Già Thiên

Chương 1781: Phong ba mãnh liệt

Diệp Đồng bị thương rất nặng, nếu không có bí quyết chữ "Hành" luyện đến xuất thần nhập hóa, nếu không phải bí quyết chữ "Giả" thiên hạ vô song, hắn có thể sẽ không về đươc.

Ở dưới tương trợ của Diệp Phàm, toàn thân hắn huyết khí bốc hơi, u ma khí bị bài trừ sạch, xương cốt gãy đoạn một lần nữa sinh trưởng, nội tạng nứt vỡ khép lại, nguyên thần ảm đạm cũng bắt đầu phát sáng.

Diệp Đồng thân là Chuẩn đế, vậy mà chiến một trận với Cổ Hoàng tử lại bị thương nặng như vậy, có thể thấy được một trận chiến này hung hiếm cỡ nào, thiếu chút nữa liền không về được.

Hai tròng mắt Diệp Phàm lóe lên ngọn lửa, hắn quên một góc tương lai nhìn thấy kia, đúng là Bất Tử Thiên Hậu và Địa phủ tiến quân nơi này, dánh cho Tiểu Tử, Diệp Đồng còn có Tiểu Tùng thủ hộ nơi này thành màn sương máu.

Ngày nay, loại tình huống bi thảm này thiếu chút nữa phát sinh trước thời hạn. Hắn lộ sát khí, bị động không phải tính cách của hắn, nếu đã biết rõ một số chuyện, như vậy sẽ toàn lực ngăn cản, đi trước gây khó dễ.

- Sư phụ! An Lan tinh tú bị người một chưởng đánh nổ tung!

Hoa Hoa nhận được tình huống mới, tiến lên bẩm báo, sắc mặt tái nhợt.

Diệp Phàm nghe vậy sắc mặt âm trầm, càng thêm khó coi, thật lâu không nói gì. Viên tinh tú đó mặt trên có thiên binh của Thiên Đình trú đóng, nhất định đã trở thành bụi vũ trụ.

Đó là tinh tú Tiểu Tùng và Dương Hi đi qua, từng ở nơi đó tu luyện, lịch làm, hiển nhiên người kia là muốn nhằm vào bọn họ, một chưởng đánh nổ tung toàn bộ, giết chết sạch sẽ.

Duy nhất may mắn là, Tiểu Tùng đã trở lại không hề gặp phải người kia.

- Dương Hi đâu?

Diệp Phàm hỏi.

Sự tình đã rất rõ ràng. Hoàng Sào hạ tử thủ, hạ quyết tâm quyết định phải diệt trừ ba đại đệ tử của Diệp Phàm, bởi vì ba người này đều trở thành Chuẩn đế thiên tư ngút trời, làm cho bọn họ lo lắng.

- Không biết hắn đi nơi nào, một mình đi tu luyện củng cố đạo quà!

Có người nói, về mọi người ra ngoài đều có báo về hành tung, để liên lạc và trợ giúp.

Nhưng Dương Hi gần đây mới vừa trở thành Chuẩn đế, cần độc hành, hiểu được pháp đạo của chính mình, tạm thời mất đi liên hệ với Thiên Đình.

- Sư đệ nói muốn đi cố hương nhìn lại xem, hoài niệm hết thảy nơi đó. Có lẽ xúc cảnh sinh tình, có thể thu được càng nhiều thể ngộ!

Tiểu Tùng về đến. yên ổn.

Trên mặt trăng Huyết Nha bay xuống, từ trong tniyền tống nhận được tin tức, báo cho bọn họ biết, quan ải thứ năm mươi Nhân tộc bị Khôn Thiên thần tướng tung một quyền đánh dập nát, các tinh tú ở phụ cận hoàn toàn vỡ nát.

Ba đại thần tướng của Hoàng Sào: U Ma Thần. Nhật Nguyệt, Khôn Thiên đều xuất hiện, vì để đánh chết ba vị đệ tử của Diệp Phàm, thực sự đã hành động.

