Độc Tôn Tam Giới

Chương 1767: Đại đế giận dữ, thiên hạ kinh sợ (2)

̣i đế giận dữ, thiên hạ kinh sợ. (2)

Vô Song đại đế nói như vậy là muốn tìm Nam CUng gia tộc gây phiền phức a.

Tên tâm phúc kia nghe những lời này vội vàng nhìn về phía Cao Phó điện chủ, muốn nhìn một chút, thái độ của Cao Phó điện chủ là như thế nào.

Cao Phó điện chủ ở trước mặt Vô Song đại đế nào dám không đồng ý?

Hắn khoát tay nói:

- Cứ theo như ý của Vô Song đại đế mà nói đi.

Rốt cuộc vẫn là Vô Song đại đế có khí phách, có người âm thầm hưng phấn. Lần này thoạt nhìn Nam Cung gia tộc không may rồi. Lần này dẫn tới lửa giận của Vô Song đại đế, đây tuyệt đối là thứ mà Nam Cung gia tộc không thể thừa nhận được.

Cho dù Nam Cung gia tộc có thế lực Đế cấp làm chỗ dựa, nhưng mà dù sao bản thân còn không phải là thế lực Đế cấp, ở trước mặt Vô Song đại đế, Nam CUng gia tộc vẫn không đủ đặt vào mắt.

Đắc tội với Nam Cung đại đế, Nam Cung gia tộc tuyệt đối không có quả ngon để ăn.

Chỉ là mọi người ngoài có chút hả hê ra, không khỏi nghĩ lại:

- Người trẻ tuổi kia rốt cuộc có lai lịch gì? Một người khống chế hai Tổng lôi đài, chẳng những Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông cho hắn mặt mũi, ngay cả Vô Song đại đế cũng bảo hộ hắn như vậy? Chẳng lẽ hắn là vãn bối của Vô Song đại đế?

- Địa vị của người trẻ tuổi kia không nhỏ, bằng không Tịnh Phần điện làm sao có thể để cho hắn một mình khống chế hai Tổng lôi đài được chứ?

Trong lúc nhất thời, vô số suy đoán về Giang Trần hiện lên trong lòng mọi người.

Trải qua hai lần giày vò liên tục như vậy, Thưởng Kim lôi đài ngày hôm nay ít nhất đã bị phế một nửa. trong ngày này, cơ hồ tất cả vấn đề đều suy giảm một nửa, chỉ có bảy thành so với trước đó.

Chuyện này khiến cho Tịnh Phần điện rất là nổi giận, nhưng mà hết lần này tới lần khác tức giận mà không có chỗ phát tiết.

Tộc trưởng Nam Cung Tuấn của Nam Cung gia tộc ở nhà liên tục hắt xì hơi vài cái, trong lúc đang nghi hoặc không thôi thì nhận được tin tức bên Tịnh Phần điện.

Thân thể Nam Cung Tuấn run rẩy, hắn biết rõ nhi tử không nên thân của mình lại gây ra chuyện. Thế nhưng hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được tiểu tử này lại dám đi Thưởng Kim lôi đài quấy rối.

Hơn nữa quấy rối một lần còn chưa đủ, lại làm những hai lần.

Trong lúc nhất thời, Nam Cung Tuấn tức giận không thôi.

Từ miệng của sứ giả Tịnh Phần điện kia có thể nghe ra, lúc này Tịnh Phần điện vô cùng tức giận. Tịnh Phần điện tức giận thì cũng thôi đi, Nam Cung Tuấn còn có thể chấp nhận được.

Thế nhưng mà thứ khiến cho hắn khiếp sợ nhất là Vô Song đại đế lại nhắn lại một câu.

Ý tứ kia rất rõ ràng, nếu như Nam Cung Tuấn hắn không tỏ thái độ, không có người ta câu trả lời, đợi sau khi Thưởng Kim lôi đài chấm dứt, VÔ Song đại đế sẽ đích thân tới Nam Cung gia tộc hắn gây phiền phức.

Nam Cung Tuấn nghĩ tới đây, toàn thân không nhịn được mà phát lạnh.

- Nhanh, triệu tập tất cả tộc lão, nhanh, phải nhanh.

Lệnh triệu tập khẩn cấp được Nam Cung Tuấn phát ra, cơ hồ tất cả tộc lão của Nam Cung gia tộc trong một phút đồng hồ đều tụ tập lại, cả đám đều vô cùng khó hiểu.

Đang êm đẹp tại sao tộc trưởng lại phát ra lệnh triệu tập khẩn cấp? Cũng không thấy gia tộc bị kẻ thù bên ngoài xâm lấn, cũng không có thấy bất kỳ biến cố gì lớn a?

Sắc mặt Nam Cung Tuấn tái nhợt nói:

- Chư vị, ta có lỗi với mọi người, dạy dỗ con không nghiêm, dẫn tới đại họa...

