Già Thiên

Chương 1246: Vượt Qua Vũ Trụ

- Ta hẳn là nên vì bọn họ mà chuẩn bị một ít đại lễ, ví dụ như đưa một ít sơ đồ phác thảo cho mười một đại Vương tộc, tốt nhất là có thể đưa bọn họ tụ tập về phía Cổ Quáng Thái Sơ, đi tới nơi mà Cổ tộc tập trung sinh sống.

Nhưng mà việc này là cũng có độ khó rất lớn, làm gì có ai đi tin hắn đây, nếu bảo là tới dâng hiến đồ vật, thì hơn phân nửa sẽ lập tức bị người ta nhìn chằm chằm, sau đó bắt lại.

Cuối cùng, cơ hội cũng tới, một sự kiện tiếp theo đã làm nổ ra một hồi sóng to gió lớn.

Một đôi huynh muội của Tử Vân tộc bị lạc ở trong vũ trụ nhiều năm lúc này trở về, mang đến tin tức kinh người, bọn họ nói rằng đã đi qua Bắc Đẩu Tinh Vực, rơi xuống gần một địa phương rất kỳ lạ tên là Bất Tử Sơn.

Bọn họ chậm rãi nhìn thời gian trôi qua tại đó trong nhiều năm, nhưng kết quả cuối cùng là đã xảy ra kinh biến, Tiến Hóa Dịch sau khi tinh luyện xong thì lại bị một tên dân bản xứ cướp đi.

- Nơi đó thật sự đúng là một bảo địa, thông qua miêu tả của huynh muội thuộc Tử Vân tộc này, có thể xác định lời của Lan Thác tộc cũng có thể tin được, tên dân bản xứ kia là một trong những thể chất mạnh nhất trong vũ trụ, trên vùng đất kia có lẽ thật sự có không ít các huyết mạch cường đại đang tồn tại.

- Tử Yên tiểu thư rốt cục đã trở lại, nàng chính là sự kiêu ngạo của Tử Vân Vương tộc, cùng với huynh trưởng tiến vào tinh không nhiều năm như vậy, tinh luyện ra Tiến Hóa Dịch, thật sự khiến cho người ta phải khâm phục, nàng là tinh linh xinh đẹp nhất trên chủ tinh Vĩnh Hằng tinh, có thể so được với Tề Manh, Phạm Tiên của Tiên Vũ Tinh vực.

Khi Diệp Phàm nhận được tin tức kia, lập tức sợ hãi một phen, đôi huynh muội "ngoài hành tinh" kia chính là tù binh một thời của hắn, hiện tại đã quay về tới mẫu tinh.

Thiếu nữ Tử Yên xinh đẹp như tinh linh kia đã phải chịu nhiều đau khổ, mẫu thụyền bị đoạt đi, chỉ còn lại Thần linh bên trong hoàng kim cơ giáp, không ngừng tiến hành không gian khiêu dược, mười mấy lần bị lạc ở trong vũ trụ hắc ầm lạnh như băng, suýt nữa chết ở bên ngoài, cửu tử nhất sinh mới trở về được.

Một vài chiến sĩ cũng trở về với nàng lập tức bị các Đại vương tộc âm thầm chia nhau, dùng số tiền lớn để dụ dỗ, tất cả cũng chỉ vì tìm hiểu rõ viên cổ tinh kia.

Đáng tiếc, những người này cũng chỉ biết rất có hạn, bởi vì nhiều năm qua họ luôn vùi đầu vào việc tinh luyện Tiến Hóa Dịch, căn bàn không biết chân chính Bắc Đẩu Tinh Vực là một mảnh thần thổ như thế nào. Bọn họ cũng nói tới một vài chuyện quan trọng, nói rằng khi rời đi, từng bắt theo được không ít chủng tộc kỳ dị, huyết mạch lực đúng là không tầm thường, điều này không khỏi làm cho những người tại chủ tinh Vĩnh Hằng càng thêm phấn chấn.

Diệp Phàm bắt đầu triển khai kế hoạch, truyền ra ngoài các loại bí đồ cổ xưa, khiến cho người ta lầm tường rằng đây là bí mật do những người trở về này lộ ra.

