Già Thiên

Chương 1810: Đại kiếp nạn

Ngưng huyết luyện cốt, thoát thai tái sinh, trước mắt Diệp Phàm đạt tới trạng thái mạnh nhất, tố chất thân thể đều tăng lên toàn phương vị, ngay cả nguyên thần đều trong suốt ng đủ, vô cùng phong phú.

Đúng lúc này, hắn như Thiên thần toàn thân phát sáng, máu thịt sáng lạn, giống như một ngọn đèn Tiên giới chiếu sáng núi sông, bản thân không nhiễm một hạt bụi nhỏ.

Trạng thái mạnh nhất của đời người, trên thiên linh cái huyết quang chiếu rọi thiên mệnh, xuất hiện một bức lại một bức hình ảnh bắn lên trên bầu trời, một vị chí tôn đang quật khởi, đạp bước trên con đường tới ngôi vị Hoàng.

Cảnh tượng này có điểm khủng bố, khiến người ta khiếp sợ!

Thiên linh cái của Diệp Phàm phát sáng, chiếu rọi thiên mệnh, chiếu phá núi SÔNG, vỡ nát hoàn vù.

Một tiểu nhân màu vàng từ mi tâm hắn đi ra, vọt lẻn trời thét dài một tiếng, rồi nuốt lấy tất cả cảnh tượng thiên mệnh, hóa thành hư vô.

Hắn thống trị hết thảy, không thừa nhận thiên mệnh, không tiếp thụ sắc phong!

Lục hợp bát hoang không chỗ xa nào không tới, khí tức của áp lực buông xuống, chật ních phiến vũ trụ này, đó là lôi hải vô cùng tận, hóa thành "Kiếp" lớn nhất Diệp Phàm từng chứng kiến.

"Ầm..."

Thanh âm nặng nề như là chiến xa của trời xanh đang ù ù vang động, nghiền áp mà đến, như là thống trị giả buông xuống, muốn đích thân đối phó trấn chết Diệp Phàm.

Lôi quang vô cùng vô tận, vừa tới chính là tám mươi mốt đợt mây tím đại kiếp nạn, đó là ánh sáng của đại đạo hóa thành tử khí ép xuống, chí cao chí đại, mênh mông không thể so sánh.

Có thể nhìn thấy, chín lần chín đại kiếp nạn, mỗi một đợt đều như một tầng trời, tử khí mênh mông áp lực đến tinh hà đứt đoạn, vũ trụ dập nát.

Lúc này mới vừa bắt đầu mà thôi, tất cả đại tinh ở phiến vũ trụ này đều nổ tung trở thành bột phấn, một cái cũng không còn lại. Cảnh tượng này khiến người ta sợ run, sởn tóc gáy!

Không có một loại đại kiếp nạn nào như vậy, mới vừa giáng xuống liền hủy diệt cả phiến vũ trụ này, tối thiểu tu sĩ tầm thường chưa từng nhìn thấy tận mắt, và Diệp Phàm chưa từng đối mặt.

Đại kiếp nạn của hắn tới rồi, bởi vì thân thể lẻn tới trạng thể đỉnh phong nhất của đời người, khí huyết tràn đầy, như biển cả mênh mông bắt đầu khởi động, rốt cuộc không áp chế được, hắn độ kiếp!

- Lên!

Diệp Phàm rống to một tiếng, cái đính trên đầu kia bay lên, bên trong hỗn độn khí tràn ngập. Miệng đỉnh cấp tốc phóng lớn, sau đó nuốt thiên nạp địa, rồi lại nuốt đi vào toàn bộ tám mươi mốt đạo lôi kiếp mây tím kia, trên trời dưới đất này trở thành một mảnh chân không, cái gì cũng không còn lại.

Cảnh tượng này quá mức làm cho người ta sợ hãi, nếu như có tu sĩ ở đây nhất định sẽ bị dọa đến điên cuồng. Đây phái là pháp lực cường đại cỡ nào, lôi hải đầy trời đều không còn nhìn thấy!

Nên biết rằng, tử khí mênh mông này ngay cả phiến vũ trụ đều dập nát, tinh hà đều vỡ tan, trở thành mảnh nhỏ, cuối cùng không còn tồn tại nữa.

Một cái đỉnh trấn áp vạn vật, nuốt nạp thiên phạt, hoàn toàn là thủ đoạn của chí tôn, vượt qua hiểu biết của thế nhân!

