Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70

Chương 7: Chương 7


Lời này rõ ràng có ẩn ý a?Nháy mắt, trong lòng toàn bộ người ở đây đều nổ tung, ai cũng dựng lỗ tai lên muốn biết chân tướng đến tột cùng là gì?Thẩm Thiên Bách trăm triệu không nghĩ tới Triệu Đào Hoa sẽ nói như vậy, hắn ta chột dạ, tránh né mà đưa mắt sang một bên, cắn chặt răng nói : “Tôi không biết cô đang nói cái gì? Rõ ràng cô làm ra loại việc thực xin lỗi tôi.

”Đời trước nữ nhân độc ác này đã tra tấn hắn hơn nửa đời, thế cho nên bản thân hắn chính là u buồn mà chết.

Thật vất vả hắn mới có thể trọng sinh trở về, hắn sẽ không tiếp tục sợ cô ta!Suy nghĩ như vậy trong lòng, Thẩm Thiên Bách liền ưỡn ngực, một lần nữa nhìn thẳng vào Triệu Đào Hoa, giống như thể hiện bản thân sẽ không lại lùi bước.


Triệu Đào Hoa đem hành động nhỏ của hắn xem ở trong mắt, với hành động đó của hắn cô chỉ cảm thấy buồn cười, nam chính là một người trọng sinh, là con trai của Thiên Đạo, nhưng hắn lại sợ hãi nguyên thân đến như vậy sao?Thật là thú vị.

Đúng lúc này, em gái họ của nguyên than là Triệu Miêu Miêu cùng em trai họ Triệu Hướng Tiến đuổi theo đến đây đi về phía bọn họ.

Triệu Miêu Miêu dừng lại trước mặt hai người Triệu Đào Hoa, đầu tiên cô ta trộm liếc mắt ngắm Thẩm Thiên Bạch đang bị thương một cái, ngay sau đó liền nhìn về phía Triệu Đào Hoa, giọng nói nhẹ nhàng : “Chị, chị không sao chứ? Tối hôm qua chị mới vừa bị thương xong, bây giờ cổ chị có thể chịu nổi sao?”Phần quan tâm này của cô ta với Triệu Đào Hoa làm cho mọi người ở đây đều khiếp sợ không thôi, bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía Triệu Đào Hoa, lúc này bọn họ mới phát hiện cần cổ Triệu Đào Hoa được buộc một cái khắn màu hồng.


Xem ra thím béo nói đúng không sai, tiểu Đào Hoa xác thật đã từng thắt cổ tự sát.

Đối mặt với ánh mắt bát quái của mọi người, cùng nữ chủ trong quyển sách này đang làm bộ làm tịch, Triệu Đào Hoa chỉ cười nhạt không thèm để ý đến.

Bỗng nhiên, cô nâng lên tay nhỏ trắng nõn vung nắm đấm về phía Thẩm Thiên Bách, làm cho nam nhân này sợ tới mức nhanh chóng lui về phía sau một bước, khuôn mặt hắn lại tái nhợt hơn mấy phần, giọng nói còn hơi hơi run : “Cô làm gì? Chẵng lẽ cô còn muốn đánh người?”.