Dụ Dỗ Đại Thần

Chương 76: Ca hội sinh nhật (Thượng)

“Chào mọi người, đây là kênh 1235.” Tiểu Kê Hạp Tử lập tức nói tiếp: “Hoan nghênh mọi người đến kênh fan chính thức của Bạch Dược tham dự ca hội sinh nhật của Bạch Dược đại thần mà chúng ta yêu thích nhất. Bạch Dược sama đang trên đường, chẳng qua Hoàn Tử sama đã đến rồi. Tôi nghĩ ở đây có không ít người nhất định rất ngạc nhiên, An Thần Hoàn rốt cục là ai? Để chúng ta nghe một đoạn trích trong đại lễ mà Hoàn Tử sama cùng các thành viên nhóm fan ‘Thích uống thuốc’ của chúng ta làm tặng cho Tiểu Bạch – kịch sinh nhật [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc].”

Bộ kịch này trên thực tế đã được công bố vào lúc rạng sáng, lúc ấy An Hân và Liễu Quý Bạch cùng một chỗ, cho dù cậu đã biết chân tướng của Bạch Dược, Liễu Quý Bạch vẫn sẽ ngăn cản cậu đi nghe kịch.

Chuyện CP chính thức của BẠch Dược là An Thần Hoàn đã sớm yên lặng lan truyền trong nhóm fan. Trên thực tế, đối với nhóm fan mà nói, cái tên An Thần Hoàn này vô cùng xa lạ. Tin tức vừa truyền ra, đảng Bạch Miêu và Miêu Bạch năm đó, thậm chí cùng với những phần tử trung kiên của các loại CP đảng khác ở khắp nơi đều dấy lên từng trận gió tanh mưa máu. Hơn nữa nhóm anti-fan cũng gia nhập, chuyện này cư nhiên biến thành chuyện không ai không biết không ai không hiểu trong giớ kịch truyền thanh.

Nhưng 2 vị nhân vật chính trong sự kiện này là Bạch Dược và An Thần Hoàn lại hoàn toàn không hề hiện thân, chỉ có nhóm fan trung thành và mấy nhóm fan CP dũng mãnh xông ra như thánh đấu sĩ, khoác vô số nick phụ đại chiến năm trăm hiệp với nhón anti-fan và fan CP đảng khác. Trong vòng mấy ngày, các loại hot và siêu hot topic trên các diễn đàn đều là huyết quang cao tận trời, xác chết nằm khắp nơi…

Đến cuối cùng, thậm chí có rất nhiều đại thần tiểu thần fan lớn fan nhỏ đều không hề bỏ lỡ mấy ngày này, dự định truy tìm bộ dạng của vị An Thần Hoàn kia.

Chẳng qua bình thường An Hân không bao giờ vào diễn đàn, cũng rất đến YS, mọi người trong nhóm cũng tránh nhắc đến những đề tài liên quan, vì vậy tin tức này đối với An Hân mà nói là bị nghiêm tỏa gần như kín kẽ, trong lúc nhất thời trở thành vật cách điện tin tức.

Lúc rạng sáng khi [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc] được post lên, lập tức tạo lên một vòng chiến mới trên weibo và YS, chửi nhau đến tối trời tối đất. Nhóm fan ‘Thích uống thuốc’ gần như dốc toàn bộ sứ lực, mỗi người thay nhau sử dụng acc con, acc chính, acc phụ… cùng ‘địch nhân’ chửi nhau, chửi đến tận khuya.

Đương nhiên lúc này An Hân vẫn hoàn toàn không biết gì cả, cậu lúc ấy vốn vì chờ Liễu Quý Bạch nói cho cậu biết chân tướng mà xù lông, duy nhất một người ngủ đến an tâm chính là Liễu Quý Bạch. = =

8h tối, đúng là tình huống chưa bao giờ có, muôn người đều đổ xô ra đường, đây hẳn là hình dung ca hội sinh nhật của Bạch Dược lần này. Cư nhiên đến hơn mấy nghìn người, hơn nữa nhân số vẫn luôn gia tăng theo hướng vượt qua 10 nghìn, thậm chí còn có một vài kênh khác và kênh radio online đến tiếp song trực tiếp tại hiện trường. Nhưng dù vậy, trong kênh của Bạch Dược có không ít người vẫn là kêu khổ thấu trời. Đặc biệt là nhóm học sinh sinh viên khổ bức sử dụng internet của trường, càng không ngừng bị lag đến rớt mạng, lại ương ngạnh đăng nhập lại, tiếp tục khổ ải bị lag rớt, lại ương ngạnh bò trở về, máy tính bị tra tấn đến kêu on gong vẫn không bỏ cuộc.