Mà cùng lúc đó, các nơi vũ trụ không thể yên lặng, kiếp nạn lớn như vậy, vừa xuất hiện liền kinh động các nơi, nhất là chí tôn trong cấm địa Sinh Mệnh thức tỉnh rồi, bọn họ cảm nhận được khí tức giống như đã từng quen biết, bởi vì bọn họ đều từng đi qua một bước này.

- Kiếp nạn to lớn, người này có thể sẽ trở thành cao thủ Hoàng Đạo!

- Kiếp to lớn như vậy, tiềm lực vô tận, nếu lên tiếp một tầng thì cao chót vót không thể lường!

Đại kiếp nạn xuất hiện, bất kể che giấu như thế nào đều vô dụng, mặc dù có Khi Thiên trận văn cũng không được, bởi vì lôi hải cấp sổ này quá mức mênh mông, cân bản là không có khả năng che chắn.

"Ầm!"

Đại kiếp nạn càng thêm tàn bạo, huyền quang diệt thế, mênh mông vô cương, phiến vũ trụ này vỡ nát trở thành ngọn nguồn hủy diệt, cái gì đều bị chôn vùi, cái gì cũng không còn tồn tại.

Lôi hải quá to lớn vượt qua tưởng tượng của thế nhân, không thể hiểu biết, làm cho địa phương này hóa thành vùng đất tai họa, chỉ cần là sinh mệnh tiến vào nhất định phải bị đánh nát.

Diệp Phàm lộ thần sắc ngưng trọng, tiến hành chống lại. Mới bắt đầu mà thôi, đại kiếp nạn đã cuồng bạo như thế, đủ để đánh cho Chuẩn đế thành tro tàn. Ngay cả hắn dù có cường đại cùng phải cẩn thận đối phó.

Vũ trụ gào thét, lôi đình hải dương ngập trời, lục hợp bát hoang đều là ánh sáng của nó, không có tinh tú gì còn sáng lấp lánh, mỗi một lũ lôi điện hừng hực đều đan vào và giáng xuống.

Dấu vết của quy tắc cấu trúc thành vũ trụ căn nguyên nhất, bổ ra hết thây, đây là khai thiên, khí tức thái sơ cuộn trào mãnh liệt, mà thần lực diệt thế cũng cuồn cuộn mênh mông.

Ông!

Loại đại kiếp nạn này không ngừng, thần kiếp khác lại buông xuống, trên vòm trời mấy chục loại kiếp phạt đồng loạt tới, cuồn cuộn, Diệp Phàm há mồm rống to, kịch liệt chống lại.

Nơi này trở thành địa phương khủng bố nhất trong vũ trụ, cái gì đều không nhìn thấy, hào quang rừng rực chiếu rọi cổ kim, thiên địa đều run sợ, trong mơ hồ như là thống trị giả giáng xuống nơi này, vô cùng uy nghiêm, muốn đích thân đánh chết Diệp Phàm.

- Phá!

Ngay mi tâm Diệp Phàm phát sáng, tiểu nhân màu vàng nhảy vọt lên trời cao, há mồm phun ra nuốt vào các loại lôi quang, thanh tẩy bản thân mình, rèn luyện nguyên thần, sau đó lại dẫn tới hướng phát triển thân thể.

Trận đại kiếp nạn này là một loại kiếm nghiệm, Diệp Phàm luyện thể ở trong lôi quang đáng sợ nhất, tôi luyện cái đỉnh, rèn luyện nguyên thần, cho chính mình càng mạnh, trở thành một Chân Thần còn sống. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện

Không hề nghi ngờ, đây là một quá trình kịch liệt tràn ngập nguy hiểm, bất cứ lúc nào sẽ hóa thành tro tàn trong lôi điện hừng hực muôn đời khó gặp này, nhưng nếu vượt qua được thì thiên hạ khó có đại địch.

Lôi quang như thác nước, không ngừng rơi vào trong cái đỉnh, ở trên mặt lưu lại các loại lạc ấn, trở thành một bộ phận phù văn đại đạo của bảo đỉnh, đây là tự nhiên xây dựng mà thành, đều không phải là cố ý rơi vào.

Cái đỉnh nặng nề di động, với tiểu nhân màu vàng cùng nhau ở trong đó, Vạn Vật Mẫu Khí như tấm rèm rủ xuống thay thế tinh hà, làm cho địa phương này vừa bao la hùng vĩ vừa lộng lẫy lạ thường.

