" Chiếc thuyền đồng thau lớn này, ta bắt buộc phải có! "
Diệp Húc ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy ba kim thuyền đồng thau lớn truy kích, hai chiếc ở phía trước, một chiếc thuyền ở phía sau. Nhân vật phía sau kim thuyền kia, rõ ràng là cực kỳ tôn quý.
Trong ba kim thuyền cấm vân tràn ngập, trong nháy mắt cắt Ba Tuần ma khí tầng tầng lớp lớp, đem thuyền lớn đồng thau gắn vào trong lưới.
" Bàn Tiên điện hạ, Bàn Sơn điện hạ, hiện giờ chiếc thiên thuyền Dao Trì này đã bị vây, thu lấy bảo vật này có lẽ là chuyện nhỏ! "
Phía sau kim thuyền kia, một nam một nữ ngồi trên đại điện kim thuyền. Tên nam tử kia dáng dấp mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo thanh tú, mang sắc mặt lười biếng, nghiêng nghiêng nhằm trên ghế ngọc, nhưng mặt mày lại chứa đầy ác khí, nhìn qua, liền làm cho người ta không lạnh mà run, không tự chủ mà thần phục, hiển nhiên là một nhân vật có vai vế cao.
Tuổi của hắn không lớn, nhiều nhất hơn hai trăm tuổi, nhưng tu vi lại cực kỳ cao thâm, tuổi còn trẻ cũng đã là Nhân Hoàng, làm người ta thấy sợ, nên được gọi là " Bàn Sơn điện hạ ".
Mà cô gái bên cạnh hắn thì xinh đẹp dễ thương, dáng vẻ phong lưu, bên trong tự nhiên có một loại ý vị cao quý thoát tục, đầu nàng mang mũ ngọc kỳ lân quý báu, chuỗi ngọc rủ xuống, lông mi thật dài, mi mắt nháy di chuyển, đôi mắt đẹp đen trắng rõ ràng, như ngân hoàn hắc châu.
Về phía thuộc hạ của hắn, cao thủ nhiều, giống như một triều đình nhỏ.
Cô gái này chính là Bàn Tiên điện hạ, tu vi so với Bàn Sơn điện hạ còn thâm hậu hơn rất nhiều, trong số mọi người, tu vi của nàng là thâm hậu nhất.
Một gã đại vu Nhân Hoàng có bộ dáng văn thần trầm giọng nói:
" Chiếc thiên thuyền Dao Trì này, là trước một đời điện chủ của Tuần Thiên Sứ Thiên giới, Dao Trì Kim Mẫu rèn trọng khí để tuần sát chư thiên! Nghe nói Dao Trì Kim Mẫu lúc tuần sát hạ giới không biết bị ai giết chết, làm cho thiên thuyền Dao Trì thất lạc ở hạ giới của ta. Chiếc thiên thuyền Dao Trì này chia năm xẻ bảy, vương triều Thánh Ung tìm được mấy khối hài cốt, liền rèn ra kim thuyền Đại Ung, thống nhất thiên hạ. Ung Hoàng bệ hạ, để ý tới chiếc thuyền này đã từ lâu, đáng tiếc vẫn không có thể đến được nó. Lần này hai vị điện hạ bắt được thuyền này, bệ hạ nhất định sẽ cực kỳ vui mừng! "
" Dao Trì Kim Mẫu chính là Tây Vương Mẫu thứ tám mươi bảy của của thế giới Côn Luân, tu vi thông thiên, trở thành Vu Tổ, gánh trọng trách quản lý Tuần Thiên Sử ở Thiên giới kia. Dao Trì thiên thuyền của bà ấy luyện, qua lại xuyên qua thế giới Đại Thiên, bỏ qua hàng rào không gian, thậm chí ở Thiên giới cũng có thể tùy ý rong chơi! Sau khi Dao Trì Kim Mẫu chết đi, người kế nhiệm Tuần Thiên Sử không bằng Giám Thiên Sứ, bị Giám Thiên Sứ áp chế một đầu. "
Lại có một gã Nhân Hoàng với dáng dấp võ tướng cười ha ha, nói: " Có được thuyền này, hoàng triều Thánh Ung ta có thể phát triển lực lượng quân đội, công phạt thế giới khác, đoạt lấy của cải thế giới khác, để cho hoàng triều Thánh Ung muôn đời không sụp đổ! "
" Hơn nữa, mấu chốt nhất chính là, đã có được thiên thuyền Dao Trì thì có thể dễ dàng tìm được thế giới Côn Luân thần bí nhất bên trong ba nghìn thế giới. Trong thế giới Côn Luân, tập trung của cải của Thiên đình viễn cổ, Ngọc Đế và Vương Mẫu cùng với cổ tiên của Thiên đình, để lại bảo vật không thể nào tưởng tượng được ở nơi đó! "