Nếu nói An Hân tới muộn, cũng có chỗ tốt của nó, chính là ngay từ đầu mục bình luận có xu thế chửi nhau, mấy chục cô quản lý hiện trường dùng hỏa nhãn kim tinh cùng tác phong sấm cuốn gió rền của mình cấm ngôn toàn bộ nhóm những người đếu tranh cãi. Đương nhiên trong đó cũng bao gồm một bộ phận fan thuộc đảng Bạch An và An Bạch, đến khi An Hân đăng nhập vào kênh, các cô cũng chỉ có thể cắn khăn tay tự rơi lệ. Nhưng cũng bởi vì như thế, phần lớn mọi người trong nhóm ‘Thích uống thuốc’ là chủ lực chiến đấu của đang Bạch An đều bị cấm ngôn, chỉ còn lại vài người đi ra hoan nghênh An Hân.

Cho nên lúc người dẫn chương trình Tiểu Kê Hạp Tử phát [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc], nhóm mắng mắng chửi chửi phần lớn đã bị cấm ngôn, có người vừa nói, lập tức bị cấp ngôn tiếp, cho nên mục bình luận cũng xem như hài hòa.

Về phần An Hân, từ thanh âm đầu tiên mà ‘Bạch Dược’ phát ra trong kịch cậu nghe được cậu liền ngây ngẩn cả người, đây tuyệt đối là học trưởng, tuyệt đói là Bạch Dược thật sự, sẽ không sai.

An Hân nhịn không được chạy đi buzz Amocixillin.

Amocixillin nói cho cậu biết, lúc ấy học trưởng đi tìm cô, thương lượng với cô việc anh muốn thay người vốn dĩ được chọn để thủ vai Bạch Dược, tuy rằng âm điệu anh bắt chước có chút cao, nhưng so với Bạch Dược thật sự rất tương đồng, cho nên đạo diễn kế hoạch biên tập thậm chí CV vốn dĩ được chọn phối âm cho Bạch Dược đều nhất trí đồng ý đổi người. Mà anh yêu cầu chính là, bọn họ đáp ứng giảm bớt H âm của Tiểu Cúc Thỏ, lý do là An Thần Hoàn hoàn toàn là người thường, cậu có muốn cũng không thu được loại thanh âm như vậy.

Trên thực tế Liễu Quý Bạch cũng bỏ ra không ít công phu, chủ yếu là đánh chữ qua cò kè mặc cả, còn đặc biệt luyện tập để biến thanh âm thành giọng có chút thụ âm, sau đó lại giả vờ bắt chước âm vốn dĩ của mình. Hơn nữa vì để gia tăng độ tin cậy, anh còn đặc biệt khiến thanh âm cao hơn một chút. Cuối cùng Liễu Quý Bạch lấy được nhân vật ‘Bạch Dược’ này, mà cả bọn Amocixillin cũng sảng khoái đáp ứng yêu cầu của anh, cho nên sau đó lúc An Hân yêu cầu cắt bớt H âm mới có thể thuận lợi như vậy.

Lúc này nghe được thanh âm của Liễu Quý Bạch trong kịch sinh nhật, An Hân rốt cục hiểu được nguyên nhân vì sao trước đó Amocixillin lại không cho cậu nghe. Trong lòng An Hân có chút phức tạp, cho dù cậu không phát hiện mớ file ghi âm kia trên máy tính, thì hiện tại nghe kịch thế nào cũng sẽ lập tức phát hiện. (.0ˇ_ˇ0.) Học trưởng rốt cục nghĩ như thế nào?

(.0ˇ_ˇ0.) Bằng không xem như nhận ra anh ấy từ trong kịch truyền thanh là được rồi? Anh ấy không nói, vậy để mình đâm tầng cửa sổ giấy này là được! Học trưởng! Kết hôn với em đi!!