Diệp Phàm ngửa đầu, thân thể như là không đáy khi chống lại lôi hải vô cùng tận kia, cũng không ngừng há mồm nuốt điện mang, mà mỗi một tấc máu thịt cũng đều như là bảo bình đã sớm hấp thu không biết bao nhiêu lôi đình.

Thân thể hắn cùng với nguyên thần đang phát sinh một loại lột xác đáng sợ. Ngày nay mỗi một giọt máu của hắn đều ẩn chứa bí mặt của khai thiên, bên trong có lôi đình nổ vang. Bất cứ một giọt máu nào chỉ cần bay ra tất nhiên sẽ tiêu diệt sạch tinh hà, vỡ nát cả Đại Thánh.

"Boong!"

Trong thiên phạt có tiếng Vô Thủy Chung vang vọng, nhiễu loạn thời gian, dường như lập tức đã trải qua muôn đời lâu dài như vậy, làm cho cơ thể Diệp Phàm đều cứng lại rồi. Ở giờ khắc này hắn cảm thấy như đã sống qua một kiếp, cảm thấy thân thể mình già nua, hóa thành bụi bậm, sau đó theo cát bụi bay lên, đi luân hồi làm cỏ cây tẩu thú các loại.

- Tắt!

Diệp Phàm hét lớn cho tiểu nhân màu vàng thanh tĩnh, không minh, vận chuyển Thần thuật tối cao, cố định được bản thân mình, không nhìn thời gian hỗn loạn, trong nháy mắt yên tĩnh lại.

Tiếp theo, mi tâm hắn phát sáng, vận hành bí quyết chữ "Tiền" và bí quyết chữ "Hành", xuất động lực cấm kỵ thời gian, bằng bạc áp bức lên hướng vòm trời, đối chọi gay gắt chống lại kiếp phạt của trời xanh.

Đây là một địa phương đáng sợ, các loại pháp tắc đan vào, lực lượng khắp nơi. Chiến y Chuẩn đế của Diệp Phàm luyện thành trước kia sớm trở thành tro bụi, lôi điện bổ tới hoàn toàn không giữ lại được.

Thời điểm nay, chỉ có thân thể hắn không hủy, còn có cái đính có thể trường tồn, các đồ vật khác ở dưới sấm sét, cường đại như binh khí Chuẩn đế cũng không được, phải trở thành tro bụi.

Loại đại kiếp nạn mênh mông này xưa nay ít có!

"Rắc rắc!"

Diễn biến đại đạo hóa thành hình thể chân thực phóng xuống, đó là các loại sinh vật, bao gồm Chu tước, Thần minh các thứ... kịch liệt chém giết giao chiến cùng một chỗ với Diệp Phàm.

Cảnh tượng đáng sợ không gì sánh nổi khiến người ta chấn động! Mỗi một loại thiên kiếp đều đủ để diệt sát chư Chuẩn đế trên thế gian, mà ở địa phương này lại ùn ùn kéo tới.

Từ chín lần chín tám mươi mốt đợt đại kiếp nạn mây tím bắt đầu, số lượng lôi kiếp luôn luôn giảm dần, nhưng lại trấn áp xuống phía dưới càng khủng bố hơn, ùn

ùn kéo tới không ngừng.

"Ầm" một tiếng, tiên quang ngũ hành xông thẳng lên trời cao, vạch ra ở trong vũ trụ một loại khí tức không hiểu: Ngũ Hành Kiếp xuất hiện rồi!

Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ diễn biến cùng một chỗ, giao hòa hợp nhất, cuối cùng tạo thành như một Ma thể nghiền ép xuống, tạo thành uy hiếp thật lớn với thân thể của Diệp Phàm.

Hơn nữa phía trên Ma thể lại có một cái đầu chân chính từ cổ nơi đó bị cắt đứt đoạn, máu chảy đám đia, trên cái đầu, răng nanh trong miệng nhe ra, tóc tai bù xù nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

Trong sách cổ có shi lại, ở trong đại kiếp nạn đáng sợ nhất sẽ có các loại chuyện kỳ bí không giải thích rõ. Tỷ như loại này, có người nói đây là một loại hiến tế dẫn động trời xanh, thu hút thống trị giả đánh xuống lôi pháp đáng sợ nhất.

Từ lực lượng ngũ hành dung hợp, cũng luyện chế thành một viên đầu của Ma thể máu chảy đám đia, đủ để thuyết minh sự đáng sợ của kiếp nạn này.