" Ung Hoàng ngồi thuyền này tuần tra ba nghìn thế giới, uy phong hống hách như ra sao? Thậm chí điều khiển thuyền này leo lên trên Thiên giới, vơ vét tiên linh khí, bệ hạ cũng có thể như vậy mượn trọng trách của Thiên đế!" Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện
Vị Bàn Sơn điện hạ kia khẽ đưa tay lên, da tay mềm mềm mại như trẻ con, bộ dạng uể oải nói: " Hoàng triều Thánh Ung ta thống trị thế giới Huyền U đã hơn tám vạn năm, cô đã chơi khắp thế giới Huyền U. Tương lai kế thừa ngôi vị Hoàng đế, nếu chỉ sống ở thế giới Huyền U này một chỗ, chẳng phải là không thú vị sao? Được đến thiên thuyền Dao Trì, tấn công thế giới khác, giết hại nô dịch những cao thủ thế giới, cô nghĩ một chút thấy có phần không đợi được rồi! "
Bàn Tiên Nhi bên cạnh hắn khẽ nhíu mi, hạ giọng nói: " Tiếu tướng quân, chúng ta trên đường lần theo dấu vết thiên thuyền Dao Trì, xuyên thấu thế giới hàng rào, bây giờ đã đến thế giới nào rồi? "
Vị Tiếu Tướng Quân kia vội vàng dùng một mặt vòng tròn, chỉ thấy trong vòng tròn bắn ra một mảnh quầng sáng, trong quầng sáng từng cái từng cái của vạn vật thế giới ở trong đó nặng nề di động.
Hắn nhanh như bay liếc mắt nhìn, khom người nói: " Bẩm Bàn Tiên điện hạ, nơi đây chính là thế giới Vu Hoang. Nghe nói nơi này đất rộng của nhiều, đủ loại bảo vật nhiều đếm không xuể, thậm chí từng xuất hiện nhiều hơn bốn vị Thiên đế, chính là trong ba nghìn thế giới, khoảng cách Thiên giới là một thế giới gần nhất, phúc duyên thâm hậu. Chỉ có điều, thế giới Vu Hoang này đã suy tàn, khoảng thời gian vài vạn năm chưa từng xuất hiện qua Vu Hoàng, chứ đừng nói là Thánh Hoàng, Vu Tổ. "
" Nhị tỷ, nếu thế giới Vu Hoang đã suy tàn rồi, không bằng chúng ta thu Dao Trì thiên thuyền, nhân tiện bắt hết tất cả cao thủ của thế giới này, chiếm lấy thế giới này đi! "
Trong mắt Bàn Sơn điện hạ lộ ra vẻ hưng phấn, nóng lòng muốn thử nói: " Thế giới Vu Hoang, so với thế giới Huyền U của ta còn muốn lớn hơn, nhất định có vô số kỳ trân dị bảo! "
" Lục đệ bình tĩnh chớ nóng vội. "
Bàn Tiên nâng tay ngọc thon thon lên, vuốt vuốt Lưu Tô, chuỗi ngọc lay động, phát ra tiếng vang trong trẻo, cười nói: " Thế giới Vu Hoang dù sao cũng xuất hiện qua bốn vị Thiên đế, mặc dù suy vong nhưng vẫn không thể khinh thường. Qua nhiều thế hệ Thiên đế đối với Vu Hoang đều cực kỳ coi trọng cảnh giới, e sợ cho bên trong xuất hiện Thiên đế tài năng nào đó, Tuần Thiên Sứ phái đi thế giới Vu Hoang cũng là Vu Hoàng nổi tiếng, tùy tiện tấn công nơi đây, không thể cùng vị Giám Thiên Sứ kia xung đột chính diện. Tuy nói hoàng triều Thánh Ung ta ở Thiên giới có người, nhưng với Giám Thiên Sứ xảy ra xung đột, suy cho cùng cũng không phải là một chuyện nhỏ. "
Nàng lộ ra sắc mặt định sát phạt, hạ giọng nói: " Sau khi Chúng ta thu lấy Dao Trì thiên thuyền, không bằng chung quanh bắt giữ một số cao thủ của thế giới Vu Hoang, trở lại hoàng triều Thánh Ung buôn bán, nhân tiện từ trong miệng nô lệ nơi này, moi được một vài thứ hữu dụng."
Ánh mắt nàng chớp chớp, cười nói: " Ví dụ như, trong thế giới Vu Hoang có nhân vật nào đó, người cao thủ nào, cùng với vị trí của vị Giám Thiên Sứ. Sau khi có được thông tin có ích, Phụ Hoàng cùng với Vu Hoàng trong triều ra tay, nhất định có thể lặng lẽ không phát ra hơi thở truy sát vị Giám Thiên Sứ, căn bản sẽ không kinh động Thiên giới. "
"Điện hạ thật sáng suốt!" Chúng thần thán phục.
