Gia, Thiếu Dạy Dỗ

Quyển 1 - Chương 56: Du Niệm nổi bão

Du Niệm nhún vai, đối với chuyện phản bội này ở trong mắt người khác bên ngoài hoàn toàn không xem ra gì, cô chưa bao giờ tồn tại thứ gọi là lừa gạt, không phải sao?

Chợt nhận thấy được một đạo ánh mắt rét lạnh, Du Niệm xoay người, chỉ thấy dưới lôi đài của tổ nữ bên kia, sắc mặt Bricca âm trầm đáng sợ trừng mắt cô, tựa hồ cảm thấy Du Niệm chạy đến tổ nam là vì trốn cô ta, giống như không dám cùng cô ta đánh.

Mặc kệ ở thế giới nào, những kẻ quái lạ không sợ chết đều nhiều như vậy.

Du Niệm lắc đầu, mang theo mỉm cười quay đầu nhìn lôi đài.

Trận tỷ thí thứ hai đã bắt đầu, bởi vì quy định trận thứ hai cho phép dùng võ khí, cho nên không giống với lúc trước, không cần đánh chết trong giới hạn, chỉ làm cho đối thủ nhận thua là được, cho phép sử dụng thủ đoạn gì cũng được. Quy củ trận này, rất phù hợp ý của Du Niệm.

"Tề Du Niệm." Lại là quyết định rút thăm ai trước ai sau, đối thủ là ai.

"Orikovs." nam nhân bị nói đến tên nhìn thấy Du Niệm đang tươi cười sâu sắc mà có vẻ tà khí quỷ dị, không hiểu cảm thấy rùng mình một cái, nhưng mà cơ bắp tứ chi cường tráng cuồn cuộn lại khiến hắn dũng khí hơn người. Thân mình rất nhanh liền nhảy xuống vị trí đối thủ của Du Niệm.

Được tận mắt một trận chiến ngày hôm qua với Độc Cô Hữu, thực lực Du Niệm đã khiến cho người ta yên tâm không ít, nhưng mà thời điểm kẻ to con và Du Niệm đứng chung một chỗ như vậy, mọi người vẫn nhịn không được cảm thấy nổi da gà một cái, đây là cái mệnh gì đây? Mỹ nữ và dã thú a!

"Đông..." trống chiêng vang.

Vũ khí trong tay Orikovs là hai cái chùy sắt lớn cồng kềnh, nhưng mà ở trong tay hắn lại có vẻ rất là nhẹ nhàng linh hoạt, nhìn cuốn bài trong tay Du Niệm, khóe miệng Orikovs gợi lên nụ cười khinh miệt, đột nhiên công kích hướng Du Niệm, được tận mắt một trận chiến ngày hôm qua với Độc Cô Hữu, hắn cũng sẽ không ngốc bức phát huy phong độ thân sĩ gì đó, thắng tỷ thí mới là là quan trọng nhất.

Cái chùy sắt lớn xẹt ngang qua, thân mình Du Niệm nhẹ nhàng nhảy lên, né tránh chùy sắt lớn, thân mình mảnh khảnh lại trực tiếp đứng ở mặt trên chùy sắt lớn trong tay hắn, khóe miệng mỉm cười, tư thái tao nhã cao quý, nhất thời dẫn tới trận vỗ tay cùng huýt gió phía dưới không ít, diện trận này, thật quá đẹp, chính là nghệ thuật nhân thể xinh đẹp mà bọn hắn muốn thưởng thức.

Ngửi được mùi nhạt nhẽo trong không khí cơ hồ không có cảm giác, khóe miệng Du Niệm hơi nhướn lên, giống với hương vị trên người Barana ngày hôm qua của tổ nữ bên kia truyền tới, bột phấn hoa cây phong, hút vào chút ít sẽ làm cho người ta bất tri bất giác phản ứng dần ngơ ngác, nhưng mà thứ này đối với Du Niệm mà nói, thật đúng là có thể xem như vô dụng, vốn tốc độ của cô cũng không phải mắt thường có thể dễ dàng thấy được, hiện tại ngơ ngác như vậy một chút, cũng không phải nhân loại bình thường có thể chống đỡ.

Một chùy sắt khác quét tới, cả người Du Niệm đổ về phía sau, làm cho chùy sắt kề thân thể của cô thành quét ngay khoảng trống, nhưng mà thời điểm một nửa thân mình giống như bị dây thép treo bỗng nhiên dừng lại, cổ tay bỗng dưng vừa chuyển, một loạt bài xì phé xuất hiện ở giữa ngón tay, thở phì phò lúc mọi người không phản ứng tới được thì đã cắm ở trên hai đùi cơ bắp cuồn cuộn của hắn.

"A!" Thần kinh truyền tới cảm giác sâu sắc làm cho cả người Orikovs rút lui, nhưng mà bàn tay Du Niệm mềm duỗi ra, kéo lại tay hắn, bộ dáng cười tủm tỉm rất thuần lương, giây tiếp theo cổ tay nhẹ động, lôi kéo tay hắn một cái.

"Ca ca ca ca..."

"A a a a a ——" thanh âm xương cốt của cánh tay vỡ thành một mảnh rõ ràng vang lên, theo sau tiếng thét chói tai thống khổ vang lên của Orikovs, sợ tới mức phóng viên truyền thông nhìn quen các đủ loại chuyện toàn thân đều không khỏi run lên, cả lưng một trận mồ hôi lạnh. Mau nhận thua đi!

