[Đồng Nhân Harry Potter] Ta Là Con Của Cha Và Ba Ba

Chương 10: hẻm Knockturn

"Grader!?" Regulus kéo lấy áo choàng của đứa nhỏ đi phía trước mình. "Đây không phải nơi chúng ta nên tới."

Grader nhìn con hẻm âm u, những kẻ lén lút đi lại nghi hoặc nhìn Reg.

"Hẻm Knockturn? Đâu có đi sai?"

"..." Regulus lựa chọn trầm mặc, nghe đến đây coi như hắn biết muốn quay lại cũng không được.

"Reg, không phải anh nghĩ rằng đũa phép của chúng ta sẽ mua ở hẻm xéo chứ, hiện tại sẽ không có chiếc nào thích hợp với chúng ta đâu." Grader chỉnh lại áo choàng của mình nói, Regulus vốn đã chết, đũa phép cũng sớm biến mất, làm sao có thể dễ tìm một cái khác huống hồ y so với Reg vốn dĩ không cần đến thì muốn một cái càng khó hơn. "Đi thôi."

Đích đến của Grader lại là một xăn nhà nhỏ như nhà dân bình thường ở một góc nhỏ, nếu là bình thường đặt ngôi nhà này ở hẻm xéo thì thấy rất bình thường, bất quá không bình thường duy nhất lại là ngôi nhà ấm cúng nằm ở nơi âm u như hẻm Knockturn thì lại khác.

"Xin chào, chúng tôi muốn lấy vật phẩm đã đặt làm." Grader đẩy cửa đi vào, bên trong là phòng khách trang trí theo phong cách truyền thống ả rập, những lớp vải lụa đẹp đẽ giăng khắp nơi.

"Đến đây, tôi chờ ngài lâu tồi đấy, tiểu khách nhân." Một trung niên nam nhân mang âu phục vén những tấm lụa đi đến. "Tôi là Vivial Neo, hân hạnh phục vụ."

"Grader, reg." Grader gật đầu chào hỏi liền đi theo Vivial đến chỗ bàn trà chờ đợi.

Chỉ mất một lúc, Vivial quay trở lại mang theo hai cái hộp gỗ giao đến tay Grader.

"Gỗ thuỷ tùng giống cha,lông cánh của quang tinh linh xua tan hắc ám mười một tấc, nhánh của cây ô rô mang ý nghĩa tái sinh với lõi là lông đuôi bạch kì mã thánh khiết, quả thật rất tốt." Nhìn ngắm đồ vật trong hộp, Grader đem chiếc đũa Ô rô đưa cho Regulus. "Reg, quà cho anh."

"Cảm ơn." Regulus cười tiếp nhận chiếc hộp.

Thanh toán cho hai chiếc đũa, cả hai nhanh chóng đi tới hẻm xéo, bọn họ còn phải ăn bữa trưa a.

-.-.-.-

Grader cất đũa phép mới của mình vào ống tay trái của Regulus vui vẻ dẫn đường đi ra ngoài.

Nhưng Grader vừa mới ra ngoài chưa được vài bước thì một cây đũa phép đã đặt lên trên cằm y.

Giống như chỉ trong một giây thôi thì chuyện gì cũng có thể đảo nghịch.

Cây đũa phép không biết kia vừa mới chạm đến cằm Grader thì phía sau y đã xuất hiện một chân hung hăng đá cái tay cầm đũa phép kia, sau đó grader bị kéo một cái, bản thân grader cũng chưa phản ứng lại đã đi về bên phải vài bước.

Chờ y phục hồi tinh thần thì mới phát hiện bản thân bị Reg bế rời khỏi tiệm Vivial vào bên một góc tường, người đánh lén y còn đang nắm tay anh ta.

Sau khi bị Reg đá một cái đũa phép anh ta lăn trên mặt đất, lúc này Grader dùng thần chú làm đũa phép bay qua chỗ bọn họ, tiệm Vivial đã đóng cửa lại ngay khi anh bị tấn công rồi.

"Không ngờ còn có người có tính cảnh giác không tồi." Bạn người kia nhìn hai người sau khi lấy được đũa phép lập tức bẻ gãy, vừa cười nhạo vừa nói.

"Bạn à, xem ra lần này cậu ăn mệt lớn rồi đấy."

Tổng cộng có năm người chặn lại bọn họ, người tấn công khi Grader không chú ý xem ra là nhỏ nhất.

Năm người kia đều không bọc kín mình lại, xem ra ba người này đều là khách quen ở hẻm Knockturn – hoặc là dân thường trú?

"Xì," Người nọ xoa xoa cánh tay phải mình bị đá, một đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm Grader tức giận. "Con nhóc kia, lại dám bẻ gãy đũa phép của anh mày!"

"Nếu không bẻ? Để đó chờ mày bắt được rồi lại đánh lén sao?" Regulus khinh thường nói, "Nếu không có năng lực thì không nên học người ta chơi trò đánh lén."

"Mày nói ai không có năng lực hả." Người nọ đấm một cái lên vách tường, thoạt nhìn bàn tay thô ráp hơn người bình thường rất nhiều lại có thể để vách tường xuất hiện một cái lỗ, thật sự khó có thể tin được.

"Pháp thuật không đũa phép..." Grader nhìn hành động người nọ, chậm rãi nói. "Để em xuống."

Đối phương có năm người, bốn người có đũa phép, một người có thể dùng pháp thuật không đũa phép...

Dường như bọn họ đang gặp... phải rắc rối?

Theo bản năng Regulus tìm cái gì đó trong túi áo mình, kết quả phát hiện hắn lại không mang theo Khóa Cảng ra ngoài.

