Lúc này, Lý Tướng Quân không hổ là một người rành rỏi, lão liền nhảy ra làm hoà!
“ Được rồi được rồi ”
“ Tiểu Long, nể mặt lão đầu tử ta.,tha cho Tiểu Lâm một ngựa đi, nó không phải là đối thủ của cậu, cậu cũng đừng tính toán với nó ”
- Lý Lão gọi Vương Lâm tể tướng là Tiểu Lâm, vì. Từ bé đã được Lý Lão giạy dỗ cho nên người, khi lớn, tới tuổi lấy vợ gả chồng, thấy Vương Lâm và con gái lão có tình cảm, nên tác thành cho hai người, Vương Lâm vừa là thầy, vừa là Cha Vợ của Vương Lâm!
- Nên lão vẫn thường gọi Vương Lâm là Tiểu Lâm, nay dù có lên tới chức tể tướng, rung chân một cái, cả Hắc Kim cũng phải rung động,cũng phải chấp nhận cái tên Tiểu Lâm này,mặc dù không muốn đây là cái tên khi bé được Lý Lão đặt cho, nên hắn phải nhận!
- Hắn cũng nghe ra cái ý muốn giải vây cho hắn, muốn cho hai người một bậc thang để xuống, nếu đã thế thì hắn cũng rất vui lòng đáp ứng!
Hắn khom người cúi mình nói!
“ Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế ở đây nhận lỗi với ngài, mong ngài thứ tội”
- Vương Lâm không hổ là tể tướng, cũng rất khéo đứa đẩy, thế là hai bên khách sáo cho qua chuyện! Nhưng cả hai đều biết, màn giao phong này mới chỉ bắt đầu mà thôi!
- Nhưng bọn họ cũng không vì thế mà ghét hay ghi hận lẫn nhau, chủ yếu là không ai muốn nhường Cá Vàng cho ai, nên mới xảy ra sự tình oái oam như vây!
- Ly Lão nói!
“ Tiểu Long, lâu rồi chúng ta chưa đánh cờ, tay nghề của ta cũng không tệ, nếu cậu không phiền thì ngồi đây đánh với ta vài ván”
- Hắn cũng không khách sáo mà ngồi xuống, dù sao cũng là người quen cả rồi, lễ nghi làm gì cho nó rườm rà, hắn không quan tâm tới thủ đoạn, hắn chỉ cần kết quả!
- Đây cũng là điểm mà lý lão thích nhất o trên người A - Long, hắn đem tới cho Lý Lão một cảm giác yên bình, đánh cờ với hắn, hắn có thể chờ lý lão hàng giờ mà không hề nóng giận, hay thúc dục, nghĩa là tâm tính người này rất kiên định!
Nên nói chuyện với hắn cũng rất vui vẻ và hoà hợp, khi nói chuyện với Hắn lý Lão cũng học được rất nhiều từ câu chuyện của hắn!
- Hai người vui vẻ đánh cờ, tiếp tục nói chuyện,còn cha con Tể Tướng Vương Lâm thì ngồi một bên lắng nghe hai người nói chuyện một cách sy mê, tới lúc này Lý Lão Hỏi!
“ Cậu Nghĩ Sao Về Thiên Vũ Đế Quốc, và Nữ Hoàng Của Họ ”
- Hắn chỉ cười và nói!
“ Nữ Nhân, tuy yếu đuối,nhưng lại là một nửa thiên hạ,khinh thường nữ nhân, thì sẽ phải trả một cái giá rất đắt ”
- Lý lão hỏi!
“ Còn về Thiên Vũ, cậu nghĩ sao”
“ Thiên Vũ tuy to, nhưng không phải một nước mạnh, nếu mạnh thì đâu phải giải quyết tiếng nói bằng chiến tranh,cũng đâu phải khổ cực chịu sự xâm lược của man bang ”
- Lý Lão lại quay lại chủ đề chính và hỏi lại!
“ Cậu nghĩ sao về Nữ Hoàng Thiên Vũ”
- Hắn chỉ cười và nói!
“ Ta không có hứng thú bán đi nhan sắc, để câu dẫn nữ nhân, ta là người đã có gia đình,ta chỉ cần một người vợ hiền, không cần một nữ hoàng”
- Lý Lão cười khan đáp!
“ Nếu quyết định của cậu,có thể ảnh hưởng tới đất nước của cậu, thì cậu sẽ làm gì ”
- Hắn cười lạnh thầm nghĩ!
« Quả nhiên lão đã biết. Quan hệ của hắn với Mị Nương, lão cũng đã đoán ra được thân phận thực sự của Mị Nương »
- Hắn cười Hahaha!!! Vang vọng khắp doanh trướng, khiến người cảm thấy sợ hãi,hắn nhìn Lý Lão một cách vô cùng thâm ý!
