Gả Vào Hào Môn

Chương 229: Chạm Mặt Sau Năm Năm

Tiếng quát của Trác Du Hiên vọng vào từ bên ngoài, hình như hắn quát người giúp việc kia vì dám để cho người lạ vào đây.

Cùng lúc đó, Thẩm Sơ Vũ rùng mình một cái, nhìn thấy điệu cười đầy khiêu khích kia của Thẩm Quân Dao, cô ta hận không thể xé xác người phụ nữ này ra.

Nhưng hiện giờ cô ta không thể làm như vậy được, nếu mà để cho Trác Du Hiên nhìn thấy thì toàn bộ kế hoạch của cô ta sẽ hoàn toàn bị phá hỏng.

Thẩm Sơ Vũ Hạ tay mình xuống, cô ta còn muốn nói gì nữa với Thấm Quân Dao nhưng chưa kịp, Trác Du Hiên đã xông vào đây.

Đi theo phía sau của hẳn chính là nữ giúp việc kia, cô ta cúi đầu xuống như vừa bị ai đó trách phạt vậy.

Trác Du Hiên xông vào nhìn thấy Thẩm phu nhân cùng với Thẩm Sơ Vũ, hản cũng hơi ngạc nhiên nhưng không hề lộ rõ ra bên ngoài.

Bộ dạng của Thẩm Quân Dao như bị ai đó đánh vậy, hai người kia tuy đã buông cô ra nhưng tóc tai của cô bù xù một mảnh, như thể bị ai đó đánh.

Hắn lạnh nhạt liếc nhìn khuôn mặt hơi tái nhợt của Thẩm Sơ Vũ lạnh lùng hỏi cô ta.

"Em đến đây làm gì?"

Thẩm Sơ Vũ hơi nhướn mày, cánh tay của cô ta chỉ thẳng vào mặt của Thẩm Quân Dao, sự tức giận trong lòng gần như không có cách nào khống chế được.

Cô ta nhìn bộ dạng không thèm quan tâm kia của Trác Du Hiên, trong lòng không khỏi cảm thấy bực bội.

"Anh không cần phải quan tâm đến em đến đây làm gì.Nhưng anh giải thích đi, cô ta là sao? Sao anh lại giấu người phụ nữ này ở đây.Hai người dám ngoại tình ở sau lưng em à? Trác Du Hiên, anh đừng có quên chính Thẩm Quân Dao năm xưa là người đã giết chết con của chúng ta, vậy mà bây giờ anh lại còn dám ở bên cạnh cô ta như vậy.Anh có nhớ đến đứa con đã mất của hai ta hay không?"

Vừa nói hai mắt của Thẩm Sơ Vũ trở nên đỏ hoe.

Vì cô ta biết, chỉ cần bản thân của mình khóc, Trác Du Hiên nhất định sẽ động lòng mà làm theo lời của cô ta.

Không những thế, Thẩm Sơ Vũ còn cố tình nhắc lại chuyện của năm năm trước khiến cho Trác Du Hiên càng căm hận Thẩm Quân Dao hơn nữa.Hãy click vào đây để ủng hộ 1 click quảng cáo cho tụi mình có động lực ra chương nhé!

Trác Du Hiên yên lặng không đáp, hẳn chỉ trâm mặc nhìn về phía của Thẩm Sơ Vũ.

Càng thấy thế, cô ta lại càng lên tiếng như muốn đổ thêm dầu vào lửa.

"Nếu như hôm nay em không theo dõi anh phát hiện ra chuyện này thì anh còn định giấu em cho đến khi nào nữa?"

Từ mấy tháng trước, Thẩm Sơ Vũ đã phát hiện ra Trác Du Hiên có điều bất thường rồi.

Hắn thường xuyên đi sớm về khuya, ban đầu Thẩm Sơ Vũ cũng chỉ cho rằng hắn bận công việc, cho nên cô ta cũng không hề làm phiên đến hắn.

Nhưng chuyện này càng lúc càng kéo dài khiến cho cô ta không thể nào không nghi ngờ người đàn ông này được.

Nửa đêm về nhà, trên người của Trác Du Hiên thường xuất hiện những vết cào cấu, đó là do phụ nữ để lại.

Vậy có nghĩa là, Trác Du Hiên ở sau lưng cô ta có quan hệ với người phụ nữ khác.

Nghĩ đến đó, trong lòng của Thẩm Sơ Vũ không thể nào không cảm thấy tức giận.

Cô ta cực kỳ phẫn nộ, Trác Du Hiên vậy mà lại giấu người phụ nữ khác ở sau lưng cô ta.

Trác Du Hiên, xem như anh giỏi lắm! Thật không ngờ hản ta lại dám làm ra được chuyện như thế.

Trác Du Hiên bản tính trăng hoa, không phải là Thẩm Sơ Vũ không biết điều đó.

Nhưng cái vị trí Trác thiếu phụ nhân kia cô ta chưa ngồi lên được, cô ta tuyệt đối không cho phép kẻ nào đoạt đi cái ghế này của cô ta cả.

Nếu sau khi kết hôn, hắn muốn ra ngoài tìm ai, Thẩm Sơ Vũ cũng chẳng thèm quan tâm.

