Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 59: Ngươi muốn khi dễ ta sao!

Tất cả đám người khoảng hơn 30 người đồng loạt lao lên, tay cầm đao, kẻ cầm thương kiếm kích, xông tới chém A - Long, miệng bọn chúng không khỏi la hét

“Tiểu tử mau nạp mạng” vô số kẻ hung thân ác sát, lao tới A - Long

- Còn đám người có hiềm khích với A - Long của Song Đao Môn cũng lao lên, liền bị Vương Thư Dĩnh chặn lại

- Điều khiến bọn có tâm tư bất chính với A - Long một trận buồn bục, bọn chúng chỉ muốn lao lên, đánh A - Long vài cước, tiện tay cướp của hắn vài cái túi trữ vật

- Nào ngờ lại bị Vương Thư Dĩnh ngăn lại, đánh với nàng đánh không lại, chửi nàng cũng không được, trừ khi muốn chết, phải biết rằng nàng là đệ tử đơn truyền của Tông Chủ,trừ khi muốn chết, thì hãng nghĩ tới việc trêu chọc nàng

- Bọn chúng vừa đố kỵ với diện mạo bên ngoài của A - Long,vừa ham mê tài sản trên người A - Long, đặc biệt là ghen ghét với sự ưu ái của Đại sư tỷ băng sơn, trong Song Đao Môn cũng là Viên ngọc quý trên tay trưởng môn

- Ai mà có được cảm tình từ nàng, sau này con đường phía trước rộng rãi và bằng phẳng, lấy cảm tình của đại sư tỷ, chính là mục đích của bọn họ, sau bao tháng ngày gian nan vất vả, cũng không lay động được nàng, giờ lại xuất hiện một Trình Giảo Kim xuất hiện

- Bọn chúng cảm thấy nguy cơ trùng trùng,nên bọn chúng tự nhiên không hẹn mà có ý nghĩ xem A - Long là kẻ địch, thấy hắn xung đột với yến gia, bọn chúng cũng mặt dày, bỏ đá xuống giếng, mặc kệ vô số ánh mắt tràn đầy khinh bỉ,của đồng bạn ném tới bọn họ

- Hắn thấy thế liền cười khổ không thôi a,cứ nghĩ mình không thích giết ngươi,giờ không xuống tay không được mà, giờ hắn mới hiểu cái câu « Sống Trong Giang Hồ,Thân Bất Do Kỷ Mà»

« Bọn Ngươi Muốn Cậy Đông Người, Mà Khi Đễ Ta Sao » thích chơi ta liền chơi với các ngươi »

- Nhưng điều mà đám người Song Đao Môn đang nghĩ mà bị A- Long biết tới, chỉ sợ hắn không băm bọn họ ra như tương mới lạ đó, còn giám nghĩ không muốn sát sinh

- Cũng rất may A- Long không dùng Băng Tâm Nhãn của Yến Vô Song trao cho hắn, không thì đám người Song Đao Môn cũng khó thoát khỏi một kiếp

« 30 người Võ Sư 5 người, Sĩ cấp 20 người, 5 người Ma Phap Sư hệ hoả,trong đó 3 kẻ có Võ Hồn là thú vật »

- Võ hồn hệ thú,khi đạt tới đẳng cấp Võ Linh cấp, sẽ không những có được năng lực công kích của Võ Hồn, sẽ được gọi là Linh Giả mà còn có khả năng biến đổi thân thể y như Võ Hồn

- Nếu võ hồn hệ phòng thủ,thì khi hoá hình, thân thể kẻ đó sẽ biến đổi, trở thành một cái lô cốt di động, chỉ có tuvi kẻ nào mạnh hơn, hoặc áp chế được võ hồn đó, không thì cũng chỉ thúc thủ vô sách, mà thôi

- Trong đám người lao tới có cả Yến Kỷ Thần, hắn tuy đạt cảnh giới Võ Sư, tuy hung hăng càn quấy nhưng cũng không thể nói hắn không có thiên phú trong phương diện võ kỹ được

- Võ hồn của hắn là Bọ Ngựa, tuy không thể hoá hình hoàn toàn, nhưng với thực lực Võ Sư 4 trọng,mà có thể biến hoá một phần cơ thể cho giống võ hồn đã là khá lắm rồi

