Trận chiến khó khăn của Vong Linh học viện vẫn đang diễn ra. Lãnh chúa ác ma Hạ Lạc Khắc, sau khi lợi dụng cổng thông tin để đến Lâm Đông Thành đã dạo một chuyến ở cửa hàng quần áo, mua sắm một lúc. Sau đó ra ven đường mua một tách trà đất ngọc trai rồi gọi một chiếc xe ngựa.
Ngồi bên trong nghe tiếng vung roi ngựa, chiếc xe nhanh chóng đi.
......….
Cỗ xe ngựa Địa ngục đen chạy đi, móng guốc giẫm lên ngọn lửa màu xanh, một chiếc giày da tinh xảo bước trên bậc thang của xe ngựa, đặt xuống đi trên đá xanh.
Một chiếc áo vest màu đen với áo sơ mi trắng cài nút, nút áo được làm khá tinh tế, cho dù đó là của vest hay áo sơ mi.
Chiếc áo khoác đuôi tôm màu đen có một chút chỉ may màu vàng trên cổ tay áo, với đôi găng tay trắng mượt, cho thấy một hương vị sang trọng và xa hoa.
Chỉ với một chiếc áo choàng màu đen, tất cả ở đây đều trở nên thấp kém.
Nhưng điều này không thể ngăn những người có kiến thức, thay vì nói thấp kém thì nói là kém sang tốt hơn.
Chỉ từ vẻ ngoài, cách ăn mặc tinh xảo, tỉ mỉ, ngay cả lúc ác quỷ trẻ tuổi cho người lái xe tiền thưởng khi hắn xuống xe cùng đôi cánh quỷ phía sau tương xứng với sự giàu có và địa vị của hắn.
Vẻn vẹn từ vẻ bề ngoài mà nói.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ta không nghĩ rằng ngài sẵn sàng bỏ ra hơn một ngàn ma thạch để mua một bộ quần áo sang trọng như vậy."
Vị ác ma trẻ tuổi đứng bên kia đường của Lâm Đông Thành, ngẩng đầu nhìn sang bên bầy người chật ních [Xem ở cửa hàng ma pháp], trong đầu hắn, tên Bố Lỗ dưới ngục tối đã nói như thế với giọng chế giễu.
"Chỉ cần ăn mặc một chút,để phù hợp hơn với khí chất cùng thân phận địa vị của ta mà thôi."
Hạ Lạc Khắc thản nhiên nói, một con Ma Mị mang giày cao gót đi ngang qua quay đầu lại, vừa đi vừa hướng về phía Hạ Lạc Khắc với cái đuôi đen mảnh khảnh của nàng.
Nhưng Hạ Lạc Khắc chỉ lịch sự mỉm cười chào hỏi, sau đó tay cầm cây trượng đen hoa văn xoắn ốc để trước người và đi về phía đám đông trước mặt.
"Ban đầu ta nghĩ rằng Hạ Lạc Khắc đại nhân chỉ muốn đến hỏi về di tích cổ đại xưa, nhưng nhìn vào tình hình hiện tại, Hạ Lạc Khắc đại nhân dường như có những ý nghĩ khác, vì vậy ta sẽ chờ xem, Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Bố Lỗ cười hơi khó chịu, nhưng Hạ Lạc Khắc đã không để ý tới tâm của lòng đất.
Trước mặt là cổng của cửa hàng ma pháp, bao quanh bởi ma cà rồng, Vu Yêu, ác ma các cấp, tất cả đều cầm trong tay ma thạch,đứng ở bậc thang phía dưới lối vào cửa hàng ma pháp ồn ào:
"Tại sao chúng ta không thể phân chia một nơi trong ngục tối?"
"Chúng ta có ma thạch, cho chúng ta một nơi!"
"Các di tích cổ thuộc về toàn bộ thế giới ngầm, chúng ta cũng có quyền thăm dò, chúng ta đưa tiền!"
"Vừa rồi chủ sở hữu của ngục tối Vĩnh Hằng đã có quyền đến thăm dò. Vì cái gì chúng ta không có, chúng ta cũng có tiền, đây là sự phân biệt đối xử."
"Đúng đúng. Là phân biệt đối xử, ở thời đại nào rồi còn có sự phân biệt đối xử như vậy?"
"Đấu giá! Mang quyền thăm dò ra đấu giá nhanh lên!"
Những con ác ma, bọn quái vật cuồng nhiệt giơ thẻ ma thạch trên tay, kêu la. Nếu như không tập trung ở Lâm Đông Thành thì chắc đã đánh nhau.
