Già Thiên

Chương 1507: Soán Vị

Phàm nhân cả đời có thể có mấy lần mười năm, vừa quay đầu lại nếp nhãn đã lặng yên hiện lên trên mặt. vẽ ra dấu vết của năm tháng, hồng nhan hóa thành đầu bạc, tuổi thanh xuân như nước trôi đi.

Mười năm thật sự không phải một đoạn năm tháng ngắn ngủi, ở trong cuộc sống con người hết sức quan trọng, có thể khắc cốt minh tâm, có thể huy hoàng sáng lạn, cũng có thể thất ý bi thương.

Tu sĩ thọ mệnh tương đổi dài lâu, mười năm có lẽ chỉ là trôi qua trong nháy mắt, ở trong quy tích đời người có lẽ không nổi lên chút gợn sóng gì. Thế nhưng, mười năm ở Bỉ ngạn đối với chư hùng mà nói lại có vẻ không giống bình thường.

Mười năm này chú định làm cho Thần khó quên!

Thần cao cao tại thượng, lục hợp bát hoang chỉ có ta độc tôn. nhưng năm tháng mười năm qua đi, hắn lại rơi vào tình cảnh ưu sầu khó chịu. Thiên hạ đều bàn tán về sinh mệnh của Thần đã đi tới cuối đời, khó giữ được tính mạng.

Chí thần sắp thay thế vị trí của Thần mà xuất thế! Loại lời đồn đãi này lay chuyển cơ sở và địa vị của Thần, trực tiếp và rõ ràng nhất chính là tín ngưỡng suy yếu. thần lực giảm mạnh.

Ở bên ngoài sẽ không biết rõ loại tín ngưỡng lực này có ý nghĩa với Thần như thế nào, một khi mất đi, Thần có thể thật sự sẽ ngã xuống trên Thần đàn, mất đi địa vị thống trị.

Nhưng mà, mặc cho Thần xuất động, bày ra thần uy công tham tạo hóa, quét ngang Bí Ngạn cũng không thay đổi được điều gì.

Lời đồn đãi nổi lên khắp nơi, tin Thần sắp chết đã cắm rễ ở trong lòng mọi người, rất nhiều người tin rằng Thần thật sự không xong rồi, đã tiến vào tuổi xế chiều lúc tuổi già, đã không còn đủ sức để xoay chuyển trời đất.

Những nhân tố này chồng chất lên nhau sinh ra hậu quả đáng sợ: tín ngưỡng không tinh thuần, không còn mênh mông, vầng hào quang bên ngoài cơ thể Thần đã không còn rực rỡ như xưa. thậm chí có thể dùng từ ảm đạm để hình dung.

Chỉ có khi nào Thần hao phí căn nguyên mới hiện lên vầng hào quang cuồn cuộn mãnh liệt.

Ngày nay, đừng nói là ở bên ngoài, chính là bên trong Thần vực: một ít Điện chủ, Thần lão, Hộ đạo giả đều dao động trong lòng, cho rằng Thần có thể thật sự đang đi vào lúc tuổi già.

- Ta thần uy cái thế, quét ngang vạn vực chư thiên vô địch, ai có thể chống lại?

Thần cực kỳ phẫn nộ, một mình ở trên Thần đàn cao cao tại thượng kia gào rống, chấn khắp Thần vực rung chuyển kịch liệt.

Không người nào đáp lại, Thần vực rộng lớn như vậy lại lặng naắt như tờ.

Từ đó cũng có thể nhìn ra một vài điều, lòng người trong Thần vực bất ổn rồi. Rất nhiều người im lặng, tự nhận đã nhìn ra một ít manh mối, đều bắt đầu cẩn thận cân nhắc trong lòng.

- Ta đứng sừng sững trên Thần đàn, ai chống lại được, chín tầng trời mười tầng đất là ta đỉnh phong!

Thần hét lớn, gần như điên cuồng, bởi vì Thần dự cảm được điều gì, lạnh lùng nhìn chằm chằm lên hư không cao cao tại thượng.

