Đời Đời Kiếp Kiếp Mãi Yêu Em

Chương 49: Kẻ đối đầu

Hà Mộng Điệp khẽ dừng lại vài giây rồi tăng nhanh tốc độ bấm máy…

“Ách.. cổng số 3 bị tấn công. Phiền ngươi tăng mạnh phòng thủ ở cổng 2. Ta sẽ lo cổng số 3.” Hà Mộng Điệp lái sang chuyện khác, cô không thích lắm người lạ xen vào quá khứ của mình bởi vì nó làm cô có cảm giác như bản thân mình đều lộ ra trước mặt họ.

Nhìn nhìn lại màn hình cô khẽ nhíu mày quan sát, nơi này có tổng cộng năm cổng vào cổng trung tâm cô đã lập tường lửa nên sẽ thật an toàn trong khi bốn cổng còn lại lại đang bị tấn công từng chút một... phía bên cổng số 3 là phòng ngự yếu nhất... cũng thật may mắn vì nơi đó không có quá nhiều dữ liệu quan trọng.

“Hảo.” Tiểu nha đầu phòng bị hắn sao? Nên mới đánh trống lãng? Hiên Viên Thần ảo não tập trung vào màn hình laptop của mình rồi im lặng gõ số liệu… trong lòng lại khó chịu chua xót…

Khoảng mười lăm phút sau cuộc chiến kết thúc, Hà Mộng Điệp thở phào nhẹ nhõm rồi đưa tay xoa lấy bàn tay đang mỏi nhừ của mình… Đã lâu rồi cô không hoạt động nhiều như hôm nay, xem ra tối nay phải ngâm nước ấm bàn tay rồi…

“Leisa tiểu thư cám ơn đã hỗ trợ.” Hiên Viên Thần lịch sự cười cười chăm chú nhìn vào khóe môi khẽ nhếch lên một cách hài lòng của cô cảm thấy thật đáng yêu… “Có thể hay không mời ngươi một bữa cơm?”

Hà Mộng Điệp đưa tay nhìn đồng hồ thì nhã nhặn lắc đầu từ chối, đến giờ phải rước hai nhóc con rồi nên có lẽ không đi được.

“Xin lỗi Hiên Viên tổng. Ta còn có việc bận, hẹn ngài bữa khác vậy. Cám ơn đã tin tưởng Secry hy vọng tương lai có thể hợp tác nhiều hơn.”

“Hảo. Làm phiền rồi.” Hiên Viên Thần ảm đạm nhìn phía xoay người bỏ đi nữ nhân cảm thấy chua xót lạ thường, cô vội vàng như vậy là muốn đi gặp tên nam nhân ở Sweetlovi sao? Đến bên một nam nhân khác… và quên mất hắn...

Đường Lulis đầy những căn nhà cao tầng hiện đại.

Trong một căn phòng nhỏ giành cho trẻ con ở ngôi nhà hai tầng gần khu chung cư cao cấp Senny là hai cái đầu nhỏ đang loay hoay lắc lư trước hai chiếc laptop đời mới nhất của hãng điện tử Ritus.

Hà Tư Triệt tròn mắt nhìn phía màn hình laptop của mình thì nhíu lại đôi mày, mũi nhỏ khẽ cau lại hừ lạnh một tiếng sau đó xoay đầu nhìn bên tay trái đang trầm tư nhìn chằm chằm vào màn hình ca ca chớp đôi màu tím ánh mắt tò mò...

“Ca ca~ Ngươi nói có phải hay không họ lại có cao thủ?” lúc trước bọn chúng cũng từng xâm nhập chi nhánh của Polunios nhưng chưa bao giờ gặp tình trạng như hôm nay…

“Thủ pháp rất giống một người.” Hà Tư Thần quay sang nhìn đệ đệ rồi nói với vẻ mặt nghi hoặc.

Thủ pháp sao? Ách… không phải là bọn hắn nghĩ chứ?

“Ca~ Ngươi không phải là đang đùa giỡn ta? Này làm sao có thể là.. nương a?” cậu nhóc nhỏ giọng thều thào trong đầu lại trống rỗng… Nói đùa… sao nương có thể đến nơi đó được chứ? Oa… hahaha… chắc chắn là bọn hắn nhầm… là nhầm rồi.

“Ta nghe nương nói mới ký hợp đồng với một tập đoàn lớn ở Sandia. Trùng hợp là hôm nay nương phải tới công ty đó để thực hiện hợp đồng... nên ta nghĩ có lẽ công ty khách hàng là Polunios của ông ta.” Hà Tư Thần trầm mặt xuống giải thích sau đó ủ rủ đóng lại laptop trùm mền lại… khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ bừng… trong khi bọn chúng ngày đêm phòng tránh cho ông ta gặp nương thân thì họ lại hợp tác với nhau bởi vì công việc… thật không cam lòng mà…

Hà Tư Triệt nghe ca ca giải thích thì nghệch mặt ra sau d9í ưu thương ngửa đầu nhìn phía chùm đèn đang tỏa sáng trên trần nhà.

“Ca~~ Ta không cam lòng.” câu nhóc ủy khuất gấp lại laptop của mình rồi cũng leo lên giường trùm mền lại…

Hiên Viên Thần cùng Hà Mộng Điệp hoàn toàn không biết đám hacker mà bọn họ chung tay định hợp tác để phản truy tung lại là hai nhóc con nhà mình… đây là cái gọi là người một nhà không tiến người một nhà môn sao?

......

Chiếc xe màu trắng bạc dừng lại trong gara của căn nhà, Hà Mộng Điệp khóa xe rồi đi đến trước cổng bấm chuông đứng đợi...

*Cạch!* Cánh cửa vang lên tiếng khóa từ bên trong rồi từ từ mở ra.

“Ngọc Nhi… bọn nhỏ ở trên lầu sao?” Hà Mộng Điệp sau khi khảo sát sơ qua vài khu phố thì đi thẳng đến nhà Bối Ngọc Nhi tìm người. Hôm nay đã là thứ hai và bọn chúng sẽ bắt đầu đi học lại bình thường bởi vì ngày nghỉ đã kết thúc.

Bối Ngọc Nhi mở cửa nhìn phía dáng hình bốc lửa khuê mật trong chiếc áo sơmi trắng khẽ lên tiếng trêu chọc…

“Tiểu mỹ nhân… Ngươi ăn mặc quyến rũ như vậy đi đến trước cửa nhà gia thật sự được chứ? Nhìn nhìn một cái… Thật mê người a~” nói xong còn lưu manh huyết sáo một tiếng rồi mới xoay người đi vào nhà… để lại phía sau lưng đang đưa tay khóa của Hà Mộng Điệp.

Khuôn mặt tinh xảo khẽ lắc đầu một cách bất đắc dĩ rồi đi đến phía cầu thang, giọng nói trong trẻo đầy ý cười vang lên...“Gia~ ngươi đừng phát bệnh đột xuất như vậy” sau đó thoải mái đi lên lầu bỏ lại đang ở phía sau lưng nghiến răng keng két Bối Ngọc Nhi…

“Điệp Điệp. Ngươi thật xấu.”nói rồi đi nhanh vào phòng bếp rửa trái cây.