Đốt Xương Cuối Cùng (Tối Hậu Nhất Căn Cốt Đầu)

Chương 69: Tình yêu chân thành (16)

Chương 69: Tình yêu chân thành (16)
Ngày hôm sau, Giản Mạc dẫn theo Lương Diệc đến công ty quản lí của Hạ Ngữ Mạch. Dựa theo hướng dẫn của nhân viên tiếp tân, Giản Mạc và Lương Diệc đi đến phòng làm việc của người đại diện của Hạ Ngữ Mạch, gặp được người đại diện Lý Tú Án, Lý tiểu thư.
"Madam, không biết có thể giúp gì cho cô không?" Lý Tú An mời hai người Giản Mạc ngồi, sau đó hỏi.
Dù sao cũng là người đại diện có thâm niên, dãi nắng dầm mưa chịu gian khổ, có chuyện gì mà chưa từng trải qua. Trước khi Giản Mạc đến, ngay sau khi Hạ Ngữ Mạch xảy ra chuyện thì đã chuẩn bị xong mọi công tác đối ứng ở khắp mặt trận rồi.
"Lý tiểu thư, chúng tôi đến đây chủ yếu là muốn biết vài chuyện của Hạ Ngữ Mạch, chắc là Lý tiểu thư sẽ rất phối hợp với cảnh sát chúng tôi đi." Giản Mạc âm thầm khen ngợi thái độ thản nhiên như thường của Lý Tú An.
"Đương nhiên, chẳng qua thời gian của tôi có hạn, chắc Madam cũng biết nhân khí của Tiểu Mạch nhà chúng tôi nổi tiếng bao nhiêu, hôm nay gặp phải tình huống như vậy, chúng tôi còn có rất nhiều chuyện cần xử lí, cho nên...." Lý Tú An gật đầu một cái, bày tỏ mình rất tình nguyện hợp tác, nhưng một mặt khác cũng nhấn mạnh thời gian của cô rất vội vã, hi vọng Giản Mạc có thể mau chóng một chút.
"Đương nhiên rồi, nếu Lý tiểu thư đã nguyện ý phối hợp thì tôi sẽ không làm trễ nãi thời gian của cô." Giản Mạc đương nhiên hiểu được thâm ý trong lời nói của Lý Tú An, huống chi đã nói rõ ràng như vậy rồi, Giản Mạc không thể không hiểu được.
"Haha, vậy thì mong Madam thông cảm giúp." Qua loa cười lấy lệ, khiến cho người ta nhìn không ra mấy phần thành ý trong lời cảm tạ này.
"Từ khi Hạ Ngữ Mạch ra mắt đến nay, phương diện công việc và sinh hoạt đều do Lý tiểu thư sắp xếp, không biết Lý tiểu thư có biết người nào sẽ tìm Hạ Ngữ Mạch gây phiền toái hay không?" Giản Mạc cũng không hàm hồ nữa, đi thẳng vào vấn đề.
Trước đây khi tìm hiểu cuộc sống của Hạ Ngữ Mạch, cũng biết được với tính cách đó của nàng mà không đắc tội với người khác thì đúng là chuyện rất buồn cười. Ở trong vòng giải trí ăn thịt người không nhả xương này cũng giống như hậu cung giai lệ của hoàng đế, có ai mà không muốn tranh sủng cơ chứ? Chẳng qua giai lệ hậu cung thì muốn tranh sủng của hoàng đế, còn minh tinh thì muốn lên TV, phim ảnh, tranh sủng của các đạo diễn hay người hâm mộ.
"Vị trí của mà tôi có được ngày hôm nay có liên quan rất lớn đến Tiểu Mạch, có thể nói như thế này, thành tựu của tôi có một nửa là nhờ vào Tiểu Mạch. Cho nên sẽ nghiêm túc chăm sóc cuộc sống của Tiểu Mạch. Từ khi Tiểu Mạch ra mắt đến giờ, tính tình vẫn luôn lạnh lùng, ngoại trừ chuyện của mình thì không quá quan tâm những chuyện khác, cũng rất ít khi chủ động đắc tội với người nào, trong công tác thì có nguyên tắc của mình, chuyện không có khả năng thì sẽ không cố gắng tranh giành. Ở phương diện sinh hoạt thì càng hiếm, lúc không có lịch trình thì Tiểu Mạch luôn ở nhà. Hơn nữa bây giờ Tiểu Mạch nổi tiếng như vậy thì sẽ càng ít khi chủ động trêu chọc người khác để rước phiền toái. Chẳng qua giới giải trí nhiều thị phi, mặc kệ cô ở trong bùn hay trong đầm sen thì ít nhiều cũng dính líu chút chuyện phàm trần, cô không tính toán với người ta thì người ta cũng sẽ từng bước tính toán cô. Như vậy theo Madam thì Tiểu Mạch sẽ đắc tội với người nào?"
