Tốc độ của Diệp Húc nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng được, nhưng tốc độ của cái đầu lâu cực lớn kia lại càng nhanh hơn. Hư không từng mảng từng mảng sụp vào trong cái đầu lâu này, nhanh chóng đến gần Diệp Húc.
Ma Đế trong Thiên Phần là nhân vật cùng cấp với Thiên đế, cực kỳ dũng mãnh. Dù chỉ là một luồng pháp lực thôi nhưng cũng không phải là thứ mà Diệp Húc có thể chống lại, cho dù hắn có khôi phục trạng thái toàn thịnh, dùng hết mọi thứ thì cũng chẳng thể chống lại đạo pháp lực này của Ma Thần Hoàng.
Cái mồm to đùng kia răng rắc cắn xuống, hiểm lại càng hiểm khép lại sau lưng Diệp Húc. Một tiếng oành vang lên, khí lãng phun ra đánh bay Diệp Húc rơi vào trong Hồng Mông Mô Thai.
"Chạy đi đâu?"
Cái đầu lâu vĩ đại này mở miệng, từ bên trong thò ra một bàn tay khô gầy chộp tới Diệp Húc, xùy một tiếng trảo ra Hồng Mông hỗn độn, hướng thẳng tới Diệp Húc.
"Ma Thần Hoàng này thật lợi hại!"
Trong lòng Diệp Húc cả kinh. Một đạo pháp lực của Ma Thần Hoàng thúc giục thần triều thánh vực lại mạnh mẽ đến mức này, gần như khiến hắn né không được, tránh cũng không xong.
Cũng vào lúc này một tiếng thình thịch vang lên, tiếng tim Tổ Thần đập làm cho khí huyết của hắn tăng vọt, thực lực tăng lên, gào thét nhảy vào trong Mô Thai, biến mất không còn tung tích.
Giữa không trung, bàn tay khô gầy kia không bắt được gì, lập tức rụt về cái miệng lớn trong thiên môn kia, nó phát ra một tiếng gầm giận dữ rồi cái đầu lâu cực lớn đó cũng nhảy vào trong Hồng Mông Mô Thai.
Trong Hồng Mông Mô Thai là một mảnh hỗn độn, bất cứ ai cũng khó mà nhìn được, dù là Đế Quân đến đây cũng chỉ nhìn được mấy trăm dặm. Tất cả quy tắc đại đạo đến nơi đây đều hóa thành hỗn độn, không thể sử dụng chút nào. Trong trời đất chỉ còn một loại đạo, đó là Hồng Mông đại đạo.
Hồng Mông đại đạo chính là đạo khi trời đất chưa được tạo ra, không còn ở trong trời đất ngày nay nữa. Từ xưa đến nay, chỉ có Thanh Đế sinh ra từ trong Hồng Mông khí mới lĩnh ngộ được loại đại đạo này.
Thanh Đế cũng đi vào mộ Tổ Thần nên mới tu luyện Hồng Mông đại đạo đến viên mãn, lại nghịch hành phạt thiên chiến thắng Hạo Thiên Đại Đế, trở thành vị cường giả giết Thiên đế đoạt vị đầu tiên.
Diệp Húc tuy cũng từng tu luyện Hồng Mông Thanh Liên kinh của Thanh Đế, nhưng tâm pháp không hoàn chỉnh, không bao hàm tâm pháp chứng đạo của Thanh Đế nên Bàn Vương Khai Thiên Kinh của hắn cũng không có Hồng Mông đại đạo.
Chiếc đầu lâu cực lớn của Thần Triều Thánh Vực đến đây cũng bị ép cho đến không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một tòa thiên môn lẻ loi trong Hồng Mông.
Thiên Môn mở ra, đạo pháp lực của Ma Thần Hoàng hóa thành một lão giả cao lớn khô gầy, tay chống quải trượng đứng trước cửa, ánh mắt lạnh lẽo quét tới Hồng Mông hỗn độn nhưng không thể phát hiện ra tung tích Diệp Húc.
"Tên tiểu tử này lợi hại thật!"
Lão giả này gõ mạnh trượng xuống, Hồng Mông không gian vạn dặm rung lên dữ dội, giống như một trận động đất ầm ầm rung chuyển không thôi.
