Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 139: Bỏ trốn

A - Long thấy người tới trước mặt là Chu Anh, người của Chu Thị Đấu Giá Trường, dù sao mới gặp hôm qua hắn cũng không thế nào quên được, hắn nhíu mày hỏi!

“ Ngươi đang cản đường ta đó!

Chu Anh cung kính hành lễ nói!

“ Xin chào Hắc Ma công tử, phụ thân tôi hôm qua có giao dịch với Công tử hy vọng công tử còn nhớ!

“ Là Chu Dương sao? Ngươi tới đây tìm ta à!

- Chu Anh gật đầu nói!

“ Gia phụ có một phong thư muốn gửi tới công tử, mong công tử nhận cho!

A - Long cũng biết đạo lý « Không nhiên bỗng ân cần không gian thì cũng trộm hắn nói »

“ Cha ngươi ở đâu sao lại không đích thân tới mà nói với ta mà lại phải đưa thư, ta không có hứng thú làm những chuyện mờ ám không muốn để người ngoài biết!

- Nói xong hắn liền né Chu Anh liền rời đi, Chu Anh khiếp hãi nghĩ là đã đắc tội gì với A - Long nàng lại nhớ tới lời phụ thân nàng nói!

“ Khi gặp Hắc Ma công tử phải cung kính như chủ nhân của mình mạng nhỏ của hai cha con đều nằm trong một lời nói của Hắc Ma công tử!

- Nghĩ tới đây, nàng lại chạy ra phía trước chặn đường quỳ xuống trước mặt A - Long nói!

“ Xin công tử bớt giận, cho của tiểu nữ có việc không thể không đi không được, trước khi đi thì giao cho tiểu nữ một lá thư bắt tiểu nữ bằng mọi giá phải giao lại cho công tử, mong công tử nhận cho!

- Nói xong nàng liên tục dập đầu xuống con đường trải đá, mỗi lần nàng dập đầu thì nàng đều cụng vào đá phát ra những tiếng thật kêu, nàng dập đầu tới mức trán nàng lấm tấm từng giọt máu,thấy thế Bạch Chu bên cạnh hắn nói!

“ Tiểu Long, đệ hãy ngăn cô nương ấy lại đi, cha của nàng có việc nên mới không tới được, dù sao cô ấy cũng là nữ hài tử giống tỷ đệ đừng làm khó cô ấy nữa!

- Hắn cười khổ không thôi, hắn thực sự muốn nói rằng! “ Không phải ta làm khó nàng, mà là gia đình nàng đang làm khó ta thì có” Lại nghe Tiểu Xuân nói!

“ Hắc Ma công tử, mong công tử khai ơn bỏ qua cho cô ấy đi, tiểu nữ xin công tử nhận lời ”

- Nói xong nàng liền quỳ xuống, còn Tiểu Mai tuy không cam tâm nhưng vì giả bộ nên cũng phải quỳ xuống cầu xin thay cho Chu Anh, thấy thế hắn cũng chỉ thở dài nói!

“ Đứng lên đi!

Chu Anh lại không biết điều nói!

“ Công tử không nhận lời thì tiểu nữ sẽ không đứng lên!

Hắn “ Hừ! Lạnh một tiếng nói!

“ Ngươi và cha ngươi đang cầu ta, không phải ta cầu ngươi, nếu ngươi nghĩ là quỳ có thể giải quyết được nhiều chuyện vậy thì cứ tiếp tục quỳ ở đây đi!

Nói xong hắn liền quay người rời đi,Chu Anh nghe thấy thế liền choáng váng biết mình đã làm quá rồi, nàng liền đứng lên chạy theo bóng lưng A - Long đang dần khuất nơi cuối con đường!

Một màn này cũng rơi vào mắt người có tâm đặc biệt là nơi cao nhất Hồng Trần Lâu này, lúc này Triệu Hoài An đang ôm một nữ nhân xinh đẹp trong lòng, quần áo xộc xệch, đang ôn nhu bóc trái cây bỏ vào miệng Triệu Hoài An cánh cửa phòng bị người gõ cửa!

- Triệu Hoài An nói!

“ Vào Đi!

Một nam tử anh tuấn bộ mặt cao ngao, ánh mắt đảo liên hồi, mắt nhiều lòng trắng, con ngươi thì nhỏ, bộ dạng tiểu nhân quay lại nói!

“ Bẩm chấp sự, Hắc Ma công tử đã rời đi rồi ”

“ Đã rời đi rồi sao! Triệu Hoài An hỏi!

