Độc Tôn Tam Giới

Chương 1677: Dây chuyền phong ấn thần bí (2)

- Trần nhi, cả ng ày đọc sách không thấy mệt mỏi sao? Phụ thân mang con đi gặp một khách nhân, dẫn con đi tới một nơi con chưa từng đi.

Nghe thấy thanh âm này, Giang Trần thiếu chút nữa sụt sịt, nước mắt cơ hồ đảo quanh hốc mắt.

Phụ thân.

Nghe thấy thanh âm quen thuộc này, cho dù là luân hồi mười thế, Giang Trần tuyệt đối cũng không quên.

Đây là lý do duy nhất mà kiếp trước hắn còn sống. Bởi vì để hắn còn sống, nam nhân vĩ đại trước mắt này, phụ thân vĩ đại của hắn đồng ý trả bất kỳ giá nào, chỉ luyện chế Nhật Nguyệt thần đan cho hắn, kéo dài tánh mạng hắn trăm vạn năm.

Phụ thân, phụ thân.

Trong lòng Giang Trần có một dòng nước nóng khởi động, hắn hận không thể rống to, đem lực lượng toàn thân tập kết vào một tiếng phụ thân này.

Thế nhưng mà cho dù Giang Trần khàn giọng rống to thế nào, cho dù có rống vỡ yết hầu thế nào, giống như đều không thể phát ra âm thanh. Hắn tìm kiếm bốn phía, thủy chung không có phát hiện ra phụ thân ở nơi nào.

- Phụ thân, phụ thân...

Dưới tấm Lưu Ly bia, pháp thân Giang Trần cũng run run, giờ phút này thức hải của hắn một mảnh hỗn loạn, cảm xúc mê loạn, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt không nhịn được mà từ trong hốc mắt hắn trào ra.

Mà tất cả chuyện này Giang Trần hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn đã hoàn toàn m ất đi phương hướng trong thế giới không có khoảng cách giữa chân thật và mê hoặc này, không có cách nào tự kiềm chế được.

...

Trong lúc đó Giang Trần đột nhiên cảm thấy giữa thiên địa run rẩy kịch liệt.

Sau một khắc, cả Thiên Lang Thư uyển ủn rẩy. Cả đám sách không ngừng trong giá sách nặng nề rơi xuống.

Phanh.

Sau đó bảng hiệu Thiên Lang Thư uyển bên ngoài cũng ầm ầm rơi xuống đất. Mà bức tường dày đặc bên ngoài Thiên Lang Thư uyển không ngờ cũng giống như tờ giấy mỏng, nứt ra.

Giang Trần nhảy ra khỏi Thiên Lang Thư uyển, ánh mắt nhìn kiến trúc bốn phía Thiên Uyên thiên cung, tất cả đều giống như tờ giấy, từng cái bị phá hủy, từng cái bị sụp đổ.

Giờ phút này, trong hư không giống như xuất hiện một đạo lực lượng hủy diệt, hủy diệt tất cả, hủy diệt Thái Uyên thiên cung này.

Chúng cường giả Thái Uyên thiên cung, không ngừng xuất hiện, không ngừng bị lực lượng đáng sợ này tiêu diệt, nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ.

Mỗi một thân thể rơi xuống đất, thật giống như là một cái túi máu, bị lực lượng hủy diệt đáng sợ kia xoáy một cái, lập tức nổ tung.

- Trần nhi, Trần nhi, con đi mau đi.

Đột nhiên bên tai Giang Trần truyền đến tiếng rống của phụ thân hắn.

Phụ thân Thiên Đế luôn bình tĩnh thong dong giờ phút này trong thanh âm lại tràn ngập sự kinh hoàng, có cảm giác tuyệt vọng mà trước nay hắn chưa từng cảm nhận qua.

Đột nhiên Giang Trần phát hiện ra phụ thân hắn từ trên vương tọa chạy xuống, nhanh chóng chạy về phía này dường như muốn cứu hắn.

Thế nhưng mà khi phụ thân Thiên Đế chạy tới vị trí cách hắn chừng hai mươi mét, bỗng nhiên có một đạo lực lượng hủy diệt đáng sợ cuốn tới, vây khốn phụ thân Thiên Đế.

Lực lượng đáng sợ kia xoắn một cái, chỉ nghe phanh một tiếng, pháp thân của phụ thân Thiên Đế lập tức bị nghiền nát thành cặn bã.

Ah....

Giang Trần nhìn thấy cảnh tượng chân thật và tàn nhẫn này, đầu như muốn nổ tung, cảm thấy trong đầu ông ông vang vọng. Trước mắt đen kịt, trong đầu giống như bị vạn tiễn xuyên qua.

Giang Trần nhịn không được ôm lấy đầu mình, chỉ cảm thấy tất cả lực lượng trong thiên địa dường như đều hóa thành mũi tên trí mạng, toàn bộ bắn về phía thức hải của hắn.

