[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái

Chương 25: Thái Thản Cực Viên (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tổng cộng tám tên đệ tử, một người đã quyết định lưu lại, những người khác có thật sự bỏ chạy hay không? Mấy ngày tập luyện phối hợp sớm đã hình thành sự ăn ý vô cùng. Đường Tam thậm chí còn chưa kịp nói gì, chỉ vỗ vỗ bả vai Huyết Tử … liền cũng xông ra ngoài. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nhiệm vụ của lão Đại, giao cho muội hoàn thành cũng không sao.

Cô chỉ mỉm cười không nói trực tiếp xông ra ngoài, Trữ Vinh Vinh lúc này phát huy tác dụng của hệ hồn sư phụ trợ, khi Huyết Tử vừa phi thân lao đi, hai đạo phụ trợ quang mang bắn ngay vào người cô.

Chu Trúc Thanh nhìn theo thân ảnh Huyết Tử lao ra cũng đồng thời biến mất. Nàng đương nhiên sẽ không rời đi, lúc này, nàng đứng gần Triệu Vô Cực, tích tụ lực lượng, chờ thời cơ thích hợp để phát động công kích.

Tên mập mạp Mã Hồng Tuấn trong mồm không biết lẩm bẩm cái gì, từ trên người hai cái hồn hoàn đồng thời phóng thích ra quang mang mãnh liệt, toàn thân toả ra ngọn lửa tím. Đệ nhị hồn hoàn kỹ năng của hắn là Dục Hoả Phượng Hoàng không chỉ dùng để hộ thể, mà đồng thời có thể phối hợp tăng cường cho đệ nhất hồn hoàn kỹ năng Phượng Hoàng Hoả Tuyến. Một dải Phượng Hoàng Hoả Tuyến từ trong miệng phun ra, bất quá, tên này âm hiểm, mục tiêu là nhằm vào hạ bộ của Thái thản cự viên. Tên Mập này đương nhiên không biết con Thái thản cự viên này là đực hay cái, hắn chỉ biết là, bất luận là giới tính gì thì cái bộ phận này tuyệt đối là yếu điểm của nó.

Tiểu Vũ cơ hồ là động cùng lúc với Chu Trúc Thanh, nhưng nàng lựa chọn lánh vào một cây đại thụ. Đối phó với giống Thái thản cự viên này, nàng không am hiểu chút nào, nhưng Tiểu Vũ lại không lùi ra xa mà còn vọt tới gần. Không biết tại sao, trên mặt nàng ngược lại có chút cảm giác dễ dàng, chỉ có điều lúc này không có người nào chú ý tới vẻ mặt của nàng thôi.

Áo Tư Tạp thì lại không có vọt tới trước, nhưng trong miệng hắn cũng không có ngừng lẩm nhẩm câu: "Lão tử có cây Ma cô tràng" cố gắng chuẩn bị chút công cụ giúp mọi người có thể chạy trốn.

Oanh.

Hai phát Kim cương chưởng của Triệu Vô Cực được phụ trợ thêm ba mươi phần trăm sức mạnh, kích thẳng vào đầu của Thái thản cự viên.

Nhưng một tràng cảnh xuất hiện làm mọi người sợ hãi. Triệu Vô Cực sau khi hai chưởng đập thẳng vào đỉnh đầu của Thái thản cự viên, cả thân thể như đạn bắn ra ngoài, mà đối với Thái thản cự viên, lực công kích của Triệu Vô Cực phỏng chừng không đủ,cả giận Thái thản cự viên vung văng hai tay đập về phía sau, sau đó vị vua sâm lâm này bộc phát một tiếng rống giận dữ kinh thiên.

Huyết Tử dựa vào Tử cực ma đồng chứng kiến rõ ràng, từ trên người Thái thản cự viên bộc phát ra một tầng khí màu đen. Lúc này là ban đêm, cũng chỉ có cô và Đường Tam thấy rõ ràng được tầng khí này, ngay sau đó, bất luận là công kích từ mặt đất của Đái Mộc Bạch, hay cố gắng công kích từ trên cây của Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ, đều là chạm vào làn hắc khí. Làn hắc khí trầm xuống, quấn quanh trên người Thái thản cự viên, nghiền nát Lam ngân thảo, công kích căn bản không có một chút tác dụng nào.

Huyết Tử bởi vì nhìn thấy được làn hắc khí xuất hiện, phản ứng cũng nhanh nhất, bay lui về phía sau, mặc dù bị chấn bay nhưng miễn cưỡng còn có thể khống chế bản thân đứng được, vừa kịp đem Tiểu Vũ bị đánh bay đón lấy.

Không may mắn nhất là tên mập ra tay thâm hiểm. Phượng Hoàng Hoả Tuyến do hắn phun ra gặp phải tầng hắc khí trước mắt toàn bộ bị đánh bật ngược trở lại.

Thái thản cự viên tự hồ bị chọc giận, đồng thời khi màn hắc khí bộc phát, thân thể khổng lồ của nó làm một vài động tác kịch liệt.Lấy mắt thường mà nhìn thì không phân biệt được tốc độ, thân thể khổng lồ của nó từ trên trời giáng xuống, trực tiếp hướng tới chỗ mọi người đè ép xuống.

Lúc này, thân hình Triệu Vô Cực còn đang bị đánh bật lên trên không trung, cho dù hắn muốn cứu viện cũng không còn kịp nữa.

"Long Vũ" Sau tiếng hô của Huyết Tử, đôi cánh sau lưng cô lập tức hiện ra, vốn dĩ lúc trước cứ nghĩ mấy cái phụ kiện thời trang này không cần thiết. Ai ngờ, bây giờ lại có lúc cần dùng đến, tại thời khắc mấu chốt, tốc độ phản ứng của mỗi người bất đồng.



Phản ứng nhanh nhất là Huyết Tử, trước tiên trong tay ôm lấy Tiểu Vũ bay ra khỏi phạm vi công kích của Thái thản cự viên. Cho dù Huyết Tử phản ứng với tốc độ kinh người, nhưng thời gian thực sự quá ngắn, cô chỉ kịp cứu Tiểu Vũ cùng mập mạp hai người mà thôi.

"Oa! Tử nhi ngươi.... đôi cánh..." Mập mạp không khỏi ngạc nhiên thốt lên.

"Mập... mạp ta khuyên ngươi sau này ngươi nên giảm cân đi nặng quá à" Mặc dù cô bay được nhưng với cái trọng lượng này thì chắc cả đám té què giò quá.

Mà lúc này, Thái thản cự viên ép xuống nháy mắt, trong lòng Huyết Tử bỗng quay cuồng, nổi lên một trận lạnh như băng. Bởi vì cô nhận thấy rõ ràng con Thái thản cự viên chợt ngước cổ lên, vừa lúc đem Tiểu Vũ từ trong tay cô chộp vào trong tay. Bị cướp mỹ nhân một cách trắng trợn

" Buông Tiểu Vũ ra."

Mắt thấy Tiểu Vũ sắp rơi vào tay Thái Thản cự viên, con mắt Huyết Tử nhất thời đỏ rực, không đợi thân thể ổn định trên mặt đất, ném mập mạp cho Đái Mộc Bạch, cô cùng Đường Tam lập tức phi thân tới. Võ hồn lập tức được phóng xuất ra, đột nhiên một đạo thân ảnh bay ngang qua thân hình Thái thản cực viên. Trực tiếp đem Tiểu Vũ từ trong tay Thái thản cực viên ôm lấy nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất.

"Chuyện méo gì đang xảy ra vậy??"