“ Vâng đã rời đi, có điều là Chu Anh chu thị vẫn đang đuổi theo sau lưng Hắc Ma công tử, cứ như muốn xin cái gì đó!

- Triệu Hoài An tay vuốt ve khuôn mặt của tiểu mỹ nhân trong lòng nói!

“ Hắc Ma có nói gì không ”

“ Bẩm Chấp Sự, Hắc Ma công tử rất lạnh lùng mặc dù Chu Anh có quỳ xuống cầu xin như thế nào đi chăng nữa, Hắc Ma công tử cũng phủi áo rời đi ”

Triệu Hoài An cười nói

“ Ả đang muốn tìm đường cầu sinh đây mà!
  • Lưu Hạo nay đã được Triệu Hoài An tín nhiệm hơn Võ Minh nhờ có được sự ly dán của A - Long, nay Võ Minh được Triệu Hoài An điều đi xa, còn Lưu Hạo cũng như âm thầm trở thành thân tín của Triệu Hoài An nên mới được bàn chuyện chính sự với Triệu Hoài An!cũng là nhờ sự thúc đẩy của A - Long, Lưu Hạo cũng biết mình được tín nhiệm là nhờ A - Long nên hắn mới cung kính gọi A - Long là Hắc Ma Công Tử nếu không giống khi trước ở trước mặt Triệu Hoài An chỉ gọi A - Long là thằng nhãi Hắc Ma
Lưu Hạo vẻ mặt nghi hoặc hỏi!

“ Ả đang cầu sinh!

Triệu Hoài An không giải thích, ném cho Lưu Hạo một phong thư từ bồ câu đưa thư, Lưu Hạo mở ra đọc chữ trong đó, sắc mặt trắng bệch, đồng tử đã nhỏ nay càng co rút nói!

“ Điều này là sự thật!

Triệu Hoài An gật gù nói!

“ Chạy Cũng chết ở lại cũng chết, trước khi chết ôm ít tài bảo vào trong người rồi chết, nếu ta là hắn cũng sẽ làm thế!

Lưu Hạo liền hỏi!

“ Chu Dương thật sự làm thế sao!

Triệu Hoài An nói!

“ Do ngươi mới lên vị trí này, nhiều thứ ngươi không biết, ngươi cho răng Chu Thị là do người họ Chu quản lý sao, ngươi cho rằng Triệu Thị chúng ta kẻ địch làm ăn của Triệu Hoài An ta là Chu Khang Gia Chủ, Chu Gia sao?

Hahaha thật nực cười!

- Lưu Hạo nói!

“ Thuộc hạ xin rửa tai lắng nghe Chấp Sự dạy bảo ”

Triệu Hoài An được Lưu Hạo vồ mông ngựa nên rất thích hắn nói!

“ Ngươi không cần biết kẻ đứng sau Chu Thị là ai, sau này khi ngươi tiếp xúc nhiều tự ắt sẽ biết thôi, người này muốn mượn tay ta giết Hắc Ma,để ả cho người ra cứu bán cho Hắc Ma cái nhân tình, để Triệu Thị ta đắc tội thế lực lớn sau lưng hắn, ta tương kế tụu kế hốt mất con dê béo Hắc Ma này mất, vì để bưng bít chuyện này, Chu Dương sẽ là hình nhân thế mạng, sẽ mang danh phản bội!

“ Ngươi biết rõ kẻ phản bội sẽ có kết cục gì chứ,nói tới đây thấy Lưu Hạo tay làm ra thủ thế đao chém xuống, Triệu Hoài An thấy Lưu Hạo hiểu ý mình gật đầu cười nói!

Giờ ngươi hiểu vì sao Chu Dương lại trộm đi không ít tài sản rồi rời đi rồi chứ!

- Lưu Hạo liền vỗ mông ngựa khen!

“ Chấp Sự anh minh ”

Triệu Hoài An cười nói!

“ Ngươi phải tinh minh như ta, nếu không sau này chức chấp sự sao ta giám giao vào tay ngươi được kia chứ, ngươi phải thông minh lên!

Lưu Hạo liền đáp!

“ Vâng thuộc hạ hiểu rồi!

« Triệu Hoài An nói như thể điều này là do hắn nghĩ ra vậy, nhưng hắn đã quên mất một điều rằng, lúc đầu hắn cũng muốn giết A - Long đoạt bảo tất cả là do Võ Minh ngăn lại, giải thích cho hắn hiểu, giờ hắn lại quên mất đi điều đó, cũng có thể nói Triệu Hoài An là cái tên Vong ân phụ nghĩa để lợi ích lên hằng đầu!

Kết Chương