Ồ?

Trong lúc đó pháp thân bị kích thích một cái. thức hải đang sụp đổ bốn phía đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang kinh người. Giống như là ngôi sao trong Chư Thiên tỏa sáng, tản ra lực lượng mạnh mẽ trong thiên địa.

Sưu...

Các loại tạp niệm, các loại cảm xúc mặt trái, các loại lực lượng hủy diệt hóa thành mũi tên bắn vào chỗ sâu trong thức hải hắn đột nhiên bị đạo quang mang tràn ngập lực lượng này giữ lại.

Sau một khắc toàn thân Giang Trần chấn động, hai mắt không nhịn được mở ra.

Lúc nhìn kỹ lại, phát hiện ra mình vẫn ngồi dưới tấm Lưu Ly bia, toàn thân tràn ngập mồ hôi.

Tiếng vang ông ông trong đầu chậm rãi biến mất. Mà thức hải đang hỗn loạn dần dần bình phục lại.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Trong lòng Giang Trần còn sợ hãi, cảm nhận sư mê hoặc và chân thật vừa rồi, cảm nhận sự khủng bố khi đứng giữa biên giới của sinh và tử.

Trong lúc nhất thời Giang Trần nghĩ lại còn cảm thấy lo sợ.

Vừa rồi những hình ảnh kia đều là giả đối, nhưng mà hình ảnh giả dối cuối cùng vẫn tạo thành cảm xúc mặt trái với hắn. Các loại tạp niệm, tâm ma tạo thành lực lượng hủy diệt, đó là thực, đang công kích thức hải của hắn.

Nếu như bị lực lượng tâm ma đáng sợ này đánh vào thức hải, tuyệt đối sẽ khiến cho thức hải hắn lập tức sụp đổ, trở thành nô lệ của tâm ma, do đó trở thành một cái xác không hồn rốt cuộc không có cách nào khôi phục lại như cũ.

Trong thời khắc nguy hiểm nhất đó, cái dây chuyền phong ấn trong thức hải Giang Trần lần nữa có tác dụng.

Tại thời khắc mấu chốt này, đạo dây chuyền phong ấn này giống như ngân hà thâm thúy, đem cơ hồ tất cả đồ vật có hại với hắn thôn phệ lại, bảo hộ thức hải Giang Trần an toàn.

Đạo dây chuyền phong ấn này luôn ở trong thức hải của Giang Trần, năm đó Giang Trần ngộ đạo dưới Bảo Hà thụ của Bảo THụ tông, lúc đột phá Nguyên Cảnh đã phát hiện ra đạo dây chuyền phong ấn này. Lúc ấy hắn cảm thấy đây là một vật phong ấn thần bí, làm cho Giang Trần lúc đột phá Nguyên Cảnh, dẫn động dị tượng thiên địa có thể so với Chư Thiên độ kiếp.

Dây chuyền phong ấn này chung quanh có chín điểm giống như bọt nước, thoạt nhìn cũng không có gì là đặc thù. Thế nhưng mà dưới phong ấn kia lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ, lại làm cho chỗ sâu trong thần thức của Giang Trần là một cấm khu. Nhìn giống như vũ trụ mênh mông khôn cùng, khiến cho người ta chùn bước.

Nhưng mà Giang Trần có thể cảm nhận được lực lượng của đạo phong ấn này đáng sợ tới bực nào, một khi bạo phát ra, tuyệt đối có thể phá cho Thần Uyên đại lục tới long trời lở đất.

- Lại là đạo phong ấn này.

Trong lòng Giang Trần khẽ than, nhưng mà lúc này phong ấn này không thể nghi ngờ đã giúp hắn một đại ân, thậm chí có thể nói cứu hắn một lần cũng không quá phận.

Hiện tại trên cơ bản Giang Trần có thể xác định, đạo phong ấn này nhất định có quan hệ với phụ thân Thiên Đế kiếp trước, có liên quan tới mê hoặc việc hắn chuyển thế trọng sinh.

- Vừa rồi những tạp niệm đánh vào thần thức của ta, cùng với những chuyện xảy ra trong Thái Uyên Thiên cung kiếp trước sao lại chân thật như vậy? Chẳng lẽ kiếp trước ta thực sự đã trải qua những chuyện này sao?

Hiện tại trong đầu Giang Trần vẫn còn cảm thấy mơ mơ màng màng.

Nhưng mà trải qua lần giáo huấn này, sự cảnh giác của Giang Trần tăng lên rất nhiều.

- Ngư Long chi bia này quả nhiên là khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp.

hiện tại Giang Trần rốt cuộc cũng biết được, vì sao đây lại là tấm Lưu Ly bia thứ chín.

Loại Lưu Ly bia có thể trực tiếp chiếu rọi ra tâm ma cường đại của võ giả, tuyệt đối là vô cùng đáng sợ.