợp kim mạnh mẽ trên cánh tay trái máy móc của đầu Robot Tiểu Bạch Hoa đâm sâu vào bên trong thân hạm, nhất thời thân thể của nó cũng càng thêm trở nên ổn định hơn nhiều.

Hệ thống theo dõi toàn bộ phương vị SCC, hệ thống rada quan sát trực tiếp cao độ bán kính tầm gần, hệ thống camera hồng ngoại phụ trợ tầm gần… tất cả các hệ thống máy móc quan sát trên đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa lúc này đã hoàn toàn đóng lại.

Thông qua phần cửa sổ quan sát trực tiếp bằng lớp thủy tinh quang học cứng rắn nhất, Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào một màn hình ảnh kỳ dị giống như lưu tinh phát ra trên thân thể đầu Robot Tiểu Bạch Hoa, lại cảm nhận được những chấn động kịch liệt truyền đến từ bốn phương tám hướng, biết được lúc này chính mình đang theo chiếc Phi thuyền Chiến hạm khổng lồ kia hướng về phía bên ngoài tầng khí quyển mà bay đi. Hắn có thể cảm giác được một số bộ phận tương đối yếu nhược bên ngoài lớp vỏ của đầu Robot Tiểu Bạch Hoa đang bởi vì sự ma sát nóng bỏng với tầng khí quyển bên ngoài mà dần dần hòa tan đi, đầu Robot MXT bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, người chết!

Thế nhưng mà trên mặt hắn vẫn như cũ không có bất cứ biểu tình gì cả, thông qua cách thức duy nhất có thể cùng với ngoại giới bên ngoài tiến hành liên hệ, hướng về phía chiếc Phi thuyền Chiến hạm rác rưởi ở tại bên trong bầu khí quyển đầu nham thạch của một khỏa tiểu hành tinh xa xôi kia mà nhẹ giọng nói:

- Tiểu Phỉ, ông nói rằng cái khỏa tạc đạn hủy diệt khủng bố kia rất có khả năng sẽ bạo tạc, hiện tại tôi đang có ý đồ đi ngăn cản nó bạo tạc đây!

Một giây sau đó, bên trong tai hắn nhất thời vang lên thanh âm chói tai bén nhọn của Phỉ Lợi Phổ:

- Ở nơi nào? Để tôi lập tức đến ngay!

- Lúc này tôi đang ở bên ngoài một chiếc Phi thuyền Chiến hạm đang cất cánh lên vũ trụ! Tôi dự đoán rằng bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm này khẳng định có ít nhất một khỏa! Còn về những khỏa tạc đạn hủy diệt khác có đặt ở bên trong Liên Bang hay không, và đặt ở nơi nào, tôi cũng không biết rõ ràng cho lắm! Nhưng mà Lý Tại Đạo khẳng định là có phương pháp khống chế của riêng hắn. Tôi hiện tại đang muốn đi giết chết hắn, nếu có thể, tôi hy vọng ông có thể chạy đến đây, cùng tôi đi giết chết hắn!

Lúc này, Phỉ Lợi Phổ đã hoàn thành xong việc tính toán khoảng cách của chính mình, thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới nói:

- Nếu như đối phương đúng là muốn tiến vào khu vực khe hở Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, tôi không kịp chạy tới đâu… Khoảng cách từ tiểu hành tinh này đến Tinh cầu S1 quả thật quá xa, cho dù cậu trước đây khoảng hai tiếng đồng hồ nói cho tôi biết, tôi cũng không cách nào đến kịp nổi!

- Nhạc Nhạc, chúc cậu may mắn… Tôi sẽ ở phương xa thành tâm cỗ vũ nhiệt tình nhất cho cậu!

Hứa Nhạc thoáng ngây người trong chốc lát, sau đó khẽ mỉm cười, hồi đáp:

- Tôi rủ ông đến đây cùng với tôi tham gia vào một lần hành động lớn như thế này chính là đang khách khí một chút với ông, thế nhưng ông thật ra lại là ngay một chút khách sáo cũng không có! Lại nói tiếp, ông như thế nào lại có thể không biết xấu hổ đến như vậy, sao không sớm đi chết đi cho rồi?

Thông tin liên lạc đột nhiên bị gián đoạn giữa chừng. Hắn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, phát hiện ra ngoài đó đã không còn những tia lửa điện bừng cháy nữa, liền biết được chiếc Phi thuyền Chiến hạm đã mang theo đầu Robot của chính mình tiến nhập vào tầng điện ly không khí loãng trên cao của tầng khí quyển rồi.

Hứa Nhạc hít thật sâu một hơi không khí nặng nề bên trong khoang điều khiển của đầu Robot, tiến hành khởi động trở lại hệ thống duy trì sinh thái ổn định đã bị chủ động tắt đi lúc trước, hạ chậm xuống tần suất hô hấp, cảm thụ nhiệt độ nóng rực bên ngoài truyền đến, nhắm mắt lại, chậm rãi chờ đợi.

o0o

Ở sâu bên trong bầu khí quyển của một tiểu hành tinh xa xôi trong vũ trụ, một chiếc Phi thuyền Chiến hạm màu đen bộ dáng vô cùng rác rưởi đang có chút gian nan điều chỉnh lại phương hướng của chính mình, hồn nhiên không thèm để ý đến việc va chạm với những tảng thiên thạch nguy hiểm bốn phía xung quanh, gần như là mạnh mẽ ngang ngược xoay chuyển thân hạm lại, sau đó dùng tốc độ cao phóng nhanh ra khỏi bầu khí quyển của tiểu hành tinh.

Bối Đức Mạn giương mắt nhìn chằm chằm vào những tảng thiên thạch khổng lồ gần như lướt sát thẳng vào vách cửa sổ bên ngoài mạn tàu mà bay lướt qua, cảm thụ được những va chạm mạnh mẽ không ngừng truyền đến từ bốn phía xung quanh mạn tàu, hai gò má vốn dĩ đã tái nhợt càng trở nên trắng bệch thêm một trận, thì thào nói:

- Nếu như vách tàu bị thủng lỗ, ông có thể không cần không khí để hô hấp, thế nhưng tôi lại không thể làm như thế được.

Cái cánh tay sửa chữa máy móc mảnh khảnh kia ở trong khoang thuyền điều khiển dùng tốc độ cực kỳ cao không ngừng vũ động, giống hệt như là một gã vũ công đang điên cuồng nhảy múa theo một điệu nhạc hiện đại nào đó, vẫn mãi không tìm ra được nốt nhạc kết thúc bài nhạc sôi động vậy. Thanh âm bén nhọn mà tràn ngập phẫn nộ của Phỉ Lợi Phổ thì không ngừng quanh quẩn khắp nơi trong khoang thuyền:

- Đống sắt vụn! Đống sắt vụn! Đống sắt vụn! Không ngờ ngay cả đến sự tình như thế này rồi mà mi vẫn không chịu mở mắt ra mà nhìn nữa! Liên Bang đã đem cái tên ngu xuẩn vô dụng như mi nuôi dưỡng suốt mấy vạn năm nay rồi, không ngờ vào thời khắc quan trọng như thế này, ngay cả một chút hữu dụng mi cũng chẳng có được nữa!

