Già Thiên

Chương 1667: Chỉ Một Thời Này

Vũ trụ bị cắt qua, một đạo lại một đạo tiên quang rực rỡ nhất bay ra, làm cho vũ trụ tối đen và lạnh như băng kia giờ khắc này trở thành sáng choang, hào quang rực rỡ.

Giống như là mở ra một kỷ nguyên mới, chiếu rọi quá khứ, hiện tại, tương lai, thông suốt cổ kim tương lai!

Cũng không biết có bao nhiêu kiện binh khí Đế sống lại, dập nát vạn vật, giống như đang khai thiên lập địa, cùng nhau trấn áp tới, cùng nhau đối phó với hắc ám náo động!

Khí tức của Đại đế cổ bùng phát, cả vũ trụ đều đang run rẩy, từng pháp tướng thật lớn ở trong tinh vực bất đồng tăng vọt, rồi sau đó xé rách vũ trụ mà đi.

Dường như thân ảnh một vị lại một vị tiên dân viễn cổ theo cúng bái trở về, một lần nữa buông xuống thế gian này, phải bình định huyết loạn hắc ám đáng sợ nhất muôn đời đến nay.

Thiên địa vạn vật, một ngọn cây một cọng cỏ tất cả đều kinh hãi run sợ, từng dải từng dải tinh hà đều rung chuyển, thì càng đừng nói là vạn linh vũ trụ!

Chưa từng có một thời đại nào giống như hiện giờ, nhiều binh khí Đại đế sống lại như vậy, đồng thời xuất động, toàn bộ trấn áp về hướng một vực. Cảnh tượng này quả thực giống như đang diệt thế.

Đây không phải là sống lại đơn giản, mà là hoàn toàn sống lại thực sự, có thể so với một kích của Đại đế cổ, nhiều binh khí như vậy đánh tới, thiên địa đều phải tan tác.

Mấy vị chí tôn cổ đại lần đầu tiên chấn động như vậy, không còn ung dung thoải mái giống như trước, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, mỗi người đều như lâm đại địch. T.r.u.y.ệTrà Truyện

Binh khí Đế đều là hạng người như họ tế luyện ra, nên muốn hủy diệt có độ khó rất lớn. Huống chi ngày nay Tiên Thai của họ có thiếu sót, đều không người nào là không có tì vết.

Nhiều thanh binh khí như vậy xuất hiện, rất khủng bố, từ xưa đến nay không ai có thể ứng phó!

Nếu không nhờ năm vị chí tôn đứng chung một chỗ, khẳng định không có gì trì hoãn, nếu là một người lập tức sẽ bị đánh thành tro bụi, trở thành bụi vũ trụ.

"Leng keng!"

Đại kích màu đen trong tay Thạch Hoàng rung chuyển kịch liệt, ô quang xé rách vòm trời, mũi kích thật lớn chớp động hào quang đáng sợ, như là có thể phá nát tất cả ngăn cản.

Nhưng, binh khí vọt tới kia hoàn toàn không có mảy may chần chừ, lập tức phát động một kích chí cường.

"Ầm!"

Hàng Ma Xử đập xuống dưới, vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt vũ trụ liền sụp đổ! "Keng" một tiếng, va chạm mạnh với đại kích màu đen kia cùng một chỗ, chấn cho cánh tay Thạch Hoàng đều run lên một hồi, trên mặt lộ vẻ kinh sợ.

Những binh khí này đều phẫn nộ tới cực hạn, vượt qua hiện tượng của nó, từng cái đều sống lại giống như Đại đế ngày xưa tái hiện ở nhân gian.

Hàng Ma Xử là chí bảo của A Di Đà Phật Đại đế luyện chế thành, là cổ binh hàng ma vô thượng của Phật môn. Ở quá khứ nó luôn lượn lờ hào quang thần thánh tường hòa. Nhưng ở trên con đường thành tiên bị nhuộm quá nhiều máu huyết phật đồ, gần như đã thay đổi lớn.