Làm xong những việc này, hắn chỉ còn lại có một việc chưa xử lý tốt, đó chính là giải cứu Nam Yêu, mấy tháng này hắn luôn cổ gắng, muốn xác định thân phận của người này, nhưng mãi mà vẫn khó có thể đến gần được, Lan Thác tộc phòng bị rất nghiêm ngặt.

Rốt cục, trước khi khởi hành, Cổ Thánh Tề Diệu Quang đã mang đến cho hắn một tin tức quan trọng, trong những ngày gần đây có đủ loại đồn đại bay đầy trời, các loại bản đồ của Bắc Đẩu Tinh Vực truyền đi khắp nơi, khiến cho các Đại vương tộc trở nên tức giận, đang bức bách Lan Thác tộc, bắt bọn họ công bố tất cả bí mật mà Yêu Thần biết được.

Cuối cùng, mười đại Vương tộc sắp viễn chinh cũng tạo áp lực, Lan Thác tộc bất đắc dĩ chỉ đành đưa Yêu Thần ra, để cho bọn họ quan sát thức hải của hắn, tất cả cũng không còn bí mật gì nữa.

- Cái gì, Yêu Thần là phục chế thể, chứ không phải là bản thể?

Diệp Phàm hơi chút kinh ngạc, nhưng cũng không quá giật mình, hắn sớm đã hoài nghi, người kia hơn phân nửa không phải là Nam Yêu chân chính.

- Không sai, trong thức hải của Nam Yêu có một tia lạc ấn, đại bộ phận là do một vị Bán Thánh của Lan Thác tộc áp chế!

Tê Diệu Quang nói.

Nam Yêu từng đại chiến cũng Lan Thác tộc, vì cứu muội muội Tề Họa Thủy mà thiếu chút nữa đã ngã xuống, rơi xuống không ít Yêu Thần huyết, Lan Thác tộc đã dựa theo những thứ này mà luyện chế thành bộ Yêu Thần thể kia.

Tề Diệu Quang nói:

- Vài năm sau, tên nam nhân Yêu Thần đáng sợ kia lại giết trở về, chém rất nhiều cao thủ của Lan Thác tộc, nhưng dưới sự can thiệp của một vị Cổ Thánh, hắn chỉ đành vứt bỏ một khối hóa thân, trọng thương sắp chết mà bỏ đi.

Diệp Phàm giật mình, Nam Yêu cũng thật không đơn giản, có thể chạy trối chết dưới tay Cổ Thánh, nếu không phải tên này đã chuẩn bị rất kỳ càng, thì cũng là đã cường đại đến một cảnh giới rất khó tin.

- Nói như vậy, trong thức hải Yêu Thần này có chứa lạc ấn của hóa thân Nam Yêu ư?

- Không sai!

Tề Diệu Quang gật đầu.

- Nếu Lan Thác tộc công khai bí mật này, vậy họ có để người khác xem qua thần thức của khối hóa thân kia hay không?

Diệp Phàm hỏi.

- Ta đã tự mình nhìn! Nguồn truyện: Trà Truyện

Tề Diệu Quang tự mình mở ra cảnh đó cho hắn xem.

Cuối cùng, Diệp Phàm chỉ đành trợn mắt há mồm một trận, Nam Yêu cũng thật là độc, vứt bỏ hóa thân, thiếu chút nữa ngã xuống trong vùng máu, đây tuyệt đối là một sự cố ý dàn xếp của hắn..

Bởi vì, những lạc ấn này đều là kế sách giết người đáng sợ, hình ảnh về Bắc Đẩu trong đầu Yêu Thần dường như cũng không có mấy vị Cổ Thánh, trên bản đồ trong thức hải đã hiển thị rất rõ ràng một vài trọng địa của Cổ tộc, cho rằng nơi đó có Thần Tàng.

Khối hóa thân kia tuyệt đối là đã bị Nam Yêu động tay động chân vào rồi, là do hắn cố ý lưu lại!

- Điều này... là nhằm vào Cổ tộc mà triển khai ra một cuộc giết chóc, dùng kế khu hổ thôn lang, để cho người của chủ tinh Vĩnh Hằng đi chém giết với Cổ tộc!

