Sự tưởng tượng của Hạ Lạc Khắc về ngục tối của mình, vốn dĩ muốn lợi dụng những người chơi dị giới này để tiến hành kiến tạo nền tảng, nên kết hợp kiến trúc này với một số kiến trúc sản xuất, nếu như có thể khai thác được giá trị của khoáng mạch, hoặc là dứt khoát khai thác đá ma thuật, như vậy thì Hạ Lạc Khắc sẽ có hi vọng có được những thứ mà ngục tối cần để thăng cấp cho ngục tối của mình.
Sau khi nâng cao đẳng cấp ngục tối, thì có thể chiêu mộ được đầy tớ ngục tối với đẳng cấp càng cao, yêu tinh dẫu sao cũng chỉ là công nhân, không có cách nào để trở thành những chiến sĩ thực thụ, lực lượng không đủ chỉ là trong các nguyên nhân, điều quan trọng hơn là vấn đề năng lực chỉ số IQ.
Nhưng đám người chơi chiêu mộ từ dị giới này, chỉ số IQ đã hoàn toàn đánh bại lũ yêu tinh, hơn nữa còn có thể hồi sinh vô hạn trong ngục tối, Hạ Lạc Khắc càng không kìm chế được ý tưởng táo bạo của mình.
"Bố Lỗ, ta có một ý tưởng táo bạo."
Hạ Lạc Khắc nói.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài cuối cùng cũng nghĩ thông rồi sao?" Bố Lỗ nói với giọng điệu rất hưng phấn: "Ngài dự định sẽ dung đám yêu tinh dị giới này làm đội ngũ của ngài, sau đó đi đánh chiếm những ngục tối khác phải không? Tôi sớm đã tính cho ngài phương án tác chiến vô cùng toàn diện rồi! hiện giờ ngục tối của chúng ta mới ở cấp 1, chỉ có thể chiêu mộ được yêu tinh mà thôi, nhưng chúng ta có thể lợi dụng các đường dẫn nhiệm vụ khác nhau để liên tục cường hóa đám yêu tinh dị giới này, sau đó chúng ta sẽ tìm một ngục tối làm mục tiêu, chúng ta có thể xây dựng cổng vận chuyển bên ngoài ngục tối của họ, lợi dụng đặc điểm hồi sinh vô hạn của người chơi dị giới, để họ liên tục thông qua cổng vận chuyển, không biết mệt mỏi, hang say tiễn công ngục tối của người khác, chỉ cần Hạ Lạc Khắc ngài có đủ ma thuật, một ngày nào đó nhất định có thể dựa vào đám yêu tinh chiếm lĩnh được ngục tối!"
"Sau khi chúng ta dùng cách này đạt được ngục tối, là có thể nâng cấp cho tôi, mà sau khi tôi được nâng cấp, thì có thể chiêu mộ được càng nhiều sinh vật càng mạnh mẽ từ dị giới, lực lượng của chúng ta sẽ giống như quả cầu tuyết càng ngày càng lớn mạnh, sau cùng sẽ thôn tính toàn bộ thế giới ngầm, thậm chí là cả thế giới tăm tối, sau này, chúng ta có thể chiếm lĩnh bề mặt, chinh phục cả thế giới, tôi sẽ trở thành cõi hạch tâm ngục tối duy nhất trên thế giới, còn ngài, lãnh chủ Hạ Lạc Khắc vĩ đại, sẽ khiến các chủng tộc trên thế giới phải khuất phục dưới chân ngài, trở thành ma vương duy nhất, cũng là mạnh nhất trên thế giới!"
Bố Lỗ càng nói càng phấn khích, trong sự miêu tả đó, có tương lai tươi đẹp có máu và lửa được bày ra như bức tranh thiên nhiên tuyệt sắc.
Hạ Lạc Khắc không phản ứng lại giả tưởng về tương cả Bố Lỗ ngay lúc đầu, mà bình tĩnh hỏi.