“ Nếu là lão, lão. Sẽ làm gì”
- Lý Lão hơi khựng lại nói!
“Nếu là ta, « lao hơi do dự nói »nếu là ta,ta sẽ hy sinh nữ nhân đó, để bảo vệ an toàn cho quốc gia”
-Hắn liền hỏi vặn!
“ Hy Sinh rồi sẽ làm sao ”
- Lý Lão chua xót nói!
“ Trên tay ta, là cả một đất nước, ta không có sự lựa chọn, còn cậu vì một nữ nhân, mà cậu có thể không quan tâm tới cảm nhận của cháu gái ta sao, cậu có biết nó chờ đợi cậu từ rất lâu rồi không”
- Hắn quay sang,nhìn về phía Vương Thư Dĩnh mỉm cười với nàng rồi nói!
“ Dĩnh nhi là một nữ nhân hiểu chuyện, hẳn là nàng sẽ không trách ta,mà ủng hộ quyết định của ta, một nam nhân mà bán vợ cầu vinh, vậy ta còn xứng với nàng nữa sao ”
“ Dù nàng ấy có vì yêu ta mà bỏ qua tất cả mọi chuyện ta làm, nhưng ta không thể tha thứ cho bản thân ta,nếu Dĩnh Nhi rơi vào tình cảnh đó, thì ta vẫn sẽ làm thế ”
- Lý Lão nói,liền rút gươm kề vào cổ hắn!
“ Ngươi thật Không hối hận, nếu ngươi nói có, ta sẽ kết liễu ngươi ngay tại đây, dù ta và ngươi có không ít giao tình ”
- Hắn cười đáp, ngẩng cổ lên chờ đợi nói!
“ Nam Nhân nói một là một, ta có chết ở đây, thì ta vẫn sẽ nói, ta sẽ không từ bỏ nàng, dù có lý do bao nhiêu đi chăng nữa, lão muốn giết cứ giết ”
- Ngươi tưởng ta không giám giết ngươi sao!
“ Ta tin,ta tin chứ, nhưng ta biết lão không phải loại người tuỳ tiện giết người vì vài câu nói ”
- Vậy thì ngươi đã đoán sai rồi, hôm nay ta nhất định phải giết chết ngươi, ngươi muốn nói gì với cháu gái ta thì nói đại đi!
“ Ta không có điều gì để nói cả, tạ chết Hắc Kim sẽ xuống địa ngục cùng với ta,ta đi xuống đó Cũng không cô độc!
- Ngươi cho rằng chỉ mấy trăm tên Võ Hoàng Cấp, sẽ làm nên được sóng gió gì sao? Lão cười lạnh nói
- Hắn lạnh lùng, trả lời liền nói!
“ Lão cũng biết, tham vọng của ả đàn bà kia, không phải là cướp được ngôi hoàng đế của chị ả,mà là toàn thiên hạ”
“ Ta và lão đều hiểu rõ, hai bên ký hiệp định nghị hoà,chỉ là. Để hai bên chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo mà thôi,với lại hắc kim chưa làm gì cho ta lấy gì kêu ta hy sinh nữ nhân của ta cơ chứ, dù có thì ta cũng sẽ Không hy sinh nữ nhân của ta”
“ Một nam nhân, ngay cả nữ nhân của mình cũng không bảo vệ được, thì còn sống trên đời này làm gì, không chết quách đi cho đỡ chật đất, ta chết ít ra cũng để lại cho con của ta thứ mà ta tự hào mà chết, chính là dù cha nó có chết,cũng là kẻ có ngạo cốt mà chết ”
- Không phải vì hèn nhát chết, mà là không chịu từ bỏ hai mẹ con chúng nó mà chết, nó sẽ kiêu ngạo vì có một người cha như ta,mà mồ côi cha để mẹ con nó bơ vơ một mình!
- Còn hơn nó sống mà phải mang danh không có cha,cha của nó đã vứt bỏ hai mẹ con của nó mà tìm vinh quang lợi lộc, để sống bên người phụ nữ khác, mà không phải mẹ con nó!
- Ta đã nói xong, nể mặt lão là. Ông của Thư Dĩnh, ông đã một thời cưu mang ta và đám thuộc hạ, coi như trả lại ông một cái mạng, tội này một mình của ta,ta xin lĩnh, nhưng lão hãy tha cho thuộc hạ của ta lão ra tay đi
- Nói xong hắn liền nhắm mắt lại, chờ kết cục cuối cùng của mình!
- Lý Lão chỉ biết thở dài, thu kiếm lại vẫy tay kêu hắn nói tiếp!