- Yến Kỷ Thần Lao tới, hai cánh tay hắn, nay đã biến hoá thành hai lưỡi dao sắc bén, chém tới cổ A - Long, miệng hắn vô cùng đắc ý kêu lên

“Ta mới đạt Sư Cấp cách đây mấy ngày, không ngờ lại gặp một tên không biết sống chết như ngươi, ngươi hãy cảm thấy may mắn vì là kẻ đầu tiên bị ta giết khi ta kích hoạt được Võ Hồn đi ”

- Hắn vừa nói,vừa chém vừa lao tới A - Long, hòng một kích chém A- Long ra đôi

- Trái với sự hưng phấn của một số người, thì A - Long hắn, lười cùng vô số kẻ đôi co tranh cãi, hắn muốn dùng thực lực chứng minh tất cả!

- Đang thấy hai cái lưỡi dao bọ ngựa chém tới hắn, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn tình huống này, thì một biến cố xảy ra

- Chỉ keng một tiếng,“ Keeng” tiếng kim loại va chạm với nhau,có một đạo thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt A - Long, cầm kiếm ngạng khánh, ngăn đi một kích toàn lực của Yến Kỷ Thần

- Không ai khác chính là Vương Thư Dĩnh,

Yến Kỷ Thần cũng bị bất ngờ bởi một chiêu này của Vương Thư Dĩnh, theo bản năng hắn cũng lùi về phía sau hai bước

- Vương Thư Dĩnh sắc mặt âm trầm quát lên

“ Yến Kỷ Thần, ngươi không xem lời ta nói ra cái gì sao,ngươi giám tấn công hắn, Vương Gia sẽ không để ngươi Yên ”

- Yến Kỷ Thần biết hắn không làm gì được Vương Thư Dĩnh,linh cơ chợt động,hắn hôm này phải giết A - Long, nếu không sau này mặt mũi hắn mất hết, làm sao mà hắn giám mò mặt ra ngoài nữa,liền làm ra kế khích tướng với A - Long

“ tiểu tử, hãy xưng ra tên của ngươi, ta không muốn giết một kẻ vô danh”

- A - Long chỉ nhún vai, không nói gì, xem lời hắn như gió thoảng bên tai, hai mắt nhìn chăm chú vào đôi cánh sau lưng Vương Thư Dĩnh

- Yến Kỷ Thần lòng đầy cay cú quát lớn, lòng hắn tràn ngập lửa giận, ánh mắt tràn đầy âm lãnh

“ Tiểu Tử, ngươi tính cả đời trốn sau lưng đàn bà hay sao, ta thật thấy hổ thẹn cho ngươi,nếu ngươi còn là một thằng đàn ông,thì hay tiếp nhận, ngươi có giám tiếp nhận lời thách đấu của ta hay không,ta với ngươi quyết 1vs1 hay không ”

- Còn A - Long vân đạm phong khinh cười trừ, chẳng thèm để lời của Yến Kỷ Thần vào tai,hắn nghĩ « Trò Khích Tướng Của Mày Còn Non Lắm»

- Hắn thấy mọi người nhìn mình, hắn phán một câu khiến người ta lắc đầu không thôi,cũng không biết hắn không bị khích tướng đả động, hay là hắn mặt quá dày nên không nhận ra lời khiêu khích hay sao,hoặc là có thể hắn là kẻ hèn nhát,giả bộ ngây ngô định trốn qua một kiếp

“ Ta có một nữ nhân xinh đẹp như hoa bảo vệ, ngươi không có nên ghen à ” hắn làm ra một bộ dạng « Ta Hiểu, Ta Hiểu Mà, Cảnh Ngộ Của Ngươi, Ta Cũng Rất Thông Cảm Mà »

- Còn tất cả mọi người nghe được câu đó, cũng không biết nói gì, nhìn A - Long như một tên yừ hành tinh nào rơi xuống / thực ra hắn cũng đâu phải là người ở tinh cầu này đâu

- Vương Thư Dĩnh quay lại trừng mắt với hắn, thấy hắn đang nhìn như mê như say,nhìn vào đôi cánh sau lưng nàng, khiến nàng vừa thẹn lại vừa giận

- Nàng giận là sau khi đỡ một kích toàn lực của Yến Kỷ Thần, cũng không được lời cam ơn, cứ nghĩ hắn sẽ co ro sợ hãi, nào ngờ hắn nhìn chằm chằm vào đôi cánh của nàng, lại còn ve vuốt lên nó, khiến nàng có cảm giác như là hắn đang vuốt nơi nhạy cảm nhất của nàng vậy

“ Ngươi đang làm cái gì vậy ”

- Nàng đỏ mặt xấu hổ quát lên với A - Long,liền lùi ra vài bước, hai tay nàng che lấy đôi cánh của nàng, ôm nó vào lòng sợ tên nào đó lại chiếm tiện nghi của nàng vậy!