Nghe được tin tức này, mọi người dưới cây bồ đề lặng ngắt như tờ, đều trầm mặc một trận. Tám thần tướng từng đi theo Bất Tử Thiên Hoàng, tất cả đều cường đại tuyệt đỉnh, mặc dù không có khôi phục pháp lực của ngày xưa, cũng không phải một người mới vừa trở thành Chuẩn đế có khả năng chống lại.

- Thật khinh người quá đáng!

Rất nhiều người ánh mắt đều đỏ bừng. Dương Hi tính cách hào sảng, khi đối ngoại chinh chiến luôn xông tới trước nhất, ngày thường hợp cùng mọi người lại cụng rượu hào sảng, được phần đông thiên binh thiên tướng tôn kính.

- Ta phải đi lên một chuyến!

Diệp Phàm nói. Hắn đã động sát khí.

- Tiểu tử bình tĩnh! Chúng ta sắp liên thủ với Đạo Cung và tổ chức Thần. Hiện tại nên lấy đại cục làm trọng, đợi thời khắc mấu chốt phát động một kích lôi đình!

Hắc Hoàng cản lại.

- Ta rất bình tĩnh! Nếu như không làm gi đáp lại, bọn họ mới có thể cảm thấy quái dị đó! Ta đi giết sạch sẽ, cũng coi như mê hoặc bọn họ!

Diệp Phàm bình tĩnh đáp.

- Sao biết chuyên này không phải là dẫn xà xuất động, cổ ý thiết đặt phục kích cho ngươi đi vào!

Hắc Hoàng nói, mà người khác cũng có cái nhìn như vậy.

- Ta có chừng mực! Lần này nhất định phải đánh đau bọn chúng, để cho bọn chúng tập kết lực lượng, đờ phải chúng ta... đi tiêu diệt từng người!

Diệp Phàm nói.

Thiên Đình, Đạo Cung, tổ chức Thần muốn kết minh, chính là muốn lực lượng các nơi của Hoàng Sào tụ tập cùng một chỗ, rồi tung một lưới bắt hết. Diệp Phàm đi chuyến này là muốn trợ giúp kết quả này.

- Về chuyện đứa nhỏ, chúng ta đánh xong một trận tiếp tục bàn ti mỉ không thành vấn đề chứ?

Diệp Phàm hỏi lão Thần.

- Không thành vấn đề!

Lão nhân rất sảng khoái đáp ứng. Bất kể là Địa phủ hay là Hoàng Sào đều là địch nhân của tổ chức Thần, huống chi ngày nay có thêm tầng quan hệ đứa nhỏ này.

Hắc Hoàng, Diệp Đồng, Tề La phụ trách nói chuyện và thương lượng với Đạo Cung và tổ chức Thần, kế tiếp sẽ có một hồi đại chiến, phải xuất động toàn lực.

Các nhà cũng không thể làm lấy lệ, phải xác định rõ ràng xuất động dùng hết thủ đoạn cấm kỵ.

Khiến mọi người an tâm là khi mở ra kho báu, lấy ra hồn đăng của Dương Hi phát hiện như trước vẫn còn sáng, hắn chưa từng ngã xuống.

Dù vậy, Diệp Phàm cũng muốn nhích người.

Lão Thần híp mắt suy nghĩ, rồi nói:

- Ngươi cứ như vậy yên tâm một mình rời đi, sẽ không sợ chúng ta mạnh mẽ mang đi đứa nhỏ, gây bất lợi cho Thiên Đình sao?

Diệp Phàm cười cười, không nói gì thêm.

- Đại ca ca, trên đường cẩn thận nha!

Xa xa, một cô bé trắng mịn chạy tới, đi cùng một chỗ với Tiểu Tử, hai cô bé trong sáng và tinh xảo đều giống như búp bê gốm sứ.