- Hắn cũng thở dài nói, về việc khác!
“ Triều đình chia làm đủ loại bè đảng, bệ hạ thì chỉ có một người con gái, còn hai tên hoàng tử vô dụng kia,sớm hay muộn thì cũng sẽ bị giết chết bởi chính người của mình ”
“ Và Kẻ cưới được công chúa sẽ làm vua....”
- Nói tới chữ Vua hai người liền dừng lại, hai người đều hiểu,kết cục của bệ hạ sẽ là gì, hai người đều hiểu rất rõ, chỉ là không nói ra thôi
« Vua sẽ bị giết chết, hai hoàng tử tranh đấu sẽ chết theo vua, chỉ còn lại một tiểu công chúa,chưa thông sự đời thì làm một giải thưởng cho bên nào chiến thắng»
- Hắn cũng nói tiếp!
“ Một đất nước, cần ta phải Hy Sinh vợ của ta, cần một nữ nhân ra để làm vật đánh đổi để làm Phương án nghị hoà,thì đất nước đó, đã mất đi những thứ gọi là danh dự và mặt mũi từ lâu rồi, đất nước như thế ta thà không có thì hơn ”
“ Như ta là Đức vua,ta sẽ chiến một trận với Thiên Vũ, dù làm ngọc nát, còn hơn làm một miếng ngói lành, kẻ mạnh luôn bắt nạt một kẻ yếu thế hơn hắn,chó chỉ cắn người sợ nó, chứ không bao giờ giám cắn kẻ đối diện với nó ”
“ Ta là kẻ ích kỷ,ta sẽ không giao nàng ra cho em gái nàng, để mặc nàng ta xử quyết đâu, lão không cần khuyên ta, hay kêu ta khuyên nàng về đòi lại chính quyền,ta là nam nhân của nàng ta không cho phép, có một chút nguy hiểm đến với nàng, dù là một con kiến ”
- Lý lão nói!
“ Cho ta biết Lý Do được không!, có phải Phượng Gia đã có lỗi với cậu, nên cậu quyết phải ép, gia tộc của cha cậu vào bước đường cùng ”
« Ý Lão nói chính là Phượng Kinh Lôi và Phượng Gia quân, chuyên cảnh gác và trấn thủ nơi biên ải,nếu quân địch tới, Phượng Gia quân sẽ phải đương đầu trước tiên»
- Hắn cười lạnh, vung tay một đạo hấp lực lôi một người từ trong đám người sau lưng lý lão ra,không ai khác chính là Trịnh Phó Quản Gia của Phượng Gia hắn gặp hôm bữa!
“ Có phải tên này nói tất cả cho ông biết sao ”
- Lý Lão chỉ gật đầu không đáp!
- Lúc này hắn vô cùng tức giận nói!
“ Ông đừng lừa mình dối người nữa, ông và tôi đều biết rõ, với thực lực của tôi bây giờ, một cái. TRIỆU gia, hay Phượng gia,sẽ cản được bước chân của tôi sao, bao lâu 5 hay 10 ngày, ta nói thắng ta chỉ cần 10 phút, thì không kẻ nào có thể sống được,dù có được quân đội của ông tới bảo vệ cũng sẽ chỉ thêm vài cái xác nữa thôi, dù chỉ là một con kiến,cũng đừng hòng thoát ”
“ Ông nói như vậy, thì xem tôi là kẻ mượn việc công báo thù riêng,« Hắn cười lạnh» ông thử nói xem, tôi cần làm việc như thế không ”
- Nói xong dưới sự kêu la, và khiếp sợ dưới sát khí của A - Long, tên Trình Phó Quản Gia liền ngất xỉu, vì quá sợ hãi,khi đó, hắn liền ném tên đó qua một bên không thèm để ý tới nữa!
- Lý Lão vô cùng xấu hổ,một lúc mất khôn, lại nói nhầm khiến A - Long hiểu lầm!
- Lão thở dài nói!
“ Vậy chỉ còn cách đánh thôi sao ”
- Hắn liền cướp lời và nói!
“ Hắc Kim không có quyền lựa chọn, lão cho răng Thiên Vũ không tính tới việc Hắc Kim sẽ từ chối giao. người, hoặc là không tìm thấy người chưa ”
- Lý Lão thở dài!
“ Vậy cậu nói xem, nếu là Thiên Vũ sẽ. Làm gì tiếp theo với chúng.ta ”
- Hắn chỉ lượm một đám quân trắng vây quanh một quân đen dưới sự nghi hoặc của mọi người hắn liền nói hai. chữ!