Thân là địa tinh chủ cửa hàng, lúc này ngay tại bên kia cố gắng duy trì trật tự, nhưng dáng người nhỏ gầy trước những ma cà rồng cấp cao, Vu Yêu, các đẳng cấp đám ác ma, căn bản là không nhắc được, chưa kể tới âm thanh giọng nói của hắn.
Hạ Lạc Khắc cầm cây trượng, gõ gõ xuống đất.
Âm thanh không lớn, nhưng giống như có một loại ma lực truyền ra, cảnh ồn ào ban đầu dần dần im xuống.
Những con quỷ quanh cửa hàng ma pháp, những con quái vật nhìn lại và thấy Hạ Lạc Khắc tinh tế.
Phía sau hắn còn có một đôi cánh của ác ma được thu lại.
Đây là một thượng vị ác ma.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
Địa tinh chủ cửa hàng được đám đông bao quanh như nhìn thấy vị cứu tinh, đội lại chiếc mũ, nhanh chóng chạy xuống bậc thang và đi tới trước mặt Hạ Lạc Khắc.
Hạ Lạc Khắc gật đầu ra hiệu hành lễ một chút với các cấp độ ác ma và các sinh vật dưới lòng đất, rồi cầm một cây trượng, nhẹ nhàng theo địa tinh chủ cửa hàng lên bậc thang, không nói gì, tự mình tiến vào cửa hàng bên trong.
Khi Hạ Lạc Khắc bước vào cửa hàng, sau lưng tiếng ồn ào lại vang lên một lần nữa.
"Chư vị hãy về đi! Thực sự không có thêm không gian để khám phá những tàn tích cổ xưa, ta biết rằng chư vị đều rất gấp và muốn tham gia, nhưng chuyện này không phải ta quyết định, nếu như có, ta đã sớm bán đấu giá nó. Ta còn có khách, mọi người lần sau lại đến, lần sau lại đến."
Địa tinh chủ cửa hàng chật vật không chịu nổi nói như thế sau đó nhanh chóng đóng cửa của cửa hàng lại, ở bên ngoài tiếng la hét ồn ào vẫn không ngừng.
"Lạch cạch."
Địa tinh chủ cửa hàng đẩy chiếc kính hình tròn ở mũi của mình, đưa tay lên không trung búng một cái.
Ánh sáng ma pháp bao trùm cửa hàng lại, bên ngoài âm thanh dần dần nhỏ lại cho đến khi toàn bộ cửa hàng im ắng.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài uống gì? Huyết tinh trà hoa cúc hay độc cóc sữa?"
Địa tinh chủ cửa hàng vừa hỏi vừa nghiêng người về phía quầy hàng.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, lần này nhìn ngài rất khác so với lần trước."
Địa tinh chủ cửa hàng cầm một chén độc cóc sữa xanh đục vừa mới pha còn đang bốc lên khói màu xanh, đem đến trước mặt Hạ Lạc Khắc, khuôn mặt với nụ cười dúm dó, luống cuống tay chân, bộ dạng chưa từng nhìn thấy lúc đó.
Rõ ràng hắn ta đang nói đến trang phục của Hạ Lạc Khắc.
"Đừng nói chuyện của ta, di tích cổ đại đã tìm được?"
Hạ Lạc Khắc dựa cây trượng của mình vào tay ghế,nhẹ nhàng lấy cốc độc cóc sữa và đặt nó lên đầu gối.
Địa tinh chủ cửa hàng nhìn qua, thanh âm hưng phấn nhưng có vẻ hơi lo sợ:
"Đã xác định được vị trí gần đúng, trong thời gian này có thể nhanh tìm thấy nó. Lúc đầu ta nghĩ rằng sẽ mất vài năm, không nghĩ vận khí tốt như vậy, nhanh chóng để chúng ta tìm được, nhưng ta cũng đã tiêu tốn không ít tài nguyên cùng ma thạch... "
Địa tinh chủ cửa hàng nói như vậy xong liền vội vàng nhìn về phía Hạ Lạc Khắc, nói tiếp:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân yên tâm, lúc trước ngài cũng ký tên trong thỏa thuận, ngài vẫn có một phần quyền thăm dò."
"Thật ra, hôm nay ta đến đây chính là muốn hỏi thăm một chút về điều này."
Hạ Lạc Khắc uống một ngụm độc cóc sữa và nói như thế.