Ánh mắt Bàn Tiên Nhi chớp động, liếc mắt quần thần trong kim thuyền một cái, thầm nghĩ: " Đệ đệ của ta đây, là một kẻ vô dụng. Phụ Hoàng ý định lập hắn làm Thái Tử, cũng là ngu ngốc không có tài cán gì! Hoàng triều Đại Ung lập quốc tám vạn năm, đến nay còn chưa xuất hiện qua nữ hoàng đế. Ta nếu như vì ngôi vị nữ hoàng, lại mượn dùng Dao Trì thiên thuyền, thống nhất thế giới khác, tuyệt đối không nói chơi! "
Nàng đầy rẫy dã tâm, ở trong hoàng triều Thánh Ung cũng rất có người ủng hộ, đáng tiếc là nữ tử, bởi vậy Ung hoàng cũng không lập nàng làm Thái Tử, mà là coi trọng mấy con trai khác, điều này làm cho Bàn Tiên Nhi trong lòng sớm có lời oán hận.
Ba chiếc kim thuyền này chính là cấm bảo bán thành phẩm bắt chước rèn theo Dao Trì thiên thuyền, uy năng cực kỳ mạnh. Giờ đây thiên thuyền Dao Trì không ai thúc dục, lập tức bị tam kim thuyền cố định, dừng lại ở giữa không trung.
Nhưng muốn thu lấy chiếc Dao Trì thiên thuyền mà Kim Mẫu rèn ra này không đơn giản như vậy, chỉ thấy thiên thuyền rung động, từng đạo cấm vân dập nát, thậm chí ngay cả tam kim thuyền cũng không vững vàng, lay động không ngớt!
Chiếc Dao Trì thiên thuyền này mặc dù bị tổn hại khá nghiêm trọng, rất nhiều linh kiện mất đi hoặc là hư hại, nhưng vẫn y như cũ không phải cấm bảo bán thành phẩm có khả năng khắc chế.
" Các vị, xin động thủ. " Bàn Tiên Nhi liếc mắt nhìn qua một cái, hạ giọng nói.
Trong lim thuyền rất nhiều cao thủ dồn dập đứng dậy, khoác lên từng món từng vu bảo kỳ lạ, có cái giống như cột buồm, có cái giống như Đại Lương, có khi là lầu gác, có khi là xương ức, còn có vài món trông có vẻ như boong thuyền gì đó.
Những người này đều là cao thủ cấp bậc Nhân Hoàng, tinh nhuệ của hoàng triều Thánh Ung, đeo những bảo vật này lên, bốn phía tràn ngập hơi thở giống nhau, Dao Trì thiên thuyền lập tức ngừng giãy dụa, trái lại hướng vọt về phía bên Bàn Tiên Nhi.
Mọi bảo vật được đeo lên một vài Nhân Hoàng hoàng triều Thánh Ung, chính là bộ phận của Dao Trì thiên thuyền. Kim Mẫu Dao Trì không biết bị ai giết chết, chiếc thiên thuyền này cũng bị người đánh nát, hoàng triều Thánh Ung tìm lấy được phần nhiều mảnh vỡ.
Lần này thiên thuyền lại xuất hiện trên dương gian, Bàn Tiên, Bàn Sơn hai người lập tức triệu tập cao thủ, phái ba kim thuyền đi, mang theo những bộ phận này cùng nhau truy kích thiên thuyền, vì chính là dựa vào khí cơ giống nhau, kéo thiên thuyền này, bắt được thiên thuyền!
Răng rắc!
Trước khi hai chiếc kim thuyền của hoàng triều Thánh Ung bị thiên thuyền chà sát khua qua, cao thủ trong hoàng triều Thánh Ung nổ thành từng đoàn từng đoàn sương máu, đều chết hết, thậm chí ngay cả này hai chiếc bán thành phẩm cấm bảo cấp bậc kim thuyền, cũng bị đụng cho vớ tan tành!
Thần sắc của đám người Bàn Tiên bất động, đứng ở đầu thuyền, cùng nhau lặng chờ thiên thuyền đánh tới, cho đến chiếc lâu thuyền lớn này gần sát người, khoanh tay ngồi nhìn kim thuyền đụng nát. Bàn Tiên Nhi lúc này mới quát tháo một tiếng, nhìn lên một mặt bảo ấn, mặt bảo ấn này lên không trung, hóa thành một tòa đại lục, rầm rầm hướng về phía Dao Trì thiên thuyền mà đè!