Thần đàn to lớn, còn cao hơn núi cao nguy nga một mảng lớn. Thần cùng với Thần đàn cũng nhau nhìn xuống thiên hạ, phát ra thần quang rực rỡ lóa mắt, vạn kiếp bất hủy.

Không có người nào đáp lại Thần, chỉ có chính Thần bễ nghễ tứ phương, oai hùng cái thế, tản ra khí cơ khiến chư thiên đều run rẩy. Đây thật sự giống như một Thần chủ cái thế, nhưng mà hiện giờ lại làm cho người ta sinh ra hoài nghi địa vị thống trị của Thần.

Thần đàn như là Thần kim luyện chế thành, tối cao vĩ đại, phát ra hào quang vô cùng tận, uy áp muôn đời, khắp nơi cổ thụ mọc thành rừng, có một con đường đá xanh nho nhỏ uốn lượn.

Một tỳ nữ trung thành nhất đọc theo đường nhỏ đi đến, nơm nớp lo sợ, quỳ trên mặt đất, dập đầu về phía Thần đàn, nói:

- Bệ hạ! Mặc dù ngài thần vĩ cái thế, cũng nên cẩn thận năm tháng vô tình, hẳn sớm nên tính toán trước.

- Ngươi cũng hoài nghi ta không xong rồi sao?

Thần hét lớn, vầng hào quang vạn trượng ở bên ngoài cơ thể rực rỡ phập phồng như biển cát, mãnh liệt phủ xuống.

"Phù" một tiếng, tỳ nữ kia trở thành một màn sương máu theo gió tán đi, từ đó không thấy.

"Ầm!"

Xa xa, một tòa lại một tòa thần tượng thật lớn phát ra tiếng nổ, rung chuyển kịch liệt, đó là lịch đại Thần tọa hóa lưu lại, dường như có cảm giác với chuyện này.

Truyền đến một thanh âm già nua:

- Thần! Thống trị giả tối cao, ngươi không gì làm không được, nhưng chung quy là không chống lại được năm tháng, cho dù có làm chí tôn cũng khó chặn được luân hồi!

Thần sắc Thần càng thêm lạnh lùng, ánh mắt chuyển động từ trên Thần đàn rực rỡ kia bắn thẳng xuống, nhưng không có tìm được mục tiêu.

Thần vực lập tức chấn động lớn. gần như mỗi người đều lộ sắc mặt hoảng sợ: bắt đầu có người khiêu chiến với uy nghiêm của Thần rồi sao? Có lẽ... Tân chí thần sắp sửa sinh ra!

Khắp nơi tình lặng, không còn có bất cứ tiếng động gì, khắp thiên địa đền mất âm thanh, cô quạnh như vùng đất chết.

- Kẻ tiểu nhân giấu đầu aiẩu đuôi, ở trong mẳt ta cũng chỉ là gà đất chó sành, không chịu nổi một kích. Dám can đảm xuất hiện, toàn bộ dập nát!

Thanh âm uy nghiêm của Thần truyền khắp Thần vực, làm cho mỗi người đều run lên.

Loại thần uy bàng bạc này khiến mọi người cảm nhận được sự cường đại của Thần uy áp bát hoang, như là một tấm bia to cao không thể với tới, mài mài đứng sừng sững trên Thần đàn.

Thần vực rơi vào tĩnh lặng cũng không biết qua bao lảu, Thần chuyển ánh mắt dời về hướng địa phương thần thánh nhất trong Thần vực, nơi đó có một tòa cổ sơn. chảy xuôi lực lượng sinh mệnh, không có người nào có thể tới gần. Nếu nhìn kỳ còn bao la bàng bạc hơn so với Thần đàn.

Đây chính là sinh mệnh cổ sơn, là cấm địa chính yếu nhất của Thần vực, ai cũng không thể đặt chân vào. Ngày thường có Thần khí chí tôn thủ hộ, chỉ cỏ Thần mới có thể ngủ say ở nơi đó.

