Đừng Chạm Vào Cậu Ấy

Chương 17

* Reng Reng *

Tiếng chuông điện thoại reo lên. Đôi phu phu vẫn còn ôm nhau ngủ say thì bị đánh thức

- Alô - Giọng anh rã rời

- Lâm Bảo em muốn gặp anh - Giọng Hạ Hạ như muốn khóc

- Khuya rồi có gì mai nói - Anh cúp máy rồi tiếp tục ôm cậu

- Ai vậy? - Tiểu Nam mơ màng

- Nhân viên thôi, ngủ ngoan - Anh hôn lên tóc cậu

****

Sáng hôm sau A Diểu lật đật chạy xe về nhà. Vừa bước vào đã thấy thím Dương cầm dao.... ý là cầm dao gọt táo

- Mẹ à!! Con mới về

- Ăn táo không Tiểu Diểu - Bà cười đưa cho cậu một miếng táo

- Vâng, cảm ơn mẹ - Anh định bước lên phòng

- A Diểu hai tháng nữa con về Mỹ lại đi

- Sao sớm thế? - Anh quay lại ngồi kế thím Dương

- Coi như thời gian bây giờ cho con gặp gỡ bạn bè may mốt về Mỹ làm việc thế đi - Thím Dương đứng dậy đi vào bếp

Anh đi theo:

- Mẹ à, ba tháng đi được không?

- Không - Mặt bà vẫn điềm tĩnh

- Đi đâu đi đi - Bà lau bàn ăn

- Vâng... - Đã không năn nỉ được nữa anh đành hẹn Jackson

Cầu trời cho qua bên Mỹ nó kiếm được thằng thụ nào thì hay biết mấy. Suốt ngày lêu lõng - Thím Dương nghĩ

Anh và Jackson đến một quán rượu:

- Hai tháng nữa anh về Mỹ rồi - Anh nhìn màu rượu vang đỏ vừa rót ra ly

- Sao không nói trước việc này với em? - Cậu hỏi

- Anh cũng vừa mới nghe ma ma nói

- Bỏ em?

- Ý anh không phải vậy - A Diểu nắm tay cậu

- Anh qua bên đấy làm việc - A Diểu rót tiếp rượu

- Muốn đi mua sắm không? Anh dẫn em đi - Cách anh dụ ngọt cậu trai

- Được - Cậu gật đầu

*****

Ngày cuối tuần, Lâm Bảo và Tiểu Nam cả hai cùng nhau đến thăm dì của cậu nhóc. Do trước đó trả nợ cho bà mà cậu làm công việc trai bao nên bây giờ người cậu yêu là đàn ông không có gì lạ, bà cũng chẳng cấm đoán.

Lâm Bảo rất lấy lòng dì. Vừa tiếp xúc đã có thể cảm mến anh, bây giờ anh chàng này đã nấu được nhiều món hơn trước cũng vì hai chữ " Tiểu Nam ". Đúng là chỉ có tình yêu mới làm cho con người ta thay đổi

Đêm hôm đó hai người ngồi ngoài sân vườn rộng rãi. Trăng thanh gió mát, Lâm Bảo nắm tay Tiểu Nam:

- Nếu bây giờ anh cầu hôn em thì em có đồng ý không? - Anh quay sang nhìn cậu

- Có chứ - Cậu tưởng đây là lời nói đùa

- Đứng dậy qua đây với anh - Lâm Bảo đứng lên nắm tay cậu đến vườn hoa hồng của dì

Anh đột ngột quỳ xuống lấy từ túi ra hộp đựng hai chiếc nhẫn cưới:

- Mình kết hôn đi, có được không?

Lúc này cậu không biết nói gì hơn quả thật rất bất ngờ, hoàn cảnh này cậu chỉ biết đưa tay ra cho anh đeo nhẫn vào, mắt rưng rưng

Anh đứng dậy ôm chặt lấy cậu. Những vì sao trên trời thật sáng đó có thể làm minh chứng cho tình yêu của cả hai. Nhưng sự bền vững còn phải mong chờ thêm

Anh nâng cằm cậu lên nhẹ nhàng hôn lên môi mềm của cậu. Đôi mắt đầy tình cảm Tiểu Nam trao cho anh, khiến giờ đây anh chỉ muốn mau chóng "ăn" cậu

Đương nhiên là trời đã tối lúc này cả hai cùng nhau lên giường và ngủ

****

Mấy ngày sau

Cô gái mà A Tứ ngày thương tối nhớ càng ngày càng xinh đẹp dịu dàng hơn. Ngày nào cậu ta cũng dẫn xe qua qua lại lại nhà cô ta mấy lần hôm nay cũng thế. Bây giờ đã cỡ chín giờ tối cô ta dẫn xe ra khỏi cửa. A Tứ từ xa quan sát

Từ sau lưng có thêm một cô gái nữa ôm đằng sau cô ta:

- Em lên xe đi - Cô ta quay ra hôn trán cô gái kia

Nani?

- Chị ẵm em lên đi mà - Cô đằng sau nhõng nhẽo

Quá rõ ràng thật ra người mà A Tứ thích cô ấy chỉ thích nữ giới. Hơn hết nữa cô ấy cũng nói cho gia đình biết chuyện này.

Bây giờ chàng trai mới lớn chỉ mong từ trời rơi xuống một ông nào đó và nói với cậu rằng:" Những điều ngươi vừa thấy không phải là sự thật "

Nhưng ảo tưởng mãi là ảo tưởng sự thật rành rành ra đó

Đáng ra hôm nay A Diểu sẽ không ghé căn hộ của Jackson nhưng anh chợt nhớ để quên điện thoại trong phòng cậu nên quay lại nhà của Jackson

Cậu mở cửa ra thì....

Jackson cùng một người đàn ông khác đang ân ái với nhau. A Diểu không chịu nổi cú sốc này nên đã lao tới kéo hắn ta ra đánh một trận:

- Đệch con mẹ mày ai cho mày đụng đến người của tao - Lời cậu từng câu từng chữ dữ dội vô cùng

Jackson đứng dậy ôm anh lại:

- Dừng lại, nghe em giải thích - Cậu cố níu anh

Anh từ từ buông hắn ra. Mặt mày người đàn ông đầy máu nhanh chóng mặc quần áo lại bước ra không dám hó hé

Mặt A Diểu đầy giận dữ không còn vẻ điển trai hiền lành như trước

- Cậu giải thích cho tôi - Anh xô Jackson xuống ghế sofa

- Từ đầu tôi vốn dĩ không hề có tình cảm với anh - Cậu châm một điếu thuốc lá

- Thứ cậu cần là gì? - Anh nhìn cậu ánh mắt đầy căm hận

- Tiền

- Tiền tôi đưa cho cậu không đủ à? Cậu không thể ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi sao? - Anh bóp nhẹ má cậu

- Ừ thì anh là thiếu gia đấy nhưng thì sao? Anh nghĩ anh sẽ có công việc ổn định ở Mỹ à? Với cái tính chơi bời của anh thì chẳng lo cho tôi được lâu dài - Cậu gạt tay anh

- Cậu - Anh giơ tay định tát cậu

- Tát đi - Cậu dám chắc anh không nỡ

Anh bước ra. Trước khi đi anh quay sang:

- Dù sao cũng cảm ơn thanh niên hồi nãy đã cho tôi biết rõ cậu - Anh cười khinh

End chap 17