Lúc này, nó như một đầu sư tử màu tím phẫn nộ rống vỡ nát vũ trụ, cả vật thể hào quang tím rực rỡ, liều mạng đập xuống.

"Keng!"

Phát ra một tiếng va chạm vang trời, Hàng Ma Xử bạo động, lại một lần đập xuống dưới. Binh khí màu tím phát ra hào quang ức vạn trượng, trong đó mơ hồ như có một đại phật đứng sừng sững trên hư không, nhất định phải trấn áp Thạch Hoàng.

Đại kích trong tay Thạch Hoàng càng run động. Một kích này làm cho cánh tay hắn một lần nữa run lên, hắn cả kinh, nói:

- Giỏi cho A Di Đà Phật! Để xem ta làm thế nào hủy diệt binh khí của ngươi, luyện hóa hòa tan vào Tiên khí của ta!

Nhưng mà, khi lời nói của hắn vừa rơi xuống, định dùng bí pháp cấm kỵ chuyên môn đối phó với Hàng Ma Xử, đúng lúc này ở bên cạnh một thanh Tiên kiếm rực rỡ bổ thẳng xuống, quá mức sắc bén, quá mức rực rỡ, chiếu rọi Thạch Hoàng đều gần như không mở mắt ra được!

Thái Hoàng Kiếm bổ xuống, lực công kích cả thế gian khó sánh bằng. Nó đầu rồng là mũi nhọn, đuôi rồng là thân kiếm, có được uy lực công kích vô thượng, chém phá nát vũ trụ, không người nào có thể tranh phong!

Thạch Hoàng lách mình né qua mũi nhọn, công kích Hàng Ma Xử, cũng cực lực tránh né Thái Hoàng Kiếm, thế nhưng còn là hơi chậm một nháy mắt: hào quang sáng lạn xẹt qua, tóc đen rơi rụng, hắn bị gọt đứt một nhúm tóc, chỉ thiếu chút nữa mà thôi, thanh Tiên kiếm này đã cắt xé máu thịt của hắn.

Thái Hoàng năm đó lực công kích cả thế gian khó sánh, pháp của hắn được xưng có thể sánh với bí quyết chữ "Đấu", là một loại tiên pháp vô thượng lực công kích cường đại nhất. Nên lực công kích của binh khí này tự nhiên cũng như thế.

Thạch Hoàng phẫn nộ, đánh Hàng Ma Xử bay ra, vươn ra một bàn tay to chụp tới thanh Tiên kiếm rực rỡ này, muốn bắt lấy nó vào tay sau này luyện hóa.

Hắn là chí tôn vô thượng tới từ muôn đời, thế gian ai có thể địch nổi. Từ khi hắn thành đạo đừng nói chém rụng của hắn một sợi tóc, dù là người tới gần bên hắn cũng không có.

Ngày nay, trực tiếp bị chém rơi rụng một nhúm tóc đen, đây quả thực là một loại nhục nhã vô cùng!

"Ầm!"

Thiên địa rung chuyển, mưa lệ vô tận vãi ra, một tòa tháp màu vàng xanh ép xuống, chấn cho lục hợp bát hoang đều gào thét, vũ trụ như sắp nổ tung.

Tây Hoàng Tháp đập xuống bàn tay to kia, khủng bố ngập trời, vô cùng đạo tắc, vô tận hào quang, trong nháy mắt giáng xuống, thiếu chút nữa đập trúng, làm cho bàn tay to kia run lên.

Thạch Hoàng tức giận, giờ khắc này mấy món binh khí đều công kích tới hắn, không phải không thể dùng thân thể Đế cứng chọi cứng, nhưng lại phải trả cái giá không nhỏ, lúc này tinh hoa sinh mệnh đối với hắn mà nói rất quý giá.

"Hống!"