Khi Nam Yêu rời đi, Bắc Đẩu Tinh Vực đang ở trong một hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng, các tộc thái cổ có uy hiếp quá lớn. bất cứ lúc nào cũng có thể quét ngang thiên hạ, lưu lại ức vạn xác người.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, thì Nam Yêu chính là bị buộc phải rời đi!

Diệp Phàm đã phát ra bàn đồ, cũng muốn làm như vậy, tuy nhiên hắn lại không thể chính xác được như thế, bởi vì hắn cũng không biết được hoàn cảnh thực tế mà Nam Yêu đã trải qua, khó có thể suy đoán ra thế cục ngày nay tại nơi đó.

Nam Yêu bố trí rất hoàn thiện, thể hiện ý đồ của hắn, hai người bỗng nhiên không mưu mà hợp.

- Thật là đủ độc ác a!

Diệp Phàm cười hắc hắc, Nam Yêu quả nhiên là rất cao tay.

- Ô…!

Chiếc kèn chiến tranh do Đại Thánh thượng cổ lưu lại được thổi lên, từng chiếc mẫu thuyền của chủ tinh Vĩnh Hằng thi nhau rời đi, bay lên bầu trời, lao về phía tinh môn đã được mở ra.

Tử Vân Vương tộc cũng gia nhập vào, cộng tất cả thì có mười hai Đại vương hầu tộc ra đi, mỗi một tộc đều xuất ra ít nhất bốn chiếc mẫu thuyền, về phần Cổ Thánh cơ giáp thì lại rất đầy đủ, còn có các nhân vật cường đại như Vương của Thánh nhân tới áp trận!

Chiếc kèn phát ra thần âm mãng hoang rất trầm thấp, đại quân viễn chinh bắt đầu chuyến bay, đánh vỡ mấy vạn năm an bình, chung quanh mỗi một chiếc mẫu thuyền đều có các chiến hạm đi theo thành đàn, rậm rạp, cuồn cuộn mảnh liệt.

Trong số mười hai Đại vương tộc, mỗi một tộc ít nhất mang đi bốn chiếc mẫu thuyền, nhiều thì lên tới bảy chiếc, chậm rãi mà đi, tản ra thánh uy, phá vỡ không gian, không ngừng chìm sâu vào trong tinh môn cực lớn tại Vực ngoại.

Đây là một cuộc đại chiến vượt tinh hệ!

Trong tiếng kèn chiến tranh viễn cổ nổ vang, rừng sắt thép dày đặc này lóe ra ánh sáng lạnh như băng, bao phủ bầu trở, i che lấp mặt đất, ép cho bầu trời cũng phải vỡ ra, lao về phía một tinh không khác.

Rất nhiều người tới tiễn đưa, các loại phi thuyền xông lên bầu trời, cũng có rất nhiều cao thủ dùng thân thể bay về phía trời cao, hậu nhân, nữ quyến của các Đại vương tộc đều giống như đang tiễn các anh hùng ra trận, rải hoa tươi khắp cả không trung.

- Ta chờ ngươi trở về!

Có một thiếu nữ xinh đẹp truyền âm cho một nam nhân trẻ tuổi.

- Ha ha... Đánh ra một mảnh lạnh thổ cực lớn, khai thác ra một quốc gia huy hoàng, hỡi các con, ta chờ tin tức tốt của các ngươi!

Cũng có Tổ thánh đến đưa tiễn, phát ra dao động vang vọng khắp vòm trời, khiến cho cả tinh vực cũng như đang cộng minh.

- Các dũng sĩ đi mở mang bờ cõi, ta chờ các ngươi chiến thắng trở về!

Thân bằng hảo hữu của mười hai Đại vương tộc tới tiễn, phát ra các lời chúc tốt đẹp.

Chiến hạm rậm rạp như rừng, lóe ra ánh kim loại sáng bóng, các cường giả viễn chinh này có sĩ khí rất cao, tất cả đều đang chờ đợi vinh quang hạ xuống, giết ra một tiền đồ tươi đẹp.

Cuối cùng, tinh môn thật lớn cũng chậm rãi mở ra, tất cả chiến hạm cũng chưa không chần chờ nữa, toàn bộ biến mất, tiến vào trong một vùng tinh hải sáng lạn khác.

Đại chiến chinh phạt đã được mở ra.