Cái bàn cờ ngang dọc to lớn khổng lồ trên màn hình ảo ba chiều sớm đã tan biến đi mất, những quân cờ trắng đen đan xen cũng đã hóa thành những quang điểm nhỏ bé rồi biến mất đâu không thấy. Trận chiến tranh vĩ đại phát sinh giữa hai cỗ máy móc trí tuệ có thể nói là vĩ đại nhất toàn bộ vũ trụ này, lúc này đây cũng đã không còn lý do gì mà tiếp tục kéo dài thêm nữa.

- Bớ cái đống sắt vụn! Này cái đống sắt vụn kia! Mi mau mau nhanh chóng một phen oanh kích chiếc Phi thuyền Chiến hạm chết dịch kia đi! Nếu như thật sự không được, mi vô dụng đến mức một chiếc Phi thuyền Chiến hạm cũng oanh kích không nổi, như vậy thì mau mau trực tiếp một phen đem cái cổ của gã Tướng quân điên cuồng Lý Tại Đạo kia nổ tung làm đôi cũng được rồi!

Phỉ Lợi Phổ không ngừng hướng về phía cái khỏa Tinh cầu tràn ngập những màu xanh lục, xanh lam cùng với màu trắng băng tuyết kia mà phát ra thanh âm cảnh báo liên tục.

- Cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương hiện tại đã hoàn toàn cách ly bất cứ liên hệ gì cùng với ông rồi, cho nên hiện tại cho dù ông có kêu gọi nó lớn đến mức nào đi chăng nữa, nó cũng không cách nào nghe được ông nói gì đâu!

Bối Đức Mạn có chút rụt rè, nhẹ nhàng nhắc nhở, nói:

- Mà cho dù hiện tại nó có thể nghe được, thì nó cũng không có khả năng tiến hành thao tác vật lý trực tiếp, càng không cần phải nói đến việc thông qua con chíp vi mạch nhân thể mà tiến hành liên hệ song phương, sau đó ra tay giết người được! Phải nhớ kỹ rằng nó không phải là ông, bản thân nó không có ý thức của chính mình cùng với một trí tuệ chân chính như ông vậy. Ở trong thế giới của nó cũng chỉ có vô số những quy tắc vô tình lạnh như băng mà thôi!

Một lát sau đó, Bối Đức Mạn đưa tay lên vò loạn mái tóc khô khốc mà rối loạn như một đống rễ cây của chính mình, vô cùng nghiêm túc mà khẩn trương, nói:

- Hơn nữa cho dù cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến chương có thể làm như vậy đi chăng nữa, thì cũng sẽ không có khả năng mà ngăn cản được sự điên cuồng của Lý Tại Đạo đâu! Tôi biết rõ con người ông ta, tôi biết ông ta đối với Đệ Nhất Hiến Chương có một sự hiểu biết sâu xa vô cùng đáng sợ!

o0o

Chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào đột phá tầng khí quyển của Tinh cầu S1, rất nhanh thông qua tuyến đường vũ trụ an toàn ngay chính giữa Căn cứ Cựu Nguyệt và Căn cứ Tân Nguyệt, hướng về phía khỏa Hằng tinh tái nhợt cực kỳ xa xôi đằng kia mà bay đi, tiến thẳng vào không gian vũ trụ vĩnh hằng tối đen như mực bên trên. Thân hạm khổng lồ nhất thời biến thành một Chiến thuyền Phi hành khí bình thường không chút bắt mắt.

Bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm chia ra tổng cộng bảy tầng, chứa đựng tổng cộng hơn một ngàn thành viên. Bên trong không gian sân chứa cùng với những thông đạo dày đặc từ tầng thứ hai đến tầng thứ năm của chiếc Phi thuyền Chiến hạm đang đậu chằng chằng chịt chịt vô số những đầu Robot MX quân dụng, còn có vô số những binh sĩ chiến đấu tinh nhuệ thuộc Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí đang trầm mặc đứng ở đó đợi lệnh, biểu tình của bọn họ phi thường khẩn trương mà lại vô cùng hưng phấn.

Khu vực phía trước của tầng thứ nhất Phi thuyền Chiến hạm quả thật chính là đại sảnh khống chế của Chiến hạm. Toàn bộ khu vực đại sảnh khống chế hình dạng nửa vòng tròn với diện tích gần bảy trăm thước vuông, mười mấy gã quân nhân sĩ quan ở trước mặt máy tính xách tay cùng với màn hình khống chế điều khiển không ngừng bận rộn qua lại, tính toán các số liệu xác nhận tuyến đường di chuyển, hoàn thành các hạng nhiệm vụ bí mật mà thượng cấp giao phó xuống.

- Báo cáo, đã tính toán xong khoảng cách di chuyển vật lý, tuyến đường vũ trụ không có bất luận sự ngăn chặn hữu hiệu nào cả. Chiếc Phi thuyền Chiến hạm đã hoàn thành công tác che chắn hoàn toàn tín hiệu điện tử, nhưng mà công tác thí nghiệm truyền ra tín hiệu điện tử cũng không có bất cứ hiệu quả gì cả, đã bị địch nhân không lộ chút sơ hở tiến hành ngăn chặn lại.

Lý Tại Đạo chậm rãi từ chỗ ngồi của Hạm trưởng bên trong đại sảnh chỉ huy đứng thẳng người dậy, từ trong tay của gã quân nhân sĩ quan thư ký tiếp nhận một tách cà phê nóng, khẽ mỉm cười, nói tiếng tạ ơn nhàn nhạt, sau đó chậm rãi đi về phía cửa sổ quan sát trực tiếp vũ trụ bên ngoài.

Thuộc cấp báo cáo xác nhận là Cục Hiến Chương đã tiến hành che chắn lại tất cả các tần số truyền phát tín hiệu từ chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào truyền phát ra bên ngoài, cũng hoàn toàn không thể khiến cho ông ta cảm thấy có chút khẩn trương nào cả, bởi vì cái loại cục diện như thế này, toàn bộ cũng đều đã nằm trong kế hoạch của ông ta.

Trong dòng lịch sử lâu dài của xã hội nhân loại, đã từng có vô số người cố thử tìm kiếm phương pháp che chắn lại Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương. Khi Hiệp hội Ba Nhất lần đầu tiên tiến hành bí mật hội họp, cũng đã từng sử dụng qua lời đề nghị do Thôi Tụ Đông đưa ra, tiến hành thí nghiệm qua một loại phương thức nào đó, sau đó thì Lý Tại Đạo vẫn luôn một mực trầm mặc tự hỏi ngẫm nghĩ cho đến ngày hôm nay.

Trừ bỏ cánh cửa sổ mà lúc này ánh mắt của Lý Tại Đạo đang quan sát trực tiếp bên cạnh thân tàu kia, toàn bộ thân hạm cùng với các cánh cửa sổ mạn tàu của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào hoàn toàn được một loại bản hợp kim bằng vật liệu tổng hợp hoàn toàn bao trùm lại.

Cái loại vật liệu hợp kim che chắn cao phân tử này chính là do một loại vật liệu cao phân tử cùng với ba tầng giáp hợp kim tụ hợp lại tạo thành. Trong quá trình nhân loại tiến hành du hành trong vũ trụ vẫn luôn dùng loại vật liệu này để tiến hành bao trùm lại lớp thân hạm cùng với các cửa sổ thủy tinh trong suốt bên ngoài mạn tàu, nhằm trợ giúp các Phi thuyền vũ trụ bay xuyên qua được các thông đạo không gian tràn ngập các cơn lốc xoáy điện từ cùng với các luồng xạ tuyến cuồng lưu khắp nơi.

Chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào hiện tại thật ra không cần phải xuyên qua thông đạo không gian, nhưng mà vẫn như cũ tiến hành trang bị thêm cái loại lớp chắn bảo hộ vật liệu tổng hợp này, thậm chí không chỉ là các cửa sổ mạn tàu trong suốt mà là toàn bộ thân ngoài của Chiến hạm cũng được tiến hành cải tạo như thế!

Khi mà các loại Phi hành khí của nhân loại đi xuyên qua thông đạo không gian, cái loại lớp bản che chắn do loại vật liệu cao phân tử cùng với ba tầng giáp hợp kim cao tần này tụ hợp lại mà thành, cái mà nó phát huy ra tác dụng chính là kháng cự lại các luồng xạ tuyến điện tử cuồng bạo hỗn loạn không chỗ nào không có bên ngoài vũ trụ, có thể tiến hành cách trở hoàn toàn bên ngoài, như vậy thì nó có thể nào hoàn toàn cách trở được Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương do các loại mạch xung cùng với các sóng điện tử cấu thành hay không?

Đáp án chính là khẳng định có thể! Có thể một phen đem hai cái khái niệm xuyên qua thông đạo không gian cùng với chống cự lại Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương liên hệ lại với nhau, không thể không nói đây chính là một cái tư tưởng nhìn qua tựa hồ như đơn giản thế nhưng lại cực kỳ thiên tài.

Thân là một nhân loại đầu tiên trong lịch sử đưa ra được cái tư tưởng như thế, hơn nữa lại có thể đem cái tư tưởng này biến thành sự thật, Lý Tại Đạo chậm rãi đi đến bên cạnh cửa sổ quan sát duy nhất trên mạn tàu, nhìn về phía khỏa Hằng tinh cực kỳ xa xôi có chút biến dạng đằng kia, nở nụ cười đắc thắng nhàn nhạt.

Tín hiệu điện tử của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào đã bị Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương hoàn toàn che chắn lại, không thể nào kích nổ được những khỏa Hạch bạo đang che giấu ở trong bóng tối kia, nhưng mà chỉ cần có thể duy trì được tuyến đường di chuyển như kế hoạch đề ra, ngay trước khi Liên Bang có khả năng ngăn chặn lại, có thể tiến vào trong khu vực hắc ám không có Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương mà hiếm có người nào biết được vị trí cụ thể này, đến lúc đó thì chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào liền sẽ có thể chân chính trở thành một khỏa thái dương tự nhiên vĩ đại nhất!

Một gã Thiếu tướng Liên Bang lúc này chợt đi vào trong đại sảnh chỉ huy Chiến hạm, đi đến trước mặt Lý Tại Đạo, ba một tiếng đứng nghiêm, làm ra một động tác kính chào tiêu chuẩn theo nghi thức của Quân đội Liên Bang, hạ thấp thanh âm, hỏi:

- Tướng quân, có cần đưa ra lời thông cáo cuối cùng hay không?

Lý Tại Đạo lắc lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Không cần đâu!

Vị Thiếu tướng có chút lo âu, nói:

- Thượng tá Lý Phong đang ở tại tiền tuyến trên Tinh cầu Mặc Hoa, có thể sẽ bị sóng xung kích ảnh hưởng đến! Chúng ta có nên…

Lý Tại Đạo thoáng trầm mặc một lát, sau đó thanh âm hơi đề cao lên một chút, hướng về phía tất cả mọi người đang công tác bên trong đại sảnh chỉ huy, nói:

- Tôi nghĩ tất cả mọi người hẳn là nên biết rõ ràng, những chuyện tình mà chúng ta đang làm đây, có lẽ sau này trong ghi chép của lịch sử đời sau bị gán tội là phần tử khủng bố tập kích vạn ác đệ nhất trong lịch sử.

Đám quân nhân bên trong đại sảnh bất luận là đang bận rộn công tác hay là đang đứng thẳng người chuẩn bị đợi lệnh cũng đều ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Tại Đạo.

- Tất cả những người chúng ta, có lẽ sau này sẽ bị cho rằng chính là những phần tử khủng bố ác độc không thể nào khoan dung được!

Lý Tại Đạo nhìn chằm chằm xuống đám thuộc cấp đứng đầy bên dưới, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, nói:

- Nhưng mà chúng ta vẫn như cũ lựa chọn bước tiếp trên con đường này, là vì cái gì? Chính là bởi vì chúng ta biết rõ ràng đối với Liên Bang mà nói, đây chính là con đường chính xác duy nhất.

- Vì cái phương hướng chính xác nhất này, chúng ta không tiếc hết thảy việc hy sinh danh dự một quân nhân của chính mình, không tiếc đeo lên trên lưng cái tội danh tiếng xấu muôn đời này, không tiếc để cho thân nhân của chính mình lâm vào trong sự rung chuyển, thậm chí là trong sự nguy hiểm chí mạng nữa!

Lý Tại Đạo quay đầu lại, nhìn về phía vị Thiếu tướng kia, lớn tiếng nói:

- Vậy thì cậu nói thử xem, tôi lại có tư cách gì ở vào loại thời điểm như thế này mà nghĩ tới Lý Phong, mà lại đưa tất cả mọi người đi vào trong một hồi nguy hiểm không cần thiết như thế chứ?

Bên trong đại sảnh điều khiển nhất thời vang lên thanh âm vỗ tay nhiệt liệt vô cùng. Trên mặt tất cả đám quân nhân ở trong này cũng đều tràn ngập một loại thần sắc hưng phấn cuồng nhiệt nhất. Thậm chí ngay cả những quân nhân sĩ quan binh lính ở các tầng dưới của Chiến hạm, thông qua hệ thống loa truyền âm nghe được những lời nói đó cũng đều hưng phấn mà giơ cao nắm tay của chính mình.

Nhìn về phía đám thuộc cấp vô cùng trung thành với chính mình, nhìn thấy những gã quân nhân sĩ quan cuồng nhiệt vô cùng kia, nghĩ tới càng nhiều những bạn đồng đội cùng chung ý tưởng hơn còn ở lại bên trong căn cứ, Lý Tại Đạo đột nhiên có chút cảm động, nhẹ nhàng hút mạnh một hơi lương khí, trong ngực có chút khẽ dâng lên chút tự tin, cảm giác được bên trong thân hình cũng không quá mức cường tráng của chính mình tràn ngập một loại lực lượng mạnh mẽ nào đó.

Trải qua thời gian hơn bốn năm, thậm chí rất có thể là hơn bốn mươi năm không ngừng bí mật tìm cách, cẩn thận chuẩn bị, ẩn nấp phía sau bóng râm của tòa đại sơn kiệt xuất cao lớn của phụ thân, trầm mặc mỉm cười ôn hoàn bình tĩnh, rốt cuộc hắn cũng đã có được lực lượng có thể tiến hành thay đổi toàn bộ thế giới này, có được cái loại Hạch bạo khủng bố đến mức ngay cả hắn cũng phải cảm thán ca ngợi không thôi.

- Ta cũng là đến từ trong núi của Phí Thành mà! Ta mang theo rất nhiều khỏa Hạch bạo, một khỏa đã cấp cho Cục Hiến Chương, một khỏa cấp cho Hoài Thảo Thi, còn một khỏa cấp cho Thai phu nhân, đây đại khái chính là một sự an bày hoàn mỹ nhất!