"Tiểu tử này hẳn là vị Vu Tổ đã vây công Thiên Hậu trong trận đại chiến Thiên giới triều hội kia, không ngờ lại chạy tới đây, lại lợi hại như vậy!"
Ma Thần Hoàng tức giận hừ một tiếng, y cũng từng xem trận chiến Thiên giới triều hội, chỉ là khi đó đúng là thời kỳ tu luyện mấu chốt để thôi diễn tâm pháp của mình lên mức tận cùng, tính toán tu thành lấy ma chứng đạo nên y không rảnh nhúng tay vào chuyện Thiên giới.
Khi đó trong mắt y, Diệp Húc chỉ là một tiểu nhân vật giống như con kiến, không ngờ lúc này đã trưởng thành đến trình độ này, thậm chí có thể né được một chiêu tất sát của y.
"Không đúng, không đúng. Tu vi thực lực hắn tuy không kém nhưng cũng còn chưa thể đến trình độ tiêu diệt trăm vạn ma thần, giết con trẫm, cùng lắm là tương đương với một vị Đế Quân, mà cũng chỉ là một vị Đế Quân sơ cấp."
Ma Thần Hoàng trí tuệ thông thấu, nhanh chóng nghĩ đến điểm mấu chốt, hào quang lóe lên trong mắt, y lẩm bẩm: "Vừa rồi tiếng tim Tổ Thần truyền đến thì khí huyết của hắn liền tăng lên. Chẳng lẽ hắn tu luyện pháp môn lấy thân chứng đạo này? Chỉ có như vậy mới giải thích được tình hình lúc vừa rồi…"
Đại đạo phân thân của Ma Thần Hoàng đột nhiên tan rã, hoàn toàn dung nhập vào Thiên môn. Tòa Thiên môn này rung lên rồi ầm ầm bay vào trong Hồng Mông Mô Thai.
Chỉ thấy trong hư không sâu nhất trong Hồng Mông Mô Thai, một vị ma thần vô cùng cao lớn khoanh chân ngồi. Từng vị Thần Vương, Đế Quân bảo vệ xung quanh y. Thần văn thần vận quanh thân bọn họ bay lượn, đủ mọi màu sắc, tất cả đều trở thành thứ phụ trợ cho vị ma thần kia, càng thể hiện ra sự to lớn của y.
Y chính là Ma Đế của Thiên Phần, người thống trị Đại La Thiên, Ma Thần Hoàng.
Xung quanh đám Thần Vương Đế Quân quanh Ma Thần Hoàng là các vị thần ma cổ xưa cùng liên kết tạo thành một tòa đại trận, sát khí phóng ra bốn phía, rõ ràng là một trong những tuyệt học đỉnh cao của Thiên Phần, Long Hán kiếp trận.
Đây là thần ma do đại đạo của Tổ Thần hóa sinh ra. Trước khi chết ý chí của Tổ Thần đã đem đám thần ma đó ngưng luyện thành trận để bảo vệ thi thể của ông ta. Tòa đại trận này có thể hóa thành đệ nhất kiếp khi vũ trụ mới mở, Long Hán sơ kiếp.
Tòa Long Hán kiếp trận này đã từng khiến Thanh Đế đến đây mà phải lui ra, đã từng vây chết không biết bao nhiêu cường giả tiến vào trong mộ Tổ Thần, thậm chí có cả những nhân vật cấp bậc như Ma Đế.
Đám người Ma Thần Hoàng bị nhốt ở đây hơn hai năm, đúng là tòa đại trận này đã khiến cho bọn họ mãi không đột phá, nhìn thấy chân thân của Tổ Thần.
Chẳng qua hiện giờ tòa Long Hán kiếp trận này đã bị tổn hại, nhiều đại đạo hóa sinh ra ma thần đã chết, bị đám người Ma Thần Hoàng luyện hóa cắn nuốt nên uy lực kém hơn trước rất nhiều.
Nếu không thì Ma Thần Hoàng cũng không cách nào cảm ứng được chuyện Thần Triều Thánh Vực bị hủy, Thần Hoàng thái tử bị giết, cũng không cách nào truyền loại một đạo pháp lực đuổi giết Diệp Húc.