Vũ trụ mênh mông, tinh không vô ngần, sự bao la hùng vĩ của nó không gì có thể so sánh được, không có điểm cuối.

Bốn phương tám hướng được gọi là "vũ", còn thời gian từ xưa đến nay được gọi là "trụ", mọi người cũng chỉ có thể định nghĩa nó như vậy, bởi vì sự to lớn và lâu đời của nó, sự thâm thúy và đáng sợ, không có cách nào đo lường được.

Bóng tối vẫn là vĩnh hằng, mặc dù có vô số các vì sao, nhưng mà trong vũ trụ tối đen này, chúng cũng có vẻ như cực kỳ nhỏ bé không đáng kể, khắp nơi đều là không gian lạnh như băng và cô quạnh, không có bờ biến. Nó còn tàn khốc và đáng sợ hơn xa so với tưởng tượng của mọi người.

Không gian khiêu dược lần đầu tiên rất thuận lợi, bọn họ xuất hiện trong một mảnh hư không thê lương và lạnh lẽo, đây là một vùng tinh không chết, không có bất kỳ một dao động sinh mệnh nào cả.

Nam Yêu ghi lại tinh không tọa độ cổ xưa và con đường sơ lược, hiện tại cũng không có sai lầm nào, trải qua các nghiên cứu phức tạp và phiên dịch, bọn họ đã tìm ra con đường chính xác để đi.

- Tốt lắm, tiến hành lần không gian khiêu dược tiếp theo, không có gì bất trắc, thì tổng cộng cần tiến hành hơn bốn trăm lần, thì sẽ tới được viên Sinh Mệnh cổ Tinh thần bí kia!

Diệp Phàm nghe được, trong lòng không khỏi có chút nổi sóng, xem ra con đường mà hắn đi cũng không phải là thế này, khác một mảng lớn so với Vĩnh Hằng Quốc Độ đang đi trên thực tế này.

Hắn nhớ rõ rất rõ ràng, bước trên Ngũ Sắc Tế Đàn, hạ xuổng từng viên tinh cầu chết xa lạ, tổng cộng cũng không có tới trăm viên mà đã đến nơi rồi.

Lần thứ hai, lần thứ ba... lần không gian khiêu dược thứ tám mươi tám, tất cả đều rất thuận lợi, một rừng mẫu thuyền to lớn. mang theo các chiến hạm sắt thép rộng vô biên, có uy thế quét ngang cả tinh vực mà tiến về phía trước.

Khi lần không gian khiêu dược lần thứ tám mươi chín được hoàn thành, sau khi tất cả chiến hạm đều từ trong tinh môn cực lớn đi ra, phía trước xuất hiện các dao động quỷ dị, tiếng cảnh báo vang lên trong mỗi một chiếc mẫu thuyền.

- Phía trước phát hiện một chiếc phi thuyền vũ trụ. Nó đã rách nát không ra gì nữa rồi, nằm trong tinh không lạnh như băng, tồn tại với đám bụi vũ trụ.

Trên màn hình lớn xuất hiện một hình ảnh, đó là một chiếc thuyền dài đến một ngàn năm trăm trượng, cực kỳ to lớn, gần như sắp sửa sánh bằng mẫu thuyền.

- Nó thuộc về Vĩnh Hằng tinh vực của chúng ta, chỉ là không biết của gia tộc nào. Vậy mà lại bị hủy tại nơi này, phái ra một chiếc chiến hạm đi nhìn một cái xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Một phi thuỵền vũ trụ màu bạc vọt lên, vẽ ra một đường sáng mờ, trong nháy mắt đã đi tới gần con thuyền lớn kia, bay chung quanh nó để quan sát. Sau đó lại dọc theo vết vỡ cực lớn để chui vào bên trong.

- A…!

Đột nhiên, tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, mỗi một chiếc chiến hạm đều nhận được tín hiệu của bọn họ, những người trong phi thuyền đi vào trong chiếc chiến thuyền kia đột nhiên mặt mũi vặn vẹo, sau đó lần lượt nổ tung, máu thịt văng ra khắp nơi, nhiễm đỏ cả màn hình.

Tiếp theo, một tiếng "xẹt xẹt "quỷ dị vang lên, gián đoạn liên hệ, nơi đó biến thành một vùng yên lặng chết chóc.