- Kể từ sau ngày hôm nay, toàn bộ cõi vũ trụ này chắc chắn sẽ bởi vì cái tên của ta mà run rẩy sợ hãi, lịch sử của nhân loại cũng sẽ ở trong tay của chính ta mà thay đổi. Trong tay của ta nắm giữ loại vũ khí có sức mạnh khủng bố nhất toàn bộ lịch sử nhân loại, trước phá hủy hoàn toàn Đệ Nhất Hiến Chương, sau chấn kinh toàn bộ Liên Bang, cuối cùng chinh phục hoàn toàn Đế Quốc, về sau nữa thì ta cần phải làm cái gì nữa đây?

Lý Tại Đạo mỉm cười, trong lòng bình tĩnh ngẫm nghĩ.

o0o

Ánh quang huy của Hằng tinh yên tĩnh chiếu rọi xuống toàn bộ không gian tối tăm của vũ trụ. Nửa khu vực phía trước của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào được chiếu sáng vô cùng rõ ràng, còn nửa khu vực phía sau của thân hạm thì lại tương đối ảm đạn. Đầu Robot MXT đã bị những luồng nhiệt lượng ma sát cực nóng đốt cháy khét thành một mảnh loang lỗ vô cùng, sớm không nhìn ra được là đầu Robot Tiểu Bạch Hoa màu trắng lúc trước, đang cô đơn treo người ở bên dưới thân của Chiến hạm khổng lồ.

Thanh đao hợp kim cứng rắn sắc bén có thể đâm thủng được lớp bản che chắn do loại vật liệu cao phân tử cùng với loại giáp hợp kim tổ hợp mà thành kia, nhưng lại không có cách nào đâm thủng được lớp thân hợp kim Chiến hạm vô cùng cứng rắn ở bên dưới lớp vật liệu che chắn kia. Đầu Robt MXT bám chắc ổn định trên thân Chiến hạm nhanh như tia chớp không ngừng huy động thanh âm hợp kim, trong khoảng thời gian cực ngắn đã một phen đem lớp bản che chắn bên ngoài cánh cửa bục bảo dưỡng lộ thiên bên ngoài không gian của Chiến hạm cắt ra một lỗ hổng lớn, cánh tay sửa chữa máy móc bên cánh tay trái của đầu Robot vươn ra, lặng lẽ không một tiếng động mở ra mấy con ốc liên kết bên cạnh cánh cửa bảo dưỡng.

Cánh tay sửa chữa máy móc ở trong khu vực nhỏ nhất phía trước không ngừng làm ra những thao tác điều chỉnh vô cùng tinh vi, hơn mười giây đồng hồ sau đó, cùng với một luồng bụi bặm nhỏ bé màu trắng tinh bay lên trong không gian vũ trụ, cánh cửa bảo dưỡng đã chậm rãi mở ra.

Đầu Robot MXT tràn ngập màu sắc cháy đen nham nhở thông qua cánh cửa bảo dưỡng nhỏ đi vào bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm, cũng không hề quay đầu lại chút nào. Cánh tay phải máy móc nặng nề chắc chắn rất nhanh hướng về phía sườn phải đấm mạnh một phát. Trong ánh lửa điện văng bắn khắp nơi, hệ thống chốt mở điện tử phụ trách công tác mở ra cửa vào đã hoàn toàn bị phá hủy. Bắt đầu từ bây giờ trở đi, cánh cửa bảo dưỡng đi thông ra bên ngoài Chiến hạm cũng đã không có cách nào đóng lại được nữa.

o0o

- Cánh báo, có địch nhân thông qua cửa bảo dưỡng Chiến hạm số 656 tiến hành xâm nhập vào Chiến hạm!

- Cảnh báo, kẻ xâm lấn chính là một đầu Robot MXT, hiện tại đang ở khu vực 895C của tầng 6 Chiến hạm!

- Cảnh báo…

Bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào chợt vang lên thanh âm cảnh báo vô cùng bén nhọn. Thanh âm giọng nữ điện tử hợp thành lạnh như băng rất nhanh mà bình tĩnh không ngừng đem tin tức tình báo truyền về trong đại sảnh chỉ huy.

Tất cả các quân nhân sĩ quan binh lính bên trong đại sảnh nhất thời khiếp sợ đứng bật dậy, nhìn về phía đầu Robot MXT toàn thân cháy đen loang lỗ, giống hệt như một Ma Thần dưới vực sâu dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng đáp bất ngờ vào Chiến hạm, đang xuất hiện trên màn hình theo dõi trên tường.

Lý Tại Đạo nhìn chằm chằm lên trên đầu Robot đang xuất hiện trên màn hình, phảng phất như là đã nhìn thấy cái cặp mắt ti hí dấu hiệu độc quyền của Hứa Nhạc đang ngồi bên trong khoang điều khiển kia, không ngờ đến đối phương thật sự lại truy kích theo chính mình lên đến trong vũ trụ như thế này.

Ông ta khẽ nhíu nhẹ cặp mày lại một chút, sau đó ra mệnh lệnh cho các ban ngành tương quan trong Chiến hạm nhanh chóng làm ra đối sách ứng phó, tận hết khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn nhất phải thành công tiêu diệt được đầu Robot MXT vô cùng rác rưởi kia. Sau đó ông ta hướng về phía gã quân nhân sĩ quan điều khiển Chiến hạm trầm giọng hạ mệnh lệnh:

- Khởi động toàn bộ hệ thống động cơ, gia tăng lên tốc độ cao nhất, trước tiên phải tiến vào khu vực hắc ám không có Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, sau đó nương theo khe hở di chuyển đến phía sau Hằng tinh!

o0o

Đầu Robot MXT cháy đen rất nhanh hóa thành một đạo lưu quang loang lỗ hắc ám, sưu một tiếng xuyên thẳng qua thông đạo trang bị Chiến hạm sâu thẳm phía trước, hung hăng một cước đá thật mạnh vào vùng thắt lưng của đầu Robot MX màu đen vừa mới rất nhanh chạy ra khỏi cánh cửa mở rộng đằng trước!

Lực lượng xung kích mạnh mẽ mãnh liệt cùng với phần bàn chân hợp kim vô cùng cứng rắn đã trực tiếp phá hủy hoàn toàn thiết bị cân bằng phía sau lớp hộ giáp của đầu Robot MX màu đen kia. Cho nên cái gã phi công ở bên trong khoang điều khiển đầu Robot MX đã trực tiếp bị chấn cho lâm vào hôn mê.

Đầu Robot MX màu đen ngay lập tức suy sụp vô lực ngã thẳng xuống. Đầu Robot MXT cháy đen loang lỗ kia không hề có bất cứ động tác dư thừa nào cả, lướt ngang qua thân thể vô lực của nó mà phóng thẳng qua, tiếp tục rất nhanh đột kích thẳng về phía trước.

Phốc nhanh một tiếng vang lên, thanh đao hợp kim cứng rắn sắc bén từ đầu nắm tay phải của cánh tay máy móc đâm thẳng ra, từ bên sườn của đầu Robot cháy đen loang lỗ nhanh như tia chớp từ góc phía dưới cực kỳ lãnh khốc đâm thẳng ra, rắc một tiếng lớn, nhất thời cắt đứt luôn cái đầu của đầu Robot MX màu đen thứ hai xông tới.