Lão Thần lông tóc dựng đứng, toàn thân phát lạnh thấu xương, nổi một lớp da gà. Lão có cảm giác như đang đối mặt với một con mảnh thú hồng hoang, có thể cắn nuốt tất cả sinh linh trên thế gian.

Lúc này lão liền ngậm miệng, không nói thêm gì nữa.

Nhưng trong lòng lại nổi lên gợn sóng ngập trời, đây là đạo quả Đại đế nha! Tai nghe là giả, mắt thấy là thực, cứ như vậy còn sống ở nhân gian, đây ít nhiều đều đã trôi qua hơn vạn năm? Thật nghịch thiên biết bao! Nguồn: http://Trà Truyện

Tổ chức Thần kế thừa lâu dài, bọn họ từng đi qua Bắc Đẩu, rất nhiều vạn năm trước từng có một vị lão Chuẩn đế gặp cô bé ở Bắc Đẩu, lúc ấy bị dọa cho hoảng sợ không thôi. Bí tân này được ghi lại trong một bản chép tay ố vàng còn giữ lại trong tổ chức Thần đến nay.

"Còn không hề tan biến đi, như trước sống ở trong hồng trần, thật kinh người!" Trong lòng lão khó có thể bình tĩnh.

- Lão nhân ngươi rất ngu đần, chưa thấy qua cô bé tý của ta sao? Thật sự là tên nhà quê!

Cách đó không xa, đứa nhỏ khinh bỉ lão Thần, lấy lòng cô bé, nhưng đánh chết cũng không chịu tới eần, sợ chính tinh khí thần trong cơ thể mình xói mòn.

Một mảng sương mù Thái Âm thổi qua, tinh hà đầy trời đều bị che khuất, Diệp Phàm một mình đi lại, thi triển bí thuật trong Thái Âm tiên kinh quét ngang tinh vực dưới quyền thống trị của Hoàng Sào.

Liên tiếp mấy chục viên tinh tú, rất nhiều đầu lĩnh của Hoàng Sào mất đầu, không địch lại một hiệp. Hắn không có huyết tẩy, nhưng loại thủ đoạn lấy đầu của nhân vật trọng yếu này càng thêm khiến trong lòng mỗi người hoang mang hoảng sợ.

Diệp Phàm đến đây, đầu tiên là thi triển Thái Âm tiên kinh, rồi sau đó lại vận chuyển Thái Dương Mau Kinh, cả thân thể lóng lánh hào quang, ra tay một kích lôi đình giết thẳng vào Hoàng Sào.

Tin tức thỉnh thoảng truyền ra, vũ trụ bình tĩnh tiếp tục nổi sóng.

Diệp Phàm giết hai mươi bảy vị cao thủ đều là nồng cốt của Hoàng Sào. Một đường đi tới, căn bản là không có ý thu tay, kiếm phong thẳng chỉ tới Hoàng Sào ở chỗ sâu trong vũ trụ.

Quần áo phần phật, máu bắn tung toé lên, ngắn ngủn trong một ngày Diệp Phàm đã giết năm mươi bốn vị cao thủ của Hoàng Sào, tất cả đều là nhân vật tọa trấn một phương.

Có một phần là kẻ đi theo Hoàng Sào xưa nay, một bộ phận khác là cường giả đương thời đầu nhập vào trở thành thống lĩnh một phương. Kết quả bị Diệp Phàm giết chóc vô tình, chém chết sạch sẽ.

Tin tức không thể nghi ngờ là nổ tung oa, mọi người của các thế lực lớn trong vũ trụ đều sợ ngây người!

Đây là Diệp Phàm muốn làm cái gì? Bất kể hậu quả phải khai chiến sao? Xung đột lần này, hai tổ chức lớn tất nhiên phải có một diệt vong mới được, không thể thiện tâm.

Hai mươi năm qua, khắp nơi đều rất kiềm chế, mặc dù đang ngầm chiến đấu, nhưng cũng không có dấu hiệu xung đột đại quy mô. Đột nhiên Diệp Phàm thanh tẩy kịch liệt như vậy, đạp đường máu đi tới, chấn khiếp bát hoang vũ trụ.