- Ai có thể nói cho ta biết, chuyện gì đã xảy ra?

Trong mẫu thuyền của Thủy Ma Tinh Hải, Mặc gia Vương hầu quát hỏi với giọng lạnh như băng, chiếc phi thuyền bị tổn thất đó chính là của gia tộc bọn họ.

Không ai có thể trả lời, trong vũ trụ có rất nhiều việc không thể giải thích được, trời mênh mông, trường tồn cực lâu, cả đời người cũng không thể tìm hiểu hết được.

Hễ ai hàng năm đi lại trong vũ trụ thì đều biết, những chuỵện còn quỷ dị hơn một trăm lần, một vạn lần đều đã từng phát sinh, không ai có thể lý giải được.

- Bắn chết đi!

Vương hầu trong một chiếc mẫu thuyền khác quyết đoán ra lệnh, bọn họ đang người đông thể mạnh, chưa nói tới Cổ Thánh cơ giáp, chỉ cần các mẫu thuyền và năm mươi, sáu mươi chiếc thuyền cũng toàn lực nổ súng, thì ngay cả một Thánh nhân cũng sẽ bị đập nát trong nháy mắt.

Hơn nữa lần này đi viễn chinh, các đại gia tộc đều có Thánh hiền cổ đi cũng, áp trận cho bọn họ, do đó họ không có chút sợ hãi nào cả.

Oanh...!

Một chùm sáng cắt qua bóng đêm đen, bẳn nổ tung chiếc thuyền lớn lạnh như băng kia ra, những gì bên trong lộ ra không xót lại chút nào.

Tiếp theo, chuyện quỷ dị lại xảy ra, những người trong rất nhiều chiến hạm đều kêu lên sợ hãi, các loại tín hiệu đều gần như bị cắt đứt, phi thuyền đã có dấu hiệu không khổng chế được.

Trong thân tàu rách nát kia, xuất hiện một mảng lớn sương mù, mờ tối, trầm trọng như áng mây đen, nhưng lại ép cho hư không vũ trụ phải nứt ra, nó lập tức tràn ra bên ngoài, che phủ nhật nguyệt tinh tú, bao phủ hư không, bao phủ hoàn toàn một chiếc mẫu thuyền và gần trăm chiến hạm chung quanh vào bên trong.

- Không hay rồi, thứ này là Ma Quỷ Vụ, mau lui lại, tránh khỏi nó mau!

Có người cả kinh kêu lên, thứ này quả thực là khắc tinh của các loại phi thuyền vũ trụ, nơi nó đi qua thì gần như tất cả các chiến hạm đều bị ăn mòn không thành bộ dáng gì nữa, ngay cả đại đạo phù vãn cũng không ngăn được.

- Đây là một thứ mà vô cũng nguy hiểm trong vũ trụ, ngay cả Cổ Thánh cũng đều phải né tránh, nó có thể nuốt chửng và phá hủy vạn vật, maỵ mà chỉ gặp phải một đợt nhỏ như thế này, nếu không thì chính là phiền toái lớn rồi, mau mời thánh hiền ra tay đi!

Không ai có thể nói rõ Ma Quỷ Vụ rốt cuộc là một loại vật chất như thế nào, có khi nó sẽ có đặc tính điện từ mãnh liệt, còn có lúc nó sẽ biểu hiện ra một loại thần năng mang tính hủy diệt, biến hóa rất bất ngờ, không nắm bắt được.

Ở trong vũ trụ thì thứ này rất hiếm thấy, được xếp vào hạng những thứ đáng sợ trong truyền thuyết, nó tuyệt đối là cực kỳ khủng bố, nhưng lại khó có thế giới định rốt cuộc thì nó có ý chí tự chủ, có phải là sinh mệnh thể hay không.

Bốn vị Cổ Thánh đồng thời ra tay, ngàn vạn luồng trật tự thần liên được buông xuống, các loại đạo ngân đua nhau lưu động, hình thành một nhà giam. Bọn họ nhốt tất cả sương mù vào giữa, cũng nhau luyện hóa, không ngừng mài mòn nó.

Khi chỉ còn lại một chút cuối cùng nữa, một vị thánh hiền há mồm phun ra một chiếc thần ly bảo lô, trong suốt sáng bóng, nắp lô được mở ra, mạnh mẽ hút số sương mù còn sót lại vào trong.

