Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 149: Nhạn nhổ từng lông

Hơn trăm đạo giao long khí trở lại trong cơ thể Diệp Húc, hắn cẩn thận nghiền ngẫm một phen. Qua hồi lâu sau, Diệp Húc mở mắt, đột nhiên quát lên một tiếng, lập tức giao long màu vàng cam từ trong đan điền bay ra, rít gào lao ra khoảng chừng một nghìn mét, một đầu đánh thẳng vào trên vách một tòa núi nhỏ. Một tiếng rầm rầm trầm đục phát ra, lưu lại trên vách núi một cửa động sâu mấy chục mét.

Trong đan điền của hắn, lại một đầu giao long nguyên khí rít gào lao tới. Tòa núi nhỏ kia ầm ầm chấn động không dừng, trong giây lát đã có mấy trăm đầu nguyên khí giao long lần lượt nhảy vào cửa động.

Sau một lúc lâu, rốt cuộc nguyên khí giao long cũng chui ra khỏi lòng núi từ đằng sau, bỗng nhiên trở lại bên người Diệp Húc.

Hắn liên tục đánh mấy trăm kích, rốt cuộc cũng xuyên thủng được tòa núi nhỏ này, lưu lại một huyệt động cắt ngang núi, dài tới mấy ngàn mét.

"Hiện giờ uy lực của thanh giao cửu kích đã nâng cao một bậc, so với vu bảo đã không kém nhiều rồi."

Diệp Húc trong lòng hưng phấn vạn phần, tâm niệm chuyển động. Lại một đầu giao long từ trong đan điền bay ra, giao long này mang theo sát khí nồng đậm, cũng là do thất sát tinh lực của hắn ngưng tụ mà thành.

Đột nhiên, trong đan điền của hắn lại truyền tới một tiếng long ngâm, lại có một đầu giao long chui ra, mang theo khí tức nóng bỏng vô cùng, chính là từ thái dương nguyên khí ngưng tụ thành.

Sau một lát, bên người hắn đã có hơn bảy mươi hai nguyên khí giao long. Những nguyên khí giao long này thuộc tính cũng không giống nhau, có thái âm lực, có tử vi đế khí, có chân võ lực, có thất diệu tinh lực, hai mươi tám vì tinh tú tinh lực, …. Đủ loại, hợp thành tiểu chu tiên.

Hắn tu luyện là chu thiên tinh đấu luyện khí thuật, cùng sỡ hữu tinh lực của bảy mươi hai vị tinh tú, phân biệt là bảy mươi hai loại thuộc tính khác nhau. Kim khí, nguyên khí, dương khí, âm khí, sát khí, ác khí,… đủ loại cực kỳ pha tạp. Bởi vậy thuộc tính của bảy mươi hai nguyên khí giao long này cũng không có giống nhau.

Pháp môn này, là hắn học được một kỹ xảo sử dụng vu pháp trên người đệ tử thất sát cung. Dùng thuộc tính tinh lực khác nhau để thúc dục vu pháp, uy lực hóa ra còn muốn lớn hơn nhiều.

"Hơn nữa ta đã biết cấu tạo thân thể giao long, hiện giờ uy lực của thanh giao cửu kích chỉ sợ không người nào vượt qua được ta."

Diệp Húc nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi có chút kiêu ngạo. Từ xư tới nay, vu sĩ tu luyện vu pháp thanh giao cửu kích nhiều không đếm xuể. Nhưng có thể tu luyện vu pháp này tới cảnh giới đại thành như hắn, chỉ sợ ít ỏi không có mấy.

"Hừ! không làm việc đàng hoàng!"

Bên ngoài tử trúc lâm, đột nhiên truyền tới tiếng hừ giận giữ. Diệp Húc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy giáo chủ Lệ Thượng Dương đang đi tới, lập tức bước lên vài bước, cười bồi nói: "Giáo chủ, thương thế của ngài đã tốt rồi sao?"

"Thương thế? Cái gì mà thương?"

Lệ Thượng Dương cười ha ha, hào khí ngất trời, quát: "Lão tử bị người đả thương sao? Lão tử mình đồng da sắt, từ trước tới nay chỉ có ta đả thương người, không ai đả thương được ta."

Diệp Húc nhấp nháy mắt nịnh bợ khen: "Giáo chủ đại nhân thần công cái thế, không người có thể địch."

Lệ Thượng Dương khẽ gật đầu, hiển nhiên rất vừa lòng với lời hắn nói, lập tức nhíu mày nói: "Ngũ độc giáo ta lấy cổ trùng, độc vật, thú hóa đan, vu bảo là trấn giáo chi bảo. Ngươi không tu mấy thứ náy, ngược lại đi trêu ghẹo vu pháp, không đàng hoàng chút nào." Dứt lời, hắn nhìn thoáng qua phía Giao đạo nhân, rất có ý muốn phân cao thấp.

Hắn bị giao đại nhân đánh lén, gãy mất mấy cái xương sườn, trong lòng có chút không phục.

"Giáo chủ, kỳ thực đệ tử cũng có tu luyện cổ trùng và thú hóa đan."

Diệp Húc e sợ hai người đánh nhau ở Vân Môn sơn này, lập tức tế khởi kim tàm bốn cánh, kêu oan nói: "Thú hóa đan đệ tử cũng hiểu luyện chế thế nào, tuy nhiên không có inh hồn yêu thú đẳng cấp cao. Tinh hồn yêu thú bình thường, đệ tử chướng mắt. Hơn nữa luyện chế cổ trùng, tiêu hao rất nhiều lực, không biết khi nào thì mới có thể tụ tập được một ổ cổ trùng."

Lệ Thượng Dương theo dõi kim tàm bốn cánh của hắn, nhìn một chút rồi nói: "Hóa ra chỉ là công tàm, ta nơi này còn có một con mẫu tàm, cũng là kim tàm bốn cánh, có thể ghép thành đôi với con công tàm này của ngươi."

Dứt lời, hắn tế khởi ra một ổ kim tàm bốn cánh, ước chừng có tới ba mươi con. Trong đó thậm chí còn có ba, năm con kim tàm sáu cánh.

Kim tàm sáu cánh đã là cổ trùng xếp hạng tiền tam rồi, lợi hại vô cùng, một con cổ trùng thậm chí tương đương với một cường giả tam đan cảnh đỉnh phong.

Hắn lấy ra trong đó một con kim tàm bốn cánh, gạt thần trí của kim tàm, giao cho Diệp Húc, dạy bảo: "Ngũ độc kinh là trấn phái chi bảo của ngũ độc giáo ta. Nếu luyện chế phiền toái, sao có thể thanh danh lan xa được? Kỳ thực chỉ cần công mẫu ghép thành một đôi, giao cấu sinh sản, liền có thể sinh ra một đống cổ trùng, tuyệt không phiền toái."

Diệp Húc giật mình, hắn sở dĩ không để bụng vào việc đào tạo cổ trùng, là bởi vì cổ trùng chỉ có dưỡng ra quy mô lớn, uy lực mới hiển hiện. Mà dùng thần mộc vương đỉnh luyện chế cổ trùng thực sự rất phiền toái. Cho nên hắn mới lười làm việc này.

"Phiền toái duy nhất chính là, ngươi có thể nuôi dưỡng được tốt hay không. Kim tàm bốn cánh ăn chính là Bích Huyết Kim Liên, loại dược tài này rất khó đào tạo. Lão nhân gia ta cũng chỉ có thể nuối sống được mấy con như vậy, miễn cưỡng có chút uy lực."

Lệ Thượng Dương lấy tay sờ sờ đỉnh đầu trụi lủi của mình, thở dài nói: "Ta tế luyện mấy chích kim tàm này, cũng chỉ là ứng biến mà thôi. Miễn cho người ta nói ta là giáo chủ mà không chịu tu luyện cổ trùng. Kỳ thực hơn phân nửa tu vi của ta vẫn ở trên độc công."

Hắn trước mặt người khác uy phong vô cùng, nhưng thực ra cũng có chút bất đắc dĩ. Kim tàm bốn cánh này ăn Bích Huyết Kim Liên mà sống, mà Bích Huyết Kim Liên cực kỳ hi hữu, lấy tài lực của hắn cũng không thể cung cấp nuôi dưỡng được bao nhiêu chích kim tàm. Bởi vậy mặc dù là ngũ độc giáo giáo chủ, cũng chỉ nuôi được gần ba mươi con. Hơn nữa cũng không bồi dưỡng ra toàn bộ kim tàm sáu cánh được.

"Vu pháp linh tinh gì đó, làm sao có thể bằng cổ trùng thần diệu của Ngũ Độc giáo ta?"

Lệ Thượng Dương nói tới đây, lấy ra một cái bảo tràng (tràng = cờ xí thời xưa) cao trên dưới ba tấc, nó đón gió rung lên, liền hóa thành cao một trượng, mặt cờ lớn nhỏ cũng bảy tám xích, nói: "Lần này tới đây, ngoại trừ khảo sát xem bản lĩnh của ngươi, xem ngươi có tư chất làm đà chủ hay không. Tiếp theo muốn tặng ngươi cái thiên cổ bảo tràng này. Bảo tràng này là do ta tự tay luyện chế, chỉ tế luyện một nửa, có thể nuôi dưỡng được ngàn con cổ trùng. Lúc này trong bảo tràng cũng không có cổ trùng, ngoại trừ có thể lấy ra đánh người, không còn tác dụng nào khác."

Diệp Húc nhận bảo tràng này, nhìn thật kỹ, chỉ thấy trên mặt cờ một một mảnh trống, biết là một kiện vu bảo bán thành phẩm, trong lòng có chút nghi hoặc.

Lệ Thượng Dương cười nói: "Bảo tràng này của ngươi có thể dùng để thu cổ trùng, cổ trùng gì gì như kim tàm bốn cánh, hết thảy đều có thể thu vào trong đó. Càng là thượng phẩm cổ trùng, thu càng nhiều, Thiên Cổ Bảo Tràng uy lực cũng càng mạnh hơn. Hiện giờ ngươi có một đôi kim tàm bốn cánh, tương lai nếu xuất hiện một con kim tàm sáu cánh, thì bảo tràng này sẽ có uy lực vô cùng, thậm chí ngay cả nguyên đan kỳ cường giả cũng có thể xử lý được."

Diệp Húc mừng rỡ, kim tàm bốn cánh uy lực bản thân rất lớn, thậm chí ngay cả cao thủ chân nguyên kỳ cũng có thể một ngụm luyện hóa được. Hiện giờ nếu thêm đại kỳ này nữa, lại đào tạo ra ngàn vạn kim tàm, hắn gần như có thể đi ngang (hoành hành) khắp nơi rồi.

Lệ Thượng Dương thấy hắn thỏa thuê mãn nguyện, ngược lại cũng không đành lòng đả kích hắn. Thiên Cổ Bảo Tràng là một trong những báu vật của Ngũ Độc giáo, trong thiên hạ có một không hai, kim tàm bốn cánh liền có thể phân cao thấp được với cao thủ chân nguyên kỳ. Nếu có thể thu thập được ngàn con kim tàm sáu cánh mà nói, có thể xưng hùng thế gian rồi, cho dù là cùng cao thủ như hắn tranh phong cũng không rơi xuống hạ phong.

Tuy nhiên đào tạo ra ngàn con kim tàm sáu cánh nói dễ hơn làm?

Lệ Thượng Dương từng tính toán một chút, phải đem vạn mẫu linh điền, toàn bộ gieo trồng Bích Huyết Kim Liên mới có thể đào tạo ngàn con kim tàm bốn cánh thành kim tàm sáu cánh, quả thực là một con số khủng khiếp.

Hắn không hiểu được phương pháp đào tạo Bích Huyết Kim Liên, chỉ có thể từ bỏ.

Những cao thủ thế hệ trước của Ngũ Độc giáo sau khi luyện chế Thiên Cổ Bảo Tràng rồi. Bởi vì cũng suy xét tới điểm này, cho nên trong bảo tràng cũng không thu vào kim tàm sáu cánh, mà là cổ trùng khác.

"Giáo chủ, đệ tử trong vu hồn giới, lấy được một quả huyết bồ đề, lần đầu gặp mặt, liền làm lễ ra mắt cho giáo chủ!" Diệp Húc nhận lấy bảo tràng, lấy ra một quả huyết bồ đề, cung kính nắm trong tay nói.

"Huyết bồ đề?"

Lệ Thượng Dương vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiếp nhận, cẩn thận đánh giá, quả nhiên là huyết bồ đề trong truyền thuyết, trong lòng có chút cảm động: "Tiểu tử này tuy rằng là xảo quyệt, nhưng cũng không tồi…" T.r.u.y.ệTrà Truyện

Giá trị của Huyết Bồ Đề là cực cao, còn trên cả thiên cổ bảo tràng của hắn. Lệ Thượng Dương nhận miếng huyết bồ đề này, trong lòng cảm thấy băn khoăn, dịu giọng nói: "Thiếu Bảo, ngươi cần cái gì, cứ mở miệng."

Hắn quyết định, bất kể Diệp Húc có yêu cầu gì, hắn cũng tận lực thỏa mãn.

"Tiểu tử này hậu tạ quá nhiều, ta không thể nào bạc đãi hắn…" ld thầm nghĩ.

Diệp Húc nhấp nháy mắt: "Đệ tử không có cầu gì, chỉ cần hai trăm vạn cân tinh thần nguyên từ tinh thạch."

Phụt!

Lệ Thượng Dương gần như ngửa mặt lên trời hộc máu, giận dữ hét lên: "Hai trăm vạn cân tinh thần nguyên từ tinh thạch sao? Tiểu tử thối, ngươi sao không đi ăn cướp đi? Huyết bồ đề này lão tử bỏ, phỏng tay!"

Tuy rằng nói như vậy, hắn lại nắm chặt lấy huyết bồ đệ không chịu buông tay.

Tu vi của hắn đã đạt tới Ảo Thai bát phẩm, tu luyện lại là tâm pháp ma đạo ngũ độc kinh. Tu vi tăng trưởng, tâm ma càng ngày càng nặng hơn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị tẩu hỏa nhập ma.

Có miếng huyết bồ đề này, hắn liền không có họa tẩu hỏa nhập ma rồi.

"Nếu không, bớt hai mươi phần trăm?" Diệp Húc dò hỏi.

Lệ Thượng Dương tức giận hừ nói: "Còn một phần thì còn được! Tại trong núi Ngũ Lĩnh ở Lĩnh Nam ta, còn tồn kho mười vạn cân tinh thần nguyên từ tinh thạch, hết thảy có thể giao cho ngươi. Còn lại, lão phu đi trộm hoặc đoạt, trong vòng nửa năm cũng giúp ngươi lấy được."

Hắn không khỏi có chút thịt đâu, tinh thần nguyên từ tinh thạch là tài liệu để bày ra loại hộ sơn đại trận khổng lồ. Nơi ở của Ngũ độc giáo là vùng núi Ngũ Lĩnh rộng lớn, ước chừng có phạm vi ngàn dặm. Cho nên số lượng tinh thần nguyên từ tinh thạch cần là vô cùng kinh người.

Ngũ độc giáo từ khi lập giáo tới nay, tổng cộng chỉ tồn dưới mười vạn cân, hiện giờ phải bỏ ra hết một lần, đưa cho tiểu tử này làm "lễ gặp mặt", suy nghĩ lại hắn cảm thấy mình là một ngươi bại gia tử rồi.

"Hai mươi vạn cân tinh thần nguyên thạch làm lễ gặp mặt, lão tử thật là xa xỉ…"

Lệ Thượng Dương trong lòng chảy máu, liếc mắt nhìn Diệp Húc một cái thầm nghĩ: "Tiểu tử này làm sao có thể đưa cho ta huyết bồ đề dễ dàng như vậy, rõ ràng là bán cho ta, hơn nữa còn đề cao giá cả mấy lần! gian thương, tuyệt đối là gian thương, cái loại người quen cũng chém…"

Loại khoáng vật như tinh thần nguyên từ tinh thạch là tinh hạch của thiên ngoại tinh thần, chất lượng cực kỳ kinh người, một khối lớn nhỏ bằng đầu người cũng nặng cả ngàn cân.

Bởi vậy hai mươi vạn cân tinh thần nguyên từ tinh thạch nhiều nhất cũng chỉ lớn bằng cái vại nước mà thôi.

Diệp Húc tự cho là chưa đủ, lấy ra một quả huyết bồ đề, nói: "Giáo chủ đệ tử còn một quả, có thể đổi lấy được hai mươi vạn cân tinh thần nguyên từ tinh thạch nữa không?"

Lệ Thượng Dương sau một lúc lâu không nói gì, cố nén kích động muốn giết người.

Gió nhẹ thổi tới, phất qua cái đầu trụi lủi của hắn, lão già trọc đầu này hung hăng liếc mắt nhìn Diệp Húc một cái, đột nhiên cười ha hả nói: "Vân Môn sơn giao cho ngươi ta yên tâm rồi! Tiểu tử ngươi, ngay cả giáo chủ cũng suýt nữa bị ngươi lột đi ba tầng da, nếu là người khác, khẳng định ngay cả xương cốt cũng không còn."