Thật sự không xong rồi!

Đối phương nhìn hai người bọn họ cũng không nói chuyện, cho là bọn họ đang sợ hãi.

Chỉ thấy người bị Grader bẻ gãy đũa phép nở nụ cười, "Nếu biết sợ thì ngoan ngoãn giao đũa phép của mình ra đây nghe chúng tao sai bảo!"

Ăn trộm ở hẻm Knockturn vốn đã không hề có lý, một số người thường trú trog hẻm Knockturn có đôi khi thậm chí vì nhàm chán mà đi bắt nạt phù thủy bên ngoài, cũng có một số người vì muốn lấy tiền của người khác làm của mình mà đi cướp, thoạt nhìn bọn họ gặp phải người sau rồi.

Người dám ăn trộm ở trung tâm hẻm Knockturn ít nhất cũng có năng lực nhất định, hơn nữa ngay khi bọn họ gặp phải rắc rối thì Burke liền đóng cửa lại, xem ra, ông ta cũng không muốn trêu chọc ba người này.

Nhớ lại biểu hiện ác độc của đối phương vừa nãy, trong nháy mắt Regulus tìm được biện pháp giải quyết.

"Đừng động, để em giải quyết." Vươn tay chặn lại hành động vung đũa của người bên cạnh, Grader lạnh lùng nói.

Không ai phát hiện ra, trong đôi mắt màu huyết sắc không hề là ý lạnh thản nhiên mà là sự lạnh lùng trong chiến đấu.

Tay trắng nõn ngỏ nhắn vươn ra khỏi áo choàng xoè ra trước mặt.

Mọi người đều cho rằng y muốn đầu hàng, ngay cả kẻ bị bẻ gãy đũa cũng thế.

Người mất đi đũa phép cười càng đắc ý, anh ta đi lên trước muốn giằng đũa phép trong tay Regulus.

Nhưng...

Tia sáng huyết sắc hiện lên, tiếng cười im bặt.

Người nọ vẫn còn duy trì động tác đi lên phía trước, thậm chí chân phải của anh ta còn đang dừng giữa không trung, nụ cười anh ta vẫn đắc ý, thậm chí còn chưa kịp chuyển thành sợ hãi.

Sau đó, tất cả đều kết thúc.

Máu chậm rãi chảy ra rồi ào ạt đổ xuống đất, cơ thể như bị băm vụn mà rơi đầy mặt đất khiến máu đỏ dính vào bạch sắc trường bào xinh đẹp của Grader.

"Đây là vì vô lễ khi chĩa đũa phép vào một vị ấu tể cao quý."

Lại chuyển hướng bàn tay đến người khác.

"A!"

"Đây là một cái con nhóc."

"A!"

"Đây là khiến ta tức giận."

Hai tiếng đau đớn vang vọng toàn hẻm Knockturn, bọn họ đồng thời ngã trên mặt đất, miệng vết thương trên người như bị dao hung hăng chém qua đổ máu không ngừng.

Dường như bọn họ muốn chữa cho mình nhưng cho dù bọn họ niệm thần chú gì thì vết thương trên người vẫn không ngừng chảy máu

Grader lạnh lùng nhìn bọn họ, khinh thường nở nụ cười.

Phép thuật của y làm sao có thể chỉ một câu thần chú chữa trị đơn giản là có thể khỏi được chứ?

"Nhớ lấy, đừng tuỳ tiện đắc tội người khác." Cao ngạo nhìn những kẻ rục rịch còn lại, grader vung tay đem không trung biến ra một trời lửa đổ ập xuống lên những kẻ còn lại khiến chúng kêu thảm.

"Chúng ta đi thôi."

Cả hai nhanh chóng rời khỏi hẻm Knockturn trở về hẻm xéo, tự cho mình một bùa làm sạch, Grader đi trước.

"...." Regulus chỉ im lặng đi theo sau, tuy sẽ biết rằng có một ngày chứng kiến Grader ra tay nhưng hắn chưa từng nghĩ đứa trẻ này có thể trở nên đáng sợ như vậy, phép thuật mạnh mẽ như vậy, có lẽ là đã ngang bằng với chúa tể hắc ám, thậm chí cả Dumbledore.

"Đáng sợ lắm đúng không." Đi phía trước, Grader bỗng thốt lên một câu khiến Regulus hoàn hồn.

"Không phải vậy, chỉ là có chút ngạc nhiên." Regulus trả lời.

"Bộp." Chỉ thấy Grader quay người lao vào ôm Regulus một cái nhỏ tiếng lầm bầm. "Không được để cha và ba ba biết được."

"Tôi hiểu." Có chút ngạc nhiên, Regulus xoa cái đầu nhỏ đang áp vào người mình im lặng cười.

"Grader." Tại một góc khuất, một bóng đen thầm lặng kêu lên một tiếng mang theo chút uỷ khuất lại không thiếu yêu thương. Giống như sợ bản thân sẽ xúc động lao ra ôm lấy người kia, bóng đen nhanh chóng xoay người rời đi.

"Sao vậy?" Regulus nhìn theo hướng nhìn của đứa nhỏ của mình chỉ thấy các phù thuỷ qua lại không có gì đặc biệt.

"Không có gì, chúng ta trở lại thôi." Lắc đầu kéo Regulus rời đi, grader âm thầm suy nghĩ trong đầu, chắc chắn có ngưỡi đã đi theo bọn họ, lại mở miệng cười đòi hỏi với Regulus. "Reg, chúng ta đi ăn kem đi, chỉ một cây thôi."

"Được." Regulus đáp ứng.