Lý Tú An vòng tay trước ngực, đáy mắt mang theo cơ trí, cười như không cười hỏi ngược lại Giản Mạc.
"Ha~, phạm vi mà Lý tiểu thư nói cũng thật lớn quá đi." Quả nhiên không hổ là người đại diện thành tinh, năng lực biện giải khiến Giản Mạc không thể không bội phục. Giản Mạc âm thầm than thở một tiếng, Lý Tú An này không phải là nhân vật đơn giản, chẳng qua đối với câu hỏi mang tính khiêu khích như vậy, Giản Mạc không thể làm gì khác là cười một tiếng phủ nhận.
"Hạ Ngữ Mạch có thói quen uống cafe, chắc Lý tiểu thư hiểu rõ chứ." Giản Mạc ném lại một câu hỏi, ánh mắt thâm thúy, cười như không cười.
"Ừm, đương nhiên. Tiểu Mạch thích uống cafe, hơn nữa lúc uống thì không thích có người khác ở gần." Những năm đầu tiên, Hạ Ngữ Mạch còn chưa có trợ lí, tất cả mọi chuyện đều do Lý Tú An lo liệu, cho nên rất am hiểu những chuyện này.
"Hửm? Lý tiểu thư không cảm thấy hiếu kì với điểm này sao?" Giống như quan hệ của Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu vậy, những người thường xuyên qua lại bên cạnh vẫn sẽ đoán biết được.
"Lời này của Madam có ý gì, đó là thời gian cá nhân của Tiểu Mạch, cho dù thân là người đại diện của cô ấy thì cũng phải cho nghệ sĩ nhà mình không gian riêng tư chứ." Trong lòng Lý Tú An thất kinh, nhưng nhanh chóng trấn định lại.
"Thói quen này hẳn là có từ rất lâu rồi đi." Giản Mạc bắt đầu nói sang chuyện khác.
"Ừm, thói quen này vẫn luôn giữ từ khi bắt đầu đến giờ. Hơn nữa mỗi lần Tiểu Mạch bắt đầu công việc thì luôn uống một ly cafe, đây là chuyện rất nhiều người biết." Lý Tú An nói.
"Trước khi làm việc, như vậy có nghĩ là rất nhiều người biết thói quen này của Hạ Ngữ Mạch?" Giản Mạc nắm chặt truy hỏi.
"Đúng vậy, từ khi Tiểu Mạch ra mắt đến nay, cho đến bây giờ, nhiều năm như vậy rồi vẫn chưa thấy cô ấy thay đổi thói quen này."
"Alo? Cái gì? Đám kí giả kia bị chặn lại dưới lầu rồi? Đuổi đi, đuổi đi, nói là chuyện của Hạ Ngữ Mạch công ty của chúng ta sẽ tổ chức họp báo nói rõ, bây giờ đừng để cho đám kí giả bát quái kia viết bậy viết bạ. Ừ, đúng, tốt, đi đi." Ngay lúc Lý Tú An đang nói chuyện thì điện thoại của cô đổ chuông, nghe lời nói của cô thì có vẻ là chuyện liên quan đến Hạ Ngữ Mạch.
Dù sao cũng là một ngôi sao sáng giá chết ngay ở hiện trường tuyên truyền, tin tức như vậy thì có tờ báo nào không muốn bới móc, bên phía đồn cảnh sát cũng có vài kí giả nằm vùng, thân là công ty quản lí của Hạ Ngữ Mạch mà không bị kí giả bao vây thì cũng quá phi lí.
Giản Mạc thấy Lý Tú An ung dung cúp điện thoại, lại khen ngợi năng lực ứng xử và ứng biến của cô gái này. Lương Diệc ngồi bên cạnh dù không nói chuyện nhưng cũng rất tán thưởng năng lực làm việc và biểu hiện của Lý Tú An.
"Tô Thiển Miên, chắc Lý tiểu thư có quen chứ?"
Lý Tú An trầm tư một chút, nói: "Đương nhiên, Thiển Miên cũng là nghệ sĩ của công ty chúng tôi, cho dù cơ hội xuất hiện cùng Tiểu Mạch không nhiều nhưng nghe người đại diện của cô ấy nói cô ấy rất sùng bái Tiểu Mạch. Nhiều lúc đi pha cafe cho Tiểu Mạch thì có thể gặp được Tô Thiển Miên, nói là muốn đi tìm thần tượng, haha, xem ra Tiểu Mạch nhà chúng tôi rất hấp dẫn người khác nha."