"Ngươi bị bỏ hoang bao lâu rồi?"
"Tôi bị bỏ hoang đã 10000 năm rồi, nửa tháng trước ngài đã đánh thức tôi." Bố Lỗ cung kính trả lời.
"Hèn gì, 10000 năm trước nếu ta là ác ma, khi nghe được kế hoạch như thế này của ngươi, ta có lẽ cũng sẽ phấn. khích như vậy. nhưng thời thế đã thay đổi rồi Bố Lỗ." Hạ Lạc Khắc nói:
"Thời đại tùy tiện tấn công ngục tối của người khác đã qua rồi, bây giờ là một xã hội ngầm cần phải có quy tắc, không vội nói đến việc tuyên chiến với một ngục tối nào đó rất nhiều khó khăn và rắc rối, ngay cả ác ma bọn ta cũng đã phải được giáo dục 90 năm cũng đã quá phổ biến rồi, nếu tùy ý chọn một thành chủ ngục tối không chuẩn có thể là bạn học của ta, chị gái thậm chí là cả nữ sinh! Còn về việc chinh phục thế giới, hay là hủy diệt cả thế giới, những ác ma thượng cổ già nua cổ hủ mới theo đuổi mục tiêu này, còn ác ma thời đại mới không hề hứng thú."
Hạ Lạc Khắc mỉm cười, dường như đang hồi tưởng lại chuyện gì đó hứng thú, sau đó lại nói tiếp:
"Trong trường học giáo viên đã từng nói với ta, nếu như còn người khi vừa bắt đầu đã sống trong đau khổ, thì ác ma còn thêm cả bất hạnh, cho dù có thêm bi thảm, thì trong suy nghĩ của họ cũng coi đó là chuyện bình thường, cùng lắm là chết, mà linh hồn sẽ đi đến thế giới tăm tối, cũng chẳng có nhiều quan hệ gì với ác ma chúng ta cả. Nhưng nếu như để họ đắm chìm trong hạnh phúc không thể tự mình thoát ra, bỗng nhiên trong lúc đó hạnh phúc bị đạp đổ thê phần bi thảm, nhìn họ trong lúc đau khổ, họ vừa hồi tưởng lại hạnh phúc vừa vật lộn với hiện tại, linh hồn lúc đó mới đúng là mĩ vị, đương nhiên đá ma thuật ngưng tụ lại cũng vô cùng quý giá."
Hạ Lạc Khắc nói xong, để lộ nụ cười:
"Ác ma không tàn phá thể xác, mà là chơi đùa với tâm trí con người."
"Dường như mục tiêu theo đuổi của Hạ Lạc Khắc đại nhân ngày càng cao thì phải." Giọng nói của Bố Lỗ có ý cười đùa, sau đó nói tiếp: "Những chuyện này không bàn vội, nếu tôi đã không đoán được ý tưởng táo báo của Hạ Lạc Khắc đại nhân, vậy đại nhân có thể nói cho tôi nghe ý tưởng táo bạo của ngài là gì không?"
"Nhắc đến cái ý tưởng táo bạo này, ta cảm thấy sao ta lại là một thiên tài đặc biệt như thế chứ" ngược lại lần này đến lượt Hạ Lạc Khắc thích thú không ngớt, hắn xoa xoa tay và nói: "vừa rồi không phải ngài nói là đám yêu tinh dị giới có thể thông qua việc chiến đấu liên tục, sau đó tổng kết lại kinh nghiệm, thông qua những lần hồi sinh, cuối cùng đánh bại kẻ địch không có khả năng chiến thắng?"