Quả nhiên. Diệp Phàm cứng chọi cứng, trên người có điểm điểm vết máu bắn ra, không hổ là hình thức hiến tế trong truyền thuyết triệu hoán trời xanh giáng xuống đại kiếp nạn cấm kỵ, không gì sánh nổi.

Tinh không này đều bị tán nhỏ, ngay cả dao động truyền ra đều cuồn cuộn cuốn tới các tinh hệ xa xa, làm cho tinh tú nơi đó một viên tiếp theo một viên nổ tung, trở thành bột mịn.

Diệp Phàm cứng chọi cứng với đầu Ma thể, bàn tay lộ ra vết máu, đều sắp xuất hiện xương trắng, đây là chuyện xưa nay chưa từng có.

- Thiên kiếp thật cường đại, thật sự là xưa nay hiếm thấy! Tối thiểu ở cảnh giới này khó có thể gặp được!

Truyền tới một thanh âm lạnh lùng. Trong tinh không xa xa xuất hiện một thân ảnh.

Dáng người hắn cao hơn trượng, một đầu tóc tím bay theo gió, đứng sừng sững ở bên cạnh lôi hải, nhìn chăm chú vào Diệp Phàm. Hai mắt hắn như hai lưỡi đao bức người, khí phách toàn thân tràn ngập tính xâm lược, có một loại khí cơ cường đại áp bức người ta hít thở không thông.

Không hề nghi ngờ, đây là một vị chí tôn cổ đại!

Bá thể đại thành đến đây rồi! Cho tới hôm nay, Diệp Phàm tái hiện, đại kiếp nạn chấn nhiếp thế gian, Bá thể hắn rốt cuộc đứng ngồi không yên, tự mình chạy tới nơi này.

- Ngươi rất mạnh xưng được với thiên tư ngút trời, tuổi trẻ mà có được thành tựu như vậy, không nói xưa nay hiếm thấy cùng ít có!

Bá thể đại thành gật đầu thở dài, phát ra lời tán thưởng thiệt tình.

Tối thiểu hắn biết, năm đó hắn không làm được! Khi độ kiếp hắn đã hơn ngàn tuổi, mà hắn thành tựu như vậy cũng đã được xem là xưa nay hiếm thấy.

- Cái này tính là gì! Có người năm sáu trăm tuổi chạm đến lĩnh vực thành đạo, nhưng từ đó về sau lại nửa bước khó tiến, mà có người mấy ngàn năm sau mới đắc đạo, trực tiếp hóa thành chí tôn vô thượng!

Diệp Phàm không cho là đúng.

Hắn đang độ kiếp đáng sợ nhất, hơn nữa gặp phải người đối với hắn có tính xâm lược nhất trên đời này, mà vẫn bình tĩnh như thế, còn thật sự nghiêm túc thảo luận, phi thường trấn định.

Bá thể đại thành, mi tâm nơi đó có một vết tối đen, lúc này nhảy lên rất nhẹ, ánh mắt càng ngày càng sắc bén bắn ra chùm tia sáng như là hai luồng điện tím, nhìn chòng chọc vào Diệp Phàm nói:

- Đáng tiếc lương tài mỹ chất như vậy sắp ngã xuống, rốt cuộc không nhìn thấy cái đẹp của tinh không và mỹ cảnh tốt đẹp của đời người!

- Ngươi cứ như vậy tự tin có thể giết chết ta sao?

Trong thiên kiếp, cái đầu Ma thể khủng bố kia nổ tung, rót vào máu, làm cho thần lực ngũ hành tăng vọt, khí tức dập nát tinh không.

Thánh huyết trên nắm tay của Diệp Phàm văng bắn khắp nơi, hắn lộ vẻ mặt ngưng trọng, trong ma thể áp trời kia như có một hư ảnh hiển hóa, hợp nhất lại, đó là là ý chí của đại đạo thiên địa không dung tha hắn, ập xuống phía dưới.

- Giết ngươi, còn cần phải tự tin gì chứ! Niên đại ta vô địch, tổ tiên của ngươi đều phải thần phục! Năm đó Thánh thể đại thành bị ta đánh nổ tung, ngã xuống trước chân ta. Cái loại cảm giác tắm trong Thánh huyết này thật sự rất tuyệt vời, đã rất lâu rồi không có cảm nhận được!

Bá thể đại thành chắp hai tay sau lưng, vô cùng tự phụ, đứng ngạo nghễ trên tinh hà, bễ nghễ thiên hạ, chỉ có ta độc tôn.