Gặp Em Là Niềm Hạnh Phúc Của Đời Anh

Chương 5: Cuộc rình mò ở lớp học

_ Haizz!!! 5 phút 10 giây 69 nữa mới về!!! Chán thế nhỉ!!!! – Uyển Nhã nằm bò ra bàn, thở dài

“Reng…reng…reng…”

_ Hahahahaaaa…đồng hồ cô bị hỏng rồi đó!!! Đi thay đi!!! – Thiên Ân nói kiêu ngạo

_ Kệ tui chớ!!! Đồng hồ tui hỏng thì liên quan đến kinh tế nhà anh hay sao mà mắc mớ anh phải quan tâm?!! – Nhã trợn mắt nói

_ Sợ cô luôn!!!

_ Thôi kệ anh ta đi!!! Chấp nhặt làm gì!!! – Thư kéo kéo tay áo Nhã

_ Thế còn con khỉ này thì sao?!! – Uy Khoa nói, tay chỉ vào Vy đang nằm ngủ rất say sưa trên mặt bàn, chẳng có ý tứ gì cả

_ Kệ nó!!! Chúng ta đi quẩy!!! – Vũ hùa theo Song Thư

_ Hahaaaa…bye bye tục tưng Lâm Tú Vy nha!!! Chị em ta đi quẩy!!! – Song Thư và Uyển Nhã nói rồi cả 2 biến mất dạng

Còn về 3 anh chàng kia thì:

_ Đi đi Khoa!!! – Vũ năn nỉ ỉ ôi

_ Tụi mày cứ đi theo bọn cô ta đi!!! Tao ở lại với con nhỏ này!!! – Khoa đỏ mặt, cười cười

_ Á à…nghi à nha!!! – Ân nhíu mày, cười gian gian

_ Ối giời ơi làng nước ơi!!!!! 2 người 1 nam 1 nữ ở chung 1 phòng!!! Mày định làm gì cô ta?!! Hả?!! Hả?!! Khai mau!!!!!!! – Vũ dồn Khoa vào tường, hỏi liên hồi, trong đầu xuất hiện những cảnh không nên nghĩ

_ Không…không…không phải thế!!! Thôi tụi mày về đi!!! – Khoa đuổi 2 anh em Thiên Ân như đuổi tà

_ Thôi anh em mình về!!! Cho nó ngắm “bà xã tương lai”!!! – Thiên Ân nói bóng gió

_ Okie!!!

_ Bọn mày đúng là…xìììììì… – Uy Khoa thở dài bất lực với 2 thằng bạn lắm điều  của mình

_ Tụi này về đây!!! Bye bye!!!

Sau khi đợi 2 thằng quỷ kia về, Uy Khoa mới nở nụ cười gian tà và thực hiện hành vi của mình……

Anh lấy từ trong cặp ra 1 cái…bút dạ đen rồi ngồi tô tô vẽ hươu vẽ vượn lên khuôn mặt “nâu không tì vết” của Tú Vy

_ Quái!!! Nhỏ này nhìn kỹ trông cũng xinh phết nhỉ?!! Da hơi hơi ngăm ngăm nè, đôi mắt to màu xanh bích nè…bla…bla… – Khoa ngồi liệt kê ra một hồi rồi…gục đầu xuống bàn ngủ luôn

-----15’sau-----

_ Haizzz daaaaa….ngủ đã quá đi!!! – Vy vươn vai – Quái!!! Con khỉ đột nào thế này!!! Aaaaa…lớp về hết rồi!!! Chỉ tại cái tật ham ngủ của mình!! Chết nè chết nè!!! – Vy vừa nói vừa vả đôm đốp vào mặt mình

_ Nè!!! Cô bị điên hả?! Sao vả mặt mình làm chi?!! – Khoa dậy, cười méo miệng

_ Điên gần bằng anh!!!

_ C...c...cô…

_ Mà sao anh chưa về?! Ở đây chi?!!

_ Ngủ theo cô!!! – Khoa dỗi, nói mà mặt quay về hướng khác

_ Nèèèè…dỗi à?!! Tui đã làm gì anh đâu!!!

_ Kệ cô…dỗi rồi!!! – Khoa quay người

_ Đồ điên…đồ khùng…đồ dở hơi…đồ đạo chích…bla…bla… – Vy cũng quay lưng đi, mồm vẫn lẩm bẩm chửi Khoa

_ Thôi cũng muộn rồi!!! Để tui đưa cô về!!!

_ Tưởng dỗi rồi!!!

_ Có về không thì bảo!!! – Khoa đi thẳng về phía cửa lớp

_ Aaaaa…có!!! – Vy cũng lon ton chạy theo

-----Ở gần đó-----

_ Ủa…sao bọn họ thân thiết nhanh dữ zậy?!! – Song Thư vuốt cằm

_ Ai mà biết!!!

_ Suỵttttttt!!! Bé bé cái mồm thôi!! 3 bọn cô mồm không khác gì cái loa!!! – Vũ gắt lên mà không để ý sự hiện diện kỳ lạ của Thư và Nhã

_ Ủa?!! Tưởng tụi cô đi “quẩy”?!!

_ Chán ròyyy…đi không có con Vy đi cùng cũng buồn lắm!!!

_ Thôi 6h...muộn rồi!!! Bọn họ cũng về rồi!!! Mình về đi!!!

_ Về đâu?!! – Nhã

_ Về nhà?!! – Ân

_ Nhà ai?!! – Thư

_ Nhà cô?!! – Ân

_ Why?!! – Nhã

_ Tý về rồi nói!!! Giờ đưa 2 anh em tui về đi!!!

_ Các anh tự đi xe của các anh đê!!!

_ Xe thằng Khoa lấy rồi!!!

_ Thế hóa ra nếu không có tụi tui thì các anh đi taxi à?!! – Thư hỏi 1 câu rất ngây thơ

_ Thế không thế thì sao?!!

“Ục…ục…”

_ Thôi về đi!!! Bụng của cô đang biểu tình kìa Thư!!! Đứng đấy mà nói lắm vào!!! – Vũ bụm miệng cười

_ Hứứứứứ…cái đồ mất nết hư thân!!!



--------------------------------