Những nhân vật cấp bậc này thì tất nhiên sẽ không thiếu Thánh khí, có một vài binh khí là do khổ tu sĩ cổ Đại đế lại. Chúng có uy lực tuyệt luân, cũng rất thích hợp cho bọn họ sử dụng.

- Mang về nghiên cứu cẩn thận một chút, xem thứ này rốt cuộc là vật chất gì.

Phía xa là một cảnh tượng đáng sợ, tất cả gần trăm chiếc chiến hạm hộ tổng đều bị tổn hại, không khí trầm lặng. Hiển nhiên là đã không còn ai sống sót nữa.

Mà chiếc mẫu thuyền ở giữa kia cũng chỉ còn một chút đạo ngân ảm đạm lập lòe, thân tàu bị vỡ tan ra, không một người nào còn sống sót, cả đội mẫu hạm này đã bị phá hủy hoàn toàn.

Thật đúng là xuất sư bất lợi, lúc này bọn họ mới vừa cất bước đi được không xa, thì đã tổn thất một chiếc mẫu thuyền vô giá, khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác rất bị đè nén.

- Trong vũ trụ thì cái gì cũng có thể phát sinh. Đây cũng chưa là gì cả đâu, nếu như đã muốn đi chinh phạt xuyên tinh hệ, thì cần phải chuẩn bị tốt cho việc hy sinh, tiếp tục đi thôi!

Một vị thánh hiền lạnh lùng nói.

Người của mười hai Đại vương hầu thì hàng năm đều ra vào trong vũ trụ tinh hải, tất nhiên hiểu được loại tàn khốc này, những chuyện đáng sợ rất nhiềụ lần so với thứ này thì bọn họ cũng đã gặp qua, vì vậy cũng không quá mức bi thống, rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, tiếp tục đi tới phía trước.

Con đường phía trước vẫn còn khá dài. Do tọa độ cổ xưa của Nam Yêu càng ngày càng tối nghĩa, những tính toán và thôi diễn trước đây cũng không phải là lúc nào cũng đúng, cần phải kiếm chứng lặp đi lặp lại, rất nhiều lần đi nhầm đường, không ngừng điều chỉnh trên đường đi.

Mà quá trình này lại rất mất thời gian và công sức, bọn họ thôi diễn, tính toán, dò đường, kiếm chứng, nhoáng cái thì đã trôi qua năm tháng, mà con đường lại chỉ đi được có một nửa.

Đột nhiên, tiếng cảnh báo chói tai vang lên, mỗi một chiếc phi thuyền đều trở nên rung lắc mãnh liệt, bị một loại dao động đại đạo đáng sợ quét qua, rất nhiều phi thuyền loại nhỏ đã bị tấn công kịch liệt, nhanh chóng tan rã ra.

- Địch tập kích, chiến lực có thể so được với cấp Cổ Thánh, có sinh vật kỳ bí từ trong chỗ sâu của vũ trụ đang lao tới đây!

Đây là một con cự thú, toàn thân giống như một ngọn núi nhỏ, cao tận mấy trăm trượng, toàn thân được bao phủ bởi một bộ lân giáp màu máu, ngay cả một đôi mắt cũng có màu máu, hùng tráng như một con trâu rừng, trên đầu sinh ra một đôi sừng rồng, vươn ra một cái móng vuốt che lấp bầu trời, trực tiếp vồ tới một chiếc mẫu thuyền, phá hủy rất nhiều chiến hạm ven đường đi của nó.

Nó gầm lên một tiếng, một luồng dao động tinh thần chấn động cả vũ trụ vang lên, âm thanh rít gào khiến cho linh hồn của người ta cũng phải vỡ nát. Diệp Phàm vô cũng kinh ngạc, vũ trụ to lớn quả nhiên rất thần kỳ, trong phiến tinh vực vô ngần, chìm trong yên lặng này lại xuất hiện một sinh vật như thế, có thể sánh được với cả Cổ Thánh.

- Đây là sinh vật gì, từ đâu tới đây, tại sao lại tập kích chúng ta?