Ngay sau đó cánh tay phải máy móc đã cháy đen của đầu Robot MXT rất nhanh móc mạnh lại một kích, cực kỳ chuẩn xác đập trúng vào một đầu Robot MX màu đen ở phía sau bên phải đang chuẩn bị đánh lén mình. Đầu khuỷu tay của cánh tay máy móc mang theo một cỗ xung lượng cực đại, trực tiếp khiến cho lớp hộ giáp phía trước cùng với cánh cửa khoang điều khiển bị trúng đòn nghiêm trọng của đầu Robot MX màu đen cùng với một tiếng rầm trầm đục, đã hoàn toàn bị biến dạng khủng bố, những tia lửa điện không ngừng chấn văng tung tóe ra xung quanh!

Ba đầu Robot MX màu đen quân dụng đã không hề ngăn cản được đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa bị cháy đen loang lỗ kia chút nào, đã chậm rãi ngã rạp xuống bên cạnh đối thủ. Thế nhưng ngay sau đó, tại một con đường thông đạo trống trải ở phía trước một khoảng chừng bốn trăm thước lại xuất hiện thêm ba đầu Robot MX màu đen nữa. Mà ở trên góc thông đạo bên trái phía trước, đường thông đi lên tầng trên của Chiến hạm thì lại chạy ra hai đầu Robot MX màu đen!

Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!

Đầu cánh tay trái máy móc của đầu Robot MXT hướng về phía xa xa mãnh liệt nổ súng. Những khỏa viên đạn sắc bén xoay chuyển với tốc độ cao phun ra khỏi họng súng, không chút nào ngoài ý muốn oanh kích trúng thẳng lên ba đầu Robot MX màu đen vừa mới từ thông đạo chạy ra kia.

Hứa Nhạc ở bên trong khoang điều khiển có chút hôn ám, vẻ mặt không một chút biểu tình, rất nhanh xoay chuyển thanh điều khiển, thân thể khẽ chấn động một chút, điều khiển đầu Robot Tiểu Bạch Hoa ở bên trong con đường thông đạo chật hẹp khó có không gian né tránh, bất chợt lùi nhanh về phía sau, nhẹ nhàng tránh thoát được hai luồng ánh đao sáng ngời đập thẳng tới từ phía trước mặt.

Đầu MXT bị cháy đen trầm trọng toàn thân chợt trở nên run rẩy một trận kịch liệt. Phần chân máy móc tráng kiện nặng nề điên cuồng di chuyển với tốc độ cực kỳ cao trong khoản biên độ cực nhỏ, phảng phất như là bị bám theo một đám tàn ảnh, trong khoảnh khắc đã phóng vọt tới trước mặt hai đầu Robot MX màu đen của địch quân!

Khẽ nghiêng người tránh né công kích, ra quyền!

Cái chân máy móc khẽ cong lại một chút, toàn thân ngồi xuống, thanh đao hợp kim đâm xéo về phía trước!

Hai đầu Robot MX quân dụng màu đen trong khoảnh khắc đã hoàn toàn bị phá hủy!

Đầu Robot MXT dưới sự điều khiển của Hứa Nhạc, nhìn qua giống như là cháy đen toàn thân, vô cùng rác rưởi, cũng không hề làm ra bất cứ động tác Cơ chiến sắc bén lăng không mạnh mẽ gì cả, thủy chung vẫn luôn luôn bảo trì tư thế để một cái chân máy móc tráng kiện cùng với mặt đất tiếp xúc chặt chẽ với nhau, càng không có bất cứ những động tác đánh đấm hoa lệ tiêu sái nào cả, cũng chỉ có những động tác lách người né tránh cùng với tiến công trầm ổn, lãnh lệ mà vô cùng đơn giản. Thế nhưng mà chính là những cái động tác đơn giản như thế này, lại có thể khiến cho không một đầu Robot MX nào có thể ngăn cản nổi được!

Bằng! Bằng! Bằng!

Thỉnh thoảng lại có một vài thanh âm súng nổ vang lên. Mũi đao hợp kim rắn chắc sắc bén ở đầu cánh tay phải máy móc không ngừng chợt ẩn chợt hiện. Đầu Robot MXT cháy đen tơi tả kia có khi lao về phía trước, có khi giật lùi về phía sau, nhưng mà dưới tiếng nhạc đệm nổ vang của hệ thống song động cơ mạnh mẽ, lại thủy chung chưa hề đình chỉ cước bộ tiến thẳng về phía trước, căn bản không có bất cứ người nào có thể ngăn cản được nó cả!

Đối diện với bầu không khí áp lực cực kỳ khủng bố, lãnh lệ, điên cuồng, xơ xác tiêu điều như thế này, tất cả đám phi công Liên Bang điều khiển Robot trên chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào này cũng không có bất cứ kẻ nào lùi bước. Bọn họ đã bị cái ý tưởng cuồng nhiệt ảnh hưởng khiến cho tâm trí vô cùng kích động, điều khiển vô số những đầu Robot MX, hoàn toàn không thèm nhìn đến những đầu Robot đồng đội ở phía trước không ngừng một đầu lại một đầu ảm đạm bất lực ngã xuống đất, mà cứ cuồn cuộn không ngừng, vô cùng cường hãn không sợ chết lao thẳng về phía địch nhân.

Một khi địch nhân đã không sợ chết, như vậy cũng đành chỉ có thể để cho bọn họ đi tìm chết mà thôi! Đây chính là tín điều duy nhất của Hứa Nhạc mỗi khi ở trên chiến trường, mà cũng chính là phản ứng trực tiếp nhất của hắn khi điều khiển đầu Robot MXT gia nhập vào cuộc chiến khó khăn này.

Một đầu Robot MX màu đen bị đánh bay ra, bị thanh đao hợp kim đâm mạnh cho một cái, giống hệt như một tảng đá hay là một khối gỗ hoàn toàn không có một chút khí tức sinh mệnh nào cả bay thẳng lên trên, đụng mạnh vào lớp vách tường hợp kim cứng rắn trên đỉnh trần thông đạo, ngay sau đó cùng với một thanh âm nổ tung nặng nề ảm đạm, đã rơi thật mạnh một cái xuống mặt đất, rơi thẳng xuống ngay dưới chân của đầu Robot MXT cháy đen loang lỗ giống hệt một vị Ma Thần kia.

Đầu Robot MXT cháy đen loang lỗ vẫn như cũ trầm mặc tiến thẳng về phía trước!

o0o

Có thể là Đào Chướng, có thể là Trảm Hỉ, cũng có thể là Nhạc Thu, hoặc cũng có thể là Tiểu Bạch Hoa… Trong vũ trụ này có tổng cộng ba đầu Robot cường đại nhất, đồng thời cũng có ba con người cường đại nhất!

Thời điểm khi mà hai người kia cufng với hai đầu Robot kia không có mặt, thì đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa do Hứa Nhạc thao tác, đó chính là loại vũ khí chuyển động cường đại nhất toàn bộ vũ trụ này. Khi mà hắn quyết định chiến đấu mạng đổi mạng, khi mà hắn tiến hành một tràng công kích bất ngờ cuồng bạo nhất, bất cứ đầu Robot nào cũng không phải là đối thủ có khả năng chống cự lại hắn.

Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa dưới loại trạng thái điên cuồng khủng bố này thật sự rất đáng sợ, nếu như Hứa Nhạc thật sự có thể không bao giờ cảm thấy mỏi mệt, nếu như đầu Robot Tiểu Bạch Hoa không bị hư hao tổn hại gì, hoặc là xuất hiện tình huống năng lượng cung cấp không đủ, như vậy thì hắn thậm chí rất có thể trực tiếp điều khiển đầu Robot từ dưới tầng thứ sáu của chiếc Phi thuyền Chiến hạm trực tiếp giết thẳng lên trên đại sảnh của tầng đầu tiên luôn.

