-Bạn ngồi đây nhé.Mình đi mua nước cho bạn.Nói xong
thằng bé lao ra căng tin với tốc độ tên lửa.
Tại căng tin
-Uầy, chú Hải nhà ta đã trở lại.Thế nào,cô bé đó đổ
chưa?Nó hỏi.
-Sắp rồi hai cưng ạ.Anh sắp có gấu rồi,đợi tí về kể
cho.
Hai con bé nhún vai nhìn nhau rồi lắc đầu.Đúng là vì
gái quên bạn mà.
Phòng y tế
Hải vội mua nước rồi chạy vào phòng y tế:
-Này,nước của bạn đây.Bạn uống đi.
Cô bé cảm động không thôi,nhận lấy chai nước,uống một
hớp.Hải bắt đầu tấn công:
-Bạn tên là gì vậy?Bạn học lớp nào?Lát nếu bạn không
vào lớp được mình sẽ xin phép hộ cho.
-Ừm, mình là Uyên lớp C9.Mà bạn không cần phải xin
phép cho mình đâu.Lát mình tự lên lớp là được.
-Thế sao được.Mình là Hải, học C10 ngay cạnh lớp bạn
luôn, hay thật.Mà như thế thì mình tiện đường mà.Nói xong nở một nụ cười làm em
kia choáng váng.Thân thiện dễ sợ.
“Chúng mình làm bạn nhé.Đây là số điện thoại của mình”.
Hải đưa cho em Uyên một mẩu giấy rồi bước đi : “Chào bạn , mình đi đây,cần gì
có thể gọi cho mình nhé”.
Bé Uyên gật gật, lòng hạnh phúc,phải chăng bạn ấy có ý
với mình.Hải nấp ở cửa phòng y tế nhìn thấy em kia mặt đỏ ửng ,ngồi cười khúc
khích là biết mình thành công rồi.Thằng bé sướng cười toe toét rồi chạy xuống
tìm hai con bạn.Lần này thì biết mặt ông.Cứ chê ông đi rồi ông lại có gấu trước
cho coi.Càng nghĩ bạn Hải càng sướng.
Đang vui thì nó thấy hai con bạn đang say sưa ngắm các
trai 12 chơi bóng rổ rồi hùa theo lũ con gái xung quanh hú hét ầm ĩ, bực mình
ghê.Cóc thèm để ý chúng nó nữa,bé Hải giận dỗi ra căng tin ngồi.