Tay An Hân run rẩy, tim đập nhanh đến mức như đang nổi trống, rốt cục An Hân nhíu mày, nặng nề nhấn phím gọi đi, sau đó tiếng tim đập chấn động đến mức màng tai phát đau, cánh tay cũng phảng phất có loại cảm giác ê ẩm, gần như cầm không nổi điện thoại.

“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang có cuộc gọi. Sorry, your calling…”

Tiếng tim đập rốt cục không còn nghe nữa, chỉ là loại đau đớn mất mát này vẫn chứng minh trái tim còn tồn tại. An Hân suy sụp rũ tay xuống, thất vọng lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, dần dần từng chút một bào mòn toàn bộ dũng khí của cậu, cũng bào mòn toàn bộ tin tưởng của cậu. Cậu thậm chí bắt đầu hoài nghi, người như cậu, có phải vốn không có khả năng được người ta yêu thương hay không. Cậu cái gì cũng không có, ngay cả ưu điểm cũng không có, sao có thể yêu cầu học trưởng vì cậu mà từ bỏ cơ hội tốt đưa đến trước mặt cơ chứ?

Trước đây cậu có thể mặc kệ Ngụy Hào cùng một chỗ với người khác, hiện tại lại không có cách nào chịu được Liễu Quý Bạch phản bội, cho dù chỉ là trên hình thức. Trước đây cậu có thể hiểu việc chia tay với Ngụy Hào là trả tự do cho cả hai, hiện tại lại không thể thừa nhận việc phải chia tay với Liễu Quý Bạch. Cậu sợ hãi, sau này Liễu Quý Bạch sẽ xa lánh cậu, sợ hãi đau đớn thương tổn, lại luyến tiếc không muốn lựa chọn quyết định thà đau dài không bằng đau ngắn hiện tại.

An Hân mâu thuẫn, hai tay che mắt, không thể khóc, khóc không giải quyết được vấn đề… Cậu phải quyết định.

LÚc này, kịch truyền thanh bị tạm dừng, trong kênh lại truyền ra thanh âm của Tiểu Kê Hạp Tử: “Tốt lắm. Mọi người yên tâm đừng nóng vội, kịch truyền thanh tạm dừng tại đây. Khiến mọi người đợi lâu!! Kế tiếp, mời mọi người nghe ca khúc mở màn do Tiểu Bạch hát – [Chú thỏ con ngồi trong phòng tắm].”

Cùng lúc đó, trong nhóm fan hâm mộ xảy ra thay đổi, hợp thành một hình trái tim thật to, bên trong viết: Hoàn Tử sama, chúng tôi yêu cậu!! o(*////▽////*)q

Trong mục bình luận bắt đầu có người viết: Bạch Dược đại nhân!!

Cùng với âm nhạc quen thuộc vang lên, thanh âm ôn nhu của Bạch Dược cũng vang lên: “Bài hát này là bài mà thỏ con An Thần Hoàn nhà tôi thích nhất, cho nên hiện tại tôi cũng hát một lần, viết ca từ mới hy vọng em ấy có thể vui vẻ.”

(.0 o 0.)!! An Hân không thể tin mở to hai mắt nhìn.

Trên mục bình luận nhất thời lại nổi lên một chuỗi dài An Tiểu Thỏ sama, Hoàn Tử sama, Thỏ Hoàn Tử sama gì đó…

Mà An Hân bỗng nhiên cảm giác trên mặt có chút nóng lên. (#。》_《。#) Mới không phải thỏ con đâu!

“Chú thỏ con ngồi trong phòng tắm kia, ngây ngốc ở đó, xoa xoa khuôn mặt lại vò vò lỗ tai, thật cẩn thận ôm em vào trong lòng, là tâm trạng như thế nào, tâm trang như thế nào, chẳng lẽ đây là tình yêu…”

Thanh âm của Liễu Quý Bạch kỳ thật thiên về công âm hoa lệ, mà bài hát này lại thích hợp với thanh âm thiên về thụ âm hơn một chút. Cho nên lúc anh hát bài này, anh cố ý khiến thanh âm khàn khàn hơn một chút, ôn nhu lại ấm áp, nồng đậm tình yêu tựa như giấc mộng ngọt ngào, mà thanh âm vừa khàn khàn lại vừa trong sáng kia không lúc nào là không xâm nhập vào lòng người, từng chút một thu phục người nghe, khiến người ta cũng từng chút một sa vào ôm ấp của anh không thể tự thoát ra được.