Ma Thần Hoàng đột nhiên mở tay ra, chỉ thấy Thần Triều Thiên Môn ầm ầm bay tới, vượt qua Long Hán kiếp trận rơi vào lòng bàn tay y.
"Trẫm vào mộ Tổ Thần đã hơn hai năm mà chưa được nhìn thấy di thể của Tổ Thần. Cho dù có cắn nuốt bao nhiêu ma thần hóa sinh từ đại đạo của Tổ Thần nhưng vẫn không thể lĩnh ngộ ra pháp môn lấy thân chứng đạo. Nhưng trẫm suy một ra ba, nhất thông bách thông, hoàn toàn thông hiểu đạo lý lấy ma chứng đạo, cho dù không chiếm được pháp môn lấy thân chứng đạo thì trẫm cũng đủ để chứng đạo rồi!"
Ma Thần Hoàng thu tòa Thần Triều Thiên Môn này lại, thần quang trong mắt y rung chuyển không ngớt, thầm nghĩ: "Trong các phương pháp chứng đạo thì lấy thân chứng đạo là mạnh nhất. Nếu có thể cắn nuốt tiểu tử kia thì trẫm có thể lấy được nền tảng lấy thân chứng đạo, lĩnh ngộ đại đạo của Tổ Thần càng thêm thấu triệt, song đạo tề chứng…"
Từ xưa đến nay các phương pháp chứng đạo, trừ bỏ lấy thân chứng đạo, lấy bảo chứng đạo, còn có thật nhiều bàng môn. Tỷ như Đế Khốc Thần Vương khai sáng công đức chứng đạo, Thiên Hậu Nương Nương lấy tình chứng đạo, Thái Hư Thần Vương vong tình chứng đạo, đều là thuộc loại bàng môn. Tuy rằng không phải chính tông, nhưng đều là bất khởi pháp môn, nếu để cho bọn họ một chút thời gian, đem tâm pháp này thôi diễn đến mức tận cùng, lĩnh ngộ ra tầng thứ chứng đạo. Nói không chừng bọn họ thật sự có thể siêu thoát cảnh giới Đế Quân.
Ma Thần Hoàng cũng lĩnh ngộ ra phương pháp chứng đạo của bản thân, đó là lấy ma chứng đạo. Trước đây có một quãng thời gian yên lặng, chính là vì hoàn thiện môn tâm pháp này. Nhưng mà mặc dù hắn hao phí nhiều tâm huyết đã có, cũng không cách nào bước ra một bước cuối cùng thành tựu thiên quân.
Dù là như thế, Ma Thần Hoàng dĩ nhiên có thể đưa thân mình thành một Ma Đế mạnh nhất từ xưa đến nay. Nhưng y lại không cam lòng tu vi dừng lại ở cảnh giới này, bởi vậy nên mới bám riết không tha tìm kiếm phương pháp lấy thân chứng đạo của Tổ Thần.
Có thể thành tựu một nhân vật Ma Đế, người nào không phải ngút trời kỳ tài, Ma Thần Hoàng mấy năm này cũng không hoàn toàn không có thu hoạch. Ở mộ Tổ Thần hai năm qua, y cảm nhận được Tổ Thần đại đạo, rốt cục đem lấy ma chứng đạo của mình hoàn toàn hoàn thiện, có được chứng đạo tư bản.
Nếu là y lại được đến pháp môn lấy thân chứng đạo nữa, thành tựu của y sẽ rất to lớn, sẽ là tất cả mọi người không thể tưởng tượng được, đủ để đặt ngang cùng với Tổ Thần, Nguyên Thủy Thiên Vương, thậm chí còn có thể vượt qua.
Đáng tiếc, trẫm muốn phá vỡ Long Hán kiếp trận của Tổ Thần, lại còn cần đến trăm năm nữa mới có thể thành công. Trẫm không đợi được thời gian lâu như vậy!
Trong mắt Ma Thần Hoàng tinh quang chớp động, rồi đột nhiên quyết tâm đã định, toàn lực thúc dục tâm pháp, quyết tâm trước hết bàng môn chứng đạo, lại mượn chứng đạo chi thân, mạnh mẽ phá vỡ Long Hán kiếp trận.
Cũng vào lúc này, ở bên trong Hồng Mông Mô Thai, Diệp Húc một mình đi về phía trước, tiếp cận hướng di thể Tổ Thần.