Một đám tộc lão xưa nay thấy tộc trưởng cường thế, lúc này lại thấy tộc trưởng tự hạ mình nhưu vậy, đều khó hiểu không thôi. Đây đâu giống như Nam Cung Tuấn lúc bình thường a.

- Tộc trưởng? Nam Cung Bình lại gây ra đại họa gì sao?

- Không có chuyện gì lớn chứ? Ở Đan Hỏa thành chúng ta, gây một chút họa cũng không có gì.

- Tộc trưởng, Bình thiếu gặp rắc rối không phải là lần một lần hai. Nếu không có đại sự gì thì tộc trưởng có thể tự mình giải quyết là được rồi.

- Đúng, bằng vào địa vị của Nam Cung gia tộc ta ở Đan Hỏa thành, người ta tốt xấu gì cũng bán cho vài phần mặt mũi.

Nam Cung Tuấn lắc đầu thở dài:

- Lần này thì khác...

Nam Cung Tuấn ấp úng đem chuyện xảy ra nói qua một lần. Hắn vừa mới nói xong, cơ hồ tất cả tộc lão đều biến sắc, cả đám đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt tràn ngập vẻ bối rối.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Nam Cung Tuấn liền mang theo Nam Cung Bình và cơ hồ tất cả tộc lão áp giải Nam Cung Bình bị trói lại, đưa tới cửa Tịnh Phần điện. Không đợi Thưởng Kim lôi đài mở ra, hắn đã tìm tới Cao Phó điện chủ trước tiên.

- Cao đại ca, tiểu đệ hổ thẹn, dạy dỗ không nghiêm, tiểu đệ xin lỗi đại ca.

Nam Cung Tuấn nhìn thấy Cao Phó điện chủ, vẻ mặt hổ thẹn kêu lên.

Cao Phó điện chủ hừ lạnh một tiếng, nhìn qua Nam Cung Bình sắc mặt hoảng sợ, vẻ mặt trắng bệch nói:

- Ngươi à, ăn một lần thiệt thòi còn chưa đủ, lần thứ hai còn dám giương oai. Ngươi cho rằng khắp thiên hạ đều coi Nam Cung gia tộc ngươi là lão đại sao? Đừng nói là Vô Song đại đế không ở đây, cho dù Vô Song đại đế không ở đây, ngươi cho rằng Thiệu Uyên tổng lôi chủ kia, ngươi có thể làm gì được người ta sao? Ngươi đoán xem người ta là ai?

Trước mặt Nam Cung Tuấn Cao Phó điện chủ nói như vậy, thế nhưng thực ra là biểu hiện thái độ cho người khác xem.

Ở sâu trong lòng, hắn không muốn vì chuyện này mà trở mặt với Nam Cung Tuấn.

Nam Cung Tuấn nghe vậy liền biết cửa ải của Cao Phó điện chủ coi như qua. Hắn biết rõ Cao Phó điện chủ không thực sự có ý định tuyệt giao với Nam Cung gia tộc hắn.

Nghĩ tới đây Nam Cung Tuấn trực tiếp đá một cước vào mông Nam Cung Bình:

- Súc sinh, còn không mau xin lỗi Cao bá bá? Đầu ngươi vô nước sao? Nếu như Cao bá bá không tha thứ cho ngươi, lão tử cũng coi như không có súc sinh nhà ngươi.

Lời này trực tiếp đẩy Cao Phó điện chủ vào tình thế khó xử.

Cao Phó điện chủ bất đắc dĩ cười nói:

- Nam Cung lão đệ, ở đây không có người ngoài, ta cũng không ngại nói rõ với ngươi. Chỗ ta tha thứ không thành vấn đề. Thế nhưng mà nhi tử ngươi quả thực nên quản giáo nhiều hơn. Nhưng mà, ta có tha thứ cho nó cũng vô dụng. Vô Song đại đế lần này rất tức giận.

- Vô Song đại đế? Hắn cùng với vị Thiệu Uyển tổng lôi chủ kia, liệu... liệu có phải có quan hệ rất mật thiết hay không?

Nam Cung Tuấn không nhịn được mà nghe ngóng.

- Lão đệ, có phải có quan hệ mật thiết hay không lần này ngươi nghe ngóng cũng không có ý nghĩa.

Vấn đề hiện tại rất rõ ràng, Vô Song đại đế rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Nam Cung Bình ảo não nói:

- Cao đại ca, tiểu đệ ngu dốt, hiện tại đầu óc trì độn, gần đây đại ca huynh nhanh trí, giúp tiểu đệ nghĩ kế một chút đi.

- Ta có thể nói giúp ngươi, nhưng mà có thể khiến cho Nam Cung đại dế tha cho Nam Cung gia tộc ngươi hay không ta cũng không có nắm chắc.