"Hửm? Vậy theo lời Lý tiểu thư nói, hai người kia có thể nào kết oán với nhau không?" Giản Mạc nhướn mày hỏi, luôn cảm thấy Tô Thiển Miên có chút kì quái, chẳng qua bây giờ vẫn không nói rõ là nguyên nhân tại sao.
"Ân oán cá nhân thì tôi không biết, nhưng ân oán công việc thì tôi không nghe được tin tức bát quái nào, cho nên có lẽ hai người họ không có ân oán gì đâu." Làm sao không nghe ra ý trong lời của Giản Mạc, chẳng qua Lý Tú An cũng không phải kẻ ăn chay.
"Haha, tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, hai người họ cùng chung công ty, hơn nữa còn mới hợp tác trong một bộ phim cơ mà."
"Đúng vậy, tôi cũng hiểu ý của Madam."
Hai người phụ nữ người hỏi người trả lời, Lương Diệc ngồi một bên có chút dư thừa, chẳng qua đi theo Giản Mạc nhiều năm như vậy rồi, Lương Diệc cũng quen với khuynh hướng biến mình thành không khí. Thật ra những lúc thế này, đa phần đều im lặng đi theo Giản Mạc, cũng yên lặng ghi chép lại quá trình nói chuyện.
"Đúng rồi, không biết Lý tiểu thư có biết chuyện Hạ Ngữ Mạch có quen biết Thần Tử Tiêu không? Tôi thấy lúc Hạ Ngữ Mạch qua đời Thần Tử Tiêu rất khổ sở, chỉ là không biết hai người họ có phải là khuê mật không nhỉ?" Giản Mạc lơ đãng hỏi, ánh mắt thừa dịp Lý Tú An không để ý mà sắc bén quan sát, đồng thời cũng nhấn mạnh hai chữ khuê mật.
"Hai người là diễên viên chính của bộ phim, đương nhiên sẽ tạo nên một chút ăn ý để trở thành khuê mật cũng là điều dễ hiểu thôi." Lúc mới vừa nghe nhắc đến Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu, trái tim của Lý Tú An liền đập rộn lên, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, nhìn Giản Mạc mà trả lời. Dù sao tình yêu của hai người kia vẫn là bí mật, rất ít khi được nhắc đến, cho dù có biết thì cũng nhắm một mắt mở một mắt. Nói thế nào thì ở trong giới này, muốn giữ vững một tình yêu thuần túy như vậy là chuyện hiếm có, hơn nữa, Hạ Ngữ Mạch có ân với Lý Tú An, cho nên cô cũng sẽ che giấu giúp Hạ Ngữ Mạch. Huống chi, hai người kia hạnh phúc như vậy, hình ảnh lúc đứng cạnh nhau cũng vô cùng hài hòa, mặc dù lúc ở chung thì cả hai đều không nói nhiều, cuộc sống yên lặng chiếm đa số nhưng mà hình ảnh đó khiến người ta cảm thấy vô cùng ấm áp, khiến người ta không nhịn được mà đắm mình trong đó.
"Ừm, tôi cũng nghĩ vậy. Nghe nói hôm tuyên truyền chỉ có trợ lí đi theo Hạ Ngữ Mạch, không biết lúc đó Lý tiểu thư đang ở đâu?"
"Vốn cũng định bồi Tiểu Mạch, hơn nữa cũng đã làm như vậy, nhưng lúc vừa đến nơi thì có một vị đạo diễn gọi điện cho tôi, nói muốn đàm phán về bộ phim sắp tới của Tiểu Mạch, cho nên tôi vội vàng rời đi, nhưng không ngờ là vừa mới đi chưa được bao lâu thì liền nhận được điện thoại báo Tiểu Mạch xảy ra chuyện, cho nên cũng vội vã quay lại hiện trường." Nhớ đến đây Lý Tú An liền thở dài, vị đạo diễn lần này là một đạo diễn rất nổi tiếng ở Hollywood, nếu lần này Tiểu Mạch có thể nhận được kịch bản thì sẽ là một bước tiến lớn trong sự nghiệp, nhưng không ngờ Tiểu Mạch lại xảy ra chuyện.
"Trợ lí thì sao? Cô hiểu biết bao nhiêu về cô ấy?"
"Trợ lí là tôi mới tìm vào hai năm trước cho Tiểu Mạch, khi đó bận rộn không giúp được nên đi tìm một trợ lí hỗ trợ cuộc sống cá nhân của Tiểu Mạch. Người này là thông qua phỏng vấn, là người hâm mộ của Tiểu Mạch, chăm sóc cuộc sống của Tiểu Mạch rất tốt."
"Xem ra cô rất hài lòng với người trợ lí này."
"Đúng vậy, người tỉ mỉ như vậy không dễ tìm được đâu."