Hạ Lạc Khắc vỗ tay một cái rồi nói:
"Ta hoàn toàn có thể lợi dụng đám người chơi này kiếm thật nhiều tiền, ta có thể đăng ký cho chúng trở thành giác đấu sĩ, có thể vào các sàn đấu giác để chiến đấu! Ngươi nghĩ xem, phải đối mặt với bọn sinh vật ngầm vô cùng mạnh mẽ như người dã thú, người sói, kẻ đồ tể, chỗ chúng ta lại chỉ có đám yêu tinh tầm thường đáng thương, ta để bọn chúng đến sàn giác đấu để chiến đấu với lũ sinh vật ngầm mạnh mẽ đó, nếu mở một ván bài chắc chắn mọi người đều cược đám yêu tinh sẽ thua, sau khi bọn chúng bị hành hạ đến chết cả chục lần, nếu như có thể giống như những gì ngươi nói, bọn chúng có thể tích lũy kinh nghiệm, sau cùng có thể đánh bại kẻ địch không có khả năng chiến thắng, vậy đợi sau khi thực lực của chúng đủ lớn mạnh, ta sẽ cược chúng thắng, chỉ cần chúng thắng 1 ván thôi, là ta có thể phát tài rồi!"
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài đã trải qua 90 năm nghĩa vụ giáo dục chẳng lẽ ngài không được dạy, đánh bạc là thứ mà ngay cả ác ma cũng không thể động đến sao? Còn nữa, ngài bóc lột người chơi như vậy... Ngài là ác ma sao?" Bố Lỗ trầm lặng một lúc rồi quay sang hỏi Hạ Lạc Khắc.
"Không sai, ác ma thượng vị."
Ý tưởng của Hạ Lạc Khắc quả nhiên rất táo bạo, mặc dù hiện tại hắn không có nhiều tiền, cứ coi như đăng ký cho người chơi trở thành giác đấu sĩ đi chăng nữa, nếu như đặt cược người chơi thắng, cũng chẳng biết phải cược bao nhiêu lần mới có thể kiếm được tiền về, mà nếu như bị thua quá nhiều, xem như có thắng được một ván cũng không chắc sẽ thu hồi vốn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là những người chơi kia có năng lực thần kỳ giống như lời Bố Lỗ nói.
Trong lúc Hạ Lạc Khắc ở đây nói chuyện cùng với cõi hạch tâm Bố Lỗ, thì những người chơi tự sát quay về cũng đã mặc xong áo giáp, sau đó tụ họp lại cùng mọi người thảo luận.
"Như thế nào? Như thế nào? Các ngươi đã phát hiện ra gì chưa? BOSS kỹ năng, tiểu yêu quái kỹ năng gì đó?"
"Phát hiện ra rồi, mới chỉ đánh một lần thôi nhưng chúng tôi đã phát hiện được đám chiến sĩ người đầu sói kia, thù hận của họ không liên quan đến thủ lĩnh Khắc La Mạc, một mình có thể lôi kéo chiến sĩ người đầu chó kia đi rất xa, mà lại không gây sự chú ý cho thủ lĩnh Khắc La Mạc!"
"Vậy không phải là giống với lũ nhện dưới lòng đất hay sao?"
"Đúng vậy, chúng ta có thể dựa theo cách đánh lũ nhện để đối phó với chúng không? Dẫn dụ từng tên từng đến rồi giết?"
"Chúng ta có thể thử, tôi nghĩ có cơ hội thành công."
"Một bộ phận người chia ra đi giữ chật sự thù hận của thủ lĩnh Khắc La Mạc, một bộ phận khác thì mang theo cung ngắn đi giải quyết tiểu yêu quái, đứng ở xa một chút, bắn chết một vài tên tiểu quái rồi tản ra thành 3 đường, đám chiến sĩ người đầu chó chỉ có 20 30 tên, chúng ta giết được một nhóm cũng sẽ giết được hết, chỉ còn lại tên thủ lĩnh Khắc La Mạc, chúng ta chất đống đấu người thôi cũng có thể đè chết hắn rồi!"