- Này, nghe nói đệ tử Dương Hi của Diệp Phàm bị giết. Hắn tức giận, không quản hết thảy báo thù cho đệ tử!

- Tin tức mới nhất: Thánh thể Diệp Phàm gặp phải phục kích! Ba đại thần tướng của Hoàng Sào phân biệt đóng ở một phương, sớm đã cùng Thiên Hậu đợi hắn đã lâu, triển khai đại chiến!

- Diệp Phàm gặp được Khôn Thiên, triển khai một kích kinh thiên động địa, từng là một trong tám thần tướng phải phun ra một ngụm máu lớn, suýt nữa mất mạng!

Truyền đến một tin tức chấn động khắp nơi. Đặc biệt một tin cuối cùng làm cho rất nhiều người trố mắt nhìn trân trối, lúc này mới hai mươi năm mà thôi a, Diệp Phàm đã cường đại tới một bước này rồi sao?

- Hoàng Sào xé mở vũ trụ, Bất Tử Thiên Hậu ra tay!

Khi truyền đến một tin tức cuối cùng này, dĩ nhiên không phải một lần phong ba nhỏ, mà là một hồi động đất cấp vũ trụ, chiến tranh sắp sửa mở màn, sẽ cuốn theo khẳp thiên hạ.

Thiên Hậu với hai đại thần tướng khác cùng nhau đi tới nơi đó, nhưng đều đã chậm rồi, không có thể lưu lại Diệp Phàm. Hắn gần như sắp đánh chết Khôn Thiên thần tướng, rồi nghênh ngang rời đi.

- Thánh thể thật cường thế, ngay cả tám thần tướng của Bất Tử Thiên Hoàng ngày xưa đều không làm gì được hắn, suyt nữa bị đánh chết, hắn cường đại tới mức nào rồi?

Sau một ngày này, trong vũ trụ tràn ngập một bầu không khí vô cùng khẩn trương. Ai ai cũng đều biết, đại chiến không thể tránh khỏi, Bất Tử Thiên Hậu khẳng định sẽ không bỏ qua.

- Trong Thiên Đình có người khiến Thiên Hậu kiêng kỵ, bằng không đã trực tiếp san bằng rồi!

Mọi người nghĩ tới Đế chủ ngày xưa, hưng sư động chúng mà đi, kết quả lại bị đuổi chạy mà về.

- Thiên Hậu kiêng kỵ cái gì? Thời gian làm bạn với Thiên Hoàng tranh đấu khắp thiên hạ, cái dạng anh hùng gì chưa thấy qua, có ai có thể sánh được với Thiên Hoàng sao?!

Thị nữ của Bất Tử Thiên Hậu xuất hiện, kéo theo một cái trống Thần bắt đầu vỗ vang động, đây là tiếng trống kêu gọi của Thiên Hoàng, là năm xưa các tộc vũ trụ liên thủ luyện chể thành, kính hiến cho Thiên Hoàng.

Chỉ cần tiếng trống này vừa vang lên, các tộc đều phải chạy tới nghe theo hiệu lệnh.

Cái trống này rất thần bí, mới vừa vang lên, rất nhiều tổ địa các tộc lập tức sáng rực lên, tiếng trống ù ù, giống như sấm sét bình thường, các nơi vũ trụ đều cùng nổ vang.

Vũ trụ rung chuyển dữ dội, ai cũng không nghĩ tới cái trống này yên lặng muôn đời sau còn có thể vang lên, một bộ phận người đạp bước trên hành trình.

Đương nhiên, phần nhiều các đại tộc trầm mặc chống đỡ, không nghe theo lời kêu gọi. Đã trôi qua nhiều năm như vậy, hậu đại ai còn để ở trong lòng lời thề của tổ tông.

- Bất Tử Thiên Hậu tụ tập không phải đại quân các tộc, mà là vì triệu hoán tám lộ thần tướng!