Quanh thân hắn đại đạo nổ vang, càng tiếp cận Tổ Thần, hắn cùng với Tổ Thần cộng minh càng ngày càng mạnh, đạo âm chấn động, đủ loại hà quang lớp lớp lần lượt vòng quanh thân, làm cho hắn giống như một vị thần minh hành tẩu ở trong Hỗn Độn Hồng Mông, chiếu rọi Hỗn Độn, khai mở Hồng Mông.
Loại cảm giác này, phảng phất giống như hắn đang cùng linh hồn vị Tổ Thần cổ lão này đối thoại, trao đổi lẫn nhau những sở đắc về lấy thân chứng đạo.
Tuy rằng hắn còn chưa nhìn thấy nhân vật truyện kỳ này, nhưng về dĩ thân chứng đạo, đủ loại diệu pháp, đủ loại lĩnh ngộ, lại giống như linh quang hiện ra, từng điểm, từng giọt xông thẳng lên đầu.
Trên đỉnh đầu hắn, Hồng Mông khí hóa thành một cái lốc xoáy to lớn vô cùng, điên cuồng dũng mãnh nhập vào bên trong thân thể của hắn, làm cho tu vi của hắn khôi phục với một loại tốc độ khủng khiếp, thậm chí so với tinh khí Cây Thế Giới tốc độ tu vi tăng trưởng càng thêm kinh người.
Trong ngắn ngủn mấy ngày thời gian, tu vi của hắn liền dĩ nhiên đều khôi phục, thậm chí còn hơn trước.
Hắn một bên cảm ngộ, một bên tiến lên, chỉ thấy ở bên trong Hồng Mông Mô Thai cũng không phải hoàn toàn là một mảnh Hỗn Độn. Diệp Húc chú ý tới, trong chuyện này rõ ràng nảy sinh rất nhiều thần khoáng.
Hồng Mông khí chính là mẫu khí vũ trụ, trong đó thần khoáng sinh ra không phải chuyện đùa, gần như tất cả đều là vượt qua cấp bậc mức Đế Binh, đủ để luyện chế chứng đạo chi bảo.
Thậm chí, Diệp Húc còn chứng kiến có thần khoáng ở trong đó sinh ra sinh mệnh sinh linh, cường đại dị thường, gần như có thể so với Thần Vương, thân thể lại mạnh mẽ vô cùng.
Từ cố xưa trong thần khoáng sinh ra Thần Ma trời sinh cường hãn, thân thể lại đạt tới trình độ khủng bố, Thần Ma này trời sinh liền nắm trong tay Hồng Mông đại đạo, cực khó đối phó.
Thần Ma này là do Tổ Thần đại đạo tẩm bổ Hồng Mông khí mà sinh ra, thủ hộ tấm không gian Hồng Mông, diệt trừ hết thảy người xâm nhập, mặc dù là Diệp Húc, cũng ở trong hàng ngũ công kích của bọn họ.
Tuy nhiên bọn họ tuy rằng cường đại, hiểu được Hồng Mông đại đạo, nhưng lại không tinh thông chiến đấu pháp môn, công kích tuy mạnh, nhưng ở trước mặt Diệp Húc, lại có vẻ cực kỳ non nớt.
Diệp Húc cướp sạch bốn phía xung quanh, cướp sạch thần khoáng sinh ra bên trong Hồng Mông Mô Thai. Nhưng nếu gặp được thần khoáng bên trong nảy sinh ma thần, liền lập tức động thủ, đem đối phương giết đứng, xác chết thu vào trong ngọc lầu.
Bảo vật bên trong Hồng Mông Mô Thai thật sự là rất hiếm có không thể tưởng tượng được, nếu đem nơi đây cướp đoạt một lần, ta đừng nói luyện chế thành Luân Hồi Thiên Môn, cho dù đem Luân Hồi Thiên Môn luyện thành chứng đạo chi bảo cũng là chuyện đương nhiên!
Đột nhiên, Diệp Húc dừng bước lại, chỉ nghe ở chỗ sâu trong Hồng Mông Mô Thai, truyền tới một thanh âm vô cùng già nua, chấn động thiên địa, lay động Hồng Mông, mọi nơi đều nghe thấy được.