Hắn rống to một tiếng, trong miệng phun ra một mảng hào quang hừng hực, đó là pháp tắc đạo của Đế, hóa thành ngọn lửa bao phủ Tây Hoàng Tháp, định dùng pháp tắc vô thượng luyện hóa.

"Rầm rầm!"

Một quyển sách cổ loang lổ bay ngang không trung tới, Cửu Lê Đồ cắt đứt con đường phía trước, bên trong là một mảnh tinh không rực rỡ, vô cùng rộng lớn. Lực phòng ngự của nó tuyệt đối là rất kinh người.

Tất cả quang diễm đều bị thu vào, tự thân hào quang mãnh liệt phân giải pháp tắc, thật sự không đối phó được thì trực tiếp đẩy vào một phiến tinh không khác.

- Mấy món binh khí mà thôi, cũng dám vô lễ với ta!

Thạch Hoàng thật sự nổi giận rồi! Toàn thân phát sáng phát ra pháp tắc đạo của Đế, như Thần liên trật tự leng keng rung động, như một vòng trang sức do từng cây từng cây tiên kim luyện chế thành từ trong cơ thể hắn bay ra.

Nhưng mà, binh khí Đế cũng đều phát sáng, pháp tắc Đại đế cổ đan vào ngang dọc, Thần linh sống lại cũng đều liều mạng. Vả lại lần này lập tức chính là bốn kiện binh khí Đế đồng loạt bay lại đây, cùng một lúc trấn áp.

Chí tôn cổ đại đích xác rất cường đại, là kẻ sáng tạo ra binh khí cấp số này. Tuy rằng bọn họ là vô địch cường đại tuyệt đối, nhưng đối mặt với công kích của cùng một cấp sổ, cũng không có khả năng khắc chế toàn bộ.

Đó là bốn kiện binh khí Đế, tương đương với công kích của Đại đế cổ, bằng không những vật này sao có thể trở thành binh khí trong tay chí tôn ngày xưa, không có lực công kích tương ứng thì hoàn toàn không xứng.

Thạch Hoàng lập tức trở nên chật vật, bị bốn kiện binh khí vây quanh trấn sát, nếu hắn không thăng hoa tới cực hạn, đến cuối cùng nói không chừng đúng là sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn!

- Sát!

Bên kia, mấy vị chí tôn khác cũng giống như thế, đều rơi vào trong cuộc chiến giống như vậy. vốn trước đó bọn họ còn muốn cứu viện cho Thạch Hoàng, kết quả tiên quang một đạo một đạo bay tới trấn sát ngay vào bọn họ.

- Binh khí cũng muốn xưng tôn, các ngươi còn kém chút bản lãnh!

Chí tôn Luân Hồi rống to, ra sức tránh né tiên quang trấn áp ở chung quanh.

"Xoạt!"

Loạn Cổ Chiến Phủ kinh thiên động địa, nó có hai loại hình thái: một loại là "đạo phù", một loại khác là "phủ" không có gì không phá, chuyển hóa giữa hai hình thái, có thể luyện hóa vạn vật, có thể bổ nứt vỡ vũ trụ.

Trên người chủ nhân Luân Hồi chiến y Thanh Kim phát sáng, hắn dùng ngón tay cứng chọi cứng muốn đánh nát lưỡi búa kia, vô cùng khủng bố!

"Bùng!"

Một tiếng nổ vang, một cái đại ấn đập xuống, đại ấn của Thái Âm Nhân Hoàng xuất hiện. Tuy là một góc không trọn vẹn, nhưng vẫn như cũ cường đại tuyệt thế, trấn áp vạn vật vũ trụ. Nhất là hiện tại sau khi sống lại, như là có một lũ ý chí của Nhân Hoàng khi còn sống, uy lực cường đại đặc biệt phải bảo hộ chúng sinh!

Chí tôn Luân Hồi không chú ý một cái, dưới công kích của mấy món binh khí Đế, gần như bị Nhân Hoàng Ấn đánh trúng, trên gương mặt bị quẹt nhẹ một vết, máu tươi chảy đầm đỉa, vô cùng khủng bố!