Nhận thua? Khóe miệng Du Niệm nhếch lên, căn bản không cho Orikovs cơ hội nhận thua, một quyền hung hăng nện trên cằm của hắn, làm cho hắn cằm rớt dưới tình huống mà người khác nhìn không ra.

"Nhận thua sao?" Du Niệm cười tủm tỉm hỏi.

"..." Nhận! Nhận! Orikovs lúc này làm sao còn khí phái của một chàng trai, cằm đau không có cách nào gật đầu, chỉ có ánh mắt van xin Du Niệm, nhưng mà để người khác xem ra, đó người này dù chết cũng muốn chống đỡ không chịu nhận thua.

"Như vậy sao, vậy không có biện pháp, tỷ thí này, tôi nhất định phải thắng." Du Niệm giống như tiếc nuối lắc đầu, ánh mắt cũng lạnh lùng, trong tay xuất hiện một lá bài, thân mình biếng nhác ngồi trên cây cột nhựa ngay biên giác lôi đài.

"Nhận thua sao?" Lấy ra bài xì phé tựa lưỡi dao xẹt qua đùi hắn, máu tươi phun mạnh mà ra.

"Nhận thua sao?" Lấy ra bài xì phé lại trượt quá miệng vết thương ở đùi, hai vết chém một vết thương lại tiếp tục phun máu.

"Nhận thua sao?"

"Nhận thua sao?"

"..."

Lần lượt, tựa như lăng trì, ngay cả thẩm phán quan và tuyển thủ dự thi tổ nữ bên kia đều không khỏi dừng tỷ thí chuyển ánh mắt qua bên này, chưa từng có, một lần tỷ thí máu tanh như vậy, mặc dù ở phương diện loại tỷ thí này, không phải không có người chết, nhưng mà thật sự chưa từng có loại một lần đơn phương làm nhục thế này.

Tay Đan Vận Hi cầm lấy roi đều không khỏi có chút run lên, Bricca và Âu Dương Minh Thiến càng không cần phải nói, sắc mặt trắng xanh tái nhợt, cô gái này ngày hôm qua sau khi đấu với hội trưởng hội học sinh tu viện Ruble, hôm nay thế nhưng lại đơn phương làm nhục vương tử nước Ob kiêm hội trưởng hội học sinh học viên Goss, nếu để các cô lên, còn không bị cô ta một quyền giết chết?

Đám người Khúc Quyến Sí hai mặt nhìn nhau, mày xanh trắng nhăn lại, người đàn ông này sao lại chọc tới Du Niệm? Thế nhưng so với Độc Cô Hữu ngày hôm qua còn thảm hơn.

Phía sau, tâm tình Độc Cô Hữu căm giận bất bình nhất thời cân bằng, ít nhất còn có người con thảm hơn hắn không phải sao?

Bạn nhỏ Đường Diệm và ba mẹ anh trai chi gái ngồi ở phòng khách xem hiện trường trực tiếp trên tivi, nhìn chị ba nhà hắn phong hoa tuyệt đại như vậy ngồi ở trên cây cột, từng lúc lấy bài ra lăng làm cho trong mắt đối thủ chậm rãi hiện ra hơi thở tuyệt vọng, cái miệng nhỏ nhắn nhếch nhẹ, trong mắt tràn đầy sùng bái, quá lợi hại! Rất lợi hại đó! Chị ba của hắn quả thực chính là nhân tài tra tấn trời sinh nha, muốn học tập từ cô quá!

"Tề Du Niệm, được rồi đấy." Cuối cùng thẩm phán quan uỷ ban nhìn không được, nhịn không được ra tiếng, ánh mắt nhìn về phía Du Niệm mang theo nhàn nhạt khiển trách, cho dù có hận thù thầm kín cũng không thể ở đây trả thù như vậy, Orikovs nhưng là vương tử duy nhất của nước Ob! Vương vị người thừa kế tương lai! Huống chi, nơi này là League Tứ Hiệu, đến đây là dừng, không xấp xỉ mấy là tốt rồi, muốn làm máu tanh như vậy là muốn quay phim kinh dị sao?

"Nhưng mà hắn còn chưa nhận thua mà." Bài ở đầu ngón tay thoải mái xoay tròn theo khối lập thể, Du Niệm đặc biệt thuần lương phức tạp nhìn về phía thẩm phán quan.

"Hắn đã nhận thua rồi." Throng ánh mắt kia đã không thấy được nửa điểm ánh sáng, đây là người đã tuyệt vọng mới sẽ như vậy, đều tuyệt vọng, còn đáng nói nhận thua nữa hay không.

"Nhưng mà hắn chưa nói, không phải sao?" Nói xong, bài trong tay Du Niệm một trận lớn từ trên không, rào rạt như mưa nhẹ nhàng hạ xuống, giống như đàn con bướm bay, rơi xuống trên người Orikovs quét qua, để lại vô số miệng vết thương, vô cùng thê thảm.

"Hơi quá đáng! Mày quá đáng rồi đó! Chưa từng gặp qua ả nào ác độc như mày!" Barana học sinh học viện Goss bên tổ nữ rốt cục nhịn không được khóc kêu chạy tới, ánh mắt to trừng Du Niệm, trắng trợn khiển trách, con ả ác độc