Nhưng mà Hứa Nhạc chung quy cũng chỉ là người chứ không phải Thần, hắn cuối cùng cũng sẽ cảm thấy mỏi mệt, đói khát. Những cỗ chân khí bên trong cơ thể của hắn cho dù có dư thừa mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa, thế nhưng cuối cùng cũng sẽ có một khoảnh khắc nào sử dụng hết. Đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa dĩ nhiên là vô cùng cường đại, nhưng mà nó chung quy cũng chỉ là một thứ đồ vật do vô số những cấu kiện kim loại cấu tạo thành mà thôi, cuối cùng cũng sẽ bị hư hao tổn hại, cuối cùng cũng cạn kiệt năng lượng!

Khi mà lần đầu tiên đầu Robot MX cháy đen dừng lại hai chân máy móc nặng nề của chính mình, thì đã là đến được tầng thứ ba của chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào, đúng là đã liên tục đột phá đến hai tầng phòng ngự!

Ở phía sau lưng đầu Robot MXT bị cháy đen kia, nằm ngay dựng thẳng vô số những đầu Robot MX màu đen quân dụng. Tuyệt đại bộ phận những đầu Robot MX kia cũng không có bị nổ tung, thế nhưng lại đều là đã hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu, phần thân Robot kim loại nặng nề phí công ý đồ dựa lưng vào tường đứng lên, thế nhưng lại chỉ có thể một lần nữa té rớt thật mạnh xuống mặt đất. Vô số những đầu Robot chồng chất lên nhau chồng chồng điệp điệp, nhồi nhét lẫn nhau vào phần thông đạo di chuyển chật hẹp, nhìn qua vô cùng thảm thiết, nhưng cũng vô cùng đồ sộ.

Phía trước mặt đầu Robot MXT cháy đen kia, còn có hơn mười đầu Robot MX màu đen chặn đường. Thế nhưng mà mấy đầu Robot MX này cũng không có được những dũng khí mạnh mẽ giống như đám đồng bọn lúc trước của bọn họ. Đám phi công ở bên trong khoang điều khiển nhìn thấy một màn hình ảnh không thể nào tin nổi được kia, trừng mắt ngây người, nhìn chằm chằm vào đầu Robot cháy đen tàn tạ đang trầm mặc đứng lặng ở phía trước, chậm chạp không dám tiến lên chiến đấu.

Bên trong khoang điều khiển có chút tối tăm, ánh mắt của Hứa Nhạc khẽ nheo lại, chuyển từ trên người mười đầu Robot MX màu đen đang đứng sừng sững trước mặt, chuyển sang màn hình điều khiển chính của đầu Robot MXT, nhìn thấy hai cái giá trị CLK đã sớm đạt đến giá trị đỉnh điểm từ lâu, cùng với giá trị CLS sắp sửa đạt đến giới hạn cuối cùng trước khi bị tổn hại, biết rằng năng lực thừa nhận của đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa đã đạt đến trạng thái cực hạn rồi, tổng hợp các hệ số đánh giá tổn hại lại, đã đạt đến mức phi thường nguy hiểm.

Lượng đạn dược lưu trữ trong đầu Robot sắp sửa tiêu hao sạch sẽ, càng khiên cho thân thể của hắn cảm thấy lạnh lẽo cùng mỏi mệt nhất chính là, đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa ngay từ lúc còn ở tại Cảng Đô cũng đã bắt đầu tiến vào trạng thái siêu tần rồi, thời gian trong trạng thái siêu tần đã kéo quá dài, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cho hệ thống song động cơ ngừng hoạt động! Nếu như phát sinh loại tình huống như thế này thì làm sao bây giờ? Mệt chết đi được a! Một người… chung quy cũng không thể nào ngăn cản nổi được sao?

Hắn đưa tay lên lau đi những giọt mồ hôi không ngừng nhỏ xuống trên hai hàng lông mi dài của mình, mang theo một tia cười nhạt ảm đạm, hít mạnh một hơi thật sâu, ánh mắt đang nheo lại cũng trở nên càng ngày càng sáng ngời hơn.

Đầu Robot MXT cháy đen tơi tả chậm rãi giơ lên cánh tay trái máy móc của chính mình, hơn mười đầu Robot MX màu đen phía trước nhất thời kinh hoảng thất thố, vội vàng nhảy tránh né ra xung quanh, thế nhưng lại bởi vì nguyên nhân không gia quá chật chội, cho nên cực kỳ chật vật va chạm vào nhau.

Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!

Một tràng nổ súng mãnh liệt vang lên. Nhưng mà cũng không phải là hướng về phía đám Robot MX màu đen kia, mà là hướng về phía bức tường bên phải phía ngoài của chiếc Phi thuyền Chiến hạm. Những viên đạn cánh hợp kim xoay chuyển với tốc độ cực nhanh hung hăng oanh kích thẳng lên trên lớp vách tường hợp kim chắc chắn bên ngoài.

Thế nhưng cuối cùng rốt cuộc bởi vì không đủ lực công kích mà không tạo thành bất cứ hiệu quả hữu dụng nào cả. Hứa Nhạc ngồi trong khoang điều khiển nhất thời nhíu chặt hai hàng lông mày lại, trong lòng thì lại yên lặng hối hận năm đó thời điểm khi mà thiết kế hệ thống của đầu Robot MX, bởi vì lý niệm quá mức xem trọng cận chiến, do đó đã làm cho hệ thống hỏa lực tầm xa quá mức yếu nhược.

Đại đội Robot trên chiếc Phi thuyền Chiến hạm Liệt Dương Hào này rõ ràng toàn bộ đều là trang bị loại Robot MX thế hệ mới nhất, thậm chí đã tiến hành hủy bỏ trang bị loại Cơ pháo Đạt Lâm uy lực mạnh nhất nữa. Hứa Nhạc cho dù có muốn cướp lấy hệ thống hỏa lực tầm xa của đám Robot đã bị đánh bại nằm đầy trên mặt đất kia, trực tiếp oanh kích phần cánh cửa bên ngoài chắc chắn cứng rắn của chiếc Phi thuyền Chiến hạm cũng đều không có biện pháp nào!

Không cướp được súng ống, như vậy liền trực tiếp sử dụng Robot cũng được!

Hệ thống song động cơ lại một lần nữa nổ vang. Hệ thống lò xo tăng áp mini theo thanh âm rồ rồ nhàn nhạt nhanh chóng khởi động. Dưới sự ngơ ngẩn chăm chú nhìn của hơn mười đầu Robot MX màu đen kia, đầu Robot MXT cháy đen trực tiếp cúi xuống cầm lấy phần chân phải máy móc của một đầu Robot MX bị tàn phá nằm dài dưới mặt đất, một phen đem cả đầu Robot MX nặng nề nhấc thẳng lên một cái, sau đó hướng về phía bức tường trước mặt mà đập thẳng vào!

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!

Đầu Robot MXT cháy đen tơi tả giống hệt như là một người khổng lồ bằng đá tảng thời Viễn Cổ, mang theo một đầu Robot nặng nề với kích thước so với chính mình cũng không sai biệt bao nhiêu, giống hệt như là cầm trong tay một cây búa tạ chắc chắn vậy, trầm mặc mà máy móc hướng về phía bức tường bên ngoài của chiếc Phi thuyền Chiến hạm mà đập thẳng xuống.

