Bạn là đội trưởng đội cổ động của trường TH Bangtan. Bạn trông khá xinh xắn ưa nhìn, học cũng ổn nên được nhiều chàng cùng khối tăm tia, tuy vậy tới giờ vẫn chưa ưng ý người nào cả. Lí do thì không phải ai cũng đoán được.
-Min Yoongi thiên tài bóng rổ, tụi em yêu anh Min Yoongi!!!-đó là giọng của mấy nàng nữ sinh trường bên. Bọn họ thậm chí còn đem cả băng rôn, hình phóng to của anh tới để cổ vũ. Haizz, Min Yoongi đúng là nam thần mà, đã đẹp trai lại còn chơi bóng giỏi nữa.
Bây giờ là thời gian nghỉ giữa hiệp, bạn tách nhóm cổ vũ để ngồi một mình ở ghế đợi, mắt vẫn say sưa dán chặt vào hình bóng người con trai đang ngồi uống nước bên phía đối diện. Khoảnh khắc anh nhắm hờ mắt và ngửa cổ uống nước, những giọt mồ hôi lóng lánh trên khuôn mặt anh, từng thứ từng thứ một được thu gọn vào tầm mắt bạn.
Như nhận ra có ai đó đang nhìn trộm mình, Yoongi bất ngờ quay phắt về phía bạn. Khỏi nói, bạn bị anh làm cho một phen giật bắn mình, lúi húi cúi xuống vờ cột lại dây giày. Hây da, đã nhìn trộm còn bị người ta phát hiện, thật mất mặt quá đi.
...
Bạn thích Yoongi từ lâu rồi, và anh tất nhiên là chẳng hề hay biết gì về điều này, vì anh còn bận quan tâm tới nguyên cái hậu cung gần trăm fangirl cả trong và ngoài trường của mình cơ mà. Bạn cứ như thế lọt thỏm trong thế giới đa sắc màu của anh.
Từ khi thích Yoongi, Valentine năm nào bạn cũng tất bật mua nguyên liệu về nhà làm socola cho anh, rồi còn cẩn thận mà gói lại bằng giấy kính nữa chứ. Việc cần làm chỉ còn là tới lớp và tặng cho anh nhưng bạn lại không đủ can đảm, bạn sợ anh sẽ từ chối mòn quà tầm thường này, vì nếu đem so với đống quà chất cao như núi của anh thì cái bạn tặng chỉ là một món kẹo nhạt nhẽo.
...
Bạn cảm thấy may mắn khi được học chung lớp với Yoongi, được thấy anh mỗi sáng dù cho anh có tới muộn hay chuyên gia ngủ gật trong giờ học đi chăng nữa. Bạn thích nhìn trộm khi anh đang đọc sách, trông anh lúc đó quyến rũ đến lạ. Đấy, bạn thích anh quá giới hạn của một bạn học nữ rồi.
-Captain à, cậu chép bài hộ tôi tiết này nhé, hôm qua tập hăng quá nên tay tôi hơi đau!
Yoongi nhổm lên nói thầm vào tai bạn, người ngồi ngay bàn trên của anh. Có lẽ anh đã nghe ai đấy nói về chuyện bạn viết chữ khá đẹp nên mới miễn cưỡng nhờ thôi, chứ bình thường có bao giờ anh nói với bạn câu nào quá mười từ đâu.
-Được...được rồi!-bạn ấp úng, ngại ngùng đưa tay nhận lấy cuốn tập từ anh. Có lẽ bạn run quá nên không nhận ra mình vừa vô tình chạm vào bàn tay trắng trẻo của Yoongi. Bạn cũng chẳng hề hay biết anh đang nhìn bạn, và mỉm cười.
Bạn ngoan ngoãn đọc sách trong khi người nào đó vì quá rảnh rỗi nên đang gục ra bàn mà ngủ, bạn cảm nhận được đôi tay anh đang đặt hờ dọc theo thành bàn và giờ nó vô tình chạm vào cánh tay bạn. Tim bạn chợt run lên, hơi thở dần gấp rút như lúc nhận được giấy báo điểm cuối học kì.
Làm ơn đi, bạn chỉ muốn được như thế thêm chút nữa thôi. Bạn đặt hờ quyển sách nơi sóng mũi che đi chút ngượng ngùng và giữ nguyên tư thế ấy mãi cho tới khi...
-Ami, cô giáo bảo bạn lên văn phòng có chút chuyện kìa!
Cô bạn cùng lớp thật biết lựa lúc mà. Bạn gật đầu rồi miễn cưỡng đứng dậy đi ra ngoài.
Yoongi chợt mở mắt, anh vu vơ nhìn theo bạn bằng ánh mắt phức tạp.
...
-Captain à, mấy giờ rồi?-Yoongi hỏi.
-5...5h chiều rồi cậu!-bạn ấp úng.
-Vậy là sắp được về rồi nhỉ?
-Ừm!
Bạn khẽ cười, dù không quay lại nhìn nhưng bạn cũng biết Yoongi đang rất buồn chán nằm dài ra bàn đợi tan học. Cậu ấy đôi khi ngô nghê vậy đấy, nhưng bạn lại thích.
-Captain à...
-Captain...
Yoongi hay gọi bạn như vậy, bởi vì anh biết bạn là đội trưởng đội cổ vũ trường. Bạn đoán anh không nhớ tên thật của bạn, hoặc là chẳng thèm quan tâm tới nó, có lẽ. Nhưng bạn thích được gọi thế lắm, chỉ cần tưởng tượng được trở thành captain (theo đúng nghĩa đen) của riêng anh thì bạn đã sung sướng biết chừng nào.