Trong phòng huấn luyện chiến đội GG, quản lý Uý Lam, huấn luyện viên Văn Hạo Du và giám đốc của chiến đội Tương Ngôn đang ngồi cùng một chỗ.
Quản lý Uý Lam ngồi tựa vào ghế, vẻ mặt phiền muộn nhìn khuôn mặt đẹp trai của huấn luyện viên nói, “Văn Hạo Du, anh có phải có độc hay không thế, chúng ta vừa chuẩn bị tốt chiến hạm ngân hà, huấn luyện viên đổi thành anh liền rơi luôn hai cánh, tối mới công bố đội hình mới thì nửa đêm sập phòng.”
Văn Hạo Du nhìn về phía Uý Lam, “Tôi để hai người họ đánh bạc cá độ hả? Tôi có độc hả? Cái cúp quán quân thế giới vinh quang kia là ai đem về thế?”
Uý Lam: “Nếu không có chúng ta ngày đó trải qua khổ cực tranh đấu giành thiên hạ, làm gì có hậu bối các anh giành quán quân?”
Giám đốc chiến đội Tương Ngôn ngồi ở ghế sofa nhìn hai người bọn họ mặt không biểu cảm vỗ tay, “Giải đấu mùa Hạ còn đang không tìm đủ năm đội viên cho chiến đội mà các cậu còn hồi tương lại vinh quang ngày xưa, các cậu giỏi quá rồi.”
Uý Lam:……
Văn Hạo Du:……
Uý Lam là một người phúc hậu, anh thở dài nói, “Chiến đội làm sao bây giờ trước tiên không cần nhắc đến, nhưng quá đáng tiếc Cực Lạc và Thiên Quang có thiên phú tốt như vậy, bây giờ đánh chức nghiệp so chúng ta ngày đó không giống nhau, thới điện cạnh mười năm trước chưa thành thục, chỉ cần chịu nỗ lực, có chút thiên phú là có thể kiếm được thanh danh, nhưng hiện tại các tuyển thủ ai mà không phải là từ trăm vạn người chọn một người, có ai không phải là thiên tài trong thiên tài đâu, hơn nữa cường độ huấn luyện cao lại còn là một ngày mười mấy giờ có thể hết khổ thật sự không dễ dàng, liền như vậy chiết ở loại chuyện này thượng.”
Hoa Bán Sơ phát hiện được Cực Lạc và Thiên Quang đánh bạc đầu tiên là đem sự việc báo cho quản lý chiến đội, chiến đội cũng lập tức tiến hành bước đầu tiên kiểm tra, sau khi xác nhận việc Hoa Bán Sơ báo cáo là sự thật, Uý Lam đem kết quá điều tra báo cho phía chính phủ, ngày mai tổ điều tra của chính phủ sẽ đến, đánh bạc là con đường tử vong không được phép động đến, cuộc sống tuyển thủ của Cực Lạc và Thiên Quang có lẽ đã đến ngõ cụt rồi.
Giám đốc Tương Ngôn mang nét mặt tha thứ hỏi, “Các cậu cảm thấy phía chính phủ sẽ xử lý như thế nào?”
Huấn luyện viên trưởng Văn Hạo Du im lặng không nói, đội trưởng Uý Lam đáp một câu, “Anh trong lòng cũng biết, còn hỏi cái gì.”
Uý Lam nói xong lại thở dài, “Một lúc sau tôi sẽ đi tâm sự với Cực Lạc còn cả Thiên Quang nữa, con đường thi đấu không đi được nhưng đường đời còn dài, bọn chúng còn nhỏ không thể để họ mắc lỗi nữa.”
Văn Hạo Du gật đầu nói đến vấn đề nghiêm túc hơn, “Đội hình thi đấu mùa hạ phải làm thế nào bây giờ, đường trên Top này với ADC được mua về với số tiền lớn rồi, ngân sách chuyển nhượng tuyển thủ đã dùng hết, tuyển thủ lại rời đi.”
Uý Lam: “Tôi thực sự muốn khóc khi nghe anh miêu tả thành như vậy.”
Chiến đội GG dựa vào một tập đoàn có giá trị thị trường hơn trăm tỉ, quản lý chiến đội là từ Tương Gia mà giám đốc chiến đội Tương Ngôn cũng là Tương Gia, Tương Ngôn mở miệng nói, “Tiền chỗ anh họ tôi không có vấn đề gì nhưng vấn đề chính là cho dù có tiền chúng ta có thể mua được tuyển thủ nữa không?”