"Vấn đề cần hỏi tôi đã hỏi xong rồi, nếu có gì còn thiếu thì đến lúc đó sẽ phiền toái Lý tiểu thư lần nữa."
"Vâng, mời."
Sau khi Giản Mạc và Lương Diệc rời đi, Lý Tú An cũng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc, người nọ chắc là đau khổ muốn chết đi, haizz.... Trên mặt lộ ra chua xót và bất đắc dĩ, Lý Tú An là người đại diện của Hạ Ngữ Mạch, ngoài mặt thì là quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng thật ra là bạn thân của nhau, bây giờ một người xảy ra chuyện, người còn lại nhất định cũng không khá hơn là bao.
*****
"Madam, Lý Tú An này không đơn giản chút nào." Giản Mạc và Lương Diệc ngồi trên xe, lái về hướng đồn cảnh sát.
"Ừ, dù sao cũng lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm rồi, làm sao có thể đơn giản được chứ?" Giản Mạc lái xe, đáy mắt lóe lên tia sáng, cũng đồng ý với lời của Lương Diệc.
"Tài liệu về Lý Tú An cũng không nhiều lắm." Lương Diệc nhìn ghi chép trong tay, thở dài.
"Không nhiều, nhưng cũng không ít."
Giản Mạc mơ hồ cảm thấy Lý Tú An đang hi vọng cô phá án nhanh một chút, cho nên lúc cô đặt câu hỏi thì dù bộ dạng trả lời có hơi công thức hóa nhưng mà câu nào cũng trả lời chi tiết, chẳng qua phương thức không giống nhau mà thôi.
"Lúc nãy Lý Tú An có nói vài lần đi pha cafe cho Hạ Ngữ Mạch thì có gặp qua Tô Thiển Miên, là một người thích Hạ Ngữ Mạch thì nhất định có hiểu biết về thói quen cuộc sống của Hạ Ngữ Mạch, như vậy Tô Thiển Miên này cũng nhất định sẽ biết." Lương Diệc liếc nhìn bản ghi chép cuộc nói chuyện, nói.
"Ừ, nếu đúng như lời nói Hạ Ngữ Mạch là thần tượng của Tô Thiển Miên, vậy thì khi đó cô ta khóc lóc như vậy cũng không có gì đáng nghi, có lẽ là đau khổ vì thần tượng đi." Dù là nói như vậy nhưng Giản Mạc vẫn có chút hoài nghi Tô Thiển Miên, có lẽ là do trực giác đi.
"Madam, không còn sớm nữa, sắp đến giờ cơm trưa rồi." Lương Diệc nhìn đồng hồ trên xe, trong lòng thoáng xúc động, làm cảnh sát thì thời gian trôi qua rất nhanh, đi tra án thì liền mất nửa ngày, lật qua lật lại tài liệu, thì liền hết một ngày.
"Ừ." Không thèm trả lời, đạp mạnh chân ga, tốc độ nhanh hơn lúc nãy rất nhiều.
Dùng thời gian nhanh hơn mọi ngày, hai người rốt cuộc cũng quay về đồn cảnh sát trước giờ cơm trưa. Lương Diệc định gọi Giản Mạc đi ăn cùng nhưng mà nhớ lại từ sau khi bác sĩ Mộc đến đây thì hình như Giản Mạc không cần lo lắng chuyện cơm nước nữa. Vuốt vuốt mũi, một mình xuống xe đi trước.
Nhắc đến cũng thật trùng hợp, Lương Diệc vừa mới đi được mấy bước thì liền điện thoại của Giản Mạc liền đổ chuông, nhìn cái tên trên màn hình, khóe miệng lộ ra nụ cười ấm áp. Lúc nhận điện thoại, giọng nói của Giản Mạc không tự chủ mà trở nên ôn nhu hơn: "Tôi lập tức đến ngay a~"
"Haha, không cần gấp, từ từ đi." Giọng nói bên kia mang theo tiếng cười.
Từ tối hôm qua sau khi Mộc Hi Lương lấy lòng thì cãi vả trước đó đã chấm dứt, hai người lại giống như trước đây, chỉ là có lẽ ngay cả bọn họ cũng không ý thức được sự biến hóa trong đó.
"Ừm ừm, tôi đói mà." Giọng nói của Giản Mạc lộ ra tia nũng nịu khó phát hiện.
"Được rồi, được rồi, tôi chờ cô."
Chẳng qua chỉ là một cuộc tranh cãi nhìn như vô hại lại khiến quan hệ giữa hai người xảy ra biến hóa. Quả nhiên trong tình yêu thì luôn cần chút tranh cãi cho thêm nồng nàn nha.
----------------

Lời nhắn gửi cho ngày 14/11:
Bảo bối, sinh nhật vui vẻ! My Sunshine <3