Đập thẳng xuống một phát, sau đó lại nâng lên, hung hăng đập xuống, nặng nề đập xuống, phảng phất như là đang muốn đập ra một đóa pháo hoa sáng lạn xinh đẹp vô cùng vậy!

Hơn mười đầu Robot MX màu đen tuyền phía trước từ đầu đến giờ vẫn mái luôn đứng thẳng bất động tại chỗ, có chúthất thố nhìn chằm chằm vào những hành động gần như điên cuồng của địch nhân. Bọn họ vừa không dám tiến lên công kích, lại cũng không dám lui về phía sau. Mãi cho đến cuối cùng rốt cuộc cũng có một người tỉnh thần lại, bắt đầu phản ứng. Hắn có chút hoảng loạng phóng lui cực nhanh về phía sau!

Đầu Robot MXT cháy đen tơi tả kia rõ ràng chính là đang nghĩ muốn một phen mạnh mẽ đục một cái lỗ thật lớn trên thân của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, muốn cùng với toàn bộ chỉnh thế chiếc Phi thuyền Chiến hạm đồng quy vu tận.

Bất luận là đầu Robot MXT kia có làm được chuyện đó hay không, thế nhưng cái loại ý chí điên cuồng như thế này thật sự là phi thường khủng bố!

Toàn bộ thân thể khổng lồ nặng nề mà chắc chắn của đầu Robot MX không ngừng đập điên cuồng lên trên bức tường hợp kim chắc chắn. Đập đến mức bức tường cũng bắt đầu biến dạng, bắt đầu cong vẹo lên, bắt đầu xuất hiện vết rách nhỏ… Những thanh âm nặng nề theo mỗi một lần va chạm mà bạo vang lên cực kỳ chói tai, sau đó lan truyền ra khắp mỗi một góc nhỏ bên trong chiếc Phi thuyền Chiến hạm, nghe qua giống như là một tiếng chuông ngân vang nặng nề vậy!

Bên trong đại sảnh điều khiển ở tầng trên cùng của chiếc Phi thuyền Chiến hạm, Tướng quân Lý Tại Đạo mang theo biểu tình vô cùng lạnh lùng cùng với đám thuộc hạ của chính mình liếc mắt nhìn nhau một cái, vẻ mặt vô cùng phức tạp nhìn về một phía xa xa nào đó, lắng nghe những thanh âm va chạm rầm rầm không ngừng truyền đến. Không biết là có người nào đó thầm nghĩ rằng, nếu như đây là một tiếng chuông tang… như vậy thì cái tiếng chuông tang này chính là đang tiễn đưa người nào đây?

o0o

Bức tường kim loại bên ngoài của chiếc Phi thuyền Chiến hạm bị đục thủng một lỗ, lộ ra phiến tinh không thanh mỹ xinh đẹp bên ngoài, sau đó chỉ trong một khoảnh khắc, sự chênh lệch áp lực khổng lồ trong và ngoài chiếc Phi thuyền Chiến hạm đã thổi quét vô số luồng không khí bên trong thân thể chiếc Chiến hạm, gào thét thông qua cái lỗ hổng lớn kia mà chạy hết ra bên ngoài!

Đầu Robot MXT cháy đen tà tạ đứng thẳng người trong những luồng gió phần phật, không hề có bất cứ một tia lay động nào cả. Phần nắm tay phải ngay phía trước cánh tay phải máy móc tróc ra, thân thể tàn tạ của đầu Robot MXT đã sắp sửa biến thành một đống sắt vụn, ba một tiếng lớn quỵ thẳng xuống mặt đất.

Phát hiện ra trạng thái mất áp suất trầm trọng trong nội bộ Phi thuyền, hệ thống máy tính khống chế chính của chiếc Chiến hạm liền chủ động tiến hành cảnh báo. Trong khoảng thời gian ngắn nhất, chiếc Phi thuyền Chiến hạm đã tự động tiến hành công tác che chắn các khu vực quan trọng có liên quan. Cánh cửa cách ly thông đạo bằng hợp kim nặng nề bắt đầu chậm rãi đóng lại.

Ngay trước khi cánh cửa hợp kim nặng nề kia kịp đóng lại, động cơ của đầu Robot MXT đã nổ vang, nhanh như tia chớp phóng vọt qua khởi lớp cửa kia. Sau đó cùng với một thanh âm tự kiểm thanh thúy vui tai vang lên, đầu Robot MXT đã hoàn thành trình tự ngừng hoạt động.

Ngay tại thời khắc khi mà giá trị CLK của đầu Robot MXT sắp sửa đạt đến giá trị cuối cùng còn khả năng chịu đựng trước khi tự bạo, Hứa Nhạc dùng tốc độ nhanh nhất đã hoàn thành xong tiến trình chủ động ngừng hoạt động của đầu Robot, tránh cho hệ thống động cơ vì quá khả năng chịu đựng mà nổ tung.

Cánh cửa khoang điều khiển Robot chậm rãi mở ra. Hứa Nhạc cởi bỏ hệ thống cảm ứng ý nghĩ sớm đã ướt đẫm mồ hôi trên người mình xuống, mặc trở lại kiện áo khoác thể thao dính đầy máu tươi bùn đất cùng bụi bặm tơi tả lên người, nhanh chóng nhảy thẳng xuống dưới. Ngay khi cặp giày đã sớm tơi tả đến mức không thể nào tiếp tục gọi là giày quân dụng trong chân hắn dẫm thật mạnh lên trên mặt đất, thì cánh cửa phong bế thông đạo bằng hợp kim nặng nề sau lưng hắn cũng vừa vặn hoàn toàn đóng lại.

Khẩu súng ACW đã sớm hết đạn, khẩu súng lục mang theo người thì lúc trước đã đặt trên bàn trong quán rượu nhỏ không có thu hồi về, Hứa Nhạc từ trong ống giày dưới chân móc ra một thanh dao găm sắc bén, nắm chặt ở trong tay, hướng về phía đầu bên kia của thông đạo mà nhanh chóng đi đến.

Thẳng tiến về phía trước mà đi đến!

Phốc!

Một thanh âm rất nhỏ chợt vang lên, một đạo hồ quang màu u lam nồng đậm to cỡ đầu đũa rất nhanh từ đầu lưỡi dao găm phóng thẳng về phía trước, cực kỳ chuẩn xác đánh trúng ngay vào một gã bộ đội chiến đấu tinh nhuệ trực thuộc Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí đang nấp phía sau một cánh cửa dọc theo hành lang, chuẩn bị đánh lén. Gã cường giả đến từ Tu Thân Quán Phí Thành kia căn bản không kịp làm ra bất cứ động tác nào cả, cả người đã run rẩy liên hồi mà ngã rạp xuống mặt đất.

Tay trái mạnh mẽ cứng rắn như một thanh côn sắt đánh thật mạnh vào một bàn chân đang đạp mạnh về phía chính mình, còn thanh dao găm cầm chắc trong bàn tay phải lại tà tà đâm thẳng ra, vèo một tiếng liền đâm trúng vào phần gốc đùi của một gã chiến sĩ chiến đấu tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí khác vừa đánh úp lại. Sau đó thanh dao găm rất nhanh đã được rút ra. Hứa Nhạc ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn về phía đối thủ đang ôm lấy phần đùi tuôn máu xối xả ngã xuống, cứ như vậy tiếp tục trầm mặc tiến tới.