Lão nhân đốn củi ánh mắt sáng lên.

- Không sai! Trong thần tướng có mấy người sớm đã tọa hóa, ta nghĩ là nàng ta thử kêu gọi đệ nhất thần tướng, dùng hắn đến để giết Đế, đối phó với cô bé của Thiên Đình kia!

Lão nhân của tổ chức Thần có vẻ rất ngưng trọng.

Đệ nhất thần tướng nếu xuất hiện, lúc đó chắc chắn là một hồi sóng to gió lớn. Hắn là một người dám tranh phong với Bất Tử Thiên Hoàng, mọi người đều nói hắn có thể thành đạo!

- Như thế nào?

- Còn có thể như thế nào, đi giết đi!

Thiên Đình, Đạo Cung, tổ chức Thần rốt cục liên hợp cùng một chỗ, sắp sửa xuất kích.

- Đến rồi đây! Ta không có chậm nha, cuối cùng chạy tới kịp lúc!

Bàng Bác trở lại Thiên Đình, ngoài ra còn có một nữ nhân tao nhà tuyệt đại, đúng là Nhan Như Ngọc.

Lần trước, Bàng Bác và Hắc Hoàng đi ra ngoài tu luyện, ở trên một viên tinh tú không ngờ phát hiện hậu nhân của Thanh Đế, thấy được phong thái của binh khí Yêu đế trong tay nàng.

Ngày nay, hắn mời đến Nhan Như Ngọc, mượn tới kiện binh khí Đế thứ hai cùng tham chiến!

"Đông… Đông..."

Thiên Hoàng cổ ù ù vang động, chấn động các nơi vũ trụ, người ban đầu không muốn tham chiến chợt phát hiện tổ địa sấm rền chớp giật, sắp vỡ nát.

Đây là một loại nguyên lực!

Năm đó thề phải đi theo Bất Tử Thiên Hoàng, vả lại ở trên tế đàn tổ địa các đại tộc vãi ra tổ huyết, ngày nay đều bị nguyện lực tìm tới, nếu không tham gia chiến đấu, nhất định phải trả giá nghiêm trọng.

Ai cũng không nghĩ tới, Thiên Hoàng cổ đáng sợ như vậy, mặc dù đã qua đi muôn đời, ma tính và thần uy của nó vẫn còn như trước!

- Tình huống không ổn, Địa phủ dường như cũng có động tĩnh, có ý muốn ra tay!

Hắc Hoàng chau mày, bọn họ mọi thời khắc đều chú ý tới quái vật lớn kia, phát hiện manh mối.

- Không sao! Minh Hoàng không ra mặt, chí tôn cổ đại không xuất hiện, bọn họ phái ra một ít cao thủ cũng không thay đổi được chiến cuộc!

- Không thể xem thường Địa phủ, nếu bọn họ đã xuất động, ngay cả Thiên Hoàng Cổ đều xuất hiện, chúng ta đây cùng không cần phải... bảo lưu lại làm gì!

Lão Thần lộ sắc mặt ngưng trọng nói.

Lão nhân thành kính quỳ trên mặt đất, mang lên hương án tế bái, sau đó trịnh trọng mở ra một cái hộp đá, lấy ra một cái kèn ảm đạm, tự mình thổi lên.

"Ô… ô..."

Tiếng kèn vừa nổi lên, bát hoang vũ trụ đều kinh sợ, rất nhiều người không biết là cái gì, nhưng lại phát hiện lời kêu gọi đến từ Thiên Hoàng cổ bị triệt tiêu.

Đương nhiên, cũng có một bộ phận chủng tộc chí cường bừng tỉnh, nói:

- Là kèn Chiến Tranh của Đế Tôn, kêu gọi chúng ta đi tác chiến!

Ai cũng không nghĩ tới, phong ba càng lúc càng lớn, trong mơ hồ một hồi đại chiến thổi quét khắp vui trụ sắp sửa mở màn!