"Cách này được đấy, thực ra khó xử lý nhất chính là tên thủ lĩnh Khắc La Mạc, 1 chỉ giết 1 người, căn bản là không nói lý lẽ!"
"Chờ chút, ngươi khẳng định trò chơi này có hệ thống thù hận chứ?"
"Có lẽ có, nếu không thì tại sao bọn người đầu chó đó lại đuổi theo chúng ta, hơn nữa trước khi chúng ta đánh lũ nhện, chẳng phải là lũ nhện chỉ tấn công những người gần chúng nhất sao?"
"Tôi nghĩ có thể thử cách này, lũ người đầu chó cứ trốn ở đó, chúng ta cũng không cách nào đánh."
"Đúng, đúng, mau chóng thu phục bọn chúng đi, hoàn thành được nhiệm vụ manh mối chúng ta còn có thể nhận được phần thưởng, ta còn phải kiếm nguyên liệu, trang bị của ta sắp không không có gì để cường hóa rồi."
Mấy chục người chơi bàn bạc xong, liền quyết định sẽ đánh như vậy, họ nhanh chóng thành lập các đội 50 người được phân công hợp tác không giống nhau, có 20 người khiêng tấm chắn, họ phụ trách nhiệm vụ thu hút sự thù hận của thủ lĩnh người đầu chó Khắc La Mạc, nói thẳng ra là đi tìm chỗ chết, ngoài tấm chắn ra, những đồ dùng khác họ đều để lại ở ngục tối, tạm thời do những người chơi khác bảo quản giúp, đây mới là lần thử nghiệm đầu tiên, số lượng người chơi ít, vẫn chưa thể đẩy kho lưu trữ ra, việc cất giữ đồ dùng giúp nhau vẫn rất phổ biến.
Còn 5 người khác mang theo cung ngắn, họ là chủ lực tiến công các chiến sĩ người đầu chó, còn lại là những người chơi có đầy đủ trang bị, họ có nhiệm vụ bảo vệ những người chơi cung ngắn, đồng thời khi mà người chơi cung ngắn đã dùng hết tên thì họ sẽ bổ sung làm lực lượng chiến đấu.
Phần còn lại không tham gia vào nhóm, thiết bị chưa hoàn thiện hoặc là không có cái nhìn tốt về BOSS khai hoang, hoặc đơn giản là không muốn đi, chỉ muốn yên tâm vận chuyển gạch để kiếm tiền.
Mọi người rất nhanh chóng đã phân công hợp tác xong, cuối cùng 50 người chơi xuất phát trong sự hân hoan, vui mừng.
Hạ Lạc Khắc bỗng nhiên lại quan tâm đến việc sau khi những người chơi này cả tập thể dấn thân vào chỗ chết, liền nghĩ đến việc chiến thuật có thể phát huy hiệu quả hay không, sau khi người chơi rời ngục tối, Hạ Lạc Khắc bắt đầu dùng ma thuật quan sát họ.
Đội lớn 50 người rất nhanh đã đến được nơi bọn người đầu cho dừng chân, họ một lần nữa tiến hành phân công, nhắc lại chiến thuật ngay tại chỗ, sau đó đội cầm tấm chắn tiên phong tiến lên phía trước.
Còn lại 2 người mang cung ngắn kéo căng dây cung, hồi hộp chuẩn bị, đợi sau khi những người chơi khiêng tấm chắn mở đường, sẽ đấu một trận với đám người đầu chó.
Thời gian cũng sắp hết, lại nảy sinh vấn đề, làm thế nào để thu hút sự thù hận của tên thủ lĩnh người đầu chó kia?
Người chơi khiêng tấm chắn tên Sử Hòa lúc đó thốt lên một tiếng "Tôi lên tiên phong", sau đó tay không lao lên, đám người đầu chó từ xa đã nhanh chóng chú ý đến Sử Hòa, nghe thấy tiếng hét của Sử Hòa nói với đám người đầu chó: