Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 368: Tuyệt thế hung nhân

Mọi người cẩn thận xem cuốn thiên thư, chỉ thấy những văn tự quái dị trong đó vặn vẹo, các đường cong phân loạn, không chút chương tiết, quả nhiên giống như thiên thư bình thường.

"Cuốn thiên thư này tên là Hà Lạc tàn đồ, chính là một kiện vu bảo thượng cổ không trọn vẹn. Khổng gia ta nghiên cứu cũng không ít năm nhưng chưa từng nghiên cứu ra nguyên lý bên trong đó. Nhưng thúc dục vài phần uy năng của Hà Lạc tàn đồ là có thể."

Khổng Thiếu Du cười nói, lập tức sắc mặt của hắn khẽ biến, kinh thanh nói: "Diệp Húc ma đầu kia ở trong vòng trăm dặm rồi!"

Diệp Húc nghe tới đó trong lòng không khỏi thở ra một cái, thầm nghĩ: "Phạm vi một trăm dặm là quá lớn, nếu hắn có thể tập trung tới vị trí của ta. Cho dù nơi này là sản nghiệp của Nguyên Thủy Thánh Tông, ta cũng không thể không đại khai sát giới."

Tống Cao Đức cũng nhẹ nhàng thở ra, Thính Vũ Hiên dù sao cũng là sản nghiệp của Nguyên Thủy Thánh Tông. Tần Khả Khanh chính là thánh nữ Thánh Tông, Nguyên Thủy Thánh Tông khẳng định sẽ phái cao thủ bảo hộ.

Nếu thân phận của Diệp Húc mà bị bạo lộ ra, nhiều cao thủ như vậy, hơn nữa lại có cao nhân của Nguyên Thủy thánh Tông, chỉ sợ cho dù là Diệp Húc, cũng phải lành ít dữ nhiều.

"Trong vòng trăm dặm? xem ra ma đầu hẳn tới chỗ này rất nhanh." La Thanh sắc mặt khẽ biến, trầm giọng nói.

"Ma đầu kia thậm chí có thể đã vào Lạc Vương thành rồi!" Hoàng Khai Phục điềm nhiên nói.

Yến Trác Nhiên tâm thần kích động, cười nói: "Khổng huynh, phạm vi trăm dặm quá lớn, không biết có thể thu nhỏ lại một chút được không?"

Khổng Thiếu Du cắn răng nói: "Lấy thực lực của ta, còn chưa thể thúc dục hoàn toàn được vu bảo này, đem tiên thiên thần toán suy diễn tới mức tận cùng. Nếu là có thể suy diễn tới mức tận cùng, tất nhiên có thể tập trung được vị trí của Diệp lão ma, đưa bắn ở trong vòng mười mét!"

Hắn ngẩng đầu lên trầm giọng nói: "Chư vị, các người tu vi cao thâm hơn xa Khổng mỗ. Nếu có thể giúp ta một tay, thúc dục bảo vật này, tất nhiên có thể hoàn toàn thôi phát ra uy lực của thiên thư, suy tính ra vị trí chuẩn xác của Diệp lão ma."

"Vị trí chuẩn xác?" Diệp Húc trong lòng nghiêm nghị, sát khí nảy mầm, lặng lẽ ra hiệu với Tống Cao Đức.

Tống Cao Đức hiểu ý, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị bùng lên giết người.

Hai người âm thầm đề phòng, chỉ thấy Yến Trác Nhiên, Lăng Thiếu Phong, đám người liếc nhìn nhau, nhất tề cười nói: "Một khi đã như vậy, chúng ta đồng loạt ra tay, đồng thời thôi phát bảo vật này!"

Ông! Ông! Ông.

Một quả thuần dương nguyên thai cực lớn từ sau đầu Yến Trác Nhiên và sáu người khác. Các loại nguyên thai nguyên thần xung đãng không ngớt, rít gào không ngừng.

Sáu đại nguyên thai đều xuất hiện, nguyên thần thuần dương, tràn ngập khí tức khủng bố như sóng thần. Trường hợp này, chẳng những làm dm âm thầm kinh hãi, Tống Cao Đức cũng hết cả hồn. Thậm chí ngay cả Tần Khả Khanh đang bất động thanh sắc cùng vài thiếu nữ ở phía sau cũng không kìm nổi ngạc nhiên và thán phục.

Nguyên thai của sáu người bọn họ đầy đủ, nguyên thai của Yến Trác Nhiên và Lăng Thiếu Phong đã thành thục. Hai người bọn họ đều có cảnh giới dương thần cửu phẩm, nửa bước hóa thần cường giả, nguyên thần mạnh, gần với đại vu rồi!

Tu vi của sáu người bọn họ thêm vào một chỗ, hoàn toàn có thể dẹp ngang một đại vu hóa thần kỳ.

Hiên Viên Quang thấy thế cũng không kìm nổi tâm động, tính toán tế khởi thuần dương nguyên thai của mình lên.

Diệp Húc lấy tay đè lại đầu vai hắn, khẽ lắc đầu. Hiên Viên Quang trong lòng kinh ngạc, tuy nhiên rất nghe lời Diệp Húc, tuy rằng buồn bực nhưng không mở miệng hỏi nguyên nhân.

Chỉ thấy nguyên thai nguyên thần của sáu người Yến Trác Nhiên đều dũng mãnh tiến vào bên trong cuốn thiên thư kia. Nhưng thấy thiên thư đột nhiên đại phát hào quang, vô số văn tự kỳ lạ bắt đầu khởi động, bay múa rầm rộ trên không trung.

Diệp Húc sắc mặt âm trầm, một quả mô thai đã dung nhập vào trong nguyên thần thần sát thứ nhất, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ra tay giết người.

Khổng Thiếu Du khóe miệng đột nhiên lộ ra một tia cười yêu tà, miệng hắn càng ngày càng cười đậm hơn. Rốt cuộc cũng không kìm nổi mà cất tiếng cười to, thanh âm vang dội cao vút, thẳng hướng trời cao.

Diệp Húc vốn đã tính toán bùng lên, thấy Khổng Thiếu Du cười tới tà dị vô cùng, lúc này đã dừng lại, bình tĩnh xem biến.

"Khổng huynh, ngươi trấn áp nguyên thần nguyên thai của chúng ta, đây là ý gì?" Yến Trác Nhiên trán đầy mồ hôi lạnh chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, run giọng nói.

Nguyên thần của hắn vừa mới tiến vào trong cuốn thiên thư, lại phát hiện ra trong thiên thư có không gian khác. Nguyên thần nguyên thai của bọn họ lập tức bị khí tức hùng mạnh bên trong thiên thư phong ấn, trấn áp bên trong thiên thư.

"Khổng huynh, ngươi là nho vu thế gia Khổng gia truyền nhân, trấn áp nguyên thần nguyên thai của chúng ta, chẳng lẽ không sợ lan truyền ra ngoài, Khổng gia các ngươi chịu nhục sao?" Hoàng Khai Phục trán chảy mồ hôi to như hạt đậu, miễn cưỡng cười nói.

Nguyên thần nguyên thai của bọn họ đều bị trấn áp bên trong cuốn thiên thư kia. Một thân tu vi và thực lực hồn nhiên không thể phát huy ra được một chút, sinh tử bị Khổng Thiếu Du khống chế.

Diệp Húc ánh mắt lay động, nhìn về phía Khổng Thiếu Du, lộ ra thần sắc tán thưởng.

Người này đầu tiên là lừa gạt bọn họ, nói có tiên thiên thần toán, có thể suy tính ra phương vị của Diệp Húc. Lại lịch cuốn thiên thư kia không nhỏ, đáng tiếc là không trọn vẹn, không thể suy tính ra vị trí chuẩn xác của Diệp Húc. Chỉ cấp cho đám người Yến Trác Nhiên môt phương vị đại khái, nói Diệp Húc đã tới trong vòng trăm dặm. Việc này khiến cho những người này trong lòng mê muội đi, không thể đề phòng.

Đợi những người này tế khởi nguyên thần nguyên thai, dũng mãnh đi vào trong thiên thư, đó hoàn toàn là bẫy rập của hắn, hết thảy bị hắn trấn áp!

Cuốn thiên thư kia, cái gì mà tiên thiên thần toán thượng cổ không trọn vẹn chứ, rõ ràng là bảo vật tiểu tử này luyện chế, chuyên môn dùng để hại người.

Lăng Thiên Phong điềm nhiên nói: "Khổng huynh, Khổng gia lão tổ tông các ngươi chính là hiền giả nho vu đại thánh, đường đường là vu hoàng thế gia, không ngờ cũng sử dụng loại thủ đoạn tam lưu này đi hại người. Sáu người chúng ta đều là truyền nhân của các đại thế gia, chẳng lẽ ngươi không sợ thế lực phía sau chúng ta khai chiến với Khổng gia sao?"