- Hắn cười hăng hắc đáp

“ Ta không cố ý a,ta thấy nàng rất dễ thương, nhưng vô hồn của nàng lại quấn hút cũng không thua kém vẻ bề ngoài của nàng a ”

- Đây là lời nói thật của hắn, võ hồn của hắn là Phượng Hoàng, có thể tái sinh, còn của Vương Thư Dĩnh lại là Tam Túc Kim Ô,hai loài sinh vật huyền thoại, lại chung hệ hoả

- Một cái Hắc Hoả của A - Long, Niết bàn hoả,thiêu đốt vạn vật, cũng có thể tái sinh, đại diện cho Chí Âm,tuy cũng là hoả nhưng lại là Âm Hoả

- Còn Vương Thư Dĩnh lại là Kim Ô đại diện cho mặt trời, giúp vạn vật sinh sôi, đại diện cho vật Chí Dương,

-Phượng Hoàng và Kim Ô cũng có thể tính là đồng tộc, nhưng lại thuộc một chi mạch khác, và hình thái của bọn chúng hơi khác nhau

- Nên khi A - Long thấy đôi cánh của Vương Thư Dĩnh, một cảm giác huyết mạch tương liên, âm dương hoà hợp,khiến hắn như mê như say nhìn vào Vương Thư Dĩnh là thật tâm, không phải hắn đang làm trò như lúc nãy

- Nàng ta hừ lạnh một tiếng, mặt nàng mới trở thành bình thường nay lại đỏ hơn, nàng cúi mặt xuống, gắng không cho hắn thấy sự thẹn thùng trên khuôn mặt của nàng

- Nang cũng không hiểu vì sao, nàng bình thường tính cách cao ngạo, không để nam nhân vào trong mắt, lúc nàng nhìn thấy A - Long, nàng chỉ có một ý nghĩ, muốn tranh phong,xem thực lực của hắn, nàng không muốn hắn thấp kém, cứ như đang kiểm tra bạn tình vậy

- Còn khi thấy hắn mỉm cười, nàng có cảm giác như nhìn thấy cậu hàng xóm nhà bên vậy, muốn lên cơn sinh khí mắng hắn,thậm chí đánh hắn nhưng lại không làm được, nàng cảm thấy vô cùng xót xa,và cực kì tức giận,khi thấy kẻ nào giám khi dễ hắn, nàng làm những việc mà ngay cả nàng cũng không thể hiểu được vì sao

- A - Long thấy nàng không sinh khí, hắn cũng nhàn nhạt đáp

- Chúng ta thật có duyên a

ói xong hắn nhàn nhạt nhìn Yến Kỷ Thần, xong nói một câu khiến mọi người hoảng hồn

“Ngươi còn không mau kêu Ba con chó Võ Xuất Cấp của ngươi ra, tính giả thần giả quỷ tới bao giờ nữa hả, nếu không kêu ta nghĩ ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu ”

- Yến Kỷ Thần sắc mặt âm trầm tới cực điểm, ánh mắt oán độc và không cam lòng nhìn tới A - Long, xong hắn liền vung tay ra hiệu

- Yến Kỷ Thần, lòng cũng không cam a,phải biết những tên đi theo bảo vệ hắn, nói là đi theo bảo vệ hắn, nhưng thực ra bọn họ được cha phái đi, chủ yếu là bắt Sống Yến Vô Song,sau giúp tìm kiếm anh trai, Yến Kỷ Phòng của hắn

- Hắn với anh trai bên ngoài tuy rất hoà hợp, nhưng bên trong thì minh tranh ám đấu, còn căng thẳng tới cỡ nào, thì chỉ có hắn với anh hắn là hiểu rõ hơn ai hết