“ Cô Lập,”
- Điều này khiến da đầu mọi người tê dại,
- Mọi người ở đây đều hiểu được ý nghĩa trong lời hắn nói, Cô lập, nghĩa là sẽ bỏ qua Hắc Kim, nhưng lại đánh các nước lân bang gần đó, sau đó khối đất nước nhỏ ghen ghét, sẽ quy hàng Thiên Vũ, và Sẽ vì tỏ lòng trung thành mà ám toán Hắc Kim, sớm hay muộn Hắc Kim sẽ bị giệt
- Vậy chúng ta nên làm gì?
“ Đánh một trận để lấy tiếng tăm,lần thứ hai sẽ là liên minh nhiều nước đánh Thiên Vũ”
- Lý Lão dù có nói thế nào cũng không kiềm chế được mà thốt lên!
“ Không thể nào, bọn chúng quân tiên phong có tới. 40 vạn, quân chủ lực thì cũng gần 100, cậu nói Hắc Kim chúng ta chỉ có 35 Vạn Quân làm sao có thể làm được điều đó ”
- Hắn nhan nhạt nói!
“ Không thử làm sao biết ”
- Thấy hắn thu lại nụ cười, tỏ ra vẻ mặt nghiêm túc, lão liềm hỏi!
“ Cậu có kế hoach gì sao ”
- Hắn chỉ gật đầu, rồi im lặng đánh cờ tiếp,dưới sự nghi hoặc của bao nhiêu người!
- Còn hai cha con nhà Tể tướng Vương Lâm.,chỉ im lặng quan sát, không nói gì cả, hai người đã mồ hôi lạnh, ướt hết áo trong,khi thấy mọi việc trở lại bình thường, hai người mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn nhau chỉ biết cười khổ không thôi!
- Lúc hai người đấu cờ vừa thảo luận, có phần gay gắt của hai người, lúc hai người tức giận, thì lộ ra sát khí,va khí thế của kẻ bề trên,thứ này không phải ai cũng có thể có, đó là thứ của kẻ ngồi trên cao nhìn xuống lâu ngày, mới có thể sinh ra kjí thế, khiến mọi người vô cùng sợ hãi và không ai giám lên tiếng hay ngăn cản!
- Không phải không muốn ngăn, mà ngăn không được, sát khí hai người quá nặng, làm cha con Vương Lâm không tài nào động đậy được, họ còn có thể đứng tới bây giờ là họ đã phải cố gắng lắm rồi, khi Cá Vàng thoát khỏi tinh trạng đông cứng, thì muốn chạy tới chỗ của A - Long nhưng bị câu nói của cha nàng làm nàng ngừng lại!
« Con gái a,đừng làm phiền hai người đó nói chuyện, hai người đó sẽ không đánh nhau nữa đâu, con đừng lo»
- Điều này vô tình tạo ra.,chỉ có kẻ ở trong cuộc như A - Long và Lý Lão không phát hiện ra,nhưng hai người gần nhất, thì lại hiểu cảm giác đó nhất, nhìn lại xung quanh, đám binh tướng thường ngày vẫn hùng hùng hổ hổ,nay đã trở nên mềm nhũn không thể đứng vững được nữa!
- Nhìn hai người đang tiếp tục đánh cờ, thì hai người chỉ biết thở dài không thôi, tiếp xúc hai người này lâu rồi, nhưng giờ mới thấy hai người này lộ ra khí thế bức nhân tới thế cũng là lần đầu!
- Sau một hồi im lặng hắn nói!
“ Ta có cách khiến các người giải được thế cờ bí này, ít nhất là 5 năm sẽ không có chiến tranh ”
“ Cách gì”
- Hắn cười nói!
“ 5 thành trì ở biên giới Thiên Vũ”
“ Cái gì, 5 Thành ”
- Ta muốn phí tổn của ta bồi đắp bằng 5 Tòa thành trì,các người không cần phải mất một binh một tốt nào cả, chỉ cần ta ra tay, Quân của. Thiên Vũ sẽ dừng tay!
- Cậu chắc sẽ chống lại được bọn chúng chứ!
“" Ta chắc ”
- Cậu chỉ muốn 5 thành!
“ Phải chỉ 5 Thành ở biên giới ”
“ Cậu muốn làm gì ”
- Hắn chỉ nói một câu!
“ Ta ở phe trung lập,ta có thể đảm bảo, Hắc Kim quá loạn, không thích hợp với ta,ta sẽ thay các ngươi canh giữ một phương, hy vọng các người thấy đủ ”
Năm thành là những thành nào!
“ Lấy nơi chúng ta đang ở làm trung tâm,5 thành ngay bên cạnh,ta chỉ cần đất,không cần gì hơn, các ngươi lấy được gì cứ lấy, xong rồi đừng làm phiền tới ta”