Nếu là người khác bị binh khí Đế đánh trúng, khẳng định phải hình thần câu diệt, hóa thành bụi vũ trụ.

Mà chí tôn cổ đại thì chỉ lảo đảo một cái, cũng không có bị thương nặng, những pháp tắc kia chống đỡ được, loại thần năng cái thế này gần như làm cho người ta phải tuyệt vọng, thế này còn làm sao mà chiến?

Tuy nhiên binh khí Đế bay tới cũng đủ nhiều, có tới mười mấy kiện bao phủ mấy đại chí tôn, phát sinh một trận chiến đáng sợ nhất từ trước tới nay.

Chưa từng có một lần nào giống như vậy, rất nhiều binh khí Đế xuất thế, cùng nhau trấn áp chí tôn. Quả thật xưa nay ít thấy.

Bởi vì lần này hắc ám náo động lan tràn ra phạm vi quá rộng, làm cho tất cả binh khí Đế đều bừng tỉnh, làm cho chúng lần lượt sống lại, cùng tham dự vào trận đại chiến có một không hai này.

- Vô dụng! Chung quy là binh khí mà thôi, chúng ta có thể luyện chế, cũng có thể hủy diệt!

Chí tôn Quang Ám gào lên, vung lên Quang Trượng và Ầm Thuẫn trong tay, Quang Ám giao hòa, năng lượng đã xảy ra bùng phát lớn, hắn phát ra lực lượng pháp tắc đáng sợ nhất đánh dạt mấy món binh khí ra xa.

Các chí tôn khác cũng đều cuồng bạo, ngoại trừ vẫn không có thăng hoa tới cực hạn, mấy người đều vận dụng pháp tắc cấm kỵ đáng sợ nhất, dập nát mặt trời trăng sao, hủy diệt vạn vật thiên địa.

- Sát!

Chí tôn cùng rống lên.

Vũ trụ sợ run, chúng sinh khiếp sợ, rất nhiều người đều quỳ sát trên mặt đất, bất kể cách xa bao nhiêu đều cảm giác được loại áp lực lớn lao này, như là đang đối mặt với Đại đế cổ.

Trận đại chiến có một không hai này, từ địa phương này đánh tới địa phương khác, không thể tránh khỏi lan đến gần rất nhiều tinh hà, làm cho không ít tinh vực hóa thành làn khói, không bao giờ có thể xuất hiện nữa.

Chiến đấu kịch liệt chưa từng có xưa nay, có Đế binh bị hủy diệt vỡ nát trong vũ trụ, trở thành quá khứ. Đây là một loại kết thúc bi thảm nhất, khiến người ta cảm thán tiếc nuối.

Chí tôn liều mạng, đến đây nhiều binh khí như vậy đều khó có thể trấn áp, ngược lại có binh khí Đế bị hủy diệt. Đương nhiên cũng có chí tôn bị thương, máu tươi bắn ra nhuộm đỏ tươi tinh không, nhìn thấy mà ghê người!

- Sát!

Người đến từ Hàm Cốc Quan động rồi. Nam nhân giống như đúc với Cơ Tử thấy chết không sờn, phát động một kích đáng sợ nhất, làm cho trên người Thạch Hoàng bắn ra một đóa hoa máu.

Nhưng, hắn cũng không thể giết chết chí tôn này, mà bản thân lọt vào pháp tắc Hoàng Đạo phản phệ, há mồm phun một ngụm máu to, thất tha thất thểu rút lui.

Hắn đứng sừng sững ở Chuẩn đế tuyệt đỉnh, quan trọng nhất là có được thân thể Đế, trên lý thuyết có thể chiến một trận với chí tôn, nhưng đáng tiếc là không phát huy ra được pháp tắc Hoàng Đạo, liều mạng chiến đấu sinh tử chung quy là không địch lại.