Lời Tương Ngôn nói chính là tình hình thực tế hiện nay, mặc dù kỳ chuyển nhượng của mùa hạ là từ cuối tháng tư đến tận cuối tháng năm tái mới kết thúc, nhưng các câu lạc bộ và các tuyển thủ không thể đến cuối kỳ hạn mới tiếp xúc đàm phán, chiến đội nào có ý muốn mua tuyển thủ thì đã ngỏ ý từ lâu, có khi còn đã thoả thuận xong xuôi hết rồi.
Ví dụ như chiến đội GG, bọn họ từ lúc bắt đầu đợt thi đấu mùa xuân đã bắt đầu tìm kiếm tuyển thủ, trước kì chuyển nhượng một tháng chiến đội GG cùng chiến đội BT và chiến đội BT cũng đã có tiếp xúc bên phía chính phủ, chờ đến lúc kì chuyển nhượng mở ra thì Cực Lạc, Thiên Quang và Hoa Bán Sơ sẽ trực tiếp đi đến chiến đội GG huấn luyện thi đấu, một tuần sau kí hợp đồng, mười ngày sau sẽ công bố đội hình.
Chiến đội GG không hề vấn đề gì ở nửa quá trình trước, nhưng kết cục tương đối cảm động, đúng ngày công bố đội hình, đường giữa Mid mới đã 1V2, giết cả đôi đường trên Top và ADC.
Uý Làm mang vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc dựa vào ghế esports, dùng thêm cả cái giọng sống không còn gì luyến tiếc nói, “Hiện giờ không phải không mua được người ở thị trường chuyển nhượng chẳng qua không mua được tuyển thủ giỏi, tuyển thủ cấp S muốn chuyển nhượng đã không có mấy ai, bị mấy lão cáo già cướp hết từ lâu, chúng ta có thể mua được Thiên Quang và Cực Lạc là do dùng tiền cướp người vốn dĩ cho rằng là người thắng lớn nhất, hoan thiên hỉ địa công bố đội hình, ai ngờ vừa tuyên bố xong liền sập phòng.”
Uý Lam nói xong, đau xót che mặt, “Tôi đã có thể đoán được nhóm quản lý khác sẽ trong diễn đàn cười tới như thế nào rồi.”
Tương Ngôn: “Không ai quan tâm cậu bị chê cười đâu, kì chuyển nhượng chỉ còn một tháng thôi, mọi người đều phải nghĩ ra biện pháp.”
Tương Ngôn còn định nói thêm thì phân tích chiến thuật của đội Tứ Nguyệt bước đến, tay trái cầm một quyển vở thật dày, tay phải có một cái máy tính bảng vừa đi vừa xem trận đấu, vào đến phòng mới ngẩng đầu lên, vừa đi vừa xem trận đấu, vào đến phòng mới ngẩng đầu lên.
Tứ Nguyệt nhìn qua có vẻ chất phác, anh nhìn nhìn ba người trong phòng, cuối cùng đem mục tiêu hướng đến Tương Ngôn, Tương Ngôn không chỉ là giám đốc chiến đội mà còn kiêm chức quản lý Weibo chiến đội phía chính phủ.
Tứ Nguyệt nói với Tương Ngôn nói, “Tôi mới lên Weibo tìm một kịch bản ngọt, đúng lúc thấy Hoa Bán Sơ lên hot search, cậu ấy đêm nay ở quán cà phê Internet solo cùng một người qua đường.”
Tương Ngôn: “Ồ.”
Tứ Nguyệt đẩy đẩy mắt kính, mở miệng hỏi, “Tuyển thủ của chiến đội lên hot search, anh không quản lý à?”
Tương ngôn thả bay chính mình đáp, “Không có việc gì, không cần phải xen vào, chỉ cần quen là được.”
Tứ Nguyệt khó hiểu hỏi, “Sao lại làm quen là được?”
Tương Ngôn cười với Tứ Nguyệt một cách xấu hổ mà không mất lịch sự, “Lên hot search thành thói quen là được, đường trên Top và ADC mới của chiến đội chúng ta tham gia đánh bạc cá độ, ngày mai tổ điều tra phía chính phủ sẽ đến, thời gian sắp tới có lẽ chúng ta sẽ phủ kín các từ khoá tìm kiếm.”