Đây là một món cấm bảo, cấm bảo chính cống, cấm vân tràn ngập không trung, hóa thành tất cả Giao Long, mà bảo ấn phía trên, thì có vô số Giao Long nằm ở bảo ấn phía trên, mỗi một nhánh đều dài hơn đạt trăm dặm, vô cùng hung hãn.
" Vạn Long bảo ấn! "
Mặt này bảo ấn Vạn Long áp chế, chỉ là khiến tốc độ của Dao Trì thiên thuyền hơi chậm chốc lát, chiếc thiên thuyền này đánh tới vẫn y như cũ. Sắc mặt của Bàn Tiên ửng đỏ, lập tức Bàn Sơn điện hạ cùng với cao thủ hoàng triều Thánh Ung đều ra tay, cho pháp lực của mình rót vào bên trong bảo ấn Vạn Long, cuối cùng dùng uy năng của cấm bảo, trấn áp chiếc thiên thuyền này!
Dao Trì Thiên thuyền càng ngày càng nhỏ, cuối cùng rơi vào trong tay Bàn Tiên Nhi, chiếc thiên thuyền trong tay tới tay, cho dù là Bàn Tiên Nhi cũng không ngăn nổi vẻ mặt kích động.
" Chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ, lấy được này dị bảo! "
Cao thủ hoàng triều Thánh Ung đều chúc mừng, Bàn Tiên mỉm cười, đang muốn nói chuyện, đột nhiên chỉ nghe Tiếu tướng quân khẽ ơ một tiếng, cười nói: " Bàn Tiên điện hạ, phía dưới lại có người, thật sự là tìm được chẳng tốn chút công phu. Điện hạ vừa định bắt vài tên nô lệ, tra hỏi hư thực của thế giới Vu Hoang, liền có người tự động đưa tới cửa! Bên này thần ra tay, bắt mấy người kia, giao cho điện hạ xử lý! "
Bàn Tiên Nhi hướng về phía dưới nhìn lại, chỉ thấy một nam tử to cao giống như một pho tượng hình người con bọ cạp đứng ở kim thuyền xa xa, hướng về phía mình nhìn xa mà đến. Bên người còn có một danh thiếu niên áo lam và một cô thiếu nữ, thiếu niên kia bên cạnh theo một chó đen.
Nàng ta lơ đễnh nói: " Tiếu tướng quân, không nên khinh thường nam tử dáng người cường tráng này, nếu ta đoán không sai, người này là cao thủ trong ma tộc hoàng tộc Già La, đã tu luyện tới độ cao của Nhân Hoàng. "
Tiếu tướng quân cười ha ha, cất cao giọng nói: " Thế giới suy vong của những kẻ hèn mọn này, có cái gì là cao thủ chứ? Điện hạ mời xem bản lĩnh của thần! "
Bàn tay to của hắn tìm tòi, phạm vi trăm dặm, che phủ trời cao, chộp tới hướng đám người Diệp Húc.
Cái bàn tay này trong nháy mắt, liền tới đến đỉnh đầu của đám người Diệp Húc, thuận tay cho ba người một chó tóm hết tất cả, ngay cả chưa từng lọt qua bất kỳ cái gì chống lại, liền đem đám người Hiệp Húc dẫn vào trong Kim Thuyền.
" Các ngươi là ai? " Diệp Húc đứng ở trong đại điện kim thuyền, chỉ thấy Bàn Tiên Nhi Bàn Sơn hai người ở cao trên bảo tọa, hai bên là văn võ quần thần, giống như cái triều đình, lúc này khẽ mỉm cười, dò hỏi.
" Nhóc con, thân là tù binh, nên có bộ dạng tù binh! Nơi này còn chưa tới phiên ngươi lên tiếng! "
Bàn tay lớn của Tiếu tướng quân lại tìm hiểu, vê về hướng Diệp Húc, cười gằn nói: " Ngươi bây giờ đã bị một nhà nào đó bắt, hay là ngoan ngoãn quỳ xuống, thành thành thật thật trả lời câu hỏi của điện hạ! "
Diệp Húc nhẹ nhàng gõ gõ ngón tay, bàn tay to Tiếu tướng quân còn chưa gần người, liền ầm ầm dập nát, lập tức thân thể nổ tung, nguyên thần thiên địa pháp tướng tất cả dập nát, thậm chí ngay cả bất diệt chân linh, cũng bị Diệp Húc một ngón tay gạt bỏ.
" Tên người chết này nói không sai, thân là tù binh nên có bộ dạng tù binh. "
Diệp Húc khẽ mỉm cười, giống như búng chết một con ruồi, mà không phải một vị Nhân Hoàng có sức mạnh cực kỳ cao minh, hạ giọng nói: " Ai đến đây nói cho ta biết, các ngươi là ai? "