Cô ta chỉ cần tiền, cần khối gia sản kếch xù kia của nhà họ Trác là được.

Cho nên, sáng hôm nay, cô ta đã lên kế hoạch đi theo sau lưng Trác Du Hiên, cô ta nhất định phải tìm ra người phụ nữ khiến cho Trác Du Hiên lạnh nhạt với cô ta là ai, người phụ nữ đó có bản lĩnh như thế nào mà dám chống chọi lại với cô ta như thể.

Nhưng điều khiến cho cô ta bất ngờ đó chính là, người phụ nữ khiển cho Trác Du Hiên bỏ mặc cô ta lại là người mà cô ta chẳng hề ngờ đến, Thẩm Quân Dao.

Thẩm phu nhân nhìn con gái ấm ức, bà ta không cam lòng nhìn con gái mình như thế, cho nên bà ta cũng đến gần chỉ trích Trác Du Hiên.

"Trác Du Hiên, tôi biết nhà cậu có tiền, thêm nữa là cậu tình trường khá phong phú đấy.

Thế nhưng cậu đã lựa chọn việc ở bên cạnh con gái của tôi là cậu phải chung thuỷ với nó.

Tôi biết nhà chúng tôi không nhiều tiền, quyền lực như gia đình của cậu.

Thế nhưng Sơ Vũ chính là con gái bảo bối của gia đình tôi, cho dù không bằng nhà cậu, nhưng chúng tôi sẽ tuyệt đối không để cho con bé phải chịu tổn thương nào.

Nếu như cậu thật sự dám làm ra chuyện này, vậy thì tôi sẽ không để cho con gái tôi ở bên cạnh của cậu nữa, chúng tôi không muốn nhìn thấy con mình bị tổn thương"

Thẩm Quân Dao đứng một bên, chứng kiến cảnh tượng vợ lớn đi đánh ghen này, khóe môi không kìm được mà lộ ra một nụ cười khinh bỉ.

"Mấy người muốn cãi nhau thì xin mời ra ngoài, đừng ở đây làm phiền đến tôi"

Sau đó, cô liếc xéo cái bộ dạng lạnh lùng kia của Trác Du Hiên một cái.

"Vợ sắp cưới của Trác tổng đã nói như vậy rồi, anh còn không nhanh thả tôi ra đi.

Tôi không muốn mang danh tiểu tam phá hoại gia đình người khác đâu."

Trác Du Hiên đứng im nghe những lời trách móc kia của "mẹ vợ cùng với người con gái mà Trác Du Hiên hản yêu, hẳn ta cũng chỉ giữ im lặng.

Còn Thẩm Quân Dao còn cố tình đổ thêm dầu vào lửa như thế kia, hắn không khỏi bực mình.

Hản lạnh lẽo nhìn Thẩm Sơ Vũ rồi nói một câu.

"Ra ngoài, anh sẽ nói mọi chuyện cho em"

Trước khi đi, hắn không quên dặn dò người giúp việc kia một câu.

"Khóa cửa lại cho cẩn thận, tuyệt đối không thể để người phụ nữ này ra ngoài."

Căn phòng sôi nổi bỗng nhiên trở nên im lặng.

Thẩm Quân Dao trầm mặc nhìn từng người từng người đi ra ngoài, cánh cửa phía trước đóng sầm lại ở trước mặt.

Trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót, vậy mà Trác Du Hiên lại muốn giam cầm cô, nhất quyết không chịu trả lại tự do cho cô.

Ra đến ngoài, Thẩm Sơ Vũ đã nhanh chóng bắt lấy cánh tay của Trác Du Hiên, cô ta liên tiếp đặt những câu hỏi dồn dập.

"Bây giờ anh nói đi, anh tại sao lại để Thẩm Quân Dao ở đây? Cô ta ra tù từ khi nào? Anh chẳng lẽ không buông được cô ta, cho nên anh mới để cô ta ở đây hay sao? Trác Du Hiên, anh coi em là cái gì, đừng quên anh đã từng hứa với em sẽ không bao giờ ra ngoài tìm người phụ nữ khác không phải sao?"

Trác Du Hiên bị Thẩm Sơ Vũ hỏi như vậy, hắn không khỏi bực mình mà gắt lên.

"Anh làm như vậy còn không phải vì em hay sao? Năm năm đi tù của cô ta làm sao có thể đổi lại được mạng sống của con chúng ta.Anh muốn cô ta phải trả giá, phải để cho cô ta liên tiếp chịu nỗi đau mất con, phải để cho cô ta phải chịu dày vò đau đớn không tưởng, phải để cô ta nếm trải nỗi đau không bao giờ được quên, cho đến chết cũng phải nhớ lấy có biết hay không?"

Thẩm Sơ Vũ thoáng chốc sững sờ, cô ta nhìn khuôn mặt của Trác Du Hiên lộ rõ sự mệt mỏi và khó chịu.

Hai mắt cô ta rưng rưng lệ, tiến lại gần nắm lấy tay của Trác Du Hiên.

"Hóa ra anh làm như vậy là vì em và con hay sao? Xin lỗi anh, em không biết vì em và con.".