Trên núi sương mù lượn lờ, tinh khí như sỏng nhỏ, chiếu xuống đủ các loại hào quang rực rỡ.

Ở trên Thần sơn cổ xưa có một Sinh mệnh cổ thụ, thân cây to lớn, vỏ cây gần sùi như là từng mảnh vảy rồng dán trên đó. Chạc cây cứng cáp vươn xa. trên nhánh cây đầy phiến lá xanh biếc trong suốt, nhấp nháy óng ánh, giống như từng phiến tiên kim xanh biếc luyện chể thành, sáng lóng lánh.

Tinh khí sinh mệnh dày đặc không tan, làm cho nơi này vô cùng thần thánh, mới vừa đến gần lỗ chân lông toàn thản mở ra, rót vào trong tinh hoa sinh mệnh, làm cho cơ thể có cảm giác như sắp mọc cánh phi thăng.

- Ta còn có Sinh mệnh cổ thụ, ai có thể cướp đoạt năm tháng của ta?

Thần rống to, tóc bay tán loạn theo gió, con ngươi càng ngày càng khiếp người.

Thần quang bao phủ quanh Thần phai mờ đi, thân ảnh liền lộ ra, làm người ta hiểu được Thằn niên ki thật sự không nhỏ.

- Bệ hạ đã dùng tinh hoa Sinh mệnh cổ thụ, sống được đời thử hai, mặc dù có được nó cũng không có hiệu quả gì nữa!

Xa xa, rất nhiều thần tượng cổ xưa lại chấn động, truyền ra thanh âm như vậy.

Mọi người hoảng hốt, thật sự có người đang khiêu chiến Thần, tiến vào Thần vực đối thoại với Thần, có thực lực chiến một trận sao?

"Ầm!"

Thần đàn to lớn rung chuyển, Thần bay xuống đáp trên thần tượng, khuếch tán sợn sóng màu bạc hủy thiên diệt địa, giam cầm lôi ra một hình thể mơ hồ, rồi "phù" một tiếng biến thành bụi bậm. Từ đó Thần vực khôi phục yên tĩnh.

- Mặc kệ nói như thế nào, Thần đã mất đi quỵền thống trị tuyệt đối. Bất kể là thật sự đi vào lúc tuổi già, hay là bị người tính kế, đều đủ để chứng tỏ sắp có một hồi sóng to gió lớn giáng xuống. Chúng ta tự bảo vệ mình quan trọng hơn!

Đây là một Thần lão sau khi đi ra Thần vực nói ra một câu với người nhà. Thế cục hiện nay vô cùng tinh tế và đáng sợ, nên cảnh báo và ngầm chỉ thị cho người thân cận.

Phàm là người sinh hoạt trong Thần vực nhân đều biết: tân lão Thần thay thể từ xưa tới nay cũng không bao giờ yên ổn, mà kèm theo đó sẽ là sóng to gió lốc đẫm máu, là thời kỳ đáng sợ nhất.

Lịch sử không chỉ một lần chứng minh, luân hồi luôn luôn trình diễn đẫm máu, mọi người tin chắc trong thời gian trầm năm kể tiếp, Bỉ Ngạn sẽ hóa thành biển máu, trở thành Địa Ngục tu la, vì thế mỗi người đều cảm thấy bất an.

Thần vực lập tức lạnh tanh rất nhiều, các Đại thống lĩnh, rất nhiều Thần quân, cùng với Thần lão, Hộ đạo giả đều ngậm miệng không nói gì, yên lặng theo dõi thế cục phát triển. Nguồn truyện: Trà Truyện

- Thần không xong rồi, tân Thần đã sinh ra! Chư vị sớm làm kính bái, tránh cho tương lai bị thanh toán!

Khắp Bỉ ngạn nổi lên lời đồn đãi đủ các loại, tiếng bàn tán rầm rì không ngừng. Trong rất nhiều đại tộc đã bí mặt dựng lên một thần tượng mới, hắn thần võ mà uy nghiêm, cả vật thể phát ra bảo huy.

Đây là một vị Thần trung niên, thoạt nhìn oai hùng vĩ ngạn, dĩ nhiên là đắp nặn chân thân, so với lão thần tượng mơ hồ càng thêm chân thật.

- Chí thần Thanh Vũ Thiên đến trái đất, đứng vừng trên thế gian này!

Khắp thiên hạ chấn động mạnh, tân Thần sinh ra, tên là Thanh Vũ Thiên, truyền vào thế gian, một ít đại tộc muốn đầu cơ trước thời hạn bắt đầu kính bái, làm rúng động thiên hạ.

Tiếp theo đó lộ ra tin tức, thần tượng bí truyền các nơi, đại tộc gần như đều bắt đầu trong bóng tối đắp nặn, để phòng ngừa vạn nhất, lại có thêm rất nhiều cường tộc bắt đầu cung phụng ở trong điện thờ.

Đối với Thần mà nói, điều này hiển nhiên là một loại hậu quả mang tính tai nạn, tín ngưỡng lực cấp tốc giảm xuống. Từ nghi ngờ đến bây giờ không tin phục, lòng tin vào Thần, uy nghiêm của Thần bị khiêu chiến, Vương triều của Thần sắp bị tan rã.

Đây là một loại kịch biến đáng sợ. Từ sau một ngày này, Thần thu được tín ngưỡng lực ít đến mức người ta không dám tin. Toàn thân Thần cũng không còn vầng hào quang thần thánh, chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân vận chuyển lên.

Bằng không, chân thân Thần đều phải hiện lộ trên thế gian, như vậy sẽ thiếu đi loại uy nghiêm vốn có của Thần.

Đây là tín ngưỡng lực, nếu lòng người không ổn định, có thể sẽ cấp tốc tiêu hao rất nhanh giảm xuống, cũng không phải tin cậy như vậy.

Mà ở trong mười năm này, Ma đầu đệ nhất thiên hạ uy danh đại chấn, trên đời đều biết, bởi vì hàng năm hắn đều lộ diện vài lần, vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, khiêu khích thần uy, nhưng Thần cũng không thể làm gì được hắn.

Có thể nói, uy nghiêm của Thần đã bị mạo phạm, hắn là người thứ nhất trở thành dị đoan lớn nhất trong thế giới đạo này. Ở trong mắt mọi người hẳn là một phần từ ngoan cố muốn kéo Thần rời khỏi Thần đàn, là ác ma lớn nhất ở nhân gian.

- Tránh ở trong thung lũng tu luyện cũng trúng đạn! Con bà nó! Nguyền rủa tám đời tên tân Thần soán vị kia ngay trong ngày kế vị sẽ chết bất đắc kỳ tử!

Trong thung lũng âm dương, Long Mã hung tợn nói.

Hiện tại tình huống đã bộc lộ ra ánh sáng. Đây là một âm mưu thật lớn: có người muốn khẩn cấp thay thế lão Thần mà tạo nên. Bởi vì Diệp Phàm chưa bao giờ đi ra ngoài khoa trương, đây là có người lợi dụng hắn sảy thêm phiền toái, khinh nhờn lão Thần.

Thần rốt cuộc là cảnh giới gì, trở thành nghi hoặc lớn nhất của đám người Diệp Phàm: dường như vượt qua Đại Thánh, nhưng điều này lại có chút đáng ngờ, thật khiến mọi người khó hiểu.

Bọn họ cũng không đi xông xáo loạn bậy, bởi vì ở bên ngoài rất nguy hiểm, cường đại như Ngưu Ma Vương, khủng bố như Thánh linh có nắm giữ Tiên Lệ Lục Kim Xích đều rất thành thật, các Đại Thánh này trong mười năm nay vẫn đều núp mình ở ẩn.

- Thần sắp chết, chí thần đến trái đất, lại biến thành, Thanh Vũ Thiên!