Vốn là một ca khúc thụ âm đáng yêu, lại bị Bạch Dược hát như vậy, cư nhiên biến thành ôn nhu công âm, ngay cả An Hân vốn nghẹn một bụng khó chịu và ủy khuất cũng dần dần chìm trong đó, nghe đến gần như mất hồn mất vía.

Lúc này, nhạc nền đột nhiên nhỏ lại, thanh âm của Liễu Quý Bạch vang lên: “Chú thỏ con anh yêu nhất, chín năm trước lúc chúng ta gặp nhau, anh không dự đoán được em chính là người duy nhất trong cả đời này của anh. Tuy rằng khi đó anh không biết, nhưng mà bộ dáng em ngây ngốc bị bình thủy đập trúng, ngây ngốc cúi xuống nhặt cam anh vẫn nhớ rõ ràng. Còn có anh vừa ôm em, bộ dạng mặt mũi đỏ hồng đến tận cổ của em, sợ là cả đời này anh cũng sẽ không quên được.”

Nói đến đây Liễu Quý Bạch khẽ cười một tiếng, lại hòa cùng nhạc đêm tiếp tục hát.

(.0ˇ////////ˇ0.) Sao lại nhớ mấy chuyện này!! Anh Hân vừa nghe liền 囧 vô cùng, thoáng nhìn liền thấy trên mục bình luận yên lặng dậy sóng, điên cuồng gõ ra rất nhiều từ ngữ cái gì mà đáng yêu thụ ngốc thụ, không ít người đoán cậu là dụ thụ, thậm chí còn có người cảm thán cái gì mà làm dụ thụ 9 năm mà còn dụ như vậy thật sự là không dễ dàng gì.

Còn có càng nhiều người đoán xem năm đó ‘ôm’ rốt cục là ôm lên giường hay là ôm cái gì.

~(# ̄▽ ̄#)

Lần này An Hân tức giận đến lức lập tức gõ chữ trả lời.

[An thần hoàn]: (.0ˇAˇ0.) Mới không phải như vậy! Không phải như vậy!! Học trưởng chỉ là ôm tôi trở về ký túc xá! Trở về ký túc xá!!

[Vitamin C]: Hóa ra lần đầu tiên là ở ký túc xá, che mặt… o(*////▽////*)q

[Vitamin A]: o(*////▽////*)q

[Vitamin E]: o(*////▽////*)q Thiệt thanh thuần…

[Vitamin D]: o(*////▽////*)q Lăn giường đủ thanh thuần ha?

[Vitamin E]: o(*////▽////*)q Đương nhiên thanh thuần, đây chính là drap giường của ký túc xá trong trường ddos1

….

[An thần hoàn]: (╰ 血 ╯#)Không phải lăn giường!!! Tôi bị thương, cho nên học trưởng ôm tôi đến bệnh viện, tôi đi không được, nên anh ấy mới ôm tôi trở về ký túc xá.

[Hoa hoa hạp tử]: Che mặt o(*////▽////*)q, bị thương, đi bệnh viện, không đi được, ôm trở về ký túc xá! Mọi người không biết đây là một quá trình đầy đủ hay sao!!

[Chỉ diên bình tử]: (# ̄▽ ̄#) Vốn nghĩ Tiểu Bạch là ôn nhu công, hóa ra lại là quỷ súc, cư nhiên khiến Hoàn Tử sama bị thương!!

[Đại lực hoàn]: Đúng vậy!! Tiểu Bạch cư nhiên là S. Bất quá Tiểu An Tử đúng là nhị hóa, loại bí mật khuê phòng này có thể nói trước mặt công chúng sao? (# ̄▽ ̄#) Tiểu Bạch không ở đây nên không sợ bị SM à?

[Nhị nhị hạp tử]: p(>\<) q Hoàn Tử sama là M đúng không?!!

[Bách hợp bình tử]: Dụ thụ M, Tiểu Bạch thật có phúc ~ ~o(*////▽////*)q

[Cái phiến]: Hóa ra là như vậy!

[Tả lập đình]: Hóa ra là như vậy!

[Toàn mạch diện bao]: Hóa ra là như vậy!

… Hóa ra là như vậy!