Mũi dao găm rất nhanh rạch qua không khí, vòng nhanh một vòng thẳng qua phần nắm tay rất nhanh đánh tới của đối phương, phần cổ tay phải của đối phương nhất thời có thêm một cái vòng màu đỏ mỏng mảnh cực kỳ tinh tế. Tay trái của Hứa Nhạc nhanh như tia chớp chỉ thẳng về phía trước, đầu ngón tay đâm thật mạnh vào phần cổ họng hơi lộ ra khỏi chiếc áo quân dụng, tay phải thì mang theo thanh dao găm sắc bén vung thẳng về phía sau, chuẩn xác cắt đứt phần động mạch trên cổ của đối phương.

Đôi giày quân dụng với hai cái mõm há to vẫn như cũ trầm ổn mạnh mẽ giẫm thẳng lên trên mặt đất, Hứa Nhạc dùng tay trái đón đỡ công kích do đối phương đánh tới, còn tay phải thì quơ lên theo một góc độ nhìn qua thì phi thường đơn giản, nhưng kỳ thật lại vô cùng chuẩn xác mà sắc bén, đâm thẳng vào thân thể của địch nhân, sau đó rất nhanh xẹt qua. Những thanh âm xèo xèo của hồ quang, những tiếng máu chảy ào ào thường xuyên vang lên trong con đường thông đạo có chút u ám.

Dọc theo con đường Hứa Nhạc đi qua, thỉnh thoảng lại có người nào đó co quắp người ngã xuống, một đường đi tới là một đường máu tươi, một đường bão táp.

Không có Robot, không có súng ống, chỉ có một thanh dao găm, thế nhưng hắn vẫn đang tiếp tục tiến về phía trước, trầm mặc lặng lẽ mà kiên định đi về phía trước!

o0o

Hắn quơ lên thanh dao găm sắc bén trong tay hắn, tay trái giơ lên nhìn như thong thả nhưng cực kỳ hiệu quả đón đỡ những đòn công kích tới. Bởi vì phải vô cùng quý trọng thể lực, cho nên hắn phải rất ít khi lựa chọn sử dụng những động tác tàn nhẫn như là bước chân lên, thúc mạnh đầu gối về phía đối phương… Hắn chỉ là trầm mặc kéo lên thân hình mỏi mệt vô cùng của chính mình, mạnh mẽ đánh bại những địch nhân tựa hồ như vĩnh viễn không bao giờ đình chỉ phía trước mặt.

Chỉ khi nào mà những tiếng súng chói tai vang lên, hắn mới có thể làm ra những động tác tránh né tốc độ cao cực kỳ xa xỉ, thậm chí có đôi khi rõ ràng dùng đến lớp áo giáp chống đạn cứng rắn bên trong lớp áo khoác để mạnh mẽ đối khánh!

Động tác của hắn hoàn toàn không hề chậm lại chút nào, bởi vì chỉ cần chậm một chút thậm chí liền có ý nghĩa là nguy hiểm, thậm chí là tử vong. Nhưng mà chính bản thân hắn có thể rõ ràng cảm giác được, mười cái tư thế kỳ quái bắt đầu luyện tập từ thuở nhỏ kia, giờ phút này đã thi triển ra một cách hoàn mỹ, hơn nữa còn trở nên càng lúc càng dễ dàng thoải mái hơn rất nhiều.

Những động tác đón đỡ, phòng tránh máy móc, đơn điệu, lặp đi lặp lại một cách vô cùng nhàm chán, thế nhưng lại có thể thành công ngăn cản cùng với đánh bại tất cả mọi người ở trước mặt chính mình. Hứa Nhạc phảng phất như là đã biến thành một cỗ máy móc hoàn chỉnh không hề có bất cứ tri giác nào cả.

Đại thúc đã từng nói qua, thân thể con người mới chính là cỗ máy móc đứng đầu danh sách, ngày hôm nay Hứa Nhạc có lẽ thật sự có thể xác minh được bản thân câu nói này mang theo một cỗ ý tứ hàm xúc huyền diệu như thế nào. Nhưng mà cho dù là máy móc đi chăng nữa, thì cuối cùng cũng sẽ có lúc cảm thấy mỏi mệt.

Ở trong khu vực núi non điên cuồng phóng chạy suốt hơn 170 km, dùng khẩu ACW để mà đối kháng với Sư đoàn Thiết giáp 7 suốt nửa ngày trời, sau đó đột kích thẳng vào quán rượu nhỏ, áp bức Tổng thống Liên Bang phải chấp nhận tiếp thụ thẩm phán, rồi lại chạy thẳng tới sân bay Tây Giao, bay thẳng đến Cảng Đô, cuối cùng là bám theo chiếc Phi thuyền vũ trụ bay thẳng ra không gian vũ trụ mênh mông.

Hứa Nhạc đã quên đi mất chính mình đã có bao nhiêu giờ không chợp mắt qua, chỉ nhớ rõ ràng là ngoại trừ hai cái bánh quai chèo cuối cùng cướp được từ trong tay Lưu Giảo ra, hắn đã rất lâu rồi không có ăn qua chút thức ăn nào cả.

Sự mỏi mệt cực độ dâng lên khắp người, cảm giác không có lực dâng tràn lên, khiến cho mấy đầu ngón tay của hắn cũng cảm thấy tê dại. Cỗ chân khí trong thân thể tiêu hao gần như không còn, lại không có bất cứ nguồn năng lượng nào bổ sung, bởi vì cảm giác thoát lực quá nhiều khiến cho toàn thân hắn bắt đầu run rẩy lên nhè nhẹ, là loại run rẩy khó chịu chứ không phải là loại cảm giác tuyệt vời do cỗ lực lượng nóng rực trong thân thể dâng lên, báo hiệu trước khi đại triển thần uy bình thường.

Phốc một tiếng vang lên!

Một tiếng xé gió mạnh mẽ gào thét vang lên. Hứa Nhạc khẽ cau mày lại, phát hiện ra thanh dao găm nắm chặt trong tay phải chính mình lần đầu tiên đâm vào không khí, bởi vì trước mặt chính mình hiện tại đã không còn bất cứ địch nhân nào nữa!

Trong thông đạo chật hẹp phía sau lưng hắn chính là mười mấy gã bộ đội chiến đấu tinh nhuệ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, toàn bộ đều đã nằm bên trong vũng máu rên rỉ, có người mặt mày trắng nhợt ôm chặt phần miệng vết thương khủng bố trên cổ chính mình, có người thì không ngừng phát ra những thanh âm kêu gào thống khổ trầm thấp thảm thiết.

Tất cả các địch nhân bên trong khu vực H53 của tầng ba Chiến hạm đã hoàn toàn diệt sạch, nhưng mà bên trên vẫn còn đến hai tầng nữa, còn có vô số những địch nhân khác đang đồng loạt dàn sẵn súng ống chờ đợi mình lên!

Thật sự là mệt chết đi được, một người… chung quy vẫn là không thể nào thay đổi được thế giới hay sao?

Hứa Nhạc cúi người xuống, nhặt trên thi thể hai kẻ địch nhân hai khẩu súng ống nặng nề, quải lên trên người, có chút mệt mỏi cúi đầu xuống, tiếp tục nhanh chóng hành tẩu về phía trước. Căn phòng phía trước cách đó không xa chính là vị trí mà hắn cần phải tới được trong kế hoạch ban đầu.

Cho nên hắn phải tiếp tục tiến về phía trước!