- Đây là một con hung thú, đạt tới cấp Thánh, một năm trước một chiếc mẫu thuyền của Triệu gia ta đã đi tới vùng tinh không này để thăm dò, đã gặp phải nó, đánh cho đứa con nhỏ của nó bị thương nặng, sau đó bị nó đuổi giết qua rất nhiều vùng tinh vực, không ngờ rằng nó lại đi tới nơi này, gặp phải nó tại đây.

Không cần nghĩ cũng biết, Triệu tộc suýt nữa đã giết chết đứa con của một hung thú cấp Cổ Thánh, gây ra thù hận cực kỳ sâu, ngày hôm nay gặp lại, tất nhiên là nó sẽ không chịu buông tha rồi.

Tất cả các chiến hạm chung quanh chiếc mẫu thuyền kia đều bị một luồng tinh thần gào rống của nó phá hủy, đều vỡ tan ra, mà mẫu thuyền cường đại thì bị nó xé rách, lộ ra các vết đứt gãy rộng lớn.

Ầm...!

Quầng sáng thủ hộ mẫu thuyền được kích hoạt, cuối cùng cũng cứu nó thoát khỏi con hung thú, mẫu thuyền có thể đờ được công kích của Thánh nhân, đây cũng không phải là nói chơi, lúc này đã thể hiện ra chiến lực chân chính, phát ra các luồng sáng rực rỡ.

Thánh nhân hộ tống cuộc viễn chinh đã xuất hiện, mà lần này trực tiếp có tám người đi ra, từng người đều tản ra dao động hủy thiên diệt địa, khiến cho khắp cả vũ trụ tinh không đều rung chuyển, các hắc động đua nhau hiện ra, các vì sao chỉ đành rơi rụng.

Con hung thú dị chủng còn sót lại từ thời thượng cổ này lại há mồm rít gào, đôi mắt màu máu lóe ra vẻ hung bạo, nhưng nó cũng biết rằng nếu nghênh chiến thì hẳn là sẽ phải chết, nên trực tiếp xé mở hư không mà bỏ chạy.

Nhưng trước khi nó rời đi, một cái móng vuốt của nó lại chụp ra, đánh cho hơn trăm chiếc phi thuyền vũ trụ loại nhỏ trở thành bụi vũ trụ, bị hủy trong nháy mắt, căn bản không đờ được.

Trong lòng Diệp Phàm tràn ngập ngạc nhiên và thán phục, đi lại trong vũ trụ tối đen này, vậy mà lại gặp phải kẻ cô độc, đáng sợ, có thể so được với thánh giả này, tinh vực vô ngần quả nhiên vô cũng đáng sợ, tràn ngập những điều thần bí.

- Không cần để ý nữa, chúng ta tiếp tục đi!

Đội mẫu hạm khổng lồ lại một lần tiến hành rồi không gian khiêu dược, có hai vị Thánh nhân áp trận, phòng ngừa con hung thú cấp Thánh kia đuổi theo.

Thời gian đi qua thật nhanh, đảo mắt đã trôi qua hơn nửa năm nữa, đại quân viễn chinh kết hợp với tuyến đường mà đôi huynh muội Tử Vân Vương tộc đã đi khi bị lạc, cẩn thận thôi diễn, tính toán, kết hợp với tọa độ mà Nam Yêu lưu lại, con đường phía trước dần trở nên rõ ràng hơn, có lẽ đích đến đã sắp tới rồi.

Nửa tháng sau, một chiếc chiến hạm đang thăm dò trong tinh vực, kiếm chứng con đường phía trước, bỗng giống như gặp phải thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, dùng tốc độ cực nhanh lui về, hạm trưởng dùng thanh âm run rẩy, báo cáo một chuyện rất đáng sợ.

- Phát hiện bọn họ rồi, mười vạn năm... vậy mà vẫn còn tồn tại, mãi mãi trường tồn!

Rất nhanh, bên trong đội mẫu hạm khổng lồ đội, mọi người đều lộ vẻ sợ hãi, bọn họ cũng thấy được một hình ảnh đáng sợ ở phía trước, loại bao la hùng vĩ này khiến cho mỗi một vị cường giả đều dựng tóc gáy, cho dù là Thánh nhân ngạo nghễ trên đỉnh cao thì khi nhìn thấy, sắc mặt cũng trắng bệch ra.