- Phải kêu ba tên kia, không phải vì sợ A - Long, trong mắt hắn A - Long đã sớm là một người chết, nên không cần phải lo,thứ hắn lo là bên Vương Gia kìa, hắn tuy bên ngoài là một tên ăn chơi, nhưng hắn cũng là kẻ tính cách vô cùng âm trầm và độc ác

- Hắn có hộ vệ đi theo bảo vệ, bộ Vương Thư Dĩnh không có sao, thứ hắn muốn giết là A - Long,hắn thấy đám ngu dốt Song Đao Môn, không ít kẻ ủng hộ hắn, hắn nghĩ giết A - Long vô cùng dễ dàng,nào ngờ lại bị Vuong Thư Dĩnh phá đám,

- Hắn cũng biết Vương Thư Dĩnh không phải loại nữ nhân tầm thường, sẽ không vì ít bề ngoài anh tuấn của A - Long mà động tâm, hắn đoán chắc A - Long phải có cái gì đó mà khiến Vương Gia phải động tâm,khiến ả Vương Thư Dĩnh,ánh mắt cao cao tại thượng,phải thất thố ra sức bảo vệ

- Hắn cũng muốn biết A - Long có cái gì, mà hắn cũng không muốn Vương Gia chiếm được tiện nghi với hắn « Thứ Hắn Không Ăn Được, Thì Phải Đạp Đổ» nên hắn mới quyết định ra hiệu cho đám người kia xuất hiện, quyết phải có được bí mật trên người A- Long cho bằng được

- Sưu/ Sưu/Sưu, ba đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh Yến Kỷ Thần, mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo, nhìn A - Long như con sâu cái kiến, một tên bộ dạng vô cùng hống hách, nói với Yến Kỷ Thần

- Còn bên người Vương Thư Dĩnh cũng xuất hiện hai bóng hình uyển chuyển mềm mại,đứng trước mặt Vương Thư Dĩnh

- Vương Thư Dĩnh kêu lên Nhu Cô Cô Linh Cô Cô hai người cũng tới rồi

- Hai vị phụ nhân đó nghe được tiếng gọi thân mật của Vương Thư Dĩnh, cũng quậy lại mỉm cười với nàng, sau đó ánh mắt đánh giá A - Long thật kỹ, như nhạc mẫu đánh giá con rể

- Những lời nói đùa khi nãy của. A - Long với cháu gái Bảo Bối của các nàng khi nãy,không phải là các nàng không biết, chỉ là không hiểu vì sao khi nhìn thấy A - Long cũng không thể sinh khí

- Mà còn sinh ra vô số hảo cảm, như đã gặp và quen biết các nàng từ rất lâu rồi vậy

-Đám người vừa xuất hiện bên cạnh Yến Kỷ Thần cũng bắt đầu lên tiếng

“Ngay cả một tên Võ Sư còn chưa tới, cũng phải kêu chúng ta,ngươi thật là một tên phế vật mà,ngươi so với anh ngươi thì ngay cả một cái mong tay cũng không bằng ”

- Tên kia nói Trúng nỗi đau của Yến Kỷ Thần, khiến hắn âm trầm tới cực điểm, lòng hắn thầm thề, « dù chuyện có như thế nào, thì sẽ để cái tên vừa nói kia, không thể sống mà rời khỏi đây »

- Xong ánh mắt hắn như độc xà,nhìn tới A - Long, hắn đổ hết mọi chuyện lên đầu A - Long,hắn oán độc nghĩ trong lòng, mặt đầy oán độc

« Không phải vì tên tiểu tử nhà ngươi, thì ta cũng đâu mất mặt như vây trước bao nhiêu người, khi lấy được bí mật trên người của ngươi, ta không hành hạ ngươi sống không được, chết cũng không xong,ta tuyệt không phải Yến Kỷ Thần, hắn thầm thề như vậy»

- Hắn chỉ biết đổ thừa cho người khác, nhưng hắn nào nghĩ tới việc là hắn gây sự trước, chứ đâu có ai kiếm chuyện với hắn, giờ bị thua thiệt lại đổ hết lên đầu của kẻ yếu « Khi Dễ Kẻ Yếu, Sợ hãi kẻ mạnh» thời nào cũng có a

Kết Chương