"Nguyên thần nguyên thai của ta đang biến yếu, hắn là thôn phệ nguyên thần nguyên thai của chúng ta, luyện hóa tu vi của chúng ta! Khổng gia là chính đạo vu hoàng thế gia, căn bản không có khả năng có được thủ đoạn ma đạo này!"

La Thanh sắc mặt xanh mét, nhìn chằm chằm vào Khổng Thiếu Du, lạnh giọng nói: "Ngươi không phải là Khổng Thiếu Du, ngươi rốt cuộc là ai?" T.r.u.y.ệTrà Truyện

Cơ Vô Bệnh và một người khác cũng gầm lên không ngừng, chỉ trích Khổng Thiếu Du.

Tần Khả Khanh không có tham dự vào việc tế luyện thiên thiên, chân thành đứng dậy, lạnh lùng nhìn Khổng Thiếu Du thản nhiên nói: "Vị huynh đài này, ngươi không phải là Khổng Thiếu Du, như vậy ngươi chính là Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo sao?"

Khổng Thiếu Du ngửa mặt lên trời cười to, đắc ý dạt dào nói: "Diệp Thiếu Bảo? hắn là cái gì vậy, ta sao có thể là cái loại người có tiếng xấu như vậy? Thủ đoạn của ta, còn hơn hắn gấp trăm lần, thực lực của ta, cũng vượt qua hắn quá nhiều. Tần tiên tử, ngươi so hắn với ta, cũng khinh thường Khổng mỗ quá!"

Khí thế của hắn ngày càng mạnh, càng ngày càng cao, tu vi của hắn lấy một tốc độ khủng khiếp mà tiêu thăng. Mà tu vi cùng khí thế của đám người Yến Trác Nhiên ngày càng yếu đi.

"Diệp Thiếu Bảo, ngay cả xách giày cho ta cũng không xứng!" Hắn cười ngạo nghễ nói.

Hoàng Khai Phục kêu lên một tiếng thảm thiết, ngã vật xuống mặt đất, một tòa bảo tháp từ trong cơ thể hiện ra, phân giải thành một đạo linh quang, phiêu tán khắp nơi. Một kiện thuần dương vu bảo từ trong không gian ngọc lâu rơi xuống, các loại tài liệu, linh mạch rơi rụng xuống đất.

Nguyên thần nguyên thai của hắn rõ ràng đã bị Khổng Thiếu Du thôn phệ luyện hóa, tử vong tại chỗ!

Vị cao thủ trẻ tuổi Hỗn Nguyên đạo tông này, từ khi đi vào Thính Vũ Hiên vô cùng nghẹn khuất. Trước bị Diệp Húc một chưởng trấp áp, quỳ rạp xuống đất, sau lại bị Khổng Thiếu Du lừa, nguyên thần nguyên thai hết thảy tiến vào bên trong cuốn thiên thư kia. Ngay một chút thực lực cũng không thể xuất ra ngoài được, nguyên thần nguyên thai bị đối phương luyện hóa cướp đoạt, trực tiếp chết thảm tại chỗ.

Diệp Húc vốn có chút tán thưởng Hoàng Khai Phục, cho rằng hắn tâm trí cứng cỏi, tâm trí vững như bàn thạch, là nhân vật kiêu hùng, tương lai tất có một phen thành tự. Nhưng cũng không ngờ, Hoàng Khai Phục lại chết nghẹn khuất như vậy.

Đường đường một nhân tài, rơi vào kết cục như vậy, làm cho người ta phải tiếc hận không ngừng.

"Người kia, quá độc ác…"

Tống Cao Đức nói với Diệp Húc: "So với ngươi còn độc hơn! Tuy nhiên tiểu tử này làm sao có khả năng luyện hóa nguyên thần nguyên thai của người khác, đem tu vi của người khác chuyển hóa thành của mình?"

Mọi người đều biết, vu sĩ khác nhau bởi vì nguyên thần khác nhau. Tu luyện tâm pháp khác nhau, chân nguyên cũng sai biệt với nhau. Nếu tùy tiện hấp thu tu vi của người khác, sẽ chỉ làm chân nguyên tự bản thân và chân nguyên dị chủng xung đột lẫn nhau, tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Khổng Thiếu Du trực tiếp thôn phệ tu vi của Hoàng Khai Phục, loại thủ đoạn này vượt quá tầm kiến thức của Tống Cao Đức.

Diệp Húc sắc mặt ngưng trọng, nhỏ giọng nói: "Nguyên Thủy Yêu Tông, Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên Kinh!"

"Đích thật là Nguyên thủy yêu tông vạn hóa quy nguyên đại pháp, chỉ có tâm pháp này, mới có thể luyện hóa tu vi của người khác!"

Hiên Viên Quang đứng dậy, trán ướt lạnh mồ hôi, lòng còn sợ hãi than nói: "Tống lão huynh, nếu không phải ngươi ngăn trở ta một chút chỉ sợ lục này ta cũng rơi vào trong bẫy của hắn. Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Tống huynh, ta nợ ngươi một mạng!"

Trong nháy mắt, đám người La Thanh, Cơ Vô Bệnh chết thảm, tu vi cả người, thậm chí ngay cả nguyên thần hết thảy đều bị Khổng Thiếu Du luyện hóa. Chỉ còn lại Yến Trác Nhiên, Lăng Thiếu Phong là đau khổ chống đỡ, tuy nhiên cũng không thể chống đỡ được bao nhiêu thời gian.

Luyện hóa nguyên thần nguyên thai của sau cường giả dương thần kỳ, khiến cho tu vi của Khổng Thiếu Du đột nhiên tăng manh. Phía sau lưng hắn đột nhiên hiện lên một quả thuần dương nguyên thai thật lớn. Chỉ thấy thuần dương nguyên thai càng lúc càng lớn, trong đó từng đạo thần quang lưu chuyển, không biết bên trong có nguyên thần như thế nào. Chỉ biết nó tản mát ra khí tức khủng bố như của hồng hoang cự thú!

Tu vi của hắn đã sớm đạt tới thuần dương cửu phẩm, bất cứ lúc nào cũng có thể bước nhập vào Hóa Thần kỳ, nhưng vẫn như trước gắt gao áp chế cảnh giới, không cho chính mình đột phá, tiến vào Hóa Thần kỳ!

Kỳ thực, tu vi tích lũy của hắn còn khủng bố hơn Diệp Húc mấy lần, hoàn toàn có thể dẹp ngang đại vu tam thần cảnh hóa thần kỳ đỉnh phong.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Tần Khả Khanh tiến lên trước một bước, lông mi dựng thẳng, thanh âm lạnh lùng nói: "Khổng Thiếu Du, Khổng huynh ở đâu?"

"Ngươi nói chính là con một sách kia sao?"

Khổng Thiếu Du cười ha ha nói: "Hắn đã sớm bị ta ăn rồi! Khéo léo quá đi, ta cũng họ Khổng, tên một chữ Chiêu, ở trong Nguyên Thủy Yêu Tông, mọi người bảo ta là Khổng Chiêu Yêu Thánh!"

"Khổng Chiêu Yêu Thánh!" Tần Khả Khanh sắc mặt kịch biến, thất thanh nói.

Yến Trác Nhiên Lăng Thiếu Phong hai người cũng chết tại chỗ. Nguyên thần nguyên thai của hắn hết thảy bị luyện hóa, trên mặt đất khắp nơi là bảo vật, bảo quang ngút trời.

Rầm!

Bên trong nguyên thai của hắn, nhiều hơn một chích khổng tước nhiều màu, tản mát ra khí tức khủng bố vô cùng yêu dị.

Khổng Chiêu cao giọng kêu to, đột nhiên song chưởng rung lên, thăng lên trời cao, song chưởng hóa thành hai cái cánh thật lớn, che kín bầu trời, hết thảy bao phủ lấy Lạc Vương thành.

"Hôm nay, Khổng mỗ tàn sát hàng loạt dân trong thành, các ngươi đừng mơ tưởng một người có thể trốn thoát!"

Hắn hóa thành một đầu khổng tước to lớn không gì sánh được, vút lên trên cao, kêu to, đột nhiên há mồm hút một cái. Chỉ thấy dân chúng toàn thành Lạc Vương, hết thảy bị hắn hút một ngụm, rơi vào trong bụng hắn, thậm chí cả ngàn vu sĩ, cũng không một ai trốn thoát!

Đây là tuyệt đại hung nhân, độc nhân, trước xử lý vài người mạnh nhất trong Lạc Vương thành, nâng cao tu vi của mình, sau đó tính đồ sát toàn bộ dân chúng trong thành. Giết sạch toàn bộ người trong một